sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một - Chương 1226 - 1227 - 1228 - 1229 - 1230

Trong rạp chiếu phim.

Chu Trí Hòa âm thầm quan sát cả khàn phòng đầy ắp khán giả, nhìn khán phòng thi thoảng lại bộc phát những tràng cười lớn và những tiếng hét đầy kích động, vẻ mặt ông ta cứ khó coi dần...

Vị quản lý đứng bên cạnh cũng mặt ủ mày chau: "Giám đốc Chu, chúng ta thật sự không tăng suất chiếu của Người Tìm Mộng lên sao? Dạo này những cuộc điện thoại gọi đến đều là phản ánh. Sự công kích và nghi vấn trên mạng hướng về phía chúng ta cũng càng ngày càng nhiều!"

"Hệ trọng nhất là tỷ lệ người xem bộ phim của Trịnh Khang Đức càng ngày càng thấp đi. Hôm nay là cuối tuần, đây vốn dĩ là thời điểm lưu lượng người xem tăng cao mới phải, kết quả... tỷ suất xem thế nhưng lại tụt xuống còn 6%! Một nửa số suất chiếu phim của rạp chúng ta đều xếp phim của Trịnh Khang Đức, bây giờ tổn thất nặng nề lắm rồi..."

"Tình hình của những rạp chiếu phim khác thì sao?" Chu Trí Hòa trầm giọng hỏi.

"Những rạp khác cũng đang trong tình cảnh tương tự nhưng chỉ có một rạp là ngoại lệ..."

"Hoa Ảnh?"

"Đúng thế." Vị quản lý gật đầu nói.

Chu Trí Hòa nghe thế liền cười khổ: "Nghe nói ngay tại ngày thứ hai công chiếu Người Tìm Mộng, Phương Gia Duyệt đã tăng các suất chiếu của phim này lên 60%, mạnh mẽ quyết đoán như thế, Phương Gia Duyệt này... đúng là không hổ danh là Đệ Nhất Trung Hoa nhỉ..."

Vẻ mặt của quản lý cũng đầy hâm mộ: "Mấy ngày này Hoa Ảnh chắc chắn là kiếm bộn tiền rồi! Rạp của cô ta có nhiều suất chiếu như thế, khách hàng chắc chắn là chạy hết sang bên đó... Thực ra thì, hôm nay tôi cũng cố ý chạy đến một rạp của Hoa Ảnh xem thế nào... haizz..."

Câu cuối cùng quản lý không nói ra hết nhưng Chu Trí Hòa đã có thể tưởng tượng ra rồi.

Đối với một rạp chiếu phim mà nói, tổn thất ở đây không chỉ tính từ mỗi doanh thu phòng vé, mà còn từ các nguồn thu khác của những dịch vụ đi kèm nữa, nếu cộng tất cả lại tuyệt đối không phải là một con số nhỏ.

Cùng lúc đó, một chi nhánh nào đó của Hoa Ảnh tại Đế Đô.

Cả rạp đều chật kín toàn người là người, thậm chí còn phải xếp hàng dài.

Bởi vì chỉ có rạp của Hoa Ảnh là có nhiều suất chiếu Người Tìm Mộng nhất, thế nên đã nửa đêm rồi mà vẫn còn sáu phòng chiếu đang hoạt động. Trong đó còn có một khán phòng lớn có sức chứa lên đến ba trăm người.

Kể cả có như thế cũng không kham được sự nhiệt tình của người xem, vẫn có rất nhiều người không mua được vé, trên mạng cũng xuất hiện cả vé chợ đen giá cao ngất ngưởng, thậm chí ngay cả vé giả cũng có...

Giờ phút này, đại đa số khách hàng tìm đến các rạp chiếu phim là để xem Người Tìm Mộng. Hơn nữa còn có không ít những người xem đến lần thứ hai, lần thứ ba, thậm chí còn có người xem đến lần thứ tư. Tất cả mọi người đều có một đề tài chung nên bàn tán sôi nổi lắm...

"Cuối cùng cũng mua được vé rồi, kích động chết mất! Không ngờ Hoa Ảnh lại có nhiều suất chiếu thế!"

"Ô! Thế bây giờ mấy bạn mới phát hiện ra à! Bên Hoa Ảnh nhiều suất chiếu lắm, mình vẫn xem ở Hoa Ảnh suốt đấy chứ, mình đã đề cử cho nhiều người đến đây xem lắm rồi!"

""Chúng mình xem trên mạng thấy có người nói bên Hoa Ảnh có nhiều suất chiếu nên mới đến đấy. Chứ chỗ này cách nhà tớ xa lắm, nhưng mà đi chuyến này quả thật là rất đáng! Tớ thà lái xe hai tiếng đồng hồ để ngắm anh Tịch nhà tớ còn hơn là nhìn thấy bản mặt giả tạo của con Lương Bích Cầm ở ngay trước cửa nhà mình!"

""Hì hì, tớ cũng rất thích anh Tịch này, các cậu đã follow weibo của anh Tịch chưa?"

"Rồi rồi, chỉ tiếc là trên weibo của anh Tịch không có ảnh anh ấy mặc đồ nam, gần đây cũng không cập nhật thêm gì mới! Tiếc thật đấy!"

"Mọi người cố gắng nâng doanh thu phòng vé nào, đến lúc đó chúng ta có thể yêu cầu anh Tịch up ảnh mặc đồ nam làm phần thưởng "phúc lợi" cho chúng ta!"

...

Cùng với độ hot của Người Tìm Mộng, dàn diễn viên chính trong phim cũng nhanh chóng nổi lên, đặc biệt là nữ chính.

Lúc này, weibo của Ninh Tịch đã hoàn toàn nổ tung rồi, trong phần bình luận và tin nhắn của Weibo những lời tỏ tình cùng với yêu cầu Ninh Tịch up ảnh mặc đồ nam ùn ùn kéo tới.

...

Ngày cuối tuần.

Các rạp chiếu phim sắp xếp chiếu Em Chỉ Thích Anh vào những khung giờ vàng thì vắng tanh như chùa bà đanh, trong khán phòng chỉ lác đác vài ba người đến xem.

Mà cứ đến các suất chiếu đêm hay sáng sớm thì cả rạp chiếu phim lại như sống dậy. Chỉ cần là trong khán phòng chiếu Người Tìm Mộng thì sẽ đều kín ghế, không có một chỗ trống...

Đào Hoa Ổ.

Ninh Tịch đang xem bình luận trên Weibo của mình.

Chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, lượng fan của Ninh Tịch đã vượt qua mức 2.000 vạn nhưng có vẻ như vẫn chưa muốn dừng ở con số đó.

Các fan bắt đầu gọi cô bằng cái tên thân mật "Anh Tịch".

Đương nhiên, phần lớn là mọi người gọi cô là "chồng" hoặc "nam thần".

"Nếu như anh Tịch mà đăng ảnh anh ấy mặc đồ nam thì tôi sẽ uống năm thùng nước gội đầu, chép lại toàn bộ bản tin thời sự, tay không bổ sầu riêng, lấy ngực đập đá, dùng trán đập gạch, nhảy bungee không cần dây. Cộng thêm cả tay không đỡ dao, ăn cả vỏ quýt, chép tay lại từ điển từ vựng tiếng Hoa, từ điển thành ngữ, từ điển tiếng anh, đạo đức kinh, tam tự kinh, sơn hải kinh, ba trăm bài thơ Đường, năm trăm bài Tống Từ!"

"Ninh Tịch, anh bị tình nghi có liên quan đến một vụ án trộm cắp. Dạo gần đây có không ít các thiếu nữ phán ánh rằng anh đã trộm mất trái tim của bọn họ, bây giờ là hình phạt dành cho anh: Trêu vào rồi thì phải chịu trách nhiệm! Bằng không bọn em sẽ đuổi theo anh đến chân trời góc bể!"

"Chồng ơi, nếu mà anh xấu đi một tí thì có lẽ em còn muốn cùng anh dạo phố, đi xem phim, đi ăn, cùng nhau dạo bước ngắm sao trời hay ngâm thơ trò chuyện nhân sinh triết lý... nhưng mà ai biểu anh đẹp đến như vậy khiến em chỉ muốn ngủ với anh thôi!"

"Cuộc sống không được ngủ với anh Tịch thì có khác gì một con cá khô chờ chết đâu?"

...

Chắc là do nhân vật mà Ninh Tịch đắp nặn quá thành công và ăn sâu vào lòng người, thế nên ngoại trừ tỏ tình ra, thậm chí còn có không ít người hỏi về xu hướng giới tính của cô, nghi ngờ có phải cô thích con gái hay không?

Nhìn những bình luận muốn được ngủ cùng cô ùn ùn kéo đến ngập tràn weibo, hơn nữa lại còn là toàn con gái, Ninh Tịch cảm thấy cảm giác này thật "vi diệu".

Lục Đình Kiêu ngồi ngay bên cạnh nên đương nhiên cũng nhìn thấy những bình luận này, mặt anh lạnh tanh hỏi: "Con gái bây giờ đều... bạo thế à?"

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc đó của Lục Đình Kiêu, Ninh Tịch liền phì cười: "Đây chỉ là một cách người ta bày tỏ sự yêu thích mà thôi! Ví dụ nhé, cũng giống em đối với anh vậy..."

Ninh Tịch vừa nói vừa sáp đến gần tai anh khẽ thì thầm: "Mười dặm gió xuân còn không bằng được ngủ với anh một đêm..."

Đôi mắt của người đàn ông khẽ nheo lại, lật người đè cô xuống dưới: "Trêu anh là phải chịu trách nhiệm đấy nhé."

Hự! Đại ma vương thế nhưng lại học cách nói chuyện của fan!

Thật đúng là học đi đôi với hành mà!

Ninh Tịch vội vàng nói: "Đương nhiên rồi, có trêu nhiều đến mấy đi nữa thì cũng chỉ chịu trách nhiệm với mình anh thôi được chưa! Hơn nữa... em thích đàn ông mà, lẽ nào điều này mà anh còn không rõ sao?"

Vừa mới nói hết câu, người đàn ông đã hôn mạnh lên môi của cô gái nhỏ, mãi cho đến khi đôi môi của cô đỏ bừng hơi sưng lên, mới cảm thấy thỏa mãn đôi chút.

Anh cứ tưởng bản thân mình đã có thể bình thản đối diện với những thứ này. Nhưng, sự thật lại chứng minh rằng cho dù là trải qua bao nhiêu lần, kể cả đó có là con gái đi chăng nữa, cứ mỗi lần thấy bọn họ nhao nhao đến ngấp nghé vợ mình, anh vẫn không thể kiềm chế được.

Có điều, cô nhóc này bây giờ càng ngày càng hiểu anh, mỗi lần cô đều có cách làm cho cơn giận của anh biến mất.

Thứ mà anh kiêng kị đồng thời cũng ghét nhất đó chính là tình cảm của mình bị người khác nắm trong tay.

Nhưng mà... khi ở trước mặt cô anh lại cam tâm tình nguyện thậm chí còn vui vẻ hưởng thụ cảm giác mình bị cô nắm trong tay.

Ninh Tịch không biết đang nghĩ đến cái gì, đột nhiên bò dậy: "À, đúng rồi, anh đợi em một lát nhé, em đi thay quần áo đã, anh chụp cho em mấy tấm ảnh nha! Đạo diễn bảo là doanh thu phòng bán vé sắp đột phá mức 50.000 vạn rồi, thế nên yêu cầu mấy diễn viên chính trong phim tặng cho fan một món quà! Em nghĩ rồi... em sẽ thỏa mãn yêu cầu của mọi người, up ảnh mặc đồ nam!"

Quen tay hay việc thế nên tốc độ của Ninh Tịch rất nhanh, nửa tiếng sau đã từ một cô nàng Tiểu bạch thỏ biến thành nam thần phóng khoáng đẹp trai chết người.

Bộ đồ mà Ninh Tịch chọn chính là trang phục lái xe bằng da màu đen gắn đinh tán, tóc ngắn được vuốt hơi rối.

Trong phim có một đoạn nữ chính lái moto phân khối lớn đi tán gái, lúc đó nam chính cũng mơ hồ phát giác ra được tình cảm khác lạ của mình với nữ chính. Nhìn thấy anh em tốt của mình đi tán gái, thế nên trong lòng nam chính đột nhiên trào lên cảm giác ghen tuông khó chịu, bởi thế mà luôn dằn vặt bản thân, còn cho rằng mình thích đàn ông...

Đây cũng là một trong những cảnh kinh điển trong phim mà các fan yêu thích nhất, luôn được đem ra bàn tán sôi nổi.

Vì cái cảnh này mà Ninh Tịch còn dắt cả bảo bối Tiểu Hắc mà mình đã mất một đống tiền bảo dưỡng cải tiến ra.

"Cưng à, em mặc thế này có được không?" Ninh Tịch hất hất cho tóc mái thêm phần lãng tử, sau đó hỏi Lục Đình Kiêu đang ngồi trên sofa.

Ánh mắt của Lục Đình Kiêu lướt qua người cô gái nhỏ một lượt từ trên xuống dưới: "Được rồi, có máy ảnh chưa?"

Ninh Tịch lắc đầu luôn: "Không cần phiền phức như thế đâu, dùng điện thoại chụp là được rồi, không cần phải nghiêm túc lắm đâu, tùy ý chụp vài cái, như thế mới có cảm giác cuộc sống đời thường chứ! Đợi một tẹo, em sắp một chuỗi hành động, anh xem rồi cứ thế chụp theo nhé."

Lục Đình Kiêu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu sau đó cầm điện thoại lên chuẩn bị chụp.

Ninh Tịch đi ra ngoài cửa, một tay làm tư thế cởi mũ bảo hiểm một tay đẩy cửa ra bước vào. Sau khi đặt mũ bảo hiểm xuống, cô liền mở tủ lạnh lấy một chai nước khoáng ra rồi ngồi xuống ghế.

Nhưng mà khi ngửa đầu lên uống nước, hình như "anh chàng" đã nhận ra có ai đó đang chụp lén mình nên hướng về phía camera nhướng mắt lên, nụ cười nơi khóe môi dần tràn ra.

"Tách" một tiếng, hình ảnh trước mắt thu vào trong điện thoại và cả trong mắt của người đàn ông nữa.

Ninh Tịch đang định tiếp tục thì thấy Lục Đình Kiêu đột nhiên cầm điện thoại đi về phía cô, cô tưởng anh muốn chụp cận cảnh nên mới tiến lại gần như thế, nhưng mà...

Thế này thì... hơi gần quá rồi thì phải?

Một giây sau, anh đã chống tay lên thành ghế rồi cúi xuống vội vã đặt đôi môi lành lạnh lên môi cô.

Hàm răng nhanh chóng bị cạy mở, tiếp sau đó chính là sự xâm lược một cách tùy ý và càng lúc càng nồng nhiệt...

Ninh Tịch chớp chớp mắt không hiểu tình hình sao lại biết thành thế này, ngay sau đó cô cố hết sức để đẩy Lục Đình Kiêu ra: "Này, nhiếp ảnh gia, sao anh chẳng chuyên nghiệp tí nào thế?"

Ánh mắt của người đàn ông càng lúc càng sâu dần, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai cô: "Em quyến rũ anh mà."

Trán Ninh Tịch lập tức hiện lên một đống vạch đen: "Em quyến rũ anh bao giờ chứ?"

Câu trả lời của Lục Đình Kiêu chính là một nụ hôn càng nồng nhiệt hơn nữa, dường đang lên án cô vừa rồi lại quyến rũ mình.

...

Tuy rằng nhiếp ảnh gia này chẳng chuyên nghiệp tý nào lại còn dễ phân tâm, chụp có mấy bức ảnh thôi mà cũng kéo dài hai tiếng đồng hồ mới xong, may mà tố chất của nhiếp ảnh gia này vẫn khá tốt nên kết quả cũng không đến nỗi nào.

Vừa nãy Ninh Tịch có xem qua, chỉ tiện tay ấn ấn vài cái thôi mà tấm nào tấm nấy đều lột tả hết sự đẹp trai của cô.

Cô sắp bị vẻ đẹp trai của chính mình bẻ cong đến nơi rồi. Quả nhiên là Đại ma vương, vừa trêu trọc cô vừa chụp ảnh mà kết quả vẫn hơn cả mong đợi.

Ninh Tịch cực kỳ hài lòng mà lưu toàn bộ những bức ảnh này lại, sau này lúc nào cần thì dùng.

"Anh chụp đẹp quá đi mất! Có bạn trai biết chụp ảnh quả đúng là hạnh phúc mà."

Ninh Tịch thơm Đại ma vương một cái, sau đó không biết cô nghĩ gì mà hai mắt sáng rực lên nói: "Đúng rồi, Đình Kiêu, nhân vật Lâm Ngộ của anh cũng rất được yêu thích mà, có rất nhiều fan chạy đến weibo của em hỏi về anh đấy! Anh có suy nghĩ đến việc mở một tài khoản Weibo gì đó không?"

"Không." Lục Đình Kiêu trả lời dứt khoát luôn.

"Hả? Tại sao thế?" Ninh Tịch không hiểu.

Lục Đình Kiêu nhìn cô một cái: "Anh chỉ lấy lòng em mà thôi."

"..." Ninh Tịch đầu tiên là ngẩn ra, sau đó liền "hự" một cái, ra vẻ tim mình đã bị trúng một tên.

Ôi má ơi, "anh chỉ lấy lòng em" cái gì chứ, Đại ma vương lại phạm quy rồi.

Được rồi, vừa nãy cô vô ý bắt đầu lên kế hoạch cho sự nghiệp của anh mà lại quên mất vị sếp lớn này quay phim không phải là vì muốn làm diễn viên.

Nếu nói giới giải trí như một trò chơi, Ninh Tịch là game thủ đang cố gắng đánh quái thăng cấp, thì Lục Đình Kiêu... là một sự tồn tại nghịch thiên giống như game master...

...

Ngày hôm sau, thống kê doanh thu phòng bán vé đã có, doanh thu phòng vé của Người Tìm Mộng vững vàng cán mốc 50.000 vạn.

Em Chỉ Thích Anh được đầu tư và quảng bá nhiều như thế, lại còn ra rạp sớm hơn hai ngày so với Người Tìm Mộng mà doanh thu cũng mới chỉ vượt quá ngưỡng 50.000 vạn một chút. Trước đó, sau khi doanh thu của Em Chỉ Thích Anh cán mốc 30.000 vạn thì luôn tăng lên rất chậm. Đó còn là trong tình cảnh đám người Trịnh Khang Đức đứng đằng sau tung tiền ra mua vé.

Những ngày vừa qua, ngoại trừ Hoa Ảnh ra, ở các rạp chiếu phim lớn khác, các suất chiếu của Người Tìm Mộng vẫn rất ít. Song khi nhìn thấy độ hot của Người Tìm Mộng, không ít các rạp chiếu phim không nhịn nổi mà lén nâng cao tỷ suất xem của Người Tìm Mộng lên, ví dụ: đổi từ khán phòng nhỏ sang các khán phòng lớn, hay đổi từ những giờ ít người xem lên những khoảng giờ vàng, như vậy khi nhìn vào thì có vẻ vẫn rất ít suất chiếu, nhưng thực tế người xem lại rất nhiều chứ không ít.

Mới đầu nguyên nhân vì Trịnh Khang Đức, bọn họ vẫn chỉ ngầm tăng các suất chiếu lên. Nhưng đợi đến lúc bọn họ hưởng được ngon ngọt rồi, từ lúc Người Tìm Mộng đạt mức năm 50.000 vạn và nhất là sau khi thu được tin tức kim ngạch kinh doanh của Hoa Ảnh từ vị trí thứ tám nhảy vọt lên vị trí số một thì...

Cuối cùng, tất cả các rạp chiếu phim đã không thể ngồi yên nữa rồi!

Đặc biệt là rạp Vạn Chúng trước kia vẫn đứng số một, bây giờ bọn họ quả thật hối hận đến mức xanh cả ruột.

Chỉ vì một tên Trịnh Khang Đức, không những hại bọn họ bị đám cư dân mạng mắng cho như chó, còn tổn thất nhiều thế này nữa chứ, hơn nữa còn làm cho Hoa Ảnh có cơ hội nhảy lên đè đầu cưỡi cổ bọn họ, thật đúng là lỗ to!

Lúc này, cho dù Trịnh Khang Đức có nói thế nào, có nhét thêm bao nhiêu tiền, Thôi Chí Hào cũng không cách nào nghe lọt tai nữa.

"Đạo diễn Trịnh, tình hình bây giờ ông cũng thấy rồi đấy, vì ông mà cái ghế giám đốc của tôi sắp không ngồi nổi nữa đây này, cho dù thế nào đi nữa tôi cũng đã giúp đỡ ông hết lòng rồi! Tự ông lên mạng mà xem bình luận đi! Không phải tôi nói đâu, nhưng mà nếu như chất lượng bộ phim đó của ông tốt hơn một chút thì cũng không đến nỗi như bây giờ."

Cho ông ta một vố còn chưa tính còn cho rạp chiếu phim của ông ta một quả nữa, Thôi Chí Hào làm sao mà không tức giận cho được.

Trịnh Khang Đức cũng biết tình hình hiện tại của mình bây giờ đã hết cách cứu vãn, chỉ đành đen mặt mà quay về.

Mấy ngày qua tốn công tốn sức dùng toàn lực ngăn cản để bám trụ các rạp chiếu phim, bỏ tiền ra mua bao nhiêu "thủy quân" nhằm xoay chuyển dư luận. Kết quả, ông ta càng muốn thay đổi cục diện, phản ứng của cư dân mạng lại càng ác, sau cùng thậm chí cứ có người nào mở mồm ra nói đỡ cho Em Chỉ Thích Anh một câu là đã bị tất cả mọi người xúm vào oanh tạc...

Ngoại trừ trên mạng ra, ngay đến cả truyền thông chính thống cũng liên tiếp gia nhập!

Tất cả mọi cái tít dường như đều kiểu kiểu như thế này...

"Vương Giả - Thẩm Miên một lần nữa quay trở lại và sáng tạo ra thần thoại, phá vỡ kỷ lục doanh thu phòng bán vé."

"Cô vợ Quốc dân biến thành nam thần Quốc dân: Ninh Tịch, một diễn viên quy tụ cả phái thần tượng và thực lực."

"Đưa bạn đến hậu trường của Người Tìm Mộng: những người làm điện ảnh thật sự."

"Đoàn làm phim Em Chỉ Thích Anh điên cuồng mua "thủy quân" gây phẫn nộ cộng đồng mạng."

Bị đè nén càng ác thì bật ngược lại càng hăng, quần chúng đã sớm bực tức vì hiện trạng phim điện ảnh nước nhà đã lâu, lần này Trịnh Khang Đức coi như đã hoàn toàn cảm nhận được sự công kích đến từ quần chúng.

Ngày hôm đó, tất cả các rạp của Vạn Chúng đẩy các suất chiếu của Người Tìm Mộng lên 50%, những rạp khác cũng lập tức theo chân mà tăng suất chiếu của Người Tìm Mộng lên, thậm chí có rạp vì cứu lại khoản lỗ còn trực tiếp đẩy lên con số khủng khiếp 60% -70%.

Trong phòng họp của công ty Hoa Ảnh.

So với không khí giương cung bạt kiếm hôm trước, giờ trên mặt tất cả các cổ đông đều mang nụ cười sung sướng.

Trên màn hình lớn trong phòng họp đang hiện thị bảng kim ngạch buôn bán của Hoa Ảnh nhảy lên vị trí số một, bầu không khí trong phòng hội nghị rất vui vẻ.

"Giám đốc Phương quả là một người có kinh nghiệm phong phú, những người ngoài nghề như chúng ta đúng là không so được."

"Đúng vậy, đúng vậy, bởi vì ngay từ ngày thứ hai công chiếu chúng ta đã tăng suất chiếu của Người Tìm Mộng lên, thế nên bây giờ ai chẳng khen Hoa Ảnh chúng ta có ánh mắt độc đáo, có lương tâm trong giới! Tổn thất chút đỉnh hai ngày đầu đúng là không đáng nhắc đến!"

"Lần này chúng ta nhảy lên đứng đầu trong giới tất cả đều là do sự quyết đoán của giám đốc Phương."

"Nghe nói những rạp khác bây giờ mới vội tăng suất chiếu lên đó, ha ha, qua bao lâu rồi mới làm, đúng là mất bò mới lo làm chuồng, muộn quá rồi..."

"Ha ha, giám đốc Phương quả đúng là biết nhìn xa trông rộng, trước đây thế mà tôi còn nghi ngờ quyết định của cô ấy, quả nhiên vẫn còn nhiều chỗ phải học giám đốc Phương lắm!" Quản lý Trương Dũng - người vốn đang nhăm nhe trông chờ vào cơ hội này để cướp vị trí của Phương Gia Duyệt giờ này cười mà như muốn khóc.

Hắn ta nào đâu biết bộ phim được đầu tư ít ỏi đó thế nhưng lại nổi đến mức này cơ chứ.

Hắn ta cũng đâu có biết, sau mười năm, Thẩm Miên lại tạo ra huyền thoại một lần nữa.

...

Bên Ninh Tịch, mới sáng sớm liền nhận được cuộc gọi của Thẩm Miên: "Tiểu Tịch à, doanh thu đột phá 50.000 vạn rồi, nhưng cô đừng tung ảnh vội nhé. Phúc lợi đạt doanh thu 50.000 vạn cho fan tôi đã bảo Thẩm Hãn Thần chuẩn bị rồi. Của cô... để áp chót, đợi đến khi đạt 100.000 vạn thì tung ra!"

"100.000 vạn?" Ninh Tịch hơi choáng.

"Sao thế? Không tin à?" Đầu bên kia vang lên giọng nói chế nhạo của Thẩm Miên.

Ninh Tịch cười cười: "Có lời vàng ý ngọc này của đạo diễn Thẩm là được rồi!"

...

Tập đoàn Lục thị, khu vực công nhân viên.

Trong phòng nghỉ, có mấy cô gái đang túm tụm lại phàn nàn với nhau.

"Các cậu mua được vé của Người Tìm Mộng chưa?"

"Đã mua được đâu, tuy mấy rạp tăng suất chiếu nhiều lắm nhưng mà chưa đến hai tiếng đã hết sạch vé rồi, đúng là kinh khủng!"

"Tui cướp được hai vé này, còn có hai đứa bạn nữa cũng muốn đi xem cùng lúc nhưng chúng nó không mua được vé!"

Đang nói chuyện, đột nhiên có hai người bước vào phòng nghỉ ngơi.

"Anh Hùng, anh Tiêu!" Nhìn thấy vệ sỹ bên cạnh tổng giám đốc, đám nhân viên rất khách khí chào hỏi.

Thạch Tiêu và Hùng Chí không nói câu gì trực tiếp rút ra một tập vé xem phim, thế nhưng toàn bộ đều là vé của Người Tìm Mộng.

"Cái này..." Tất cả mọi người đều ngẩn ra.

"Cầm lấy phát cho mọi người nhé! Miễn phí!" Thạch Tiêu hào phóng nói.

"Không đủ cứ bảo nhé!" Hùng Chí bổ sung một câu.

Sau khi hai người đi rồi, tất cả mọi người quay ra nhìn nhau, sau đó ngay lập tức xông đến tranh nhau, hơn nữa còn mồm năm miệng mười buôn chuyện.

"Tình huống gì thế này?"

"Không biết nữa, chẳng lẽ hai bọn cũng là fan cuồng của anh Tịch?"

"Ố... các cô nói thử xem bọn họ thích anh Tịch trong trạng thái nam hay nữ... khụ khụ..."

"Chắc chắc là nữ rồi! Nhưng mà... cũng có khi bị bẻ cong lắm ấy chứ hị hị hị..."


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx