Cực Phẩm Tà Thiếu
Tác giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
Chương 440: Ta muốn hắn sống không bằng chết
Nhóm dịch: minhnguyet123
Sưu tầm by Mèo Bất Tử
Nguồn: Mê Truyện
Đồng dạng như ngươi cỡi xe đạp rất lợi hại, cũng rất bền bỉ. Nhưng người đi đua với xe đạp điện thử xem?
Cái kia căn bản chính là khi dễ ngươi trần trụi, trắng trợn.
Không thể phủ nhận, Viên đại thiếu vẫn là nghĩ vô cùng xa, rất chu toàn. Đến lúc này, vẫn còn một mực lo lắng, cho dù Trần đại thiếu thua, cũng sẽ không thua quá mất mặt.
Dù sao, không phải cùng một cấp bậc.
Mặc dù nói, chiếc BMW Z4 này đã bị Viên Cầu thay đổi hoàn toàn, rất ngưu bức.
Nhưng mà, ai sẽ nghĩ tới, có người sẽ vì trang bức tiêu tốn hơn hai ngàn vạn đi tân trang một chiếc BMW Z4 giá trị chưa tới trăm vạn chứ.
Ngoại trừ Viên Cầu, thật đúng là không có người có thể làm ra.
Hiển nhiên chính là một mặt hàng rất trang bức a.
Ông...
Mở cửa xe, Trần Thanh Đế chui đi vào, khởi động xe. Trần đại thiếu đối với tính năng xe, chỉ cần có thể chạy là tốt rồi, cũng không cần xuất sắc cỡ nào.
Dù sao, mục đích thực sự của Trần Thanh Đế, không phải muốn thắng trận đấu này, mà là muốn tạo ra ngoài ý muốn, để cho Ước Hàn chết ở trong đua xe.
Đương nhiên, chiếc BMW Z4 này bị Viên Cầu đổi thành như vậy, tính năng tuyệt đối là phi thường trâu bò hổ báo.
Có thể thắng, chiếm thân thể của Bùi Ngữ Yên, đó đương nhiên là tốt nhất.
- Nhớ rõ lời nói của ta, tản đi ra ngoài.
Trần Thanh Đế vứt bỏ một câu, cũng không dừng lại, điều khiển BMW Z4 trực tiếp chạy ra khỏi gara.
- Cái kia cái gì... trong xe không có nhiều dầu, nhớ rõ đổ thêm...
Viên Cầu lời còn chưa nói hết, BMW Z4 đã biến mất ở trong tầm mắt của hắn.
- Trần đại thiếu, mong là ngươi có thể nghe được a?
Viên Cầu liếc mắt, thì thào lẩm bẩm:
- Nếu không nghe thấy, cố gắng quên luôn đi... Ha ha, lúc đó Trần đại thiếu ngươi có mà đẩy xe a.
Một chiếc xe lại ngưu bức như thế nào, đã hết xăng, cũng sẽ không chạy được a.
...
Vùng ngoại ô, trong một tòa biệt thự, Trang Tất Thành xoa bụng của mình, nghiến răng nghiến lợi, trong hai tròng mắt lóe ra sát cơ dày đặc.
- Trần Thanh Đế, ta nhất định phải giết cẩu tạp chủng ngươi, giết ngươi.
Trang Tất Thành diện mục dữ tợn, điên cuồng gầm nhẹ:
- Trịnh Lục ngươi cái phế vật này, lão tử cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
- Thành ca.
Trong đó một gã thiếu niên nhuộm tóc vàng, vuốt vuốt ngực, nhìn Trang Tất Thành nói ra:
- Cẩu tạp chủng Trần Thanh Đế kia rất biết đánh nhau, ngay cả mười tên bảo tiêu kia của anh cũng không là đối thủ. Thành ca, anh định đối phó hắn như thế nào?
- Biết đánh nhau thì thế nào? Những bảo tiêu phế vật kia của ta, thực lực cũng không tệ, còn không phải hộ vệ của ta? Bán mạng cho ta sao?
Trang Tất Thành tràn đầy khinh thường nói:
- Bởi vì cái gọi là, võ công lại cao cũng sợ dao phay. Cẩu tạp chủng Trần Thanh Đế kia có giỏi hơn nữa, còn có thể là kim cương bất hoại sao? Cho dù đao không đối phó được hắn, chẳng lẽ hắn còn không sợ súng?
Dùng súng?
Bốn tên thiếu niên khác, trong lòng ngay ngắn run lên. Bất quá, ngay sau đó, tại trên mặt của bọn hắn, đều lộ ra dáng tươi cười hưng phấn, dữ tợn.
- Đúng, trực tiếp dùng súng giết chết tạp chủng Trần Thanh Đế kia, ta cũng không tin, Trần Thanh Đế ngay cả đạn cũng không sợ.
Thiếu niên tóc vàng âm trầm cười không ngừng.
Ở bọn hắn xem ra, giết người, căn bản cũng không có cái gì quá không được.
- Giết người mà thôi, có cái gì quá không được hay sao?
Trên mặt Trang Tất Thành, tràn đầy nụ cười tàn nhẫn:
- Cho dù Trần Thanh Đế hắn là vị hôn thê của Bùi Ngữ Yên thì như thế nào? Đắc tội ta, chỉ có một con đường chết.
Giết người?
Đối với bọn người Trang Tất Thành mà nói, căn bản là không coi vào đâu.
Lúc trước, Trang Tất Thành cưỡng gian bạn gái Trịnh Lục, dùng người nhà Trịnh Lục cùng người nhà bạn gái của Trịnh Lục, uy hiếp bạn gái Trịnh Lục.
Làm cho bạn gái Trịnh Lục trở thành đồ chơi của Trang Tất Thành.
Loại vật đồ chơi này, cuối cùng sẽ có thời điểm chơi chán.
Cuối cùng, Trang Tất Thành đem ảnh nude của bạn gái Trịnh Lục thả ra ngoài, bức tử bạn gái Trịnh Lục. Còn không phải đánh rắm cũng không có sao?
Bạn gái Trịnh Lục tự sát, đối với Trang Tất Thành căn bản là không có chút ảnh hưởng nào, chớ nói chi là bóng mờ gì.
Theo thời gian trôi qua, hơn nữa hoàn cảnh cuộc sống của hắn, lá gan của Trang Tất Thành cũng trở nên càng lúc càng lớn. Loại chuyện giết người này, hắn gặp thật sự là quá nhiều.
- Cẩu tạp chủng Trần Thanh Đế kia, không phải rất biết đánh nhau, rất ngưu bức sao?
Mặt mũi Trang Tất Thành tràn đầy khinh thường, cười lạnh liên tục:
- Đến lúc đó, ta trước hết đánh gãy tứ chi của hắn, cắt huynh đệ dưới khố của hắn, thời gian dần qua tra tấn hắn. Hắn nhất định phải chết, nhưng ta sẽ làm cho hắn trước khi chết, sống không bằng chết.
- Ta muốn cho hắn biết, dám đánh Trang Tất Thành ta, phải trả một cái giá lớn.
Trang Tất Thành âm trầm nở nụ cười:
- Ta muốn cho hắn biết, cùng phế vật Trịnh Lục kia lăn lộn cùng một chỗ, thật là không may.
Nhìn bộ dáng âm trầm của Trang Tất Thành, tinh thần bốn tên thiếu niên khác ngay ngắn rung mạnh, như là đã thấy được bộ dáng Trần Thanh Đế bị ngược đãi giết.
Bốn người bọn họ là bị Trần Thanh Đế đánh bay bảo tiêu đập trúng, hiện tại toàn thân còn đau đây này.
Cừu hận đối với Trần Thanh Đế, sẽ không ít hơn Trang Tất Thành bao nhiêu.
Bình thường, đều là bọn hắn khi dễ người, giẫm người, chà đạp người khác, lúc nào bị đánh qua? Trần Thanh Đế tuyệt đối là cái thứ nhất đánh bọn hắn.
Coi như là cha mẹ của bọn hắn, cũng không nỡ đánh bọn hắn a.
Nhưng mà, lại bị Trần Thanh Đế đánh.
- Thành ca, có thể lộ ra một chút, anh định lúc nào động thủ hay không? Trực tiếp xông vào trường học, giết Trần Thanh Đế? [/CHARGE]
@by txiuqw4