sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một - Chương 101 - 102 - 103 - 104 - 105

Sau khi về phòng, Ninh Tịch đột nhiên nhớ ra mình đã quên một việc cực kì quan trọng, không biết tình hình đoạn Video kia như thế nào rồi.

Đều do thằng nhãi Giang Mục Dã kia, vừa về nước đã lên cơn động kinh, suốt ngày tìm phiền toái cho cô.

Ninh Tịch mở máy tính ra, nhanh chóng tìm xem tất cả các tin tức liên quan.

Video NG 33 lần của Giả Thanh Thanh đứng đầu top search, phần bình luận bên dưới rất rôm rả đa phần là mắng chửi Giả Thanh Thanh và ngạc nhiên về kĩ năng diễn xuất của Ninh Tịch. Thế là, ngay sau đó mọi người bắt đầu nghi ngờ bài đăng nói Ninh Tịch phải dựa vào quy tắc ngầm mới đạt được vai diễn là vô căn cứ.

Tiếp đó, một số tài khoản giấu tên tung tin Giả Thanh Thanh mượn việc công báo thù riêng, trong lúc diễn thì tát Ninh Tịch hộc máu mồm, kết thúc thì đánh bay tiểu trợ lí, suốt ngày làm ra vẻ là nghệ sĩ lớn, chuyên làm khó các nhân viên trong đoàn, v.v...

Sau cùng là các nghệ sĩ cùng nhân viên bình thường không ưa Giả Thanh Thanh dùng thân phận thực sự ra trận, lôi ra những sự việc tương tự, phá nát cái vỏ bọc giả tạo mà Giả Thanh Thanh cố đã tạo ra trước mặt người hâm mộ.

Chuyên viên trang điểm Amy: Lúc ban đầu tôi thật sự rất ghét Ninh Tịch, nguyên nhân là do Giả Thanh Thanh cứ thích nhằm vào Ninh Tịch, mà muốn làm khó Ninh Tịch thì Giả Thanh Thanh phải chỉ cây dâu mắng cây hòe, thậm chí là cả giận cá chém thớt. VD như tôi, vì để Ninh Tịch không được trang điểm mà ngày nào cô ta cũng tìm đủ lí do để bới móc, bắt bẻ tôi trang điểm đi trang điểm lại cho cô ta. Lúc ấy, tôi chỉ cảm thấy mình bị Ninh Tịch liên lụy cho nên rất ghét cô ấy, thật ra thì trong chuyện này Ninh Tịch không hề sai.

Tôi biết mình nói những lời này ra thì người nào đó nhất định sẽ tìm tôi gây phiền toái, nhưng không nói ra thì lương tâm bất an. Cái hôm mà fan của Giang Mục Dã tới đoàn làm phim gây chuyện, nếu không nhờ Ninh Tịch cản giúp tôi hòn đá đó thì bây giờ khuôn mặt của tôi cũng không còn nguyên vẹn!

Trợ lí trường quay Tiểu Lý: Cái gì mà nhanh mồm nhanh miệng, ghét ác như thù chứ, Giả Thanh Thanh chính là khối ung nhọt chuyên bắt nạt nhân viên phía sau hậu trường lại còn cố tỏ vẻ thanh cao. Suốt ngày vênh mặt hất hàm sai khiến chúng tôi, hoàn toàn đem những nhân viên như chúng tôi thành người hầu, một ngày tôi bị cô ta sai bảo phải chạy tới chạy lui mấy chục chuyến, cô ta cho rằng tôi là người giúp việc của nhà cô ta chắc?

Còn Ninh Tịch, bình thường độc lai độc vãng*, nhìn thì có chút lạnh lùng nhưng cô ấy đối xử với chúng tôi rất khách khí, mỗi lần quay xong đều nói cảm ơn tất cả mọi người, cho dù chúng tôi có thành kiến không thèm trả lời cô ấy thì cô ấy vẫn luôn làm như vậy.

(*Độc lai độc vãng: hay ở một mình.)

Trợ lí đạo diễn: Tuy là dân đen thấp cổ bé họng, nhưng vẫn muốn nói lời công đạo. Chỉ có duy nhất ngày quay đầu tiên là có người đến tặng đồ cho Ninh Tịch, còn bình thường không hề thấy cô ấy có gì mập mờ với bất kì người đàn ông nào. Phụ nữ xinh đẹp thì được người ta theo đuổi cũng là chuyện bình thường, chỉ không ngờ mọi chuyện sau này lại thành ra như vậy.

Thợ quay phim: Sự chuyện nghiệp của Ninh Tịch chắc chắn là do khổ luyện mà thành, vô cùng nhạy bén đối với máy quay. Có NG lần nào thì đó là do người khác mắc lỗi chứ những cảnh quay của cô ấy đều chỉ cần một lần là xong, nếu chỉ quay mình cô ấy thì nhẹ nhành biết bao nhiêu. Còn Giả Thanh Thanh... đại khái là ác mộng đối với tất cả những người làm nghề quay phim đi! Chính mình phẫu thuật thẩm mỹ quá đà, cái mũi nhìn rất kì quái lại còn trách kĩ thuật quay của tôi kém, chẳng lẽ tôi còn phải chỉnh Photoshop cho mình cô ta sao?

Đạo diễn Quách Thắng Khải: Trên mạng có lời đồn Ninh Tịch dùng quy tắc ngầm là hoàn toàn vô căn cứ, không chỉ làm nhục Ninh Tịch mà còn làm nhục cả đoàn làm phim chúng tôi. Vốn nghĩ chờ chúng tôi hoàn thành bộ phim, để mọi người thấy thực lực của Ninh Tịch, là phượng hoàng hay là gà rừng thì đến lúc đó sẽ biết. Nhưng, hiện tại chuyện này đã phát triển đến nỗi ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến trình của đoàn làm phim, nên đành phải đưa ra một số cảnh quay ngoài lề, mọi người tự nhìn đi! [Clip]

Nhà chế tác Vương Thái Hòa: Ài, mọi người cũng đã lên tiếng rồi thì tôi cũng nên tỏ thái độ thôi! Tôi thấy không ít người nói bộ phim này của chúng tôi đột nhiên tăng thêm 5000 vạn NDT tiền đầu tư là đến từ kim chủ sau lưng Ninh Tịch, thế nên để đánh sập những tin vịt đó nên tôi đã hỏi ý kiến người đầu tư, bây giờ xin được công bố danh tính của người ấy @Hoàng Tử Cá Chép.

...

Ninh Tịch biết chắc có rất nhiều người trong đoàn nhịn Giả Thanh Thanh tới nghẹn họng rồi, chỉ cần có một người lên tiếng thì tự khắc sẽ kéo theo một đống người nữa, nhưng không ngờ bọn họ ngoài việc lên án Giả Thanh Thanh lại còn đồng thời khen cô một trận. Coi như là thu hoạch ngoài ý muốn đi! Dẫu sao thì cố gắng của mình được mọi người công nhận cũng là một chuyện rất đáng để vui mừng.

Bài đăng của Vương Thái Hòa là bài đăng làm cho cô tò mò nhất, cô vội vàng mở ID: Hoàng Tử Cá Chép xem xem người đầu tư rốt cuộc là ai...

Vừa mở ra thì thấy quạ bay đầy đầu...

Phần profile của Hoàng Tử Cá Chép có hàng chữ to tướng: Tổng giám đốc điều hành công ty giải trí Thịnh Thế - Lục Cảnh Lễ...

Đường đường là một Tổng giám đốc của một Công ty Giải trí lớn mà lại đặt cái ID tức cười như mấy thằng nhóc cấp hai còn hỉ mũi chưa sạch vậy!

Không ngờ được người đầu tư kia lại là Lục Cảnh lễ, tuy có chút bất ngờ nhưng cũng hợp tình hợp lý. Dù sao đây cũng là bộ phim đầu tiên Giang Mục Dã nhận sau khi về nước, Thịnh Thế tất nhiên sẽ ủng hộ mạnh tay rồi.

Chẳng qua chỉ là một vai nam thứ mà đầu tư tận 5000 vạn NDT, không hổ là công ty giàu nhất giới thương nghiệp.

Bài đăng này của Vương Thái Hòa đã giải quyết mọi vấn đề đáng ngờ cũng như rửa sạch vết nhơ của Ninh Tịch. Giờ chỉ còn mỗi Giả Thanh Thanh bị đeo lên cái mác nhân phẩm kém còn giả bộ thanh cao lại còn cả kĩ năng diễn xuất rác rưởi.

Đáng tiếc là, tuy mọi người đều nhận ra lần bôi nhọ Ninh Tịch này chắc chắn có dính líu tới Giả Thanh Thanh nhưng lại không có chứng cớ xác thật để chứng minh.

Sự tình phát triển tới mức này đã đạt tới hiệu quả mà Ninh Tịch mong đợi, nhưng không ngờ được diễn biến phía sau lại đặc sắc như thế này.

Hơn 12h đêm hôm qua, quản lí của Giả Thanh Thanh - Hàn Dĩnh đã đăng một bài post lên tài khoản weibo cá nhân của mình.

Trực tiếp cung cấp chứng cứ Giả Thanh Thanh thuê thủy quân bôi đen Ninh Tịch và lợi dụng tài khoản ảo để kích động fan của Giang Mục Dã đi tìm Ninh Tịch tính sổ.

Nhưng thế vẫn chưa là gì, Hàn Dĩnh cũng tuyên bố thẳng luôn thân phận "thiên kim tiểu thư" của Giả Thanh Thanh là giả.

Người cha giàu có trong truyền thuyết của Giả Thanh Thanh không phải cha ruột mà chỉ là cha nuôi của cô ta, hơn nữa đối phương đã có vợ con.

Chứng cứ đi kèm là số lượng lớn những đoạn chat nói chuyện mập mờ và vô số hình khiêu dâm của Giả Thanh Thanh.

Giờ coi như Giả Thanh Thanh có mấy nghìn cái miệng cũng không cãi nổi.

Trước mắt Giả Thanh Thanh chỉ còn một con đường - rời khỏi giới giải trí, còn vấn đề bao giờ thì tái xuất, thôi đừng nghĩ nữa!

Không biết giữa Hàn Dĩnh với Giả Thanh Thanh có mâu thuẫn gì mà cô ta lại phải dùng tới chiêu đồng quy vu tận tuyệt tình như này. Phải biết rằng hành vi tiết lộ đời tư của nghệ sĩ là điều tối kị của nghề quản lí.

Chuyện càng lúc càng to, Tinh Huy từ lúc biết tin đã tìm mọi cách để xóa bài đăng này nhưng điều này chỉ càng làm cho cư dân mạng thêm phẫn nộ.

Vì vậy, Tinh Huy chỉ còn cách ‘mất bò mới lo làm chuồng’, lên tiếng bày tỏ sẽ truy cứu trách nhiệm của Giả Thanh Thanh trong việc cô ta phỉ báng Ninh Tịch. Cả chuyện Giả Thanh Thanh được bao dưỡng cũng được mập mờ tỏ ý là sẽ điều tra đến cùng.

Nói chung là bọn họ vẫn còn luyến tiếc công sức đã bỏ ra để bồi dưỡng nên Giả Thanh Thanh.

Hôm nay Ninh Tịch không có cảnh quay, vốn định ở nhà nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, ai ngờ mọi chuyện lại bị làm lớn như vậy, dự là hôm nay không được yên ổn. Quả nhiên, vừa ăn sáng xong thì nhận được một cú điện thoại gọi đến công ty.

Trong phòng họp, Ninh Tuyết Lạc, Thường Lị, Giả Thanh Thanh đều có mặt đầy đủ, còn có một người là Tổng giám của Phòng quan hệ công chúng - Phùng Hạo Dương.

Giả Thanh thanh cúi đầu, hai vành mắt đen xì, vừa thấy Ninh Tịch đã đứng lên như con gà bị chọc tiết: "Con khốn này! Bây giờ mày đắc ý lắm phải không? Mày cứ chờ đấy, tao sẽ không bỏ qua cho mày!"

Ninh Tịch bất đắc dĩ ngoáy ngoáy lỗ tai, lần nào lời thoại cũng y chang nhau, tai cô sắp chai tới nơi rồi.

"Im miệng, cô sợ mọi chuyện chưa đủ lớn sao?" Phùng Hạo Dương không nhịn được mắng.

Giả Thanh Thanh không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể hậm hực ngồi xuống, cái ông cha nuôi của cô ta sau khi mọi chuyện được đưa ra ánh sáng thì đột nhiên mất liên lạc, lúc này vận mạng của cô đều nằm trong tay Phùng Hạo Dương.

"Ngồi đi. " Phùng Hạo Dương chào hỏi Ninh Tịch một tiếng, thần sắc do dự như đang chuẩn bị ra quyết định gì đó.

Lúc này, Thường Lị đang ngồi một bên mở miệng nói: "Ninh Tịch, chuyện đêm qua chắc cô cũng biết, tôi cũng không giải thích nhiều. Là như này, lát nữa Giả Thanh Thanh sẽ đăng bài xin lỗi cô, cô đáp lại một chút là được, nói chuyện này cô cũng có chỗ sai, đồng ý tha thứ cho cô ấy, biểu hiện sao cho rộng lượng chút."

Ninh Tuyết Lạc cũng lập tức khuyên nhủ: "Ninh sư muội, chị biết trong lòng em cũng không thoải mái nhưng chuyện này quả thật em cũng có sai, dù sao thì không thể để ân oán cá nhân của hai người mà liên lụy đến công ty được! Biện pháp duy nhất bây giờ là phải đè mọi ảnh hưởng tiêu cực xuống mức thấp nhất!"

Ninh Tịch thản nhiên nhìn bộ dạng "mình vì mọi người" của Ninh Tuyết Lạc sâu xa nói: "Sư tỷ này, nếu như tôi nhớ không nhầm thì từ đầu tới cuối chỉ có Giả Thanh Thanh nhằm vào tôi thôi, riêng tôi vẫn luôn nhớ kĩ lời của chị Thường, không được làm mất thể diện của công ty, phải lấy lợi ích của công ty làm trọng, thế nên bị bắt nạt cũng không dám làm phiền công ty, im lặng mãi cho đến khi mấy người bạn tốt bụng trên mạng lấy lại trong sạch cho tôi."

"Bây giờ trên mạng nóng nhất vẫn là chuyện Giả Thanh Thanh bị bao dưỡng với chuyện cô ta làm tiểu tam, đây rõ ràng là Giả Thanh Thanh không để ý đến lợi ích công ty. Hãm hại nghệ sĩ cùng công ty, bôi nhọ hình tượng của công ty đều là cô ta! Chẳng lẽ ý của sư tỷ là bị một con chó điên đuổi theo cắn loạn rồi rơi xuống rãnh chết, chả lẽ cũng là lỗi của tôi sao?"

Nếu cô đăng bài tha thứ cho Giả Thanh Thanh thì chẳng phải công sức của cô sẽ đổ sông đổ bể sao. Nghĩ hay nhỉ?

Ninh Tuyết Lạc bị Ninh Tịch nói cho nghẹn họng, cái gì mà mấy người bạn tốt bụng trên mạng, rõ ràng chính cô ta là tác giả của mấy thứ kia, còn ở đó mà giả vờ vô tội.

Giả Thanh Thanh mới yên lặng được một hồi đã bị Ninh Tịch làm cho phát điên: "Mày nói ai là chó điên! Mày nói rõ ràng cho tao! Mày..."

Thấy Giả Thanh Thanh lại ồn ào, Phùng Hạo Dương lập tức lên tiếng cắt đứt: "Không cần xin lỗi nữa."

"Có thật không?" Giả Thanh Thanh lập tức hớn hở, nhưng Phùng Hạo Dương lại tiếp tục nói: "Thanh Thanh, cô viết một lá thư xin rút khỏi giới giải trí đi!"

Giả Thanh Thanh hét ầm lên: "Cái gì? Anh để tôi rút khỏi giới giải trí? Sao tôi phải rút! Tôi mới không cần phải viết cái thứ đó!"

Sắc mặt Phùng Hạo Dương lúc này đã mất kiên nhẫn: "Tôi để cô viết là còn chừa mặt mũi cho cô! Đừng có không biết xấu hổ như thế!"

"Không phải chỉ là bao dưỡng sao! Trong cái giới giải trí này có nữ minh tinh nào không bị bao nuôi, tiểu tam nhiều như thế tại sao lại chỉ có mình tôi là phải rút khỏi giới giải trí!"

"Bởi vì chỉ có mình cô ngu xuẩn, khiến tất cả mọi người đều biết!"

"Tất cả những chuyện này đều do con khốn Hàn Dĩnh kia, cô ta phản bội tôi! Tại sao các người không truy cứu trách nhiệm của cô ta!"

"Cô ấy từ chức rồi, cô bảo tôi truy cứu kiểu gì? Hàn Dĩnh là người quản lí có tính khí tốt nhất trong công ty rồi mà cô ấy còn phải làm như vậy, cô tự ấy tự đặt tay lên ngực mà hỏi trừ Hàn Dĩnh ai còn chịu được cô? Bình thường cô quát mắng hành hạ người ta thì thôi, con trai nhà người ta sốt cao 40 độ cần phải đi bệnh viện, cô sống chết không to người ta đi, kết quả, nửa đêm cô ấy mới chạy về được thì con trai cô ấy đã phải vào phòng cấp cứu, đến nay còn chưa qua cơn nguy hiểm!" Đừng nói Hàn Dĩnh đến chính anh ta còn chán ngán việc cứ phải đi chùi đít cho Giả Thanh Thanh.

Giả Thanh Thanh nghe vậy vẫn không cho rằng cô ta đã sai, vẻ mặt câng câng: "Chả phải vẫn còn sống đấy thôi! Không phải là có bác sĩ ở đó rồi sao, cô ta chạy đến cũng chả giúp được gì! Thế mà cô dám lấy cớ đấy để đẩy tôi vào chỗ chết?"

Tới lúc này Giả Thanh Thanh vẫn không hiểu tại sao một kẻ hèn yếu, nhu nhược như Hàn Tĩnh lại đột nhiên làm ra loại chuyện như này, cô ta đã li dị chồng, con trai lại là một ấm sắc thuốc, tiền thuốc thang mỗi tháng chỉ có tăng không có giảm, không có công việc này thì cô ta lấy gì nuôi gia đình?

Đương nhiên một kẻ tép riu như Giả Thanh Thanh sao mà đoán được người đứng sau dàn xếp vụ này một đại nhân vật như Lương Phi Tinh.

Phùng Hạo Nhiên nhéo nhéo mi tâm, từ bỏ việc thông não cho cô ta. Nói chuyện với một con đần, chắc chắn là việc ngu ngốc nhất trên đời.

Tuy công ty tốn không ít tâm huyết vào Giả Thanh Thanh, nhưng chuyện lần này đã không cách nào vãn hồi, chỉ có thể từ bỏ.

Thấy Phùng Hạo Dương ý đã quyết, Giả Thanh Thanh vội vàng nhìn về phía Ninh Tuyết Lạc như nhìn cọng rơm cứu mạng: "Chị Tuyết Lạc giúp em với, hay chị để Thường Lị làm quản lí cho em đi! Em đảm bảo sẽ ngoan ngoãn nghe lời! Em đồng ý đăng tin xin lỗi!"

Thường Lị nghe vậy lập tức sợ hãi, để cho cô ta nhận Giả Thanh Thanh? Ninh Tuyết Lạc sẽ không hố cô ta như vậy chứ?

Ninh Tuyết lạc tất nhiên không thể nào ngu như Giả Thanh Thanh được. Cô ta làm ra vẻ thương tiếc nhưng không thể giúp được, nói: "Thanh Thanh, không phải chị không muốn giúp, em cũng vừa mới nghe Ninh Tịch nói đấy, cô ấy không muốn giúp, chưa kể đây cũng là quyết định của công ty, chị cũng không có cách nào."

Lúc chuyện tới nước này, Ninh Tuyết Lạc biết Giả Thanh Thanh chuyến này đã xong đời rồi. Bất quá cô ta vẫn muốn lợi dụng Giả Thanh Thanh một lần cuối, hi vọng có thể kéo Ninh Tịch xuống nước. Tiếc là Phùng Hạo Dương lại ăn muối còn nhiều hơn ăn cơm, biết rõ chuyện xin lỗi không giúp ích được gì, còn có khả năng ảnh hưởng tới nghệ sĩ khác của công ty nên đã dứt khoát lựa chọn từ bỏ Giả Thanh Thanh.

Những tưởng rằng kiếm được con dao tốt để đối phó Ninh Tịch, ai dè lại bỏ mạng trước, không những thế còn nâng cao hình tượng Ninh Tịch trong mắt công chúng, loại người này sao đáng để Ninh Tuyết Lạc lãng phí sức lực.

"Ninh Tịch, con chó này! Mày chờ đấy, tao cho dù chết cũng phải kéo mày xuống chết cùng!" Giả Thanh Thanh tuyệt vọng, đem tức giận đổ hết lên đầu Ninh Tịch, cuối cùng Phùng Hạo Dương phải gọi bảo vệ lôi ra ngoài mới chịu yên.

Đối với loại người thế này, ngay cả sức đi căm ghép cô ta thì Ninh Tịch cũng tiếc, chỉ có đồng tình, cho tới lúc này cũng không biết bản thân bị người ta lợi dụng.

Phùng Hạo Dương nhìn về phía Ninh Tịch, vẻ mặt hòa nhã không ít: "Ninh Tịch, bộ phim lần này cô cố quay cho tốt, nếu đạt hiệu quả không tệ thì công ty sẽ đầu tư bồi dưỡng cô. Có điều những lời Ninh Tuyết Lạc vừa nói cũng không sai, cô cũng nên khiêm tốn một chút, đừng trêu chọc những phiền toái không cần thiết."

Ninh Tịch được tẩy trắng, Giả Thanh Thanh phải rời khỏi giới giải trí, tất cả chuyện này giống như một quá trình hóa giải nguy cơ truyền thông hoàn mỹ.

Tuy Phùng Hạo Dương nghi ngờ sau lưng Ninh Tịch có người giúp đỡ nhưng lại không tìm được chút sơ hở nào, chỉ có thể cho rằng Ninh Tịch may mắn.

"Cám ơn Tổng giám, tôi sẽ cố gắng hết sức." Ninh Tịch giả vờ làm bộ ngạc nhiên, mừng rỡ rồi ra vẻ sợ hãi.

Sau khi rời khỏi phòng họp, Ninh Tịch vào phòng vệ sinh, Ninh Tuyết Lạc cũng theo vào.

Ninh Tuyết Lạc khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt giễu cợt nhìn cô: "Ninh Tịch, mày lôi hết chuyện xấu của người ta ra như thế không sợ có ngày mình cũng bị người ta đào lên sao?"

Ninh Tịch híp mắt lại, tỏa ra một tia sáng lạnh lẽo, sau đó xoay người lại, thờ ơ nói: "Trong cái giới giải trí này làm gì có ai không có chút chuyện không thể lộ ra sánh sáng? Đúng không, Ninh đại tiểu thư!"

Ninh Tịch cố ý nhấn mạnh chữ "Ninh đại tiểu thư" này, sau đó làm bộ dáng hoảng hốt như nhận ra cái gì đó: "Ơ! Nhắc tới thì tôi đột nhiên phát hiện cái danh "Tiểu tam mạo nhận làm Thiên kim" của Giả Thanh Thanh cũng rất hợp với cô đấy! Đến lúc tôi bôi đen cô cũng tiết kiệm được cái tiêu đề đấy nhỉ?"

Ninh Tuyết Lạc như bị giẫm phải đuôi, nổi giận nói: "Cái gì mà Tiểu tam mạo nhận làm Thiên kim! Từ lúc tao ra đời đã lớn lên ở Ninh gia, là đứa con gái duy nhất mà ba thừa nhận, ngay đến Tô Diễn cũng là do mày không giữ được lòng anh ấy, mày nghĩ mọi người sẽ tin mày sao?"

Ninh Tịch kéo dài giọng, "Thế... cô muốn thử chút không? Nếu không tôi thử lôi mấy chuyện kia của cô ra thử coi! Biển người mờ mịt, tôi vẫn chưa tìm được tung tích hai con chó cô bỏ tiền ra mua năm đó, biết đâu đăng tin công khai tìm người lại có kết quả?"

Sắc mặt của Ninh Tuyết Lạc nháy mắt đã thay đổi, rít lên: "Ninh Tịch, cái con điên này!"

Cô ta đương nhiên không sợ Ninh Tịch không biết tự lượng sức mình đi tranh đoạt đàn ông và thân phận địa vị với mình, chỉ sợ Ninh Tịch nhất định đồng quy vu tận với cô ta.

"Hắc hắc..." Nhìn sắc mặt bị dọa sợ của Ninh Tuyết Lạc, Ninh Tịch không nhịn được cười khẽ, vỗ vỗ vai Ninh Tuyết Lạc: "Ninh đại tiểu thư, lo lắng như thế làm gì, chỉ đùa thôi mà, cái loại cặn bã như cô không đáng để tôi lấy mạng đổi mạng..."

Nói tới chỗ đây, ánh mắt khinh bỉ không thèm đếm xỉa của Ninh Tịch đột nhiên lạnh như băng, đè thấp giọng xuống giống như âm thanh của ác quỷ bò từ địa ngục lên thì thầm bên tai cô ta: "Chẳng qua là, sau này nếu cô lại dùng sự việc kia uy hiếp tôi thì khó đảm bảo lắm... Mượn lời vị đồng đội heo kia của cô, tao mà chết thì cũng sẽ phải kéo mày chết cùng! Giả Thanh Thanh bất quá cũng chỉ mạnh miệng thôi, nhưng tôi thì không thế đâu!"

Ninh Tịch nói xong, buông bả vai Ninh Tuyết Lạc ra, rời đi.

Ninh Tuyết Lạc muốn uy hiếp Ninh Tịch nhưng lại bị uy hiếp ngược lại, sau khi Ninh Tịch rời đi thì trong nháy mắt cả người cô ta xụi lơ trên đất, sau đó vẻ mặt âm trầm mà đạp cửa bước ra.

Không được, cô ta phải nghĩ biện pháp giải quyết Ninh Tịch!

Nếu không, chỉ cần Ninh Tịch còn tồn tại một ngày thì ngày đó nguy cơ của cô ta chưa được giải trừ, Ninh Tuyết Lạc tuyệt đối không cho phép chuyện này phát sinh!

...

Sau khi rời khỏi công ty, Ninh Tịch thấy buổi trưa không có việc gì liền tính qua trung tâm thương mại một chuyến, lần trước đã đáp ứng giúp Tiểu Bảo mua quần áo.

Vừa nghĩ tới Tiểu Bảo thì những u ám trong đáy mắt Ninh Tịch bị quăng xa đến vạn dặm, vui vẻ tung tăng đi mua đồ.

Tới nơi liền chạy thẳng đến khu bán quần áo trẻ em.

Trước mắt treo đầy các loại quần áo trẻ em, Ninh Tịch hưng phấn chọn hết bộ này tới bộ khác, so với lúc mua quần áo cho chính mình còn điên cuồng hơn.

Sau khi gặp Tiểu Bảo, cuộc sống của cô biến hóa long trời lở đất, trước kia mỗi lần đi qua những khu bán đồ dùng hay quần áo cho trẻ em đều chỉ dám đi đường vòng. Nhưng hôm nay, khi thấy những bộ đồ này thứ cô nghĩ đến không còn là những kí ức đau thương khiến cô khó chịu như trước kia nữa mà là hình ảnh siêu cấp đáng yêu của bánh bao nhỏ.

Loại cảm giác chỉ cần thấy món đồ đáng yêu nào liền lập tức muốn đưa cho nhóc thật tình chẳng khác gì tình yêu nha!

Hàng hóa ở trung tâm thương mại này đều là hàng cao cấp của những nhãn hiệu nổi tiếng, đương nhiên rất đắt, quần áo trẻ em cũng vậy. Nhưng vì là đồ mua cho Tiểu Bảo nên cô vui vẻ chấp nhận, chỉ là bớt vài món đồ trang điểm thôi mà.

Hôm nay Ninh Tịch mặc một chiếc váy cô rất thích nhưng lại là thiết kế của một nhà thiết kế không có danh tiếng, mặc dù nhìn rất đẹp nhưng đáng tiếc lại không khiến người ta coi trọng.

Nhân viên bán hàng đều dân nhìn người mà kiếm cơm, cho nên cũng không nồng nhiệt tiếp đón cô mà chỉ ân cần đi theo một người phụ nữ mặc nguyên một thân Chanel.

Ninh Tịch đi dạo loanh quanh một chút, cuối cùng cũng thấy một một bộ đồ để trong góc vô cùng hợp ý cô.

Đây là một bộ đồ âu phục nhỏ màu xanh sapphire, không chỉ màu sắc cực kì bắt mắt mà huy hiệu "quần lót" siêu nhân trước ngực lại vô cùng đáng yêu, mấu chốt nhất là cô cũng có rất nhiều quần áo in hình siêu nhân nên tùy thời có thể mặc thành đồ mẹ con với Tiểu Bảo rồi.

Trong đầu đột nhiên toát ra cụm từ "Đồ mẹ con" khiến cho trong lòng Ninh Tịch lộp bộp một chút, cô giật mình cả kinh, cái cảm giác muốn đem những thứ gì tốt nhất cho đối phương chẳng khác nào tâm trạng của cô đối với đứa con năm xưa.

Ninh Tịch trầm mặc hồi lâu mới hoàn hồn lại, sau đó đi tìm nhân viên bán hàng: "Cô ơi, tôi mua bộ quần áo này, cô gói lại giúp tôi."

Người bán hàng không lập tức trả lời, mà lạnh giọng nhắc nhở một câu: "Bộ này giá 12,000 NDT."

"Tôi biết, có thấy ghi trên mác rồi, gói lại giúp tôi."

Sắc mặt người bán hàng lúc này mới tốt một chút, hơn nữa còn mỉm cười dịu dàng nói: "Quý khách có cần gói thành hộp quà hay không?"

Ninh Tịch còn chưa kịp đáp lại, thì đột nhiên bên cạnh xuất hiện một đôi tay mang vòng ngọc chen ngang đoạt lấy bộ đồ: "Ồ, cái này không tệ! Tôi muốn!"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx