sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 25 - Đi Mất Rồi

Một mảnh đen tối, trong núi rừng Man Hoang âm u.

Hô!

Một đạo tàn ảnh nhanh chóng xuyên qua, ngẫu nhiên có độc xà, mãnh thú muốn tập kích tàn ảnh này đều bị giết chết.

Nghe được xa xa truyền lại tiếng gầm gừ phẫn nộ: “Thiên Ưng môn môn chủ, ta nhất định phải đem ngươi băm thây vạn đoạn!”. Đằng Thanh Sơn cười nhạo một tiếng: “Thiên Ưng môn môn chủ? Ngươi có bản lĩnh trước tiên ở trên toàn cửu châu đại địa, tìm được một cái Thiên Ưng môn đi.”

‘Thiên Ưng môn’ chính là Đằng Thanh Sơn thuận miệng bịa đặt, về phần thực sự có hay không cũng không biết, ít nhất chính mình không có nghe nói qua.

Nếu thật sự có, Thiết Y môn nếu tìm tới thì chỉ có thể tính ngày đó Thiên Ưng môn xui xẻo.

“Vong Ngã cảnh giới này không hổ là trạng thái chiến đấu cực mạnh, có thể đem thực lực bản thân đạt tới đỉnh phong. Một trận chiến vừa rồi, nhiều lần đều bị đối phương chiếm thế chủ động! May mắn chạy thẳng tắp trối chết cùng cảnh giới không quan hệ.” Nhớ lại trận chiến vừa rồi, Đằng Thanh Sơn than thở mãi không thôi.

Dựa theo cảnh giới phân chia.

Tiên thiên Hư đan, bình thường là Nhập Vi cảnh giới.

Tiên thiên Thực đan, là Vong Ngã cảnh giới hoặc là Chân Ngã cảnh giới’.

Tiên thiên Kim đan, chính là Phản Phác Quy Chân.

Nếu nói Vong Ngã cảnh giới cùng Chân Ngã cảnh giới chính là ý thức chiến đấu cực mạnh. Thì Phản Phác Quy Chân so ra có hơn một chút là có thể làm cho lực cản không khí biến mất!

Giống như các Tiên thiên cường giả, giơ tay nhấc chân cũng làm đất đá văng tung tóe. Một kiếm đâm ra, lực cản không khí là rất kinh người, tốc độ càng nhanh thì lực cản không khí càng lớn! Cho dù Vong Ngã cảnh giới cùng Chân Ngã cảnh giới cũng không thể tiêu trừ lực cản không khí.

Nhưng Tiên thiên cường giả có thể!

Cũng là một kiếm đó những sử dụng Tiên thiên chân nguyên, một khi không có lực cản không khí có thể sẽ nhanh hơn gấp hai gấp ba. Nhanh hơn gấp hai gấp ba là cái khái niệm gì? Đó là một kích tất sát!

Bởi vì Tiên thiên Kim đan cường giả, nhất chiêu nhất thức, không phát ra tiếng khí bạo, cũng không có cuồng phong gào thét, có vẻ rất bình thường cho nên được xưng là Phản Phác Quy Chân cảnh giới! Lúc trước, Gia Cát Nguyên Hồng thu Đằng Thanh Sơn làm đệ tử đã thi triển thủ đoạn, đó chính là Phản Phác Quy Chân!

Đằng Thanh Sơn cũng là đọc U Nguyệt Thương điển mới biết được điểm này.

" Dựa theo những gì U Nguyệt Thương điển nói, chỉ có cảnh giới tăng lên, ‘thần’ của người ta mới có thể thuế biến. ‘Thần’ thuế biến sẽ dung hợp Tiên thiên chân nguyên, lúc này Tiên thiên chân nguyên mới có thể thuế biến! Hiện tại ta cần lĩnh ngộ Chân Ngã cảnh giới." Đằng Thanh Sơn cũng không định tu luyện Vong Ngã cảnh giới, một khi vong ngã thì lúc chiến đấu cũng không để ý chính mình bị thương nặng.

Hơn nữa, tu luyện Vong Ngã cảnh giới, tương lai rất khó bước vào Tiên thiên Kim đan. Kỳ thật rất nhiều cường giả, cũng không nghĩ tới tu luyện Vong Ngã cảnh giới, thế nhưng Chân Ngã cảnh giới quá khó khăn, chỉ có thể lui mà cầu cái kém hơn, tu luyện khó khăn thấp hơn Vong cảnh giới.

......

Đằng Thanh Sơn một đêm cũng không nghỉ ngơi, mà là chạy thật nhanh, một đường giết chết mãnh thú độc xà vô số, buổi tối ngày hôm sau mới nghỉ ngơi một đêm. Đợi đến buổi sáng ngày thứ ba, Đằng Thanh Sơn đã đi ra biên giới Man Hoang.

Tại một bờ sông, Đằng Thanh Sơn đem quần áo rách nát ném xuống, giặt sạch một lần trong nước sông rồi thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ.

" Bùm bùm" Đằng Thanh Sơn gân cốt phát ra thanh âm rất khẽ, chỉ thấy song chưởng của hắn vốn tráng kiện lại co rút lại một chút, thân thể cao lên một chút, đồng thời lột bỏ mặt nạ da người mang trên mặt. Nhất thời từ một mãng hán tráng kiện có vết sẹo biến trên mặt biến thành một thanh niên thanh tú.

Đem Thiên Ưng Trảo bỏ vào trong gói đồ, tay cầm Ẩm Huyết đao, trên lưng lại lần nữa đeo gói đồ.

Một lát sau, Đằng Thanh Sơn bước ra khỏi Man Hoang.

"Vẫn là bên ngoài thoải mái!" Đi ra khỏi Man Hoang, dương quang buổi sáng chiếu ở trên người, nắng ấm dào dạt, gió nhẹ quất vào mặt, thật thoải mái. "Không khí cũng tươi mát hơn, không giống trong Man Hoang, khí tức thi thể dã thú hư thối hàng năm không tiêu tan." Đằng Thanh Sơn tâm tình rất tốt.

Gần mười ngày trong Man Hoang, cùng Đặng Canh đánh một trận! Trận chiến ấy, Đằng Thanh Sơn ở thế hạ phong, bất quá duyên cớ là Đằng Thanh Sơn không sử dụng thương!

Dù sao cả đời này, tinh lực của Đằng Thanh Sơn đều tiêu phí tại thương pháp, dài một tấc cường một tấc. Nếu Luân Hồi thương thật sự thi triển ra, tuy rằng cảnh giới kém so với đối phương nhưng thương pháp của Đằng Thanh Sơn lại rất đáng sợ. Nếu hai người liều chết một trận, lấy thương pháp sắc bén của Đằng Thanh Sơn thì khả năng thắng không dưới năm thành!

Chỉ là...... Thương pháp cao thủ quá ít, Đằng Thanh Sơn thương pháp rất nhiều người đều biết. Một khi dụng thương pháp thì nhất định phải giết được đối thủ. Không giết được Đặng Canh, thân phận rất có thể bị bại lộ.

Mà sử dụng quyền pháp, cho dù không giết chết Đặng Canh, thân phận cũng sẽ không bị bại lộ!

"Dù sao mục đích của ta là phá hư chuyện tốt của bọn họ! Đạt được hiệu quả là được rồi." Giết Đặng Canh hay không, Đằng Thanh Sơn cũng không để ý. "Lần này một chuyến đi Man Hoang, thu hoạch thật ra không nhỏ, ăn Chu Quả, bước vào Tiên Thiên, lại còn được Thiên Ưng Trảo. Tối trọng yếu vẫn là nó!" Đằng Thanh Sơn sờ sờ hắc sắc tiểu đỉnh tại lồng ngực, sau đó lại bỏ vào trong quần áo. Cho dù hắc sắc tiểu đỉnh cùng bảo đồ quan hệ, Đằng Thanh Sơn cũng không quan tâm, ở trong lòng hắn...... tiểu đỉnh ý nghĩa kỷ niệm quan trọng hơn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx