sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 9 - Động Không Đáy

Đoàn quân sĩ mặc trọng giáp áp giải chín tên thợ săn hành tẩu Đại Duyên sơn, nơi họ đi qua khiến những bông tuyết vương trên cỏ dại chấn động rồi rơi xuống đất.

"Hú~~~~"

Xa xa thỉnh thoảng lại vang lên tiếng tru của sói hoang.

"Những con súc sinh này gặp tai ương rồi" Đằng Vĩnh Tương vừa cười vừa nói, Đằng Vĩnh Phàm tay cầm thiết thương cũng cười theo phụ họa, nhưng đáy lòng lại tính toán "Trước hết nhóm thợ săn bị Thanh Hồ đảo bắt khoảng 180 người, mỗi một thôn trang bắt 3 người như vậy bắt khoảng 60 thôn trang! Bây giờ 9 thợ săn được 50 gã Ngân giao quân quản lý thành một tiểu đội, như vậy cũng đã có đến 20 tiểu đội rồi"

Giờ phút này trong núi hai mươi tiểu đội đang phân tán đi tìm kiếm.

Việc này cũng không đơn giản, hơn nữa còn có hơn ngàn tên Ngân giao Quân sĩ cứ dăm ba người thành một tiểu đội phấn tán khắp Đại Duyên sơn tìm kiếm.Thay vào đó Đại Duyên sơn còn lớn hơn hỏa diệm sơn rất nhiều nếu như không có dân bản sứ dẫn đường, giống như người mù không biết là tìm tới khi nào.

"Năm mươi quân sĩ mặc trọng giáp, áp giải chín người thợ săn, muốn chạy trốn là rất khó" Đằng Vĩnh Phàm thầm nghĩ.

"Chín người các ngươi nói Vô Để Động (Động không đáy) còn xa lắm không?" Dẫn đầu năm mươi gã Ngân Giao quân sĩ là một gã có hình thể như con gấu không nhịn được quát.

Chín người thợ săn, trong đó sáu tên thợ săn ở những thôn trang khác cùng Đằng gia trang giờ này như Thiên Lôi, chỉ đâu đánh đó.

"Đại nhân" Đằng Thanh Hạo liền nói "Vô Để Động từ chỗ này dọc theo sơn đạo đại khái khoảng hơn hai mươi dặm, trước khi tối đêm nhất định có thể tới nơi.

"Ở Đại sơn này, hai điểm thẳng nhau cự ly rất gần nhưng do sơn đạo gập ghềnh, lại có vực thẳm...nếu chân chính để đi, đi vòng mất nhiều thời gian.

"Mấy người các ngươi đều nhanh lên một chút. Đừng có chậm chạp"

Gã đại hán như con gấu khiển trách một tiếng liền tiếp tục đi tới.

"Thanh Hạo huynh đệ, người của Thanh Hồ đảo sẽ không giết chúng ta chứ?" Một người thợ săn tới gần Đằng Thanh Hạo nhỏ giọng hỏi.

"Đi bước nào tính bước đấy" Đằng Thanh Hạo cũng thấp giọng trả lời

Đằng Vĩnh Phàm nhớ lại, trước đó khi 180 thợ săn tụ tập một chỗ, bị Thanh Hồ Đảo đảo chủ Cổ Ung hỏi "Thanh Hồ đảo đảo chủ hỏi chúng ta trước đây trong đại sơn có từng thấy một tòa cung điện cổ xưa không? Chúng ta đều nói không thấy được, hắn lại hỏi có phát hiện trong lòng đất một thông đạo hay huyệt động, hồ sâu... hay không"

"Hiển nhiên Thanh Hồ Đảo đang muốn tìm một tòa cung điện cổ xưa, hẳn là trong lòng đất của Đại Duyên sơn"

Đằng Vĩnh Phàm có thể đoán ra

"Trong lòng đất của Đại Duyên Sơn? Có cung điện cổ xưa?" Đằng Vĩnh Phàm ngẫm lại cũng không thể nào tin được.

Chỗ sâu trong Đại Duyên Sơn, một chỗ trống trải bên cạnh dòng suối nhỏ có một lượng lớn quân đội đóng quân ở đây.

Trong một chiếc lều lớn.

Mười ba vị Tiên Thiên đều ngồi trên ghế.

"Hai mươi đội ngũ cùng với chín ngàn Ngân giao quân sĩ đã lục soát được hai canh giờ mà vẫn không có tin tức truyền đến?" Người phụ nữ mặc áo tím nhíu mày, lần này nhân mã đi lục soát chính là 20 tiểu đội - một ngàn tên Ngân giao quân, cộng thêm chín ngàn người đang phân tán đi tìm, ước chừng khoảng một vạn người đang đi lục soát.

"Đừng nóng vội, tin tưởng trước khi trời tối sẽ có tin tức"

Đại đa số trưởng lão đều nhàn nhã ngồi uống trà

"Đảo chủ" Triệu Đan Trần nhìn về phía Cổ Ung đang nhắm mắt dưỡng thần, Cổ Ung mở mắt, Triệu Đan Trần nói tiếp "Chúng ta đem vạn đại quân đóng ở Đại Duyên sơn này, tin tức truyền ra ngoài liệu có khiến cho có người đặc biệt chú ý?"

Khóe miệng Cổ Ung mỉm cười, lạnh nhạt nói "Triệu trưởng lão, khiến cho người ta đặc biệt chú ý thì như thế nào? Đại quân của Thanh Hồ Đảo ta trước diệt đi Thiết Y Môn, sau lại chuẩn bị công kích Quy Nguyên Tông...bây giờ đóng quân ở Đại Duyên Sơn này thì có cái gì kỳ lạ? Mặt khác các tông phái khác cho dù có biết cũng nghi hoặc chúng ta sao lại đóng quân ở nơi này, bọn họ làm sao có thể nghĩ đến bảo tàng của Vũ Hoàng?"

"Nếu như các vị trưởng lão thấy Tiêu Dao cung đột nhiên đóng quân trên một toàn núi lớn, các vị sẽ nghĩ đến cái gì?" Cổ Ung nhìn về phía mọi người.

"Ta chỉ hoài nghi Tiêu Dao cung có phải phát hiện trên núi có một mỏ khoáng sản thật lớn" Triệu Đan Trần ha ha cười nói.

Các vị trưởng lão còn lại nghe xong cũng đều cười.

Mười ba người bọn họ đều biết "Vũ Hoàng bảo tàng" cho nên thấp thỏm lo lắng, sợ khiến cho người khác đặc biệt hoài nghi. Nếu như thật sự lén lút bị các đại tông phái phát hiện, chỉ sợ lúc đó bọn họ mới thực sự hoài nghi về bảo tàng.

Mà bây giờ quang minh chính đại, đóng quân ở chỗ này

Chỉ sợ cơ hồ các tông phái đều cho rằng... có lẽ Thanh Hồ đảo phát hiện một mỏ khoáng sản nên muốn chiếm đoạt mỏ khoáng sản này.

"Vũ Hoàng bảo tàng mấy ngàn năm qua đều không ai tìm đến, cũng không ai có thể nghĩ chúng ta tới đây vì Bảo tàng của Vũ Hoàng. Cho nên cứ yên tâm là như vậy" Cổ Ung mỉm cười nói, tuy ở trên mặt là mỉm cười nhưng trong đáy lòng của Cổ Ung lại có chút lo lắng "Dư nghiệt của Thiết Y môn có biết bí mật này không?"

Mặc dù là lo lắng như Cổ Ung cũng không có cách nào khác.

Tiêu diệt một môn phái đã tồn tại qua ngàn năm không có khả năng diệt cỏ tận gốc, giết sạch mọi người được.

Tựa như Thiết Y môn, chỉ riêng đệ tử tại Sở Quận quân sĩ đã có hơn vạn người, ngoài ra ở chỗ khác cũng có người đóng quân. Một môn phái cho dù lợi hại tới đâu cũng không có khả năng đem toàn bộ căn cơ của Thiết Y môn giết không còn một người! Cho nên diệt môn tông phái nhưu thế chỉ cần giết chết các hạch tâm đệ tử và các Tiên thiên cao thủ, nhưu vậy là đủ rồi.

Dù sao... Chỉ còn lại một chút hậu thiên cao thủ, chẳng lẽ bằng vào hơn mười tên Hậu Thiên cao thủ mà muốn diệt Thanh Hồ đảo?

Nếu Thanh Hồ đảo dễ diệt như thế thì cũng không có khả năng tồn tại nhiều năm như vậy.

"Nhanh chóng tìm được bảo tàng của Vũ Hoàng, đem bảo tàng mang đi" Cổ Ung thầm nghĩ

"Đảo chủ, đảo chủ"

Bên ngoài đột nhiên truyền lên một tiếng la hưng phấn, một đạo thân ảnh chưa qua thông báo đã trực tiếp xông vào.

"Đảo chủ, phát hiện ra hồ nước" Tên trung niên hai mắt phóng ra quang mang, kích động nói.

"Hô!!"

Cơ hồ mười ba tên Tiên thiên cường giả đều đồng loạt đứng dậy, Cổ Ung nhìn hắn liền nói "Nhanh, đem tình huống nói qua một chút"

"Dạ, đảo chủ" gã trung niên hít sâu một hơi đoạn nói "Là như thế này, khi một tiểu đội có người lục trong bụi cỏ có một cái động sâu không thấy đáy. Những ngươif thợ săn nói rằng động sâu không thể xuống nên không dám đi vào.Lúc này hai mươi tên Ngân Giáp quân sĩ dựa vào dây leo chậm rãi bò xuống. Đại khái khoảng gần nửa canh giờ thì có vài tên Ngân giao quân sĩ hoảng sợ từ trong động trốn ra được, đồng thời trong khi trốn ra ngoài đã đánh nhau với một con yêu thú"

"Yêu thú?"

Cổ Ung và mười ba người ánh mắt sáng lên

Thực ra bọn họ cũng đã sớm biết rằng bảo tàng của vĩ hoàng ở nơi linh khí đầy đủ sẽ có tình huống đặc thù xuất hiện, xuất hiện yêu thú cũng không có gì kỳ quái, nơi đó có yêu thú rất có thể đã tim đúng chỗ.

"Đó là một con Xuyên Thạch thú dài gần một trượng, trong quá trình chém giết với yêu thú cũng khiến cho những ngân giao quân sĩ khác và một số lượng lớn Ngân giao quân vây sát khiến cuối cùng Xuyên Thạch Thú chạy sâu vào trong động.Trận chiến này bốn tên thợ săn bị Xuyên Thạch Thú giết chết, sáu mươi tám tên Ngân Giáp quân chết và hơn hai mươi người khác bị thương"

"Xem ra Xuyên Thạch thú này còn chưa lột xác" Cổ Ung nói'

Xuyên Thạch Thú toàn thân bao trùm lân giáp, bốn trảo và hàm răng đều có thể dễ dàng xuyên thấu nham thạch, là yêu thú chỉ sinh hoạt trong lòng đất. Gặp phải một sinh vật như vậy Ngân Giáp quân đã gặp phải khắc tinh, bởi vì Xuyên Thạch Thú có thể dễ dàng xé rách trọng giáp của họ.

"Những người từ trong lòng đất trốn ra được có hai tên Ngân giáp quân, theo họ nói thì khi đi ở dưới đáy hang đại khái sâu khoảng tám đến mười trượng thì phát hiện có hồ nước, mặt hồ rất lớn, ít nhất phải hơn mười trượng đều là nước! Bởi vì trong lòng đất không có ánh sáng nên bọn họ không dám đi quá xa liền lập tức quay lại, khi trên đường quay ra liền gặp Xuyên thạch thú công kích"

Lời này vừa nói ra khiến đám người Cổ Ung đều cảm thấy vui vẻ.

'Nguyên bản đại hồ có phương viên hơn mười dặm" Cổ Ung nhớ lại bộ sách có ghi lại "Vậy đại hộ bị lún sâu trong lòng đất bị đá núi bao trùm, không nghĩ là còn tồn tại hồ nước rộng như vậy"

"Phía trước dẫn đường" Cổ Ung ra lệnh

Lúc này mười ba tên Tiên Thiên cường giả cũng nhanh chóng chạy tới nơi phát hiện ra động sâu.

Nơi này đã tụ tập mấy trăm tên Ngân giao quân sĩ.Khi Cổ Ung và mười ba tên Tiên thiên cường giả đi đến tất cả mọi người đều tránh ra.

"Đảo chủ, đây là lối vào động" Cùng với chỉ dẫn, Cổ Ung đi tới cửa động

Xung quanh cửa động cỏ dại đều được phát quang sạch sẽ, chỉ lộ ra cửa động rộng chừng ba bốn trượng tối đen, liếc mắt nhìn cũng không thấy đáy. Mà bùn đất ở cửa động còn loang lổ vết máu thâm đen, thậm chí còn có những khối thịt vụn, trên mặt đất xuất hiện nhiều vết rạch sâu, chứng tỏ nơi này đã trải qua một hồi đại chiến.

"Rất tốt" Cổ Ung gật đầu nói.

"Tông chủ, nhóm thợ săn này làm sao bây giờ?" Lam tướng quân thấp giọng nói

Cổ Ung quay đầu nhìn hắn một cái lạnh nhạt nói "Toàn bộ xử tử"

Nhóm thợ săn biết Thanh Hồ Đảo muốn tìm cung điện bí mật, cũng biết Thanh Hồ Đảo muốn tìm kiếm động sâu, hồ sâu trong lòng đất....cho nên không thể lưu lại được! Mặc dù những tông phái khác cũng biết Thanh Hồ đảo đang tìm bảo tàng của Vũ Hoàng, nhưng với tính cách của Cổ Ung, cẩn thận một chút vẫn hơn.

"Dạ" Lam tướng quân đáp

"Ngoài ra, truyền lệnh xuống Ngân Giao quân lấy động sâu này làm trung tâm, chung quanh năm sáu dặm đóng quân" Cổ Ung rõ ràng với ba vạn người thì không thể phong tỏa cả Đại Duyên Sơn cho nên chỉ còn cách là thu nhỏ phạm vi lại mà thôi.

" Phát ra lệnh tụ tập, lệnh xử tử" Cổ Ung liên tiếp hạ vài mệnh lệnh

...

"Hồ sâu này thật là lạnh.Trời đông đã lạnh như vậy mà hồ này còn lạnh hơn" Vài Ngân giao quân sĩ đang lục soát các động khẩu giờ này đang đứng ở sường núi nhìn Bích Hàn đàm, lấy tay cảm thụ nhiệt độ lạnh giá nên không có người nào dám xuống hồ sâu này.

"Hưu!!"

Một đạo âm thanh bén nhọn vang lên ở phía chân trời

Vài tên quân sĩ vừa ngửa đầu lên nhìn liền kêu lên " Lệnh tụ họp, đi thôi, đình chỉ lục soát mau nhanh đi" Nói xong cả bọn liền lập tức lao đi.

...

Dựa theo quy định trước đó, một khi có tín hiệu báo lệnh tụ họp thì toàn tiểu đội sẽ đình chỉ lục soát, hướng phía phát ra tín hiệu tụ tập. Nhưng khi lệnh tụ họp vừa phát ra trong chốc lát, đột nhiên...

"Hưu! Hưu! Hưu!"

Theo đó là ba đạo âm thanh bén nhọn liên tiếp vang vọng ở phía cuối chân trời.

Đúng là tín hiệu đem thợ săn xử tử.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx