sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một - Chương 801 - 802 - 803 - 804 - 805

“Ông nội, là con...”

Ninh Tịch đi lên phía trước, “Thực xin lỗi, ông nội, kỳ thật con có chuyện gạt ông, con đã gặp được người mình thích, cũng đang ở bên nhay, chỉ là, bởi vì công việc của con nên không thể công khai, vì vậy con vẫn chưa nói cho bất kỳ ai, hôm nay con cố ý dẫn anh ấy đến cho ông xem...”

Ninh lão gia tử dù không có sức lực vẫn trợn mắt, một lúc lâu sau, mới chậm rãi mở miệng hỏi một câu, “Thuê... Bao nhiêu tiền?”

“Hả?”

“Thuê hắn bao nhiêu tiền?”

“Ách... Ông nội, không phải là con thuê! Đây thật sự là bạn trai con!” Ninh Tịch có chút cạn lời.

Khó trách Lục Đình Kiêu nói nếu mang người khác đi, ông nội càng sẽ không tin tưởng...

Ninh lão gia tử thở dài, “Ông biết con là muốn cho ông an tâm, nhưng quả thật không cần đâu...”

“Ông à, anh ấy không phải con thuê mà! Không tin con chứng minh cho ông xem...” Ninh Tịch nói, liền ôm cổ Lục Đình Kiêu kéo xuống, sau đó ở trên môi hắn hôn một cái.

Ninh lão gia tử mơ mơ màng màng nhìn xem nàng làm cái gì, gấp đến độ trừng thẳng mắt, “Con con con... Con nha đầu này! Sao lại có thể tùy tiện chiếm tiện nghi nhà người ta! Quá vô lễ khụ khụ khụ...”

Ninh tịch: “...” Hix, ông vẫn không tin Lục Đình Kiêu là bạn trai nàng!

“Ông nội, con tự giới thiệu, con họ Lục, gọi Lục Đình Kiêu, hiện tại nhậm chức ở tập đoàn Lục thị, quả thực con cùng Ninh Tịch có quan hệ.” Lúc này, Lục Đình Kiêu liền mở miệng nói.

Ninh lão gia tử nghe vậy, biểu tình sửng sốt ngay lập tức, đồng thời phóng ánh mắt nghi ngờ, chậm rãi đánh giá nam nhân trước mặt, “Khoan... Từ từ, ngươi vừa rồi nói ngươi là ai? Lục cái gì?”

“Lục Đình Kiêu... ông nội, con phải mất bao nhiêu tiền mới thuê nổi Lục Đình Kiêu chứ?” Ninh tịch bất đắc dĩ nói.

“Hắn là Lục Đình Kiêu?”

Lục Đình Kiêu liền lấy ra một tấm danh thiếp từ trong ngực, đưa tới trong tay Ninh lão gia tử.

Vì thế, biểu tình của Ninh lão gia tử, từ hồ nghi, tới rồi khiếp sợ.

“Đúng rồi, ông nội, con còn một chuyện nữa gạt ông...” Ninh Tịch nói, rồi đem Tiểu Bảo vẫn luôn đứng ngoan ngoãn bên Lục Đình Kiêu dắt tới, “Ông, đây là cháu ngoại của ông đó... ”

Ninh lão gia tử còn đang mơ hồ, đại não phản ứng không kịp, lúc này nhìn thấy Ninh Tịch từ phía sau dắt ra một tiểu bánh bao mềm mại, lại nghe được ba chữ “cháu ngoại ông”, tức khắc mở to hai mắt nhìn, “Con nói cái gì?”

Thấy ông nội từ trên giường nhảy dựng lên, Ninh Tịch hoảng sợ, chạy nhanh qua đi đỡ lấy, “Ông nội, người đừng kích động, coi trừng thân thể”

“Ta sao có thể không kích động! Con... mau đem cái thứ này vất đi cho ông ... Mau...” Lão gia tử gấp đến độ kéo khí hô hấp trên mặt ra.

Ninh Tịch không có biện pháp, chỉ có thể tạm thời giúp ông lấy ra.

Ninh lão gia tử lập tức run rẩy mà thò tay, đôi mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm Tiểu Bảo, sợ như sắp biến mất, “Tới đây... Mau đến gần ông nội...”

Tiểu Bảo quay đầu về phía Ninh Tịch liếc mắt một cái, Ninh Tịch liền ném lại bằng một ánh mắt cổ vũ, liền ngoan ngoãn đi đến bên ông nội, hơn nữa còn dơ bàn tay nhỏ, cầm lấy bàn tay của Ninh lão gia.

Cảm nhận được bàn tay nhỏ bé trong nháy mắt, đôi mắt vẩn đục nước mắt của Ninh lão gia tử liền hạ xuống, thân thể không ngừng mà run rẩy, “Cháu ta... đây thật sự là cháu ta?”

Ninh Tịch cũng đỏ hốc mắt, lại có chút không biết nên trả lời như thế nào.

Lục Đình Kiêu liền mở miệng: "Đúng thế, Tiểu Bảo chính là con của con và Ninh Tịch"

Tiểu Bảo nghe nói như thế, cũng dùng sức gật gật đầu, cháu chính là con của baba và mama!

Lão gia tử thật cẩn thận mà nắm tay Tiểu Bảo, “Không sai không sai... Đây là cốt nhục Ninh gia... Ta có thể cảm nhận được...”

Nhìn mãi một lúc sau, tất cả chú ý của Ninh lão gia tử đều đặt trên người Tiểu Bảo, xoay qua xoay lại Tiểu Bảo mà xem, “Giống...Qủa thực lớn lên rất giống Tiểu Tịch... Nhìn đôi mắt này... rồi cả cái mũi nữa...”

Ninh lão gia tử đang nói Tiểu Bảo lớn lên so với Ninh Tịch vẫn luôn giống nhau, nơi này giống nơi đó cũng giống...

Ninh Tịch chỉ có thể đáp lại từng câu, trong lòng lại suy nghĩ, tiểu bảo không phải cùng Lục Đình Kiêu không phải cùng một khuôn mẫu khắc ra sao?

Như thế nào lại cùng nàng giống đâu?

“Tiểu Tịch a, con trước mang cháu ông ra ngoài, ông có lời muốn nói riêng với cậu ta.” Lão gia tử nhìn Lục Đình Kiêu, sắc mặt có chút nghiêm túc mà mở miệng nói.

“Ông nội, hay ông nghỉ ngơi một lát? Đừng quá mệt mỏi!” Ninh Tịch không yên tâm nói.

“Không có việc gì, ông không mệt, con còn sợ ông ăn mất cậu ta sao?”

“Ninh Tịch, em mang con ra ngoài trước đi.” Lục Đình Kiêu cũng mở miệng nói.

Ninh Tịch bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn Lục Đình Kiêu một cái, chỉ có thể mang theo Tiểu Bảo đi ra ngoài đợi.

Phòng bệnh, Ninh lão gia tử dùng ánh mắt tìm tòi mà nhìn nam nhân trước mặt, “Cậu cùng Tiểu Tịch nhà ta, chuyện rốt cuộc là như thế nào?”

“Năm đó tại thời điểm phát hiện Tiểu Tịch mang thai, chúng con thực ra là muốn kết hôn, nhưng là, lại bị tách ra vì hiểu lầm, thẳng đến 5 năm sau mới gặp lại...”

...

...

Ninh Tịch ước chừng đợi gần nửa tiếng đồng hồ, Lục Đình Kiêu rốt cuộc cũng đi ra.

“Thế nào?” Ninh Tịch chạy nhanh đến hỏi.

“Ông bảo em đem Tiểu Bảo vào, cho ông nhìn lại một lần.”

“Được được được...” Ninh Tịch vội vàng dắt Tiểu Bảo vào.

Vừa định cùng ông nói chuyện, Ninh lão gia tử đã lướt qua nàng, nhìn về phía Tiểu Bảo, ngữ khí ôn nhu đến không thể ôn nhu hơn, “Tiểu bảo a, cháu năm nay bao nhiêu tuổi vậy?”

Tiểu Bảo liền viết lên tờ giấy "5"

“Đi học sao?”

"Mẫu giáo lớn"

“Ba mẹ cháu ngày thường quan hệ có tốt không?”

"Tốt"

...

Ninh tTịch vốn đang lo lắng Tiểu Bảo cùng ông nói chuyện sẽ có vấn đề, không nghĩ tới một già một trẻ ở chung lại hài hòa đến dị thường, nàng lại thành người dư thừa.

Vừa hơi thở của ông còn thoi thóp, lúc này lại giống như ông lão hồi xuân, tràn trề sức sống!

Cũng không biết Lục Đình Kiêu ở bên trong rốt cuộc cùng ông nói cái gì, lại cùng anh giải thích như thế nào, lão gia tử cùng Tiểu Bảo hàn huyên hơn nửa ngày, mới quay ra nói với nàng, “Tiểu Tịch a, con cùng Đình Kiêu hạnh phúc ở bên cạnh nhau, có thể gặp được người đối đãi thật lòng với con cũng không dễ dàng!”

“Ông à, con sẽ.”

“Ông biết con coi trọng sự nghiệp, nhưng cũng không thể quá xem nhẹ người bên canh, biết không?”

“Vâng, con biết...”

...

Sau khi rời bệnh viện.

Ninh Tịch đầy đầu mờ mịt, “À, Lục Đình Kiêu, anh cùng ông rốt cuộc là nói cái gì vậy? Ông nội lại đột nhiên nói tốt cho anh? Quả thực luôn mồm đều nói đến anh! Theo lý thuyết, anh làm em bụng to, ông phải là không thích anh mới đúng chứ?”

“Muốn biết?” Lục Đình Kiêu ánh mắt thâm thúy nhìn nàng.

Ninh tịch liên tục gật đầu, “Vâng, vâng.”

Lục đình kiêu: “Là em chủ động câu dẫn anh!"

Là hai người đã cưới nhau nhưng chỉ là chưa công chứng mà thôi!

“Anh cùng ông nói, suy xét công việc hiện tại của em, chúng ta mới vô pháp kết hôn, chỉ cần em mở miệng, chúng ta có thể đi công chứng bất kỳ lúc nào!.”

“Hả...” Quá xấu rồi đi! Nói như vậy nói, chẳng phải tất cả đều do nàng? Tuy rằng Lục Đình Kiêu nói vậy, nhưng có thật như thế không?...

“Chỉ như vậy à? Còn gì nữa không? Anh còn nói cái gì?” Ninh Tịch chỉ cảm thấy không đơn giản như vậy.

Lục Đình Kiêu nhìn nàng một cái, sau đó không nhanh không chậm mà mở miệng nói, “Ta cùng ông nói, chúng ta về sau kế hoạch sẽ sinh thêm 5 đứa con.”

“Phốc... Khụ khụ khụ khụ...” Ninh Tịch thiếu chút nữa chính mình bị sặc chết, “Sinh năm đứa? Như vậy cũng quá nhiều đi!”

Thật là không nghĩ tới, cái câu nói này! Lại đem đến sức sống cho ông nội!

Sau khi rời khỏi bệnh viện, hai người cùng nhau đưa Tiểu Bảo đến trường học.

Trên đường trở về, Ninh Tịch nhịn không được quay đầu hỏi Lục Đình Kiêu đang lái xe bên cạnh, “À, Lục Đình Kiêu... Chuyện của chúng ta, anh cùng ông em giải thích như thế nào vậy?”

Tối hôm qua Lục Đình Kiêu vẫn luôn nói giao cho hắn xử lý, nàng liền không hỏi nhiều, lúc này thật là có chút tò mò.

Lục Đình Kiêu nhìn tuyết đang rơi ngoài cửa sổ, một bên lái xe, một bên lẳng lặng mà mở miệng đáp, “Anh nói... Chúng ta là ngẫu nhiên gặp nhau, nhất kiến chung tình, tính cách hợp nhau, bởi vì khó kìm lòng nổi bản thân mà quá giới hạn, có Tiểu Bảo. Nhưng tuổi trẻ bồng bột, tình yêu như gió bay vậy, luôn là tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, bởi vì một ít hiểu lầm nhỏ, em bỏ lại anh và Tiểu Bảo, một kình đi tha hương. 5 năm sau, chhúng ta lại lần nữa gặp lại, phát hiện đều như cũ không quên được nhau, tuy rằng con đường phía trước khó liệu, nhưng vẫn lựa chọn ở bên nhau, cùng nhau đối mặt...”

Đây vẫn là lần đầu tiên Lục Đình Kiêu một lần nói nhiều như thế, thật là không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn không giống anh tý nào, rất gay cấn!

Ninh Tịch ở một bên nghe được cằm đều sắp rơi xuống, “ Anh... Lục Đình Kiêu... Anh có thể biên kịch... Lại còn có là lãng mạn như phim thần tượng vậy!”

Lục Đình Kiêu ánh mắt thâm thúy, qua kính chiếu hậu nhìn nàng một cái, chậm rãi nói, “Không phải biên, đây là suy nghĩ trong lòng anh, nếu chúng ta có thể sớm chút tương ngộ, thì thật tốt.”

Trong phút chốc, trái tim Ninh Tịch giống như bị một thứ gì đó đập phải thật mạnh...

Trong đầu đều quanh quẩn câu nói kia của Lục Đình Kiêu.

Nếu chúng ta có thể tương ngộ sớm một chút, thì thật tốt.

Đây cũng là nỗi trăn trở của Ninh Tịch.

Nếu có thể gặp anh sớm hơn một chút, thì thật tốt!

Giây tiếp theo, phía trước có đèn đỏ, Ninh Tịch nhịn không được liền nhào cười qua, hôn lấy Lục Đình Kiêu.

Bị Ninh Tịch đột nhiên hôn, Lục Đình Kiêu đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó quay người, đổi thế chủ động... Trong lòng là từng hồi thổn thức.

Đèn xanh, từng đợt còi ầm ĩ vang lên phía sau xe, Lục Đình Kiêu mới hồi phục lại tinh thần, liền thở dốc, “Anh đang lái xe, không được quấy”

Ninh Tịch ngẩng mặt nói ngay: "Em mới không quấy, rõ ràng là bị anh làm cảm động nên mới không chịu được đó"

Lục đình kiêu: “...”

...

Ngày hôm sau là thứ bảy, Ninh Tịch mang theo Tiểu Bảo đến thăm ông nội, Ninh lão gia tử đã có thể đi được, không chỉ có như thế, còn cùng Tiểu Bảo chơi suốt một buổi sáng.

Ngay từ mấy ngày đầu, Ninh Tịch còn lo sợ bất an, sợ lão gia tử là gắng gượng nhất thời. Lúc nào cũng có thể ra đi.

Nhưng đến hiện tại, sức không nên của ông ngày một tốt lên, cuối cùng mới an tâm hơn một chút.

“Ông nội à, thời gian đã hết, lần sau con lại đến. Tiểu Bảo, mau tạm biệt ông!” Nàng mỗi lần lại đây đều phải chọn lựa thời gian, tránh gặp phải mấy người Ninh Tuyết Lạc.

Lão gia tử cảm thấy mỹ mãn mà xoa xoa đầu Tiểu Bảo “Được, Tiểu Tịch, con yên tâm, chuyện này ông sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào.”

Nếu như bị những người đó biết Tiểu Tịch cùng Lục Đình Kiêu có quan hệ, sợ rằng sẻ xảy ra không ít sóng gió, ít nhất muốn chờ hai người kết hôn, nếu không sự việc Tiểu Tịch chưa kết hôn đã mang thai bị truyền ra, đối nàng sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

Ông hiện tại coi như đã yên tâm, biết được Ninh gia tốt xấu vẫn còn một tia huyết mạch, ông chết cũng có thể nhắm mắt.

Bất quá, vì Tiểu Tịch cùng tiểu bảo bối, ông còn phải cố gắng sống tốt, chống lưng cho hai người, còn phải đợi chúng sinh thêm 2, 3, 4... đứa cháu ngoại.

Sau buổi biểu diễn thời trang, Studio Tắc Linh vừa chứng minh thực lực của mình ở mướn giải Kim Đỉnh, lại thêm sự ảnh hưởng của Tần Sanh Nguyệt, thị trường cuối cùng cuối cùng cũng được mở ra, mấy ngày nay đã bắt đầu lục tục có người qua bày tỏ ý định muốn hợp tác.

Chỉ là, những người này tôm cá hỗn tạp, nếu không có bộ máy nội vụ chuyên nghiệp sẽ không thể phân biệt, như vậy rất có thể một lần hợp tác liền hủy đi tâm huyết trước kia.

Trong khoảng thời gian ngắn, lượng công việc đến đầu Ninh Tịch đột nhiên lớn lên, Cung Thượng Trạch cùng Hàn Mạt Mạt muốn đuổi trang phục hàng mẫu, còn lại nàng là muốn từng bước từng bước sưu tập hợp các tư liệu về thiết kế.

Thời điểm vội đến sứt đầu mẻ trán, Nguyệt Vương Bài cuối cùng vẫn là khoan thai tới muộn.

Nghe được tiếng chuông cửa vang lên, Hàn Mạt Mạt lập tức ngó dài cổ, “Có phải nhà thiết kế của chúng ta tới hay không? Tôi đi mở cửa!”

Một lát sau, Hàn Mạt Mạt nhìn thấy một nữ nhân lanh nhạt đi vào.

Chỉ thấy người tới một thân sạch sẽ lưu loát mặc bộ váy champagne, tóc búi lửng ở trên đầu, trên mặt không có chút biểu tình dư thừa nào, một nhà thiết kế lại có khi thế sắc bén như Bạch Cốt Tinh vậy, quả nhiên vừa thấy chính là không ổn.

“Kiều vi lan, Tần tổng bảo ta đến đây.” Kiều Vi Lan đơn giản mở miệng nói, một ngữ khí công tư niêm minh.

“Vậy tốt, ta là Ninh Tịch, người phụ trách của Tắc Linh, Kiều tổng mời vào!” Ninh Tịch khách khí mà đem người đưa tới văn phòng.

“Bởi vì bên kia có một ít công tác yêu cầu giao tiếp, cho nên chậm trễ mấy ngày.” Kiều Vi Lan giải thích nói.

“Không sao cả... ” Ninh Tịch tỏ vẻ tươi cười.

Tùy tiện hàn huyên vài câu, một lúc sau, Ninh Tịch mới đưa ra vấn đề quan trọng: “Không biết Tần đã nói qua cho cô tình huống của chúng tôi hay chưa, Studio ở đây chỉ là mới hoạt động, trích phần trăm cho cô khẳng định sẽ không bằng bên Tần tổng. Tuy rằng cô là Tần tổng điều đến, bất quá, dưa hái xanh không ngọt, cô nếu không muốn ở lại đây, ta có thể giúp cô đi nói với Tần tổng.”

“Không cần, Tần tổng an bài, ta không có ý kiến.” Kiều Vi Lan mặt không biểu tình nói.

Ninh Tịch đánh giá thần sắc trong ánh mắt Kiều Vi Lan, tuy rằng cũng không quá nóng bỏng, nhưng cũng nhìn không ra phản ứng đặc biệt bài xích nào, hoàn toàn là bộ dáng quy củ nghe theo mệnh lệnh.

So với tình huống mà nàng dự đoán, thật ra khá hơn nhiều.

Vốn dĩ chính là trên đường bị điều lại đây, cũng không trông cậy vào nàng có thể nhanh như vậy đã dung nhập.

Vì thế, Ninh Tịch liền tiếp tục giới thiệu nói, “Phòng làm việc của chúng ta tình huống rất đơn giản, chắc cũng không cần ta giải thích nhiều, trước cùng cô giới thiệu hai vị đồng sự, vị này chính là thiết kế tổng, giám đốc Cung Thượng Trạch, vị này là trợ lý Hàn Mạt Mạt.”

Sau khi giới thiệu mấy người một chút, ánh mắt Kiều Vi Lan dừng lại chốc lát trên người Cung Thượng Trạch, ngay sau đó liền lại khôi phục trạng thái người máy.

Sau đó, Ninh Tịch dắt Kiều Vi Lan đến phòng làm việc đã sắp xếp sẵn, “Trước mắt sản phẩm của chúng ta chỉ nhắm vào tầng lớp thượng lưu, đánh vào thị trường cao cấp, cho nên, từng nguyên liệu phải nghiêm khắc lựa chọn.

Nghe xong, Kiều Vi Lan trực tiếp mở miệng nói, “Trong ba ngày, tôi sẽ tìm ra nhà hợp tác cung cấp nguyên liệu, giao cho cô xem qua, rồi cùng đối phương can thiệp, rồi sẽ bàn bạc phương án hợp tác cụ thể.”

“Được.”

Tuy rằng thái độ đối phương lạnh nhạt, cũng may trình độ vẫn là chuyên nghiệp không lời nào để nói.

Thôi được rồi, nếu ba ngày sau cô ấy vẫn không thể hoàn thành, khó dung nhập với nơi này, vậy coi như không có duyên đi.

Quan trọng nhất chính là, vị mỹ nữ này không phải loại hình nành thích, cổ hủ, coi trọng trinh tiết!

“Vậy chuyện ở đây giao cho các ngươi, chị lát nữa còn đi ăn mừng Thiên Hạ đạt doanh thu lớn, có việc gì thì gọi cho chị nhé!”

“Ok Tịch tỷ, chị mau đi đi ~ nhớ chụp cho em thật nhiều ảnh Giang Mục Dã ~ tốt nhất là hai người chụp ảnh chung nha ~”

...

Lần này Ninh Tịch trong vai nữ phụ dành được thành công rất lớn, chính vì vậy danh tiếng của cô trong giới Showbitz tăng lên không ít.

Đêm nay tổ chức buỗi lễ, Ninh Tuyết Lạc cùng Triệu Tư Châu là diễn viên chính, Ninh Tịch cùng những diễn khác chỉ đứng cạnh coi như làm nền cho hai người họ mà thôi.

Còn Giang Mục Dã tương đối đặc thù, dù cho hắn có không diễn đi chăng nữa thì fan của hắn cũng hận không thể mà cho hắn vào mồm ngậm lấy chứ đừng nói là diễn vai nam phụ.

Thời điểm vị chủ trì cùng Ninh Tuyết Lạc nói chuyện, Ninh Tịch vẫn an tĩnh mà ngồi ở một bên, không chen vào nói cũng không vội đoạt lấy ống kính máy quay.

Bất quá, bởi vì cùng Giang Mục Dã đóng vai tình lữ, người chủ trì vẫn thường xuyên đề cập đến nàng.

“Ninh Tịch, cô cùng Giang Mục Dã lần này kiếm được không ít nước mắt của khán giả, tiền thưởng cũng là vô cùng cao, tất cả mọi người đều cảm thấy các ngươi ở trong phim rất xứng đôi, thậm chí còn được đề cử vào top 10 cặp tình lữ suất xắc nhất, hơn nữa lần bỏ phiếu này, nam chính nhận được nhiều phiếu nhất chính là bạn diễn của ngươi, nhân vật Tôn Hoán Khanh đó nha! Có vui vẻ hay không?”

“Hả? Phải không?” Ninh Tịch lộ ra một tia kinh ngạc.

“Đúng rồi, cô xem, đây là kết quả bỏ phiếu trên internet, Tôn Hoán Khanh số phiếu dẫn đầu! Đến nam chính Triệu Tư Châu cũng không bằng đâu!” Người chủ trì nói, trên màn hình lớn xuất hiện một hình ảnh, số phiếu của Giang Mục Dã dẫn xa đến áp đảo.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều đang chờ Ninh Tịch nói tiếp như thế nào, rốt cuộc người chủ trì lời này, đây xác thực là cái bẫy, nói thế nào cũng sẽ đắc tội với người khác.

Giang mục dã số phiếu như vậy cao, nếu nói Giang Mục Dã ở ngoài vì là diễn viên nổi tiểng có sẵn, số fan đông đảo thì chính là nói hắn chỉ là dựa hơi fan mà thắng.

Nhưng là, nếu nói vui vẻ, tự hào, thần y thật lợi hại, vậy không phải đắc tội với hai diễn viên chính Ninh Tuyết Lạc và Triệu Tư Châu, đắc tội với fan hai người bọn họ sao.

Ninh Tịch rũ mắt một cái, ngay lập tức tươi cười nói: "Vậy không phải ứng với câu nói kia sao?"

“Câu nói gì?” Người chủ trì tò mò hỏi.

Ninh Tịch ánh mắt lướt qua hai người Triệu Tư Châu cùng Giang Mục Dã, “Nam chủ là nữ chủ, nam nhị là đại gia!” (Là câu nói nổi tiếng trong điện ảnh TQ, Tạm hiểu nam là hai người đều có tài năng như nhau)

Ninh Tịch vừa dứt lời, không chỉ có người chủ trì cười, hiện trường Ninh Tuyết Lạc, Giang Mục Dã, Triệu Tư Châu fan cả ba người đều vỗ tay tnas thưởng câu nói này.

Ninh Tịch nói lời này khôn khéo, không đắc tội với ai cả.

Hậu trường giờ phút này đã chiếu ảnh của các diễn viên lên màn hình lớn, mới phát hiện Ninh Tịch có phong thái rất hoàn mĩ.

Làn ra cô thật sự rất tốt, khuôn mặt trắng đến không tì vết... sau đó tất cả đều chú ý đến cô đang đứng đó, vẫn không nói lời nào nữa, chỉ đứng im mìm cười, rất có phong thái nữ vương, quả thực là một đại mĩ nhân.

“Phóng ảnh của Ninh Tịch lớn hơn, đồng thời để ảnh cô ấy cạnh Giang Mục Dã” Đạo diễn hướng đến trợ lý dặn dò một câu.

Sau khi buổi lễ kết thúc, Ninh Tuyết Lạc mỉm cười cáo biệt, cùng đạo diễn và Ninh Tịch hàn huyên vài câu, ngay sau đó ngồi vào xe phóng đi!

Mới vừa vừa lên xe, vẻ tươi cười trên mặt Ninh Tuyết Lạc ngay lập tức biến thành vẻ âm u, cầm lấy di động bấm số người hầu gái rồi gọi đi...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx