Rời khỏi tầng hầm khách sạn, cơn gió lạnh sáng sớm dần dần thổi tan mùi máu tanh quanh quẩn trên cơ thể hai người.
Giằng co suốt một ngày một đêm, Lục Cảnh Lễ duỗi duỗi người xua tan cơn bồn ngủ, anh không nhịn được mà phỉ nhổ: "Anh hai, nói thế nào thì cũng quá kỳ lạ! Nhiều thông tin cơ mật đã moi ra được... nhưng chuyện về người phụ nữ tên Vân Lam kia... lại chẳng hé răng lấy một chữ... ba cũng giống thế, chẳng nói cái gì cho chúng ta cả!"
"Thật ra thì, em vẫn xoắn xuýt chuyện này này lắm, lấy quan niệm về gia tộc cũng như gia đình và cái tính khí ấy của ông già thì dẫu có gặp được người phụ nào mà ông già thích điên cuồng cũng không thể có ý cưới bà ta đâu! Nhưng cái bia mộ khắc chữ "vợ tôi" kia đúng là do ông già viết... tò mò chết em mất thôi! Chúng ta có cần thẩm vấn một lần nữa không?"
Lục Đình Kiêu: "Không cần."
Kiều Dịch muốn sống cho nên mới khai nhanh như vậy nhưng với ông ta mà nói thì có thứ còn quan trọng hơn cả mạng ông ta.
Có điều, bất kể đầu đuôi của mâu thuẫn này có là gì thì đối với anh mà nói cũng chẳng quan trọng.
Lục Đình Kiêu nhìn sắc trời dần sáng lên, một lúc lâu sau mới nhìn về phía Lục Cảnh Lễ với vẻ mặt dịu dàng hơn trước nhiều: "Đi về nghỉ ngơi thôi."
Lục Cảnh Lễ xoa xoa cặp mắt sắp không mở lên được gật đầu một cái: "Dạ, còn anh thì sao?"
Lục Đình Kiêu: "Anh có chuyện cần xử lý."
Lục Cảnh Lễ nghe vậy thì trợn tròn hai mắt rồi vội vàng la lên: "Còn xử lý cái gì nữa! Có chuyện động trời cỡ nào thì cũng phải ngủ một giấc rồi nói sau! Từ lúc chúng ta đi cứu chị dâu với Tiểu Bảo đến giờ em chưa thấy anh ngủ đâu!"
"Không sao."
"Cái gì mà không sao, anh..."
Lúc này tiếng chuông của Lục Đình Kiêu đột nhiên vang lên, vì thế anh giơ tay cắt lời Lục Cảnh Lễ rồi bắt đầu nghe điện thoại: "Alo? Ừ, ngay hôm nay đi! Đặt một chiếc máy bay gần đây! Được."
Lục Cảnh Lễ không cách nào tin nổi: "Anh còn định bay đi đâu? Anh không muốn sống nữa à! Nếu anh xảy ra chuyện gì thì chị dâu với Tiểu Bảo phải làm thế nào!"
"Anh tự có chừng mực."
"Anh có chừng mực cái rắm ý mà chừng mực! Anh quên rằng anh chỉ là một con người sao! Không được, nhất định hôm nay anh phải đi ngủ! Lập tức, ngay lập tức! Nếu không anh đừng hòng đi đâu được..."
Lời còn chưa dứt thì Lục Cảnh Lễ đã cảm thấy gáy mình đau xót, sau đó trước mắt đột nhiên tối sầm lại rồi dần dần mất đi ý thức, anh có cảm giác cơ thể mình được một cánh tay rộng lớn đỡ vào trong xe.
"Anh Hai..."
"Nghe lời."
Lục Cảnh Lễ không cam lòng mà nhắm mắt lại, lâm vào giấc ngủ mê man.
Đù! Một lời không hợp đã đánh mình ngất xỉu luôn!
Em có phải em trai thân yêu nhất của anh không!
Chuyện mà Lục Cảnh Lễ lo lắng nhất đã xảy ra, không có Tiểu Tịch Tịch ở đây... tức là không có bất cứ ai có thể khuyên nổi anh Hai...
...
Cùng lúc đó.
Các nhà truyền thông lớn đều đang điên cuồng đăng tin về bộ phim huyễn tưởng được mong đợi nhất - Cửu Tiêu. Bộ phim này có kinh phí đầu tư lên đến 5000 vạn, được bộ đôi ảnh hậu cùng đội hình diễn viên siêu sao thể hiện, ngay ngày lên sóng đầu tiên đã đạt mức rating kỉ lục. Lượng xem trên mạng cũng nhẹ nhàng vượt lên con số ngàn vạn lượt, cặp đôi Giang Mục Dã với Mạnh Thi Ý cũng nhanh chóng vọt lên bảng xếp hạng CP.
Mấy tập đầu, phân đoạn của Ninh Tịch không nhiều cho nên sự chú ý vẫn chưa cao.
Đây cũng là điểm để Lâm Chi Chi thở phào nhẹ nhõm nhưng ngay sau đó lại cười khổ, chuyện cô lo lắng nhất bây giờ không phải Ninh Tịch không hot, mà là sợ Ninh Tịch quá hot...
Lâm Chi Chi lên weibo của Ninh Tịch rồi bắt chước giọng điệu của Ninh Tịch mà up một cái weibo tuyên truyền, Giang Mục Dã cũng rất ăn ý mà chia sẻ lại. Trước mắt thì phía các fan hâm mộ đều vẫn thuận lợi, không có ai phát hiện ra cái gì bất thường.
@by txiuqw4