Quý Thừa Xuyên dẫn Tống Dao vào thẩm mỹ viện, yêu cầu bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất trang điểm, làm tóc, nói trắng ra là để Tống Dao giống một con người.
Kim chủ đến, thợ trang điểm tự nhiên không dám chậm trễ, một bên trang điểm, một bên làm tóc, làm móng tay, đồng thời cùng thực hiện, hơn nửa tiếng sau rốt cuộc cũng hoàn thành.
Bây giờ không còn như lần thử quần áo lúc trước, nhìn vào gương mặt xem chính mình thay da đổi thịt, Tống Dao rất đỗi kinh ngạc. Từ trước đến nay, cô cũng thường trang điểm, nhưng không biết cách làm đẹp bản thân. Hôm nay thợ trang điểm ra tay, hóa trang thần kỳ, khiến gương mặt bình thường trở nên rạng rỡ trong chớp mắt.
Quý Thừa Xuyên cũng có bất ngờ không kém, trái lại không phải vì Tống Dao được trang điểm đẹp như tiên nữ bao nhiêu, chỉ là sớm quen bình Tống Dao giản dị, trong chốc lát không quen nhìn hình tượng đối lập như vậy.
“Hài lòng không?” Đối với kiệt tác của mình, thợ trang điểm Jack ở thẩm mỹ viện hiển nhiên rất đắc ý, nhanh miệng nói, “Nhìn xem này, hai người thật xứng đôi.”
Tống Dao mặt đỏ bừng, vội vàng giải thích: “Không phải, chúng tôi không phải…”
“Đi mau, không kịp rồi!” Quý Thừa Xuyên kéo tay Tống Dao, không nói năng gì kéo cô ra khỏi thẩm mỹ viện.
Buổi sáng lúc 9 giờ 55 phút, cách thời gian chính thức bắt đầu đấu giá chưa đầy 5 phút, ở đây đã sớm ngồi đông đúc, chỉ còn thiếu chỗ ngồi của tập đoàn Thừa Thiên đến đấu giá hạng mục này, mấy người quản lý gấp đến độ xoay vòng.
“Tôi nói rồi mà, sao còn chưa đến?” Vương Thắng quản lý hạng mục A sốt ruột nhìn đồng hồ.
“Quý tổng thật là, đi cùng chúng ta không phải tốt hơn sao, không nên để Khương Nam Hiên tự mình lái xe, không biết có ý gì.” Hàn Đức Giang quản lý hạng mục B đầy vẻ bất mãn.
“Còn không phải ư, Khương Nam Hiên tuổi trẻ, chưa đủ kinh nghiệm, không hiểu sao Quý tổng lại coi trọng cậu ta như vậy? Chẳng lẽ giống như lời đồn, hai người họ có quan hệ gì không muốn ai biết?” La Khải Lâm quản lý mục đấu giá cẩn thận nói.
“Suỵt! Đến rồi, đến rồi!” Khóe mắt Vương Thắng liếc thấy hình dáng Quý Thừa Xuyên ở cửa, vội vàng cản lời La Khả Lâm.
Cùng lúc đó, Quý Thừa Xuyên dẫn Khương Nam Hiên và Tống Dao, đi đến trước mặt mấy người quản lý.
Ánh mắt của anh lạnh băng, mang theo hơi thở cao quý uy nghiêm. Trong chớp mắt, mấy người quản lý đều chuyển sang vẻ mặt tươi cười.
“Quý tổng, ngài cuối cùng cũng đến!”
“Mau ngồi, mau ngồi, buổi đấu giá lập tức bắt đầu!”
“Quý tổng, tôi đi rót nước cho ngài.”
Người trước, kẻ sau, khác biệt rõ rệt như thế. Quý Thừa Xuyên không lên tiếng, liếc nhìn Khương Nam Hiên và Tống Dao, thốt ra một chữ: “Ngồi.”
Trong buổi đấu giá một bên chỉ sắp xếp ba chỗ ngồi, Quý Thừa Xuyên thoải mái ngồi xuống chính giữa, vị trí trái phải hiển nhiên là dành cho người tư chất xuất chúng.
Khương Nam Hiên ngồi xuống không sao, mắt thấy Quý tổng lại để cho cô thư ký ngồi xuống, vẻ mặt mấy tên quản lý khỏi nói có bao nhiêu phần khó coi. Đám người bọn họ còn có ý định lén lút tranh một chỗ bên người Quý tổng. Bây giờ thật nực cười làm sao, ngay cả cô thư ký mới tới cũng không bằng, thật mất thể diện, vứt mặt qua nhà bà ngoài cho rồi.
Trước tình cảnh này, không chỉ trong lòng mấy người quản lý cảm thấy không thoải mái, Tống Dao cũng cảm thấy tương tự, do dự nhìn chỗ ngồi cả buổi: “Quý tổng, tôi đứng là được rồi…”
“Ngồi xuống.” Quý Thừa Xuyên không cho cô mặc cả chỗ ngồi.
“…” Tống Dao tiếp tục đứng.
“Ngồi!” Anh mở miệng lần nữa, ánh mắt trở nên sắc bén, tựa hồ nếu cô không ngồi sẽ phải gánh lấy hậu quả.
Tống Dao không còn cách nào, khẽ cắn môi, ngồi xuống.
Tống Dao ngồi vào chỗ, buổi đấu giá chính thức bắt đầu, trên đài hội nghị, người chủ trì lần lượt giới thiệu các công ty đấu giá. Trả qua quá trình sàng lọc hà khắc, lần đấu giá này cuối cùng chỉ còn lại bốn công ty có đủ tư cách. Theo thứ tự là Quý Thừa Xuyên của tập đoàn Thừa Thiên, chủ đầu tư Thánh Tư khống chế cổ phần bất động sản, và hai công ty khác.
Tâm trạng của Tống Dao nhộn nhạo vào buổi đấu giá, khi biết được người chủ trì nhắc đến người khống chế cổ phần bất động sản liền liên tưởng đến thằng nhóc không ngừng dây dưa với cô, bên cạnh đó, có đôi mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm vào cô.
Không cần quay đầu cô cũng biết chủ nhân của đôi mắt ấy là ai, với tư cách là chủ tịch cổ phần bất động sản, đương nhiên lần này Thịnh Tư Kỳ phải có mặt. Điểm khác biệt với người khác là, mọi người đều nhìn về phía hạng mục, còn mục tiêu của anh chỉ có Tống Dao.
Ngay lúc bắt đầu đấu giá, anh còn luôn cầu mong Tống Dao sẽ xuất hiện, nhưng khi hình bóng xinh đẹp ngóng trông từ lâu lọt vào tầm mắt, trong đôi mắt anh dấy lên tia lửa hừng hực.
Từ lần trước Khương Nam Hiên dẫn Tống Dao đến bàn đàm phán, Thịnh Tư Kỳ đã có ấn tượng xấu đối với tổng giám đốc tập đoàn Thừa Thiên dám tranh phụ nữ với anh. Anh âm thầm phái người đi dò la công việc mới của Tống Dao, vô cùng bất mãn khi người phụ nữ anh yêu mến đang làm thư ký riêng cho người đàn ông khác.
Người điều tra nói rằng Quý Thừa Xuyên - tổng giám đốc tập đoàn Thừa Thiên tính cách lạnh lùng, tính tình kiêu ngạo, chưa từng có tiếng xấu với bất kỳ người phụ nữ nào, thậm chí còn nghe đồn anh ta đối với phụ nữ không hứng thú, qua lại thân mật với trợ lý. Nghe xong những lời này, anh mới yên lòng, cảm thấy Tống Dao chắc chắn không bị tên gay đó cướp đi. Nhưng theo tình hình hiện tại, lần là lần đầu tiên anh nhìn thấy Quý Thừa Xuyên, anh nhạy cảm phát hiện hơi thở nguy hiểm phát ra từ người đàn ông này.
Tục ngữ có câu, kẻ trong cuộc u mê, người ngoài cuộc sáng suốt. Lúc Tống Dao còn mờ mịt, Thịnh Tư Kỳ đã ngửi thấy mùi tình địch, anh dám chắc, Quý Thừa Xuyên tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng.
Nửa năm gần gũi, Thịnh Tư Kỳ rất hiểu tính cách Tống Dao, cô tuyệt đối không có khả năng dùng tiền mua những bộ quần áo đắc đỏ như vậy, ăn mặc trở thành như thế. Chỉ có một khả năng duy nhất, những món đồ này… toàn bộ đều do người khác sắp xếp, mà người đó là ai, anh đã biết rõ.
Trong ngực Thịnh Tư Kỳ bị ngọn lửa ghen tuông thiêu đốt mãnh liệt, nếu không phải vì ở đây, anh hận không thể lập tức đứng lên kéo Tống Dao cách xa Quý Thừa Xuyên.
Tống Dao có thể cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của Thịnh Tư Kỳ, nhưng cô tuyệt đối không ngờ sự xuất hiện của mình lại ảnh hưởng lớn đến Thịnh Tư Kỳ, thậm chí khiến buổi đấu giá hôm nay xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn.
150 triệu là cái giá khởi điểm của toàn bộ hạng mục bán đấu giá.
Người chủ trì vừa tuyên bố bắt đầu đấu giá, bốn công ty đã nhao nhao giơ bảng. 150 triệu, 155 triệu, 160 triệu, 165 triệu… Giá cả càng lúc càng được nâng lên, vốn là chuyện bình thường, nhưng sau khi hai công ty lặng lẽ rút lui, tập đoàn Thừa Thiên và chủ đầu tư khống chế cổ phần bất động sản bắt đầu giơ bảng.
250 triệu, Quý Thừa Xuyên giơ một cái bảng giá rất cao.
Lý Nhâm Hồng có chút khó chống đỡ, đang đắn đo, Thịnh Tư Kỳ bỗng giơ bảng 260 triệu.
Toàn bộ hội trường xôn xao, đây cũng không phải là buổi đấu giá đồ cổ mấy trăm triệu, đơn vị tính toán là trăm triệu, càng lên cao càng lỗ, người khôn khéo sẽ tăng giá càng nhỏ. Nhưng không ngờ chủ đầu tư khống chế cổ phần bất động sản vừa mở miệng là bỏ thêm 100 triệu, đừng nói các công ty khác, ngay cả Quý Thừa Xuyên cũng kinh hãi không ít.
Dù sao anh cũng là người đại diện cho tập đoàn lớn, anh lại tiếp tục giơ bảng, 261 triệu.
270 triệu, Thịnh Tư Kỳ không hề nghĩ ngợi, đưa ra một cái giá trên trời.
Lý Nhâm Hồng đổ mồ hôi lạnh, vội vàng nháy mắt với Thịnh Tư Kỳ, không thể thêm nữa, cái giá này, đã vượt xa điều bọn họ nghĩ, nếu tiếp tục theo sẽ thua lỗ.
Quý Thừa Xuyên lạnh nhạt nhìn hết thảy, trong lòng hắn âm thầm tính toán, nếu có thể giành được hạng mục này thì tốt, nhưng nếu là 270 triệu, thật quá nhiều. Ngoài giá đất, theo quy định còn phải nộp 50 triệu phí khai phá, xây dựng, cộng lại đã vượt qua 300 triệu. Tuy có thể làm ra lợi nhuận, nhưng bỏ số tiền lớn đấu giá, tài chính công ty sẽ xuất hiện nhiều vấn đề, được một mất mười.
Anh chậm chạp không giơ bảng, Thịnh Tư Kỳ lộ vẻ tươi cười đắc thắng, ngay cả người chủ trì đều cảm thấy chủ đầu tư khống chế cổ phần bất động sản trúng thầu là chuyện ngoài ý muốn.
Khương Nam Hiên ngồi bên tay phải Quý Thừa Xuyên bỗng đưa mắt nhìn Quý Thừa Xuyên một cái, một lát sau, Quý Thừa Xuyên lần nữa giơ bảng.
271 triệu.
Không chờ mọi người được phen kinh ngạc, chủ đầu tư khống chế cổ phần bất động sản lại hô cái giá trên trời - 280 triệu. Lý Nhâm Hồng suýt chút nữa đặt mông xuống đất.
Tiểu tổ tông của tôi ơi! Nếu cháu cứ tiếp tục, bệnh tim của cậu hai sẽ bị cháu dọa mà tái phát mất thôi. Ông thậm chí phản xạ có điều kiện gắt gao đè xuống tấm bảng của Thịnh Tư Kỳ, liều mạng lắc đầu.
Không thể tăng giá nữa, không thể!
281 triệu, tập đoàn Thừa Thiên một lần nữa tăng giá với biên độ nhỏ.
Lần này vì Lý Nhâm Hồng nắm rất chặt, Thịnh Tư Kỳ sống chết không thể giơ bảng lên. Trái tim mọi người đang xem đều nhảy lên cổ họng, mà Tống Dao từ nãy đến giờ không dám quay đầu cũng không nhịn được nhìn thoáng qua.
Ánh mắt cô khó hiểu và lo lắng khiến Thịnh Tư Kỳ muốn xuất huyết não. Trong khoảnh khắc đó, anh cảm thấy tự ti, phẫn nộ, ghen ghét… những cảm xúc đáng sợ… khó nói nên lời bạo phát, anh không để ý Lý Nhâm Hồng ngăn cản, không thèm để ý quy tắc hội trường phải giơ bảng giá, trực tiếp hô: “300 triệu! Tôi trả 300 triệu!”
Mọi người không thể tưởng tượng nổi sợ hãi than, Quý Thừa Xuyên nhún vai, tỏ vẻ từ bỏ.
“300 triệu lần một, 300 triệu lần hai, 300 triệu lần ba, chúc mừng chủ đầu tư khống chế cổ phần bất động sản đấu giá thành công!” Người chủ trì đập búa một phát, hai mắt Lý Nhâm Hồng chao đảo, suýt chút nữa ngất đi.
Chủ đầu tư khống chế cổ phần bất động sản tuy thắng, nhưng Thịnh Thế Phong Hành lại thua.
@by txiuqw4