Cô Dâu Của Trung TáChương 25: Lần đầu tiên (H)https://
Tay Sở Lăng Xuyên dừng trên hai đỉnh núi mềm mại trên người Tố Tố, gây cho anh cảm giác kỳ quái mà kích thích. Thân thể nữ nhân so sánh với anh có chút bất đồng, nhưng lại làm cho anh huyết mạch sôi trào.
Thân thể như có vạn mã chạy qua, như lửa thiêu đốt, muốn đem người dưới thân mình cùng hòa làm một. Muốn đoạt lấy, muốn giữ lấy cô từng giây từng phút...
Tố Tố mơ màng cảm giác được trên người có một cỗ hơi thở nóng rực đụng chạm, môi cũng giống như bị cái gì ngăn chặn hô hấp, như một giấc ngủ mơ hồ không phản ứng được đây là chuyện gì xảy ra, theo bản năng xoay đầu,tay muốn đem thứ đáng ghét quấy rầy giấc ngủ của cô một cái tát, nhưng tay vung lên lại bị Sở Lăng Xuyên giam giữ.
Tố Tố rốt cục tỉnh,một khắc buồn ngủ liền mở mắt ra, đầu óc còn đang mờ mịt, tiếp theo dần dần sáng tỏ, trong bóng đêm, cô nhìn thấy một đôi mắt lóe sáng trong bóng đêm, từ trên cao nhìn xuống.
Sở Lăng Xuyên, anh còn chưa ngủ?
Còn có, anh bắt lấy tay cô là sao? Tố Tố theo bản năng trốn tránh, không kịp tránh ra, lại vô tình chạm phải vật thể cứng rắn, nóng bỏng kia, nghe được tiếng thở dốc dày đặc, rốt cục hiểu được cái đại khái, cũng không dám lộn xộn.
Tố Tố hoàn toàn thanh tỉnh, mặt giống như bị thiêu đốt, thực quẫn ở trong bóng đêm nhìn anh, thẳng đến anh cúi xuống,thân thể hai người dính liền cùng một chỗ, cô mới biết được, áo ngủ của cô không biết lúc nào đã bị cởi ra,người nào đó cũng vậy, anh cũng cởi trần, cô có thể cảm giác được cơ bắp rắn chắc cùng với ngực đầy hỏa khí trên người anh.
Tâm không ngừng kêu loạn, hoảng sợ, bất an kéo đến, anh không thể nào ăn cô a, đây chính là trong nhà cha mẹ cô a, nơi này cách âm không tốt lắm đâu nha,có chút động tĩnh cũng đều bị nghe thấy đó, cô cũng không nên làm chuyện dọa người này đâu.
Tố Tố nuốt nuốt nước miếng, đè thấp thanh âm, lắp bắp hỏi: "Tiểu Xuyên Xuyên, anh, anh, động dục?" Nói xong, Tố Tố hận không thể vả vào miệng mình, thời điểm này không phải nên nói giỡn được.
Sở Lăng Xuyên vẻ mặt đầy hắc tuyến,cô có thể hình dung như vậy sao? Anh trừng phạt cắn vành tai Tố Tố, khàn giọng nói: "Bảo bối nhỏ, từ động dục này hình dung hai chúng ta hẳn không thích hợp đi."
"Vậy anh muốn làm sao?" Cũng không biết là bị anh bắt bẻ, hay do không khí ái muội xung quanh, Tố Tố cảm thấy chính mình cơ hồ muốn bỏ chạy, cổ họng khát khô giống như vài ngày không uống nước, nói xong nhịn không được lại nuốt nước miếng.
"Anh nghĩ, nên dùng hành động để biểu thị lời nói!" Sở Lăng Xuyên nói xong bàn tay to ôm lấy thắt lưng Tố Tố, tiếp tục khúc dạo đầu vừa rồi. Hiện tại Tố Tố đã tỉnh, không hề là hắn một người kịch một vai, càng đáng giá chờ mong.
"Ukm... Không cần..." Tố Tố bị hôn môi ấp úng kháng nghị, nhưng kháng nghị không có hiệu quả. Từng nụ hôn của Sở Lăng Xuyên rơi xuống người cô, khiến cô không còn lực chống đỡ.
"Cho anh đi, bảo bối nhỏ, ngoan?" Sở Lăng Xuyên cúi đầu thanh âm nặng nề trong bóng đêm lộ ra vài phần dụ hoặc, không đợi Tố Tố đáp lại, anh đã tách hai chân cô ra, không cho Tố Tố cơ hội phản ứng, tiến quân thần tốc, thành công chiếm đoạt.
"A...!" Đau đớn tựa như bị xé rách làm cho Tố Tố kêu đau một tiếng, cảm giác cơ thể chính mình bị xé làm hai nửa, thân thể cương cứng kia, vẫn không nhúc nhích, không ngừng thở dốc, cô không nghĩ muốn khóc, nhưng nước mắt cứ như vậy chảy ra, trong lòng cũng không nhịn được kêu đau, con mẹ nó thực là đau, ô ô...
Sở Lăng Xuyên cũng không có cảm giác thành công, cảm giác được thân thể Tố Tố cứng ngắc, anh cũng khẩn trương, không dám động, hôn môi Tố Tố, trấn an cô, lại hôn những giọt nước mắt ẩm ướt trên mặt cô nói "Bảo bối nhỏ, rất đau có phải hay không?"
Tố Tố đau cực kỳ, rốt cục cũng được nghỉ, cảm thấy thập phần khó chịu, nhịn không được, một đấm đánh anh, mang theo tia nức nở, nhỏ giọng kêu: "Đau, đau, anh biến đi ra ngoài đi...?"
Cô muốn anh đi ra ngoài,bị thế này cũng không sai biệt lắm, Sở Lăng Xuyên cũng không bị sao, lại đau lòng cho Tố Tố, đành trở ra, mở đèn đầu giường, nhìn thấy khuôn mặt Tố Tố trắng bệch, mặt đầy nước mắt, trên trán đều là mồ hôi, xem ra cô bị đau không nhẹ.
Sở Lăng Xuyên trong lòng rất khẩn trương, vội vàng giúp Tố Tố lau đi nước mắt trên mặt, một tay ôm Tố Tố vào trong phòng, không biết nên nói gì an ủi Tố Tố, sau một hồi, thấy sắc mặt cô dịu đi một chút mới hỏi: "Còn đau không?"
Tố Tố vẻ mặt đau khổ nhìn Sở Lăng Xuyên, gật gật đầu, cảm thấy chính mình thực không tiền đồ, thế nhưng còn khóc, thật mất mặt. Thật sự không nghĩ vì sao lại đau như vậy. Nhớ rõ có bằng hữu nói đau một chút liền trôi qua thôi, còn nói đau giống như dì cả đến không sai biệt lắm, vì sao cô lại đau như vậy?
Sở Lăng Xuyên thấy cô không sao rục rịch muốn tiếp tục, Tố Tố dùng ánh mắt cầu xin, đau, đau, rất đau a, Sở Lăng Xuyên đành phải thở dài xoa xoa đầu cô, "Thật sự là bắt em cũng không có biện pháp, tiểu nha đầu lừa đảo, đi ngủ đi."
Tố Tố cảm thấy cả người dinh dính nhớp nháp khó chịu không ngủ được, mặc quần áo vào tính đi tắm một chút, đứng dậy nhìn trên ga giường là vết lạc hồng, mặt lập tức đỏ,liền tìm ga giường mới quăng cho Sở Lăng Xuyên bắt anh thay, sau đó mới quay đầu đi, bất quá tư thế đi của cô tựa hồ rất quái dị.
Đến rạng sáng, hai người mới đi ngủ, với Tố Tố mà nói là vừa trải qua cảm giác đau đớn cùng không thoải mái, còn đối Sở Lăng Xuyên mà nói loại cảm giác nghẹn khuất hòa lẫn buồn bực, giống như miệng thịt chưa ăn xong thì rơi, còn không biết một chút tư vị gì cả.
Tố Tố ngủ thẳng tới 8 giờ sáng hôm sau, vị trí bên kia giường đã trống không, lại còn lưu lại hơi thở thân thuộc của anh, tay dụi dụi mắt, lười nhác vặn cái thắt lưng, ngồi dậy, bên tai nghe được thanh âm kì lạ.
Thanh âm gì vậy? Tố Tố nhíu mày, chẳng lẽ có chuột? Chắc không a, trong nhà chưa bao giờ gặp qua chuột, Tố Tố theo tiếng ngoảnh lại,sửng sốt nhìn trên giường, là một bó hoa tươi.
Tố Tố tâm tình khá tốt, đứng dậy xuống giường, đi tới cái thùng trước mặt, xoay người, cầm lấy bó hoa, đặt mũi ngửi, thực thơm, mặt trên là chữ viết của Sở Lăng Xuyên: bảo bối nhỏ, anh phải đi, nhìn em ngủ, nên không nỡ đánh thức em. Hi vọng chuyện đêm hôm qua,em không có 'Ghi hận trong lòng', ta nghĩ bảo bối nhỏ của anh là tâm lớn sẽ không vì chuyện bé xíu mà giận anh đâu nha.Nhớ chăm sóc tốt cho mình.Ký tên: Xuyên.
Sở Lăng Xuyên,nội dung bên trên làm cho cô nhịn không được nhớ tới tình cảnh ngày hôm qua, khi anh tiến vào kia một khắc kia thật là đau, làm cho cô theo đúng nghĩa đen trở thành một người phụ nữ chân chính. Tố Tố mặt đỏ hồng tim đập nghĩ vẩn vơ, trong thùng lại truyền đến tiếng tru.
Tố Tố tò mò, đem hoa ôm vào trong lòng ngồi xuống, mở thùng ra, thấy được con vật nhỏ đang ngẩng đầu dùng ánh mắt ngây thơ nhìn cô, Tố Tố nhịn không được nở nụ cười, chó nhỏ, một chú chó nhỏ cực kỳ đáng yêu!
@by txiuqw4