Chú Peter là chồng dì út.
Nhà chú ở thành phố Brescia miền bắc nước Ý, dưới chân dãy núi Alpes, cạnh hồ Garda. Chú bảo nơi chú ở cảnh vật tuyệt đẹp, bên này là hồ nước mênh mông mịt mù khói sóng bên kia núi lượn chập chùng mây trắng như bông.
Nhưng vì chú lấy dì út nên vợ chồng chú chỉ ở Ý chín tháng. Ba tháng còn lại cả hai về sinh sống tại Việt Nam.
Ở Ý, chú Peter buôn bán đồ cổ tại các hội chợ diễn ra quanh năm ở châu âu. Hai vợ chồng sắm một chiếc xe tải, lái đi hết nước này đến nước khác, mùa xuân ở Bỉ, mùa hè ở Hà Lan, mua thua lại sang Đức.
Ba tháng ở Việt Nam, hai vợ chồng lặn lội suốt ngày ở các vùng rừng núi Tây Bắc và cao nguyên miền Trung để mua đồ thổ cẩm và các sản phẩm độc đáo đem về bán ở châu âu.
Gặp lúc kinh tế khủng hoảng, các hội chợ ế ẩm, chú rao bán chiếc xe tải, qua Việt Nam đi dạy tiếng Anh để chờ thời.
Ở trung tâm ngoại ngữ, sau khi đọc lý lịch và khảo sát trình độ tiếng Anh của chú, người ta nhận chú ngay.
Nhưng ngay buổi đầu tiên, chú Peter đã đùng đùng bỏ dạy.
Tối hôm trước, chú nghiên cứu giáo trình và cẩn thận soạn bài đến khuya lơ khuya lắc. Sáng hôm sau chú dậy thật sớm, ăn mặc tươm tất, hớn hở chạy xe đến chỗ làm.
Nhưng khi vừa bước vào cổng, tấm bảng quảng cáo đập vào mắt khiến chú sững sờ. Ở cột giáo viên đứng lớp, bên cạnh những người khác là "giáo viên Peter-người Anh"
Chú hối hả vào văn phòng:
- Các ông nhầm rồi. Tôi là người Ý chứ không phải người Anh.
Người ta thản nhiên:
- Chúng tôi không nhầm. Đây là trung tâm Anh ngữ, cứ phải ghi người Anh mới thu hút được học viên.
- Bọn lừa đảo!
- Xin ông bình tĩnh! Chúng tôi sẽ trả lương cho ông như trả lương cho người Anh.
- Đồ bất lương!
Hai bên cãi nhau kịch liệt. Tiếp theo là rủa sả. Cuối cùng là manh động.
Đầu cổ bốc khói, chú Peter ném đống sổ sách vào mặt người đối diện rồi quay ra cổng, nhặt một cục đá gạch tan nát tấm bảng quảng cáo.
Giám đốc trung tâm hoảng quá, lật đất gọi điện thoại cho dì Út xin lỗi rối rít và năn nỉ dì tới điệu chú về.
Đây là chuyện chú Peter, không phải chuyện mấy con chó. Nhưng tôi vẫn kể ra vì liên quan đến bọn tôi.
Chú Peter thuật lại chuyện đó bằng thứ tiếng việt bập bõm xen kẽ tiếng anh, và khi tức giận chú xổ tiếng Ý. Nhưng con Pig lãnh hội được hết. Chú kể xong, con Pig vẫn đuôi lia lịa, ra vẻ tán thưởng thái độ của chú.
Lạ một điều là ngay cả thằng Suku cũng có vẻ hiểu vấn đề. Nó lại gần ghếch mõm lên đùi chú Peter và nhìn chú bằng ánh mắt thông cảm, như muốn nói nếu nó là chú nó cũng sẽ hành động như thế.
@by txiuqw4