sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Q.2 - Chương 73: Ta Là Một Nữ Hài Tử

"Sắp tới thành Mã Nhã, mọi người cận thận một chút." Một nam tử thân hình cường tráng cao gần hai thước quay về phía sau lưng nhỏ giọng nhắc nhở bốn năm tên Dong Binh, thật ra thì thành Mã Nhã chính là Hỗn Loạn Chi Thành, ở trong mắt phần lớn mấy người bọn họ thích gọi thành Mã Nhã hơn thay vì Hỗn Loạn Chi Thành. Bởi vì ở chỗ này, chỉ cần ngươi có tiền, chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi là có thể làm bất kỳ việc gì ngươi muốn. Cái gì cũng có thể? Vì thế đây là thiên đường cho cường giả tọa lạc.

Nơi này là địa phương do cường giả lập ra, chỉ cần ngươi tiến vào phạm vi thành Mã Nhã, cho dù có chính thức tiến vào trong thành Mã Nhã hay không, thì tất cả chuyện đẫm máu cũng có thể xảy ra, nhưng một khi ngươi thật sự tiến vào trong thành Mã Nhã, thì ngươi cần phải phục tùng tất cả quy củ của thành Mã Nhã, nếu không ngươi sẽ bị ngăn chặn từ đội bảo vệ của thành Mã Nhã.

"Đội trưởng Lô Khắc, sau khi chúng ta vào trong thành lần này có thể hưởng thụ khoái hoạt hay không?" Một nam tử có tướng mạo thanh tú, nhưng trong miệng lại hết sức bỉ ổi hướng về phía trước mặt Lô Khắc cười nói.

Dong Binh là một nghề nghiệp không có bất kỳ bảo đảm nào, bọn họ đều có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, cho nên phần lớn cử chỉ hành động của Dong Binh đều hết sức thô bỉ, đây cũng là bởi vì áp lực trong cuộc sống tạo thành, ăn thùng uống chậu.

" Tiểu tử Thác Mã Tư ngươi lại không kiễn nhẫn muốn đi tìm tiểu tình nhân của ngươi!" Tên người lùn bên cạnh khinh thường nói, một thanh búa thật lớn được đặt vững vàng trên vai, thân thể thấp bé, nhưng khuôn mặt lại vô cùng thành thục, chân tay tráng kiện, chứng minh hắn tuyệt đối không phải là một người có thể khinh thường.

"Thôi đi, tên lùn như ngươi thì biết cái gì? Cả ngày chỉ biết uống rượu, ngươi sao biết được tư vị ngọt ngào của nữ nhân." Thác Mã Tư lớn tiếng phản bác, nhưng dường như thập phần kiêng kị đối với thực lực của tên lùn, cũng liền chỉ buồn bực trợn mắt lớn tiếng kêu la. Chỉ là đoạn đối thoại thô bỉ của mọi người lại làm cho cô gái sau lưng Lô Khắc đỏ bừng mặt, mặc dù đã sinh sống cùng nhau vài năm, Mễ Lệ Ti vẫn mặt đỏ tim đập loạn, không có biện pháp tiếp nhận mấy đoạn đối thoại như vậy. Nhưng mà lại không thể làm gì, bởi vì dù là Lô Khắc ca ca cũng có lúc nói, vì vậy Mễ Lệ Ti cũng chỉ có thể làm bộ như không nghe được gì cả.

"Ngươi kêu ta cái gì?" Thiết Lực lập tức đưa chiếc búa trong tay lên tức giận nhìn chằm chằm khuôn mặt của Thác Mã Tư đang cười đến vô hại, cái tên xấu xí này lại dám vũ nhục Thiết Lực vĩ đại là tên lùn, thật là quá đáng. Cặp mắt nhanh chóng trở nên đỏ rực, làm ra bộ dáng định công kích.

"Thiết Lực." Một bóng dáng bên cạnh được Hắc Ma Pháp bao phủ toàn thân sâu kín thở dài, những người này không thể yên lặng cùng nhau làm nhiệm vụ sao? Luôn muốn làm thành như vậy Thác Mã Tư rõ ràng muốn chết, mỗi lần đều trêu chọc Thiết lực, đây không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao?

"Thác Mã Tư, ngươi nói ít đi vài câu!" Lô Khắc buồn cười lắc lắc đầu nói, cặp mắt chuyển sang nhìn bóng dáng bị Hắc Ma Pháp bao phủ, sau đó giống như là đang nhìn trộm nhanh chóng thu hồi lại, lại tự cho là không ai phát hiện ra, nhưng không biết rằng toàn bộ đều bị Mễ Lệ Ti bên người hắn nhìn rõ ràng.

Mễ Lệ Ti buồn cười lắc đầu, ca ca rõ ràng chính là thích Mi Ti Thản! Chính là tại sao không chịu nói ra, Mi Tư Thản cũng kỳ quái, luôn mang Hắc Ma Pháp trên mình cho tới bây giờ chưa từng cởi ra, rõ ràng là dáng dấp đẹp như thế, tại sao nhất định phải che đi, mà Thác Mã Tư lại luôn thích gây gổ với Thiết Lực, Thiết Lực lại ưa thích uống rượu. Ôi trời ơi!!! Đây mà là một tổ đội! Bọn họ có thể còn sống đến bây giờ thật sự là một chuyện không đơn giản a! Thật sự là số mệnh!

"Hừ!"

"Hừ!" Sau hai tiếng hừ lạnh, các đội viên lại khôi phục yên tĩnh một lần nữa, vẫn là phương hướng đi tới Hỗn Loạn Chi Thành như cũ.

"A! A......" Một tiếng kêu thảm thiết thật dài, lập tức phá vỡ yên tĩnh lúc trước vất vả khôi phục được, một thân thể nhỏ gầy từ không trung nhanh chóng bay xuống, vừa mới bắt đầu còn là một điểm đen, ngay lập tức càng tới càng lớn, Lô Khắc nhanh chóng phòng bị cẩn thận.

"Cứu mạng!" trong lòng Phỉ Lệ lúc này lớn tiếng mắng Lạp Nhĩ Đức, hu hu...... Vậy mà không nói cho nàng phía sau cửa là Ma Pháp Trận, nàng còn chưa kịp phản ứng đã bị truyền tống ra ngoài.

Khiến cho người ta tức giận chính là Truyện Tống Trận thì cũng thôi, nhưng tại sao lại là cái loại truyền tống ngẫu nhiên đó, không nghĩ tới nàng lại phát hiện chính mình bị truyền tống đến giữa không trung, đây không phải là muốn chết sao? Mới vừa rồi tiêu hao ma lực vẫn còn chưa có hoàn toàn khôi phục, vì vậy lúc này Phỉ Lệ căn bản là không có cách nào khống chế thân thể của mình, vì thế nàng lớn tiếng thét lên, mà tiểu Đinh Địch trong túi cũng trừng đôi mắt to tò mò nhìn chằm chằm địa phương xa lạ, chỉ có Tạp Môn bên cạnh lại giống như là xem trò vui nhìn động tác chật vật của Phỉ Lệ.

Vốn là nàng định ra tay giúp đỡ, nhưng nàng phát hiện phía dưới có người, cho nên Tạp Môn lập tức quyết định không ra tay, bởi vì nếu như bị người khác phát hiện vậy thì thảm rồi, nàng còn muốn tu luyện thật tốt, vì vậy Phỉ Lệ lặng lẽ bị ném bỏ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx