sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một - Chương 811 - 812 - 813 - 814 - 815

“Đúng, Shakespeare 《Đêm thứ mười hai 》 xem qua chưa?” Thẩm Miên hỏi.

Ninh Tịch con ngươi sáng ngời, lập tức gật gật đầu, “Xem qua.”

Shakespeare là một bộ phim kinh điển, đó cũng là bộ phim mà Ninh Tịch yêu thích nhất.

Nội dung chính là hai anh em sinh đôi, rồi sảy ra chuyện rồi thất lạc, ai cũng đều cho rằng đối phương đã chết.

Người em gái sau đó thay anh trai giả nam trang thành người hầu của một quan tước, hơn nữa còn đem lòng yêu vị công tước đó, nhưng hắn lại đi yêu một tiểu thư khác.

Muội muội giúp quan sai đi cầu hôn vị tiểu thư ấy, nhưng vị tiểu thư kia lại từ chối, đem lòng yêu người em gái đang giả trai kia, cự tuyệt công tước.

Quan trọng là diễn viên chính trong phim rất dũng cảm, nhiệt tình, xen lẫn sự hồn nhiên của cô em gái kia. Cô ấy vẫn luôn lặng lẽ giả nam làm người hầu bên cạnh hắn, yên lặng mà yêu hắn, vì hắn mà giúp hắn theo đuổi người hắn yêu, nhưng lúc nào cũng ám chỉ hắn, chính mình thực sự rất yêu hắn.

Còn nhân vật nữ chính trong phim, vị tiểu thư mà công tước yêu thương, thông minh mỹ mạo, tâm địa thiện lương, quý trọng hữu nghị, vị tha, khí khái cùng hào phóng. Nàng cự tuyệt tình yêu cao quý của công tước, lại nhìn trúng một người hầu thân phận nhỏ bé, giữa phim mọi chuyện sáng tỏ, nữ chính mới kể lại chuyện mình là em gái song sinh của anh trai trước đây cũng là người hầu của công tước rồi dũng cảm bày tỏ lòng mình, chết cũng muốn yêu một lần.

Hai nhân vật chính cuối cùng cũng như ý nguyện, đạt được hạnh phúc cho mình.

Một bộ phim kết thúc rất có hậu.

“Bộ kịch bản này chính là dựa theo Shakespeare "Đêm thứ mười hai" cải biên lại, chỉ là bối cảnh đổi từ lịch sử tới hiện đại, cũng phù hợp với khẩu vị của khán giả, nhưng là, tôi không muốn nó theo lối phim thần tượng, cho nên, đối với vị "em gái song sinh" này yêu cầu.” Thẩm miên giải thích nói.

Ninh Tịch gật đầu có vẻ đã hiểu, đồng thời trong lòng cũng dấy lên niềm hi vọng.

Kịch bản này của Thẩm Miên, so với cái trước đây Ninh Tịch thích còn tốt hơn nhiều!

Những kịch bản trước đây, đa số đều chung một loại chủ đề không có mấy tính kịch tính, đối với Minh Tịch đều là nhàm chán giống như nhau. Nhưng đến kịch bản lần này của Thẩm Miên mất cả từ nội dung cho đến Những tình tiết trong kịch bản đều khiến cho nàng đặc biệt yêu thích.

Huống chi là Thẩm Miên đã giữ bộ kịch bản này tận ba năm trời!

Thẩm Miên ngây mà nhìn cảnh hoàng hôn ngoài cửa sổ rõ ràng chỉ mới 30 tuổi đầu vậy mà nhìn nét mặt hắn giống như đã già đến tang thương, vẻ mặt thỏa mãn giống như người già đã hoàn thành hết mọi mong ước trong đời.

Thẩm Miên nhẹ nhàng mở miệng nói: "Tại thời điểm lúc mới vào nghề, một thân đầy nhiệt huyết vì nghệ thuật, vì mộng tưởng... Chính là hiện tại... cô biết hiện tại tất cả mọi người đóng phim điện ảnh là như thế nào sao? Quyết định một thứ gì đó không phải đạo diễn, không phải biên kịch, mà là nhà đầu. Đạo diễn không phải sáng tác giả, nhiều nhất chỉ là một con rối, chỉ là người làm công, nghệ thuật ư? Tất cả đều là chó má.

Nghe Thẩm Miên nói tâm sự Ninh Tịch cũng không biết nên trả lời thế nào. Hiện thực của ngành điện ảnh là như thế. Đồng tiền chính là vua, thực lực bản thân chỉ là thứ yếu.

Cuối cùng một đạo diễn thiên tài như Thẩm Miên còn phải làm theo cái quy ước ngầm này sao? chỉ là trong nội tâm của Thẩm Miên vẫn là không cam lòng đi!

Ninh Tịch có một số việc ta trước tiên muốn cùng ngươi nói rõ rằng bộ phim này ta sẽ độc lập quay chụp, không tiếp nhận bất cứ nhà đầu tư nào, cho nên, thù lao đóng phim sẽ không quá cao".

Hơn nữa, tất cả diễn viên trong phim, toàn bộ đều dùng người mới, cho nên, sẽ rất nguy hiểm, nguy cơ bị phế rất lớn. Thậm chí danh tiếng cô tích lũy được trong phim "Thiên Hạ" cũng sẽ bị phế bỏ. Vì thế, cô cần suy nghĩ cho kỹ." Thẩm Miên nói, đáy mắt lộ ra một tia khẩn trương.

Thật vất vả mới gặp được Ninh Tịnh, hắn chuẩn bị đập lồi dìm thuyền một lần. Nhưng là, hắn lại không có quyền yêu cầu người khác cùng điên với hắn.

Ninh tịch nghe vậy, nhoẻn miệng cười, đứng lên, đưa thẳng cánh tay vươn đến hướng Thẩm Miên, ánh mắt trong suốt mà sáng ngời: "Thẩm đạo diễn người đánh cược mười năm làm đạo diễn, tôi cùng lắm chỉ là một bộ Thiên Hạ, thế nào cũng là ta lời, hơn nữa, nói thực ra cái kịch bản này tôi cũng thích lâu rồi. Cho nên, không cần suy nghĩ nữa, Thẩm đạo, hợp tác vui vẻ"

Sắc mặt Thẩm Miên ngẩn ra, ngay sau đó rung động mà vươn tay nắm lấy nữ nhân trước mặt: "Hợp tác vui vẻ!"

Nguyên nhân chính là ở sâu trong nội tâm Thẩm Miên trước sau đều không tắt mộng tưởng. Cho nên hắn mới xem chắc bộ kịch bản này đến vậy, không cho phép nó có chút tì vết.

Dã tâm hắn muốn đuổi kịp đạo diễn Kiều năm đó. Tất cả những phim do ông ta đạo diễn đều nhận được vô số lời khen ngợi, nay hắn có một cực phẩm như Ninh Tịch trong tay, quyết định sống mái một trận.

Chính là, hiện nay ngành điện ảnh thối nát, diễn viên không là đi cửa sau thì là ỷ thế gia tộc, việc làm bẩn thỉu. Ai sẽ vì cái kịch bản này mà thực sự yêu thích?

Hận tình nguyện để cái kịch bản này cả đời ở trong ngăn kéo cũng không muốn đi được đụng nó.

Chính là ở cái xã hội này một thời gian, hắn cũng đã thỏa hiệp. Mỗi ngày, nhà đầu tư cầm bó lớn tiền vỗ vào mặt hắn. Nói cho hắn phải làm thế này, làm thế kia. Nhưng mỗi lần như thế hắn chỉ im lặng, nội tâm không hề dao động. May thay ông trời có mắt, cố tình cho hắn gặp được Ninh Tịch, thấy được cuộc đời của hắn vẫn còn hi vọng

Thẩm Miên trầm ngâm một lúc, sau đó sắc mặt nghiêm túc mà mở miệng nói: "Có lẽ tôi nên mời Giang Mục Dã ăn một bữa cơm. Nếu không phải nhờ hắn tôi cũng sẽ không gặp được cô."

"À, cái lý do này thật đúng là không thể phản bác." Ninh Tịch bật cười: "Xem ra tôi cũng đến xem một chút!"

"Cô ngày thường đều là như vậy sao?" Thẩm Miên hỏi đồng thời lại đánh giá Linh tịch một cái, ngũ quan rõ ràng tinh xảo. Nhưng bất luận là thần thái hay tướng mạnh đều không có chút yếu đuối nào.

"Cũng không tính là thường xuyên, chỉ có thời điểm nào yêu cầu thì mới hóa trang như vậy".

Trước kia thời điểm ở nước ngoài, Ninh Tịch Thật ra rất thường xuyên giả nam trang, sau này khi về nước mới ít đi, bất quá dù sao cũng đã là thói quen thường xuyên, lâu lâu cũng sẽ làm qua một lần.

"Cô thật tự nhiên, thậm chí làm tôi cảm thấy cô vốn dĩ là như vậy, kỹ thuật vô cùng tốt!" Thẩm Miên tìm tòi nghiên cứu mà đánh giá nàng, "Vốn dĩ, tôi cùng nữ chính trước tiên cần ít nhất một tháng để chuẩn bị một chút. Trong một tháng này, toàn bộ cuộc sống sinh hoạt hàng ngqỳ đều theo nam giới. Hoàn toàn chuẩn bị thật tốt, cô hẳn là không cần. Tôi quan sát như hiện nay, cô cứ thế này mà nhập diễn cũng được rồi.”

.”

Ninh Tịch kỳ thật mà nói, kỹ thuật diễn đối với nàng thật đúng là vô dụng, cứ như vậy mà mặc trang phục nam giới vào liền biến thành người khác, hoàn toàn tự nhiên.

Bất quá, trong bộ phim này cô cần đóng cả hai loại nhân vật, không chỉ có muốn diễn nữ chính, còn muốn diễn người em song sinh giả nam, cho nên, áp lực vẫn là rất lớn, quả thực yêu cầu cần nghiên cứu nhân vật kỹ một tý.

Bộ phim này còn có mấy ngày nữa thì đóng máy, chờ sau khi chấm dứt tôi sẽ lên kế hoạch tuyển người. Cô có thể thừa cơ hội trong khoảng thời gian này chuẩn bị một chút, có cái gì không hiểu cần tôi trợ giúp thì hãy đến tìm tôi. Nhớ giữ điện thoạithông suốt, khi nào ổn thỏa ta sẽ liên lạc".

“Tốt, tôi đã biết, cám ơn Thẩm đạo diễn!”

"Còn một việc cuối cùng. Vì để tránh bị quấy nhiễu, lịch trình quay phim lần này hoàn toàn được bảo mật, sẽ không làm bất cứ kế hoạch tuyên truyền nào! Cô có vấn đề gì không

“Không thành vấn đề!”

...

Thẩm Miên sau khi rời khỏi, Ninh Tịch gấp đến nỗi không chờ nổi mà đem tin tức này gửi cho Lâm Chi Chi, Lâm Chi Chi cũng là vui mừng, có vẻ hoàn toàn ủng hộ. bão sẽ mau chóng qua bên kia bàn bạc cụ thể chi tiết việc hợp tác.

Phim mới của Ninh Tịch, cuối cùng cũng được xác định rồi

Khách sạn lớn, ở một phòng VIP.

Từng nhóm người lớn tụ tập, tình huống cao thủ nhiều như mây. Thiên Hạ, một bộ phim cổ trang có doanh thu phòng vé xếp thứ ba. Đem lại lợi nhuận cực kỳ lớn, chính vì vậy đoàn làm phim cùng nhau tụ tập lại làm một bữa ăn mừng

Ngoại trừ đạo diễn, nhà làm phim, biên kịch, thành viên đội chế tác, Ninh Tuyết Lạc, Triệu Tư Châu, Giang Mục Dã đều có mặt, toàn bộ diễn viên coi như đã đến đủ.Trong một phòng liền có mấy chục người, vô cùng náo nhiệt!

Ninh Tịch tới rồi ngồi xuống dưới cùng mọi người chào hỏi xong, lập tức bị Giang Mục Dã nói nói vừa gọi vào một góc

"Thật không công bằng, Thẩm Miên, tên đạo diễn kia rốt cuộc đem bà đi đâu, làm cái gì?" Giang Mục Dã thẩm vấn Ninh Tịch như phạm nhân, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng.

Linh tịch chừng hắn một cái, "Ông khẩn trương như vậy làm gì, hắn có thể làm gì tôi?"

Ninh Tịch trừng hắn một cái,

"Ta khẩn trương hả? Nếu hắn dám làm gì bà, đảm bảo đầu óc thẩm mỹ hắn có vấn đề rồi"

Ninh Tịch đầu đầy vạch đen: "Ta có đáng lo sợ như vậy sao?"

"Được rồi được rồi. Nói đi, bà cũng tên đó rốt cuộc đi đâu? Rốt cuộc tìm bà làm gì?" Với sự hiểu biết của hắn với Thẩm Miên, nhân phẩm của hắn thế nào Giang Mục Dã biết. Hắn sẽ không phải lại đạo diễn thế này.Chính là buổi chiều hôm đó, hành động của Thẩm Miên quá không bình thường.

À đúng rồi nói đến chuyện này tôi còn phải cảm ơn ông, tôi đã xác định được phim mới rồi" Ninh Tịch nói rồi rót đầy ly rượum

"Thẩm Miên?" Giang Mục Dã nhăn mày hỏi.

"Đúng!"

Kịch bản thế nào?

“《 Tìm người trong mơ》”

"Trời đất, Ninh Tiểu Tịch là bà ư? Tên kia có thể mang kịch bản dưới đấy hòm đưa cho bà!" Giang Mục Dã rõ ràng có chút kinh ngạc, "Kịch bản kia lúc trước tôi cũng xem qua, rất hay! Chỉ là hắn nói tìm không được nữ chính thích hợp, vẫn luôn không muốn làm, lần tìm này tìm đến ba năm nay đi..."

Giang Mục Dã nhớ lại cốt truyện của kịch bản, tức khắc hiểu Thẩm Miên vì sao lại coi trọng Ninh Tịch.

Nha đầu này đúng là phù hợp!

Bộ kịch bản này thức chẳng khác nào là vì cô mà viết ra.

“Nam chính là ai?” Giang Mục Dã lập tức hỏi.

Linh tịch dường như nhìn thấu tâm tư hắn, đáp lời: "Đừng nghĩ nữa, Thẩm đạo diễn đã nói toàn bộ diễn viên đều dùng người mới, ông không thể nào đâu."

Danh mục dã tâm đắc một tiếng "Xem ra phẩm miên thật sự coi trọng bà, bộ phim này dù sao bà cũng là nữ chính, nếu nam chính là tôi, hào quang tôi cũng đủ áp đảo nữ chính, cho nên hắn mới có thể dùng người mới a.

Ninh Tịch nghe cảm thấy cũng có lý: "Trừ lần đó ra vứt, bỏ hết tạp chất bắt đầu làm lại một lần. Năm đó đạo diễn Kiều thành danh không phải là dùng toàn người mới hư

Ninh tịch nghe, cảm thấy cũng có đạo lý, “Trừ lần đó ra, hắn hẳn là cũng là tưởng trở lại nguyên trạng, vâng theo bản tâm, vứt bỏ sở hữu tạp chất, từ đầu bắt đầu một lần đi! Năm đó hắn thành danh làm còn không phải là toàn bộ bắt đầu dùng tân nhân sao?”

Thị trường điện ảnh hiện tại có thể so sánh cùng 10 năm trước sao? Năm đó nhân tài xuất hiện vô số, hiện tại bà nhìn lại xem liệu còn mấy người? Tóm lại nguy hiểm rất lớn" Giang Mục Dã trầm ngâm

Ninh Tịch nhíu mày: "Tôi thích những việc có tính khiêu chiến

Giang Mục Dã đã sớm đoán được nàng sẽ nói như vậy, vỗ vỗ bả vai nàng: "Nói tuy rằng nguy hiểm rất lớn, nhưng nếu thành công sẽ có thành tựu không nhỏ đâu! Tóm lại chúc người may mắn!"

"Cám ơn" Ninh Tịch nâng chén, khẽ chạm với Giang Mục Dã.

Mọi người đang cùng nhau nói chuyện phiếm uống rượu, cửa phòng mở ra, nhà làm phim cùng Vương Thái đi đến.

Sau một hồi hàn huyên đạo diễn Quách Khải Tháng vội vàng đi qua, kéo hắn đến một bên hỏi: " Thế nào, Lục tổng có đến không?"

Vương Thái mở miệng trả lời: "Mới vừa gọi điện thoại xác nhận, nhị thiếu nói chờ một lát sẽ tới, còn Lục tiên sinh khoảng khả năng tới không lớn!"

Quách Khải Thắng Mặc dù có chút tiếc nuối nhưng vẫn gật gật đầu mở miệng nói: "Có thể mời nhị thiếu đến đã là tốt rồi, Lục tổng kia như vậy sao có thể tới nơi yến tiệc nho nhỏ này."

Năm ngàn vạn đầu tư đối với bọn họ là con số lớn, nhưng đối với Lục Đình Kiêu mà nói chỉ là chín trâu mất một sợi lông, thậm chí nếu không nhắc, sợ hắn đã quên là có chuyện này.

"Quách đạo diễn đang nói tới ai vậy?" Ở một cái ghế phía trong, có người tò mò hỏi.

"Còn có thể là ai, chính là nhà đầu tư!"

"Ninh gia sao?"

"Cái gì mà ninh gia chứ, anh lại uống nhiều rượu phải không? Bởi vì sự việc lần trước của Ninh Tuyết Lạc, Ninh gia liền rút vốn đầu tư về. Sau lại là công ty giải trí Thịnh Thế của Lục Cảnh Lễ đầu tư năm ngàn vạn, tiếp đó tập đoàn Lục Thị lại đầu tư thêm 5 ngàn vạn nữa. Bộ phim này mới được tiếp tục diễn đó."

"Ha ha, nhìn đầu óc tôi này, hiện tại 'Thiên Hạ' ăn khách như vậy nhà đầu tư khẳng định kiếm lời không ít. Ninh Gia khẳng định tiếc đến đứt ruột đi!"

Còn không phải là lúc trước dùng tiền tạo áp lực cho đoàn làm phim. Uy hiếp chúng ta sao? Kết quả bây giờ lại khen ngược, bát nước hắt đi đâu thể thu lại nữa."

...

Nghe những người xung quanh nghị luận, sắc mặt Ninh Tuyết Lạc rõ ràng có chút khó coi.

Nếu không phải bởi vì Ninh Tịch lên giường với tên đại gia nào đó, kêu hắn đầu tư một món tiền kếch xù thì bộ phim này chẳng phải là của Ninh Gia sao? Đến lúc đó nàng ở công ty cũng như ở trong nhà địa vị lại cao thêm một bậc.

Chỉ là hiện tại sự việc diễn ra vô cùng tệ, truyền thông cùng internet, vai chính như nàng còn có phần bị áp đảo vai phụ nhưng liên tịch cũng được cạnh tranh với chính mình

Chính là hiện tại đâu, cái gì cũng chưa rơi xuống, tuyên truyền thời điểm nàng cái này vai chính còn muốn nơi chốn bị áp, nơi chốn đều phải mang theo ninh tịch cái này nữ xứng, tùy ý nàng cọ chính mình nhiệt độ!

“Khụ, tuyết lạc, kỳ thật chúng ta cũng không mệt, ngươi như vậy tưởng a, bọn họ hoa gấp đôi tiền, kết quả phủng còn không phải ngươi sao?” Thường Lị liếc mắt một cái nhìn ra ninh tuyết lạc không vui, vội vàng trấn an nói.

Câu nói này nếu là trước kia Ninh Tuyết Lạc còn sẽ nghe một chút, hiện tại lại là nghe được một câu nhức ta, “Cái gì mà có lợi, bọn họ rõ ràng là mượn nhân khí của ta mà nổi tiếng, nhất là ả họ Ninh đó!”

Thường Lị thầm nghĩ, "cô không phải họ Ninh hay sao, hừ... "

Ngay từ đầu "Thiên Hạ" xác thực Ninh Tuyết Lạc là nữ chính được chú ý nhất. Chỉ là, theo diễn phim điện ảnh thời gian càng lâu, Ninh Tịch càng nổi bật hơn. Kể cả là trên mạng vẫn là chuyên nghiệp, nhà bình luận đối với nàng đều có đánh giá vô cùng cao, thậm chí có người nói trong bộ phim này Ninh Tịch mới chính là nữ chính!

Hơn nữa, Ninh Tịch hiện giờ vô luận là nghệ sĩ Thịnh Thế dưới chướng của Lục Cảnh Lễ, hay là quan hệ với Giang Mục Dã đều tốt như vậy, sự nghiệp vô cùng thăng hoa. Nàng làm sao nuốt trôi được sự ưu ái này!

Thường Lị sắc mặt nhẫn nhị, nghĩ thầm chính ngươi diễn không bằng người, làm nữ chính còn không áp chế nổi Ninh Tịch có thể trách người khác sao?

"Đúng rồi, bộ phim của đạo diễn Chu kia tôi đã giúp cô thương lượng, cũng không sai biệt lắm. Cuối tuần này là có thể đến." Thường Lị đem đề tài chuyển thành cái khác.

Sắc mặt Ninh Tuyết Lạc lúc này mới hòa hoãn xuống một một tý.

Rượu quá ba tuần, cửa chính đột nhiên bị người đẩy ra ——

“Ha, náo nhiệt như vậy!”

Người tới một thân mặc tây trang màu lam tao nhã, mái tóc rối bời, một đôi mắt đào hoa, giống như đang phóng điện, thời điểm hắn cười rộ lên, quả thực rất đẹp, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

"Ai nha, nhị thiếu tới, mau, mau vào đây ngồi nhà làm phim cùng đạo diễn dẫn đầu đi lên đón tiếp qua là xem của Thịnh Thế Lục Cảnh lễ so với trên báo còn muốn đẹp hơn, nhị thiếu nếu như tiến vào thế giới giải trí những nam nhân khác còn chỗ đứng ư?"

"Thật hâm mộ nhân viên của Thịnh Thế mỗi ngày đều có thể chiêm ngưỡng vẻ mặt của anh ấy, haizzz..."

Các cô nương ở một góc la hét chói tai, Lục Cảnh Lễ nghe thấy liền cười ha hả mà quay mặt về hướng đó, không ngại trên môi nở một nụ cười thật hấp dẫn và sáng lạng...

Các cô nương thấy Lục Cảnh Lễ quay mặt về hướng này, lại còn cười vui vẻ lập tức mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch.

“Mọi người thấy Lục nhị thật đẹp trai a, một chút xấu xa đều không có.

“Quan trọng nhất chính là khí chất nam nhân nha, dù có đứng cạnh Giang Mục Dã đại minh tinh cũng không có bị hạ bệ”

“Lục Cảnh Lễ dù sao cũng là tổng giám đốc công ty Thịnh Thế giải trí, sau khi đi vào phòng, rất tự nhiên mà ngồi vào giữa Ninh Tịch và Giang Mục Dã.

Mọi người nhìn thấy thế đều là nhất nhất im lặng, tự nhiên cũng không ai có ý kiến gì, chỉ là ai nấy đều nhàn nhạt có chút hâm mộ.

Ở trước mặt Lục Cảnh Lễ, thân phận Ninh Tuyết Lạc thật sự có chút xấu hổ! Tùy ý hàn huyên cùng mọi người mấy câu, cũng không có ai để ý đến nàng. Lúc sau cũng không nói chuyện nữa, chỉ có thể nhìn tất cả mọi người đang phóng ánh mắt cực kỳ hâm mộ về phía Ninh Tịch.

Ninh tịch vô ngữ mà nhìn hai người nam nhân bên cạnh là Giang Mục Dã và Lục Cảnh Lễ, cùng tất cả mọi người, ai ai cũng hâm mộ nhìn nàng, ngược lại trong miệng hạ giọng nói: “Lục nhị, bên kia nhiều chỗ như vậy sao ngươi không ngồi, hay ngươi đến ngồi bên cạnh Giang Mục Dã đi!”

Lục Cảnh Lễ trực tiếp gác hai chân. “Tôi không muốn, tôi cứ thích ngồi giữa hai người các cô!”

Ninh tịch: “...” Con hàng này, có phải hay không lại muốn ăn đòn rồi?

“Đúng rồi, mới vừa rồi ta nghe sản xuất Vương nói cũng mời Lục Đình Kiêu, anh ấy đêm nay có tới không?” Ninh Tịch thuận miệng hỏi một câu.

Lục Cảnh Lễ môi nhấp nhấp ngụm rượu, ánh mắt đào hoa hướng lên ánh đèn sáng quắc, ngón tay khẽ động, vẻ mặt thú vị cùng gian ác: “Cô cầu xin tôi, tôi sẽ nói cho cô biết!”

Ninh Tịch khóe miệng nhếc lên, “Ý cậu muốn cùng tôi thừa nước đục thả câu?”

Nói xong, Ninh Tịch trực tiếp lấy điện thoại di động ra, tìm số di động của Lục Đình Kiêu gửi một tin nhắn: "Lục boss, ‘Thiên Hạ” tổ chức yến tiệc ăn mừng, anh có đến không?"

Gương mặt Lục Cảnh Lễ vừa rồi đang đắc ý lập tức trở thành đen xì, u ám đầy mặt: “Này, ngươi phạm quy, ai lại đi chơi như vậy...”

Ninh Tịch trừng mắt hắn một cái, “Có quy định như vậy sao, Ta cứ thích chơi như vậy làm sao?”

Rất nhanh, Lục Đình Kiêu trả lời nàng: “Xem tình huống, bên này cũng có một bữa tiệc”

Ninh Tịch chồng mất xoay chuyển, híp híp mắt lại: “Vậy được, uống ít rượu nha, Còn nữa, không được để ý mĩ nhân nào đó, nhìn một cái cũng không được!”

" Sẽ không, cũng chưa có mĩ nhân nào!" Lục Đình Kiêu trả lời.

Ninh Tịch lập tức che lại.

Phát hiện tại thời điểm nhắn tin, Giang Mục Dã cùng Lục Cảnh Lễ ở bên kia đang nhìn lén, thấy được tin nhắn này của Lục Đình Kiêu cũng sắp bị sặc rồi.

Giang Mục Dã: “Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ... Ta nói!”

Lục Cảnh Lễ: “Ai da, hỏng mắt chó của ta rồi!”

Ninh Tịch thấy thế lập tức cảnh giác thu hồi di động, hai tên này rảnh rỗi không có việc gì làm, lại đi nhìn lén tin nhắn của nàng!

Liền đi đến một cái ghế khác, bên này không có người, không lo bị Giang Mục Dã với Lục Cảnh Lễ nhìn lén.

Trong phòng lúc này có mấy người pha chế rượu đem đến đây mấy bình rượu ngon!

Vương Thái Có chút kỳ quái, tiến lên hỏi: “Chúng ta không gọi lại rượu này mà.”

“Là một vị tiên sinh họ Tô bảo đem đến, chi phí cũng tính bên đó rồi!” Người phục vụ khách khí trả lời.

“Ồ...”

Vừa nghe họ Tô, tất cả mọi người đều hiểu là ai.

Chỉ cần có Ninh Tuyết Lạc, Tô Diễn đều tắt hết sức lực mà chiều nàng, thật không hổ danh là sóai ca của làng giải trí!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx