Trong phòng khách, Cố Duy nghe được câu này, nở nụ cười, rẩt khoái trá, giao điện thoại cho cô, nhưng điện thoại lúc này lại ngừng đổ chuông.
Đông Lôi thấy anh cười, mặt đỏ lên.
Đây là một loại cảm xúc chưa từng có.
Sau khi lấy lại điện thoại, cô xoay mặt đi nhằm che dấu trong lòng không được tự nhiên, do dự không biết có nên gọi lại hay không, lại nên nói rõ với Thần Thản thế nào.
Người đàn ông phía sau lúc này lại ôm lấy eo cô, cánh tay từng chút từng chút tăng lực, sít sao đem cô quấn chặt vào mình:
- Anh không có nghe lầm phải không, em đồng ý gả cho anh có đúng hay không?
Đông Lôi lập tức ngẩn ngơ, tư duy của tứ thiếu gia thế nào lại lớn như vậy?
Cô chỉ nói là... Chỉ nói là sẽ nói rõ với Tiểu Thản, về phần có muốn cùng Cố Duy lui tới hay không, cô còn phải suy tính một chút.
Được rồi!
Cô thừa nhận, cô bây giờ, đối với anh thật sự tương đối có ấn tượng tốt, nhưng cũng không thể nhanh như vậy a...
- Cố Duy!
Cô xoay người lại, chống đỡ trước ngực hắn, cảm thấy cần phải nói rõ với hắn chuyện này:
- Em...
- Xuỵt...
Hai tròng mắt hắn trong sáng, hiện lên vui sướng, lấy ngón tay chống đỡ môi cuả cô, nhẹ nhàng vuốt ve, không cho cô nói chuyện, sau đó cui đầu xuống, ở trên môi cô hôn một chút.
Mặt cô lập tức đỏ bừng, ngây ngốc nhìn.
Cố Duy lại cười một tiếng, rất hài lòng với loại phản ứng này của cô, nâng cằm của cô lên, ấn lên môi của cô, cậy mở hàm răng, xâm nhập vào khoang miệng của cô...
Một nụ hôn triền miên tận xương.
Đông Lôi cơ hồ không có bất kỳ kinh nghiệm hôn môi, bị người đàn ông này hôn, suy nghĩ bỗng chốc rối loạn, đại não trống rỗng.
Không, phải nói là nổ tung!
Muốn nói, toàn bộ đã quên, đầu của cô, trong nháy mắt biến thành tương cháy.
Giờ khắc này, cô chỉ có một cảm giác là: sự khó thở, trên môi còn có mơ hồ đau đớn vào trong lòng, in dấu vào trong xương cốt, khắc vào linh hồn...
Mặt của cô nóng như ở trên lửa nướng, càng ngày càng nóng, trong lòng bàn tay, tất cả đều rịn mồ hôi, cả người đều run run...
Đúng vậy, Cố Duy tuyệt đối là một cao thủ ***, dễ dàng liền nắm trong tay nhiệt tình của cô, thân thể của cô, đem cô mê hoặc...
Anh nâng mặt của cô lên, ánh mắt lửa nóng, không ngừng hôn xuống.
Anh nói:
- Lôi Lôi, làm vợ của anh, làm vợ của anh...
Anh nói:
- Lôi Lôi, nói đồng ý có được hay không, ngày mai anh đi nhà của em cầu hôn...không, một mình anh đi qua sơ suất...sau thiên đi...sau thiên anh cùng mẹ anh còn có bà của anh cùng đi nhà em. Chúnh ta trước tiên đính hôn trước, làm cho không ai không biết em là phu nhân của anh...
Anh nói:
- Lôi Lôi, đời này anh chỉ muốn em...Lôi Lôi, anh muốn em...
Cô bị anh dụ dỗ một câu lại một câu triền miên, cô bị anh hôn đến nóng bỏng, mất đi năng lực suy tư, chỉ có thể vô lực ôm lấy anh, trong miệng phát ra vài chữ “ân”, không ý thức liền bị nhiệt tình của anh công chiếm.
Cô đáp ứng, làm anh mừng như điên.
Anh đem cô ôm vào ngực, đem nụ hôn kéo dài.
Cô có thể cảm giác được tay của anh ở trên người cô nhiệt liệt thăm dò, ở trong thân thể dẫn tới từng đợt mãnh liệt kích thích.
Cái loại kích thích đó làm cho cô luống cuống, sợ run, nhưng lại không muốn đi ngăn lại.
Về sau, cô ý thức được không chỉ đơn giản một nụ hôn, người của cô, đã ở trên giường anh.
Lúc đó, áo cô đã được cởi ra, thân thể trắng noãn hiện ra trước mặt anh, mặt cô ủng đỏ, rất vô tội nhìn chằm chằm thân thể đàn ông trần truồng tinh tráng, lại không biết ngăn cản thế nào.
Lúc đó, anh ở trên người cô, hôn uốn lượn rơi xuống, cười đến hai tròng mắt tỏa sáng, sít sao quấn quýt lấy hai chân cô, giơ lên thân, tiến__nhập.
Lúc đó, vì cô có chỗ chưa quen thuộc nam nữ hoan ái ở trên người bọn họ triệt để bộc phát.
Loại cảm giác này, đến vô cùng mau, cô không có cách nào khác kháng cự.
Sau đó cảm giác dị vật bắt đầu đâm vào rút ra, cô bị anh mang vào nước lũ***.
Lúc đó, nơi nữ tính, bị hắn nhen nhóm, hơn nữa anh còn đổ dầu vào lửa, thiêu đốt hầu như không còn.
Sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi.
Anh cười với cô, muốn ôm cô đi tắm rửa.
Cô vội vã bắt lấy tấm thảm mỏng trốn vào phòng tắm.
Đứng trong bồn tắm, cô mở vòi hoa sen tắm, bên trong cơ thể mơ hồ còn đau, cùng với giữa hai chân chảy xuống chất lỏng không thuộc về mình, đều đang nhắc nhở cô, cô mới làm chuyện không nên làm.
Chỉ là muốn đến xem ann một chút, không nghĩ lại đần độn lên giường với anh, trở thành nữ nhân của anh, chuyện này hoàn toàn không có trong kế hoạch của cô.
Cô gãi đầu, hiện tại không có biện pháp thích ứng loại thay đổi quan hệ này, tâm tình rất rối rắm.
Trong phòng tắm không có áo ngủ nữ, cô lau xong cơ thể, soi gương, nhìn thấy trên cổ đều là dấu hôn anh để lại.
Cố Duy ở một phòng tắm khác tắm xong, xấy khô đầu tóc, lại mở ra một chai rượu đỏ uống, tâm tình khoái trá cực kỳ_ _
Mặc dù rất ngốc, nhưng cảm giác vẫn rất tốt.
Anh thích.
Tiếc nuối duy nhất là, cô không phải là lần đầu.
Thế nhưng kỳ quái a, nếu cô có kinh nghiệm, cũng không dễ dàng bị anh ăn vào miệng. Nhìn cô bộ dáng tay chân luống cuống, rõ ràng là không kinh nghiệm.
Ngồi trên sô pha hắn suy nghĩ thật lâu, cuối cùng đưa ra một kết luận:
Có lẽ là Kiều Sâm ở trên giường quá vụng về đi...
Tên kia không thể nào kết giao bạn gái, tại mặt này tuyệt đối không phải là cao thủ.
Cố Duy có không ít phụ nữ, không thiếu giường chiếu đương nhiên là cao thủ, đã từng là người đàn ông đầu tiên của không ít phụ nữ, anh cũng không có để ý phụ nữ lên giường với anh có kinh nghiệm hay không, dù sao, chỉ cần thoải mái là được, chỉ là hôm nay anh tựa hồ có chút để ý, chuyện này ước chừng có quan hệ với ham muốn giữ lấy của đàn ông.
Hắn ngồi ở chỗ kia hút một điếu thuốc, sau khi cảm giác hưng phấn qua đi, hắn bắt đầu nghĩ tiếp theo nên làm thế nào.
Mặc dù gạo đã nấu thành cơm, nhưng muốn cưới vào nhà, chỉ sợ còn phải chịu đựng.
Anh nghĩ, có lẽ nên làm cho cô sớm một chút mang thai con hắn, như vậy sẽ dễ dàng rất nhiều_ _cho nên anh không có dùng bao.
Được rồi, cũng là bởi vì trong nhà không có bao.
Biệt thự này, hắn chưa có dẫn ai tới.
Nghĩ đến về sau, cũng không có dẫn ai tới.
Bất kể như thế nào, Đông Lôi đối với anh mà nói, là rất đặc biệt.
Nếu muốn người con gái này, về sau, cuộc sống riêng tư của anh tất phải kiểm điểm, nếu không Đông Đình Phong tuyệt sẽ không bỏ qua cho anh...
Anh suy nghĩ một hồi lâu, sau khi trở về phòng, nhìn thấy phòng tắm vẫn đóng chặt, nha đầu kia vẫn không có đi ra.
Thẹn thùng sao?
Có khả năng đi!
Lúc anh tiến vào thân thể cô, nha đầu kia toàn thân đều biến thành màu hồng phấn...
Nhếch miệng cười một tiếng, anh đi tới gõ cửa một cái:
- Đã tắm xong chưa?
Bên trong yên tĩnh trong chốc lát, sau đó mới truyền ra một giọng nói nhẹ nhàng:
- Xong rồi ạ!
- Xong rồi liền đi ra a!
- Bên trong không có quần áo...
Anh hí mắt nghĩ cảnh cô trần truồng đứng trước gương, cười nhẹ:
- Trước mặc áo ngủ của anh vào! Như thế này, anh gọi người đưa đến mấy bộ quần áo, để sau này dùng!
Về sau phải dùng tới!
Nghe thấy lệnh này Đông Lôi đỏ mặt:
- Ân!
Mở cửa, cô đi ra, mặc áo choàng của anh, vẻ mặc có chút mất tự nhiên.
Anh buồn cười, ngẫm lại, bên trong đều không mặc gì, có thể tuy ý anh muốn làm gì thì làm.
- Thẹn thùng!
Khuông mặt cô đỏ mặt liên tục không có tản đi.
Anh vừa mới xác định, bọn họ có cùng nhau đạt lên đỉnh, khi đó, cô đỏ mặt, trông rất đẹp mắt.
- Em không có ý định cùng anh phát triển nhanh như vậy...
Đông Lôi có chút áo trướng, gãi gãi tóc ngắn.
Anh đi thẳng về phía trước, hôn môi cô:
- Yên tâm, anh sẽ phụ trách, trời sáng anh đưa em trở về. Sau đó cầu hôn. Mấy ngày nữa, anh nói cha anh đến nhà em bái phỏng...
- A...nhanh như vậy...
Đông Lôi có chút sửng sờ.
- Anh còn phải đọc sách!
- Kết hôn cũng giống như việc đọc sách.
- Nhưng là...
- Kết hôn có thể ngày ngày cùng nhau...em không muốn sao?
Anh dụ hoặc cô.
Đông Lôi dựa sát vào trong lòng anh, vẻ mặt anh ôn nhu, cười hôn cô_ _ nhưng trong lòng cô vẫn có chút khó chịu...
Hôn hôn, anh lại ôm lấy cô, lần nữa giở trò.
Đông Lôi căn bản không phải đối thủ của anh, lại lần nữa bị ăn hết sạch sẽ.
Sau đó cô có chút lo lắng nhìn người đàn ông trên người hỏi:
- Anh như vậy, em rất dễ mang thai...
- Mang thai liền sinh, đến lúc đó mang thiên tử lấy lệnh chư hầu, sẽ không sợ anh vợ tìm anh phiền toái, con trai chính là bia đỡ đạn của anh...
Kế hoạch của anh tốt lắm.
Cô không nói gì trừng anh.
Anh lại lần nữa muốn cô, cúi đầu kêu:
- Sinh con trai cho anh...con gái cũng được...tốt nhất đầu tiên sinh con gái, sau đó lại sinh con trai...chúng ta về sau có thể sinh mười bảy mười tám đứa...
Cô trừng mắt nhìn anh:
- anh anh anh cho em là heo mẹ à...
Hung hăng cắn anh một ngụm.
Anh cười to, hôn cái miệng nhỏ nhắn làm chuyện xấu của cô, hôn hết sức, không chịu từ trên người cô tiếp tục.
Lại về sau, cô mệt mỏi ngủ đi, đã quên phải đi về bệnh viện_ _
“Hang sói” bên trong nhu tình mật ý làm đầu óc cô choáng váng, người đàn ông làm cho cô có thêm kinh nghiệm, làm cho cô quên đi nhục nhã trước đây, biến cô trở thành người phụ nữ ngọt ngào.
Mà hắn đâu, mặc áo ngủ, ở trên giường dùng điện thoại chụp cô đang ngủ, còn đem tướng ngủ ngọt ngào của cô gửi đi: Chu Cung Chi, kèm theo hai chữ: “Thu phục“.
Chu Cung Chi đang ôm mỹ nhân, nghe điện thoại báo tin nhắn, liền chộp tới vừa nhìn, mi nhíu lại, gửi trở lại một biểu tình:
- Cậu ngoạn lớn đi...
Cố Duy nhắn lại:
- Đã là người phụ nữ của tôi rồi.
Vẻ mặt anh đắc ý.
Chu Cung Chi vẻ mặt kinh sợ:
- Em của Đông Đình Phong cậu cũng dám chọc...cậu nghĩ thật định cưới về nhà a...
Cố Duy suy tư.
- Đúng vậy, tôi còn muốn có con với cô ấy...
Chu Cung Chi vẻ mặt khiếp sợ:
- Dựa vào cái gì cậu nghĩ sinh con?
Cố Duy mị mị cười:
- Có lẽ đã có rồi...
Chu Cung Chi lại đổ mồ hôi lạnh:
- Lá gan cậu thật lớn...
Cố Duy ha ha cười:
- Nhát gan ăn không được cỏ mập...
Chu Cung Chi khinh bỉ:
- Đẹp cậu có phải hay không?
Cố Duy cười to:
- Đẹp vô cùng... Tối nay đáng giá ngàn vàng...
Chu Cung Chi gật đầu mỉm cười, cùng với một ngón tay cái, một cái nắm tay:
- Chúc mừng cậu ôm được mỹ nhân về...thật muốn cưới về, đối với cậu mà nói vậy thì thật là đáng giá ngàn vàng a...nghe nói, vị tiểu thư này có 5% cổ phần làm của hồi môn...
Cố Duy cười hắc hắc, quay đầu lại nhìn người con gái bên cạnh, đưa tay nhéo nhéo cái mũi của cô, lại hôn một cái, xóa đoạn đối thoại đi, lên giường ôm lấy cô, một bên nhắm mắt dưỡng thần, một bên vuốt vuốt da thịt non nớt kia...
Một hồi tiến vào mộng đẹp.
Trời hửng sáng, đang ngủ Đông Lôi bị một trận chuông cửa đánh thức.
Tiếng chuông kia một tiếng lại một tiếng vang lên.
Cô nhíu mày, tại sao không có ai ra mở cửa, quản gia đâu...về sau ngẫm lại không đúng, chuông cửa nhà bọn họ không phải như thế.
Ý thức của cô còn hồ đồ, chỉ cảm thấy mệt mỏi, con mắt không mở ra được, toàn thân đau dữ dội.
Ngay sau đó, bên cạnh giống như có người rời giường, sau đó người đó đi ra ngoài, lại sau đó, là một trận tiếng va chạm lách ca lách cách kịch liệt...
Cô không hiểu cả kinh, ngồi dậy dụi dụi con mắt, đối mặt với hoàn cảnh xa lạ, nhất thời không biết mình ở nơi nào.
Đợi đến lúc hồi phục tinh thần, nhìn thấy trong phòng có ba người, chờ thấy rõ khuôn mặt bọn họ, cô kinh ngạc đến ngây người, nhớ đến chuyện hôm qua.
Chuyện phát sinh tối hôm qua, một năm một mười toàn bộ nhớ tới.
Là Thần Thản đã tìm tới cửa!
Đồng thời cùng lúc đến còn có anh trai Đông Đình Phong và Thần Huống.
Ngày này, Cố Duy không thể tránh né lần lượt bị đánh.
Ngày này, Đông Lôi vôi vàng bảo vệ Cố Duy, nói với Đông Đình Phong là mình tự nguyện.
Ngày này, Thần Thản ảm đạm rời đi, ở trên đường xảy ra tai nạn xe cộ...
Về sau, mỗi lần nhớ tới kinh nghiệm ngày này, Đông Lôi sẽ nghĩ, tất cả chuyện xảy ra, không thể trách Cố Duy tính kế cô, vốn là, chính cô đi tìm anh trước, đều là vì cô quá mức trẻ tuổi, không biết nhân sự, dễ xúc động, liền gây nên sự tình như vậy.
Khi đó, cô không hối hận, tuyệt không hối hận.
Cô hai mươi mốt tuổi, đã là một người trưởng thành có quyền tự chủ, bất luận kẻ nào đều không có quyền đối với cuộc sống riêng tư của cô tiến hành can thiệp.
Khi đó, cô tuyệt đối là thích anh.
Lời này là thật, khi đó Cố Duy đối với cô phi thường tốt.
Chính vì anh đối với cô rất để tâm, cô mới có thể khi anh hết sức bày tỏ, đem cả người triệt để luân hãm.
Chỉ là về sau thế nào!
Ai có thể nghĩ tới, anh có thể làm cho cô hạnh phúc, cũng có thể tự tay đẩy cô vào thống khổ.
Sau khi kết hôn có nhiều ngọt ngào, lúc ly hôn liền có nhiều thống khổ...
Loại đau khổ này, không chỉ có thể xác, mà cả linh hồn cũng đau.
Yêu Kiều Sâm, là loại chuyển biến tình cảm từ lúc nhỏ, là loại tình cảm khó dứt bỏ của tiểu nữ sinh bướng bỉnh; yêu Cố Duy là vì thiếu nữ ôm ấp tình cảm phun trào, là hai phương diện thân thể cùng tình cảm trầm mê.
Người trước là một loại mê mang thời niên thiếu, sau là tình yêu.
@by txiuqw4