sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 32 - Tối Cường Thế Lực

"Man tộc này, nguyên lai ban đầu cũng giống với người của Cửu Châu đại địa chúng ta a." Hồng Vũ cảm thán: "Qua sáu bảy ngàn năm sinh trưởng lại khác biệt chúng ta, thực sự là kỳ lạ."

Đằng Thanh Sơn lại không cảm thấy kỳ quái.

Vật cánh thiên trạch!(ý nói mọi vật không thoát khỏi qui luật đào thải, tiến hóa- DG)

Kỳ thực, quá trình các bộ tộc tiến vào Man hoang chính là quá trình lựa chọn. Những người còn sống sót cuối cùng đều là những người ưu tú nhất. Hơn nữa, trường kỳ sống trong Man hoang, uống nước Man hoang, sống cùng dã thú và độc trùng của Man hoang suốt mấy nghìn năm, nếu như không có sự biến hóa mới là chuyện kì lạ.

"Sư mẫu, thần miếu này rất mạnh sao?" Dương Đông nhịn không được, hỏi.

"Man tộc ở Man hoang kia có bao nhiêu người, có thể có bao nhiêu cao thủ? Hình Ý Môn chúng ta ở Cửu Châu đại địa cũng không sợ ai. Như thế nào Hư cảnh yêu thú Hắc Ô kia lại không thể giết?"

"Họ rất mạnh." Lý Quân trịnh trọng nói: "Yêu Long Tử Tích lão ca nói, từ thời đại bộ tộc cho tới bây giờ, nhân khẩu của Man tộc cũng chậm rãi tăng lên. Tử Tích lão ca mấy trăm năm trước đã từng tới đó một lần. Theo hắn phỏng chừng, Man tộc này đại khái có khoảng trên dưới trăm vạn người."

"Trăm vạn người?"

Đằng Thanh Sơn nhịn không được nhíu mày. Chỉ một quận Nghi thành, nhân khẩu đã vượt trên trăm vạn người. Hơn nữa vào thời đại các bộ tộc, cho dù tính không chính xác cũng đã có rất nhiều bộ tộc tiến vào trong Man hoang. Khi đó nhân khẩu phỏng chừng đã trên một vạn, sau đó sinh sôi nảy nở suốt sáu bảy ngàn năm, tại sao lại chỉ có trên trăm vạn người?"

Lý Quân lắc đầu nói: "Không phải như vậy, theo Tử Tích lão ca nói, người của Man tộc cùng người của Cửu Châu đại địa chúng ta không giống nhau."

"Ta cũng nghi hoặc hỏi Tử Tích lão ca. Tử Tích lão ca nói rằng, người của Man tộc nếu như hài tử nhà ai sinh ra, sẽ được đưa đến thần miếu, trải qua lễ rửa tội của thần đỉnh. Nếu qua lễ rửa tội mà không chết, mới chân chính là tộc nhân của Man tộc." Lý Quân giải thích.

"Sau khi sinh ra phải qua lễ rửa tội của thần đỉnh?" Đằng Thanh Sơn kinh hãi.

"Ân. Còn có, thần đỉnh trong lễ rửa tội này, theo Yêu Long Tử Tích lão ca nói thì chính là một trong cửu đỉnh trong truyền thuyết!" Lý Quân trịnh trọng nói.

Đằng Thanh Sơn cả kinh.

Cửu Châu đỉnh?

Cửu Châu đỉnh tự thân có lực lượng thần kỳ, đồng thời cũng có linh tính của mình. Thật không nghĩ rằng một đỉnh trong Cửu Châu đỉnh lại ở trong Man tộc thần miếu, được thờ cúng là thần đỉnh, trường kì ở tại đó.

"Bất luận một tộc nhân nào của Man tộc đã trải qua lễ rửa tội, chờ sau khi bọn họ trưởng thành đều có lực lượng kinh người." Lý Quân sợ hãi than.

"Hơn nữa, dựa theo miêu tả của Yêu Long Tử Tích lão ca, sợ rằng những tộc nhân của Man tộc chỉ là những người bình thường nhất, thực lực đều chỉ tương đương với Nhất lưu võ giả. Hơn nữa, đặc thù nhất chính là những tộc nhân của Man tộc này có thọ mệnh đại nạn là hai trăm tuổi."

"Cái gì?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày, nghi hoặc không thể giải thích.

Thọ mệnh đại nạn là hai trăm tuổi?

"Ta cũng không hiểu vì sao. Thế nhưng tộc nhân bình thường của Man tộc chỉ cần không bị giết chết, hầu như đều có thể sống đến hai trăm tuổi." Lý Quân gật đầu nói: "Trong hơn trăm vạn tộc nhân của Man tộc, ước chừng trong một vạn người sẽ có một người đạt tới Tiên Thiên chi cảnh. Mà đạt được Tiên Thiên chi cảnh, trong Man tộc được tôn xưng là Man tộc dũng sĩ."

Dương Đông cùng tỷ đệ Hồng Vũ Hồng Sương đều chấn kinh.

Trong một vạn người có một người đạt tới Tiên Thiên? Tỷ lệ này là cực cao. Nên biết trên toàn Dương Châu có hai ba trăm triệu nhân khẩu, nếu có ba mươi vị Tiên Thiên cường giả đã là không tồi rồi. Đây gần như là mười triệu người mới có một người.

"Tộc nhân phổ thông của Man tộc, lực lượng vô cùng lớn, có thể so với nhất lưu võ giả. Man tộc dũng sĩ, càng có thể so với Tiên Thiên cường giả." Đằng thanh Sơn không khỏi gật đầu.

Lẽ trời là công bằng.

Man tộc này ở trong Man hoang sinh sống gian khổ, nhân khẩu tuy ít, nhưng không thể hoài nghi là sẽ có thực lực kinh người.

"Mà đạt tới Hư Cảnh, mới có tư cách trở thành trưởng lão của Man tộc thần miếu." Lý Quân nói

"Kỳ thực, điều kỳ lạ nhất của Man tộc cũng không phải là những điều này, mà là Thú ngữ!"

"Thú ngữ?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày.

"Đúng, Thú ngữ." Lý Quân liền gật đầu: "Bởi vì Man tộc đã sống trong Man hoang rất lâu, bọn họ trường kỳ cùng phi cầm dã thú làm bạn, toàn bộ Man tộc đối với tập tính của phi cầm dã thú hiểu biết rất rõ. Mà trong đó, những người hiểu được Thú ngữ, có thể nói được Thú ngữ càng không hề ít. Hầu như bên cạnh mỗi một Man tộc dũng sĩ đều có người hiểu được Thú ngữ giúp đỡ, hỗ trợ thống trị tộc nhân dưới trướng."

"Theo Yêu Long Tử Tích lão ca nói, ngay cả Vũ Hoàng cũng là ở Man tộc thần miếu học được Thú ngữ!"

"Cả tổ sư của Tuyết ưng giáo cũng là ở Man tộc thần miếu học được Thú ngữ." Lý Quân hồi đáp làm Đằng Thanh Sơn nhịn không được sợ hãi than.

Nguyên lai... Khởi nguồn của Thú ngữ lại là bắt đầu từ Man tộc thần miếu.

"Vũ lực cường đại nhất của Man tộc thần miếu cũng không phải là Man tộc trưởng lão, mà là Man tộc Thần thú!" Lý Quân nói tiếp: "Bởi vì, người hiểu Thú ngữ trong Man tộc rất nhiều. Hơn nữa, Man tộc lại sinh sống sâu trong Man hoang, không hề ít Yêu Thú đều cùng Man tộc trở thành bằng hữu. Thông qua Man tộc, những Yêu Thú này có để có được những thứ chúng nó muốn."

"Man tộc cùng Yêu Thú tương trợ lẫn nhau."

"Trong Man tộc, Yêu Thú chính là bằng hữu của bọn họ. Bọn họ cấm việc giết chết Yêu Thú."

"Có Tiên Thiên Yêu Thú, cuối cùng lột xác thành Hư Cảnh Yêu Thú. Những Hư Cảnh Yêu Thú này nguyện ý ở lại Man tộc thần miếu, trở thành Man tộc Thần thú, được Man tộc cung phụng." Lý Quân đáp.

"Bởi vì Hư cảnh Yêu Thú tuyệt đại đa số đều có thọ mệnh rất lâu, qua thời gian dài Man tộc Thần thú của Man tộc thần miếu cũng từ từ tăng lên."

Đằng Thanh Sơn nghe được không khỏi hít một ngụm lưỡng khí.

Một bộ tộc sinh sống rất lâu trong Man hoang, cùng Yêu Thú là bằng hữu, hơn nữa cũng đã được sáu bảy ngàn năm. Man tộc thần miếu này, chỉ sợ là nơi mà trên toàn bộ Cửu Châu đại địa có nhiều Hư cảnh Yêu Thú nhất.

"Tiểu Quân, Man tộc thần miếu này có bao nhiêu Thần thú? Hai? Ba? Hay bốn?" Đằng Thanh Sơn hỏi.

Dương Đông, Hồng Vũ, Hồng Sương ba người cũng nhìn Lý Quân.

"Mấy trăm năm trước, Yêu Long Tử Tích lão ca từng tới Thần miếu một thời gian. Khi đó, thường xuyên ở tại Man tộc có năm con Man tộc Thần thú!" Lý Quân đáp.

"Năm con?"

Đằng Thanh Sơn trong lòng run lên.

Hôm nay trên Cửu Châu đại địa, có một thế lực sở hữu năm con Hư cảnh Yêu Thú.

"Theo Tử Tích lão ca nói, đây chỉ là số Thần thú thường xuyên ở tại Man tộc. Những Hư Cảnh Yêu Thú trong Man hoang, hầu như đều cùng Man tộc quan hệ rất tốt. Còn có vài Hư Cảnh Yêu Thú phân tán trong Man hoang. Nếu như Man tộc thần miếu thực sự gặp phải nguy hiểm, hoàn toàn có thể mời mấy Hư cảnh Yêu Thú sống phân tán này đến hỗ trợ." Lý Quân trịnh trọng nói.

Đằng Thanh Sơn biểu tình trở nên ngưng trọng.

Có thể nói, Man tộc thần miếu là thế lực đỉnh phong có rất nhiều Hư Cảnh Yêu Thú ! Có năm con Hư Cảnh Yêu Thú thường xuyên sống bên trong, còn có vài con Hư cảnh Yêu Thú sống phân tán trong Man hoang.

"Theo như Yêu Long Tử Tích lão ca nói, trên toàn bộ Cửu Châu đại địa, hầu như quá nửa số Hư Cảnh Yêu Thú đều có giao tình với Man tộc. Tuy rằng bởi vì quan hệ với Vũ Hoàng, nên Yêu Long Tử Tích cùng Man tộc thần miếu quan hệ cũng không tốt. Thế nhưng, trong Man tộc thần miếu có một Yêu Long Thần thú lại là hảo bằng hữu của Yêu Long Tử Tích. Cho nên, nó cũng tới đó vài lần."

Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu.

Man hoang là địa phương có nhiều Yêu Thú nhất Cửu Châu, cho nên có nhiều Hư Cảnh Yêu Thú nhất cũng không kỳ quái.

"Con Hư Cảnh Yêu Thú gọi là Hắc Ô kia là một trong năm Hư Cảnh Yêu Thú thường xuyên ở tại Man tộc thần miếu." Lý Quân nói: "Hắc Ô này tiền thân chỉ là một con Tiên Thiên Yêu Thú huyết ô nha( quạ đen - DG) sau khi lột xác liền trở thành Hư Cảnh Yêu Thú. Bất quá, bởi vì thiên phú của nó rất bình thường cho nên dù có trở thành Hư cảnh đại thành Yêu Thú thì so với Hư cảnh đại thành nhân loại cũng chỉ mạnh hơn một chút mà thôi."

Đằng thanh Sơn khẽ gật đầu.

Hư Cảnh Yêu Thú, cũng không phải là mỗi loài đều biến thái như Bất Tử Phượng Hoàng, Lục Túc Đao Trì, Yêu Long Tử Tích.

Có một vài Yêu Thú như Xạ Nhật Thiên Lang, như Lục Nhĩ Toản Địa Thử, thậm chí là Hắc Ô này đều có thiên phú bình thường. Cho dù đạt tới Hư Cảnh đại thành Yêu Thú, thì so với Hư cảnh đại thành nhân loại cũng chỉ mạnh hơn một chút mà thôi. Gặp phải Đằng Thanh Sơn có thể bộc phát uy lực của mười ba thành thiên địa chi lực, Yêu Thú Hắc Ô kia cũng bị thương mà chạy trốn.

"Bất quá, Yêu Long Tử Tích lão ca nói, Hư cảnh Yêu Thú Hắc Ô này chỉ là Yêu Thú yếu nhất trong ngũ đại Thần thú của Man tộc thần miếu. Trong đó, mạnh nhất là hảo bằng hửu của Tử Tích lão ca, là một Thần thú xuất thân từ Giao Long." Lý Quân lộ vẻ trịnh trọng: "Yêu Long kia, thực lực cũng gần bằng Tử Tích lão ca."

Đằng Thanh Sơn sắc mặt khẽ biến.

"Trong năm Thần thú, cũng có Tử Mao Thần Viên tốc độ hơi chậm, thế nhưng thực lực lại cực kỳ cường hãn." Lý Quân nói: "Tử Mao Thần Viên, thực lực cũng gần bằng Yêu Long kia. Hai con Yêu Thú này là mạnh nhất trong năm con Thần thú."

"Tại Man tộc thần miếu, chỉ có trưởng lão thần miếu mới có khả năng mời được Thần thú ra tay. Hơn nữa, Man tộc rất coi trọng Thần thú của bọn họ. Nếu như Thanh Sơn ngươi thực sự giết chết Hắc Ô, đó chính là chân chính đắc tội với Man tộc thần miếu!"

Đằng Thanh Sơn lúc này mới hoàn toàn minh bạch vì sao Yêu Long Tử Tích lại xuất thủ ngăn cản mình.

"Thật đúng là thiếu chút nữa...!"

"Nếu thực sự giết chết Hắc Ô. Ta tuy không sợ Man tộc thần miếu kia, thế nhưng Hình Ý Môn của ta..."

Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy hoảng sợ, Man tộc thần miếu kia nếu như thực sự phát động những Hư Cảnh Yêu Thú khác, tuyệt đối có thể trở thành thế lực mạnh nhất Cửu Châu đại địa. Bất quá, những Yêu Thú kia đều không phải kẻ ngu.

Chỉ sợ cũng sẽ không vì Man tộc thần miếu mà liều mạng, đi chinh chiến thiên hạ.

"Tử Tích lão ca, thật sự cảm tạ ngươi."

Đằng Thanh Sơn nhìn Yêu Long Tử Tích thân thể cự đại chiếm phần lớn diện tích luyện võ trường trước mắt, cảm kích phát ra một tiếng gầm nhẹ.

"Rống ~~~" Yêu Long Tử Tích cũng phát ra một tiếng gầm nhẹ, hơi gật gật đầu rồng cực lớn.

"Rống rống ~~ Rống rống ~" Yêu Long Tử Tích liên tục phát ra vài tiếng gầm nhẹ, lập tức liền bay lên trời, tiêu thất trước mắt mấy người Đằng Thanh Sơn.

"Tử Tích lão ca trở về rồi, hắn khuyên Thanh Sơn ngươi không nên đắc tội Man tộc thần miếu." Lý Quân cười nói: "Bất quá, cũng không phải sợ hãi. Trong các Yêu Thú của Man tộc thần miếu, không một ai có thể vượt qua tốc độ của Bât Tử Phượng Hoàng. Hơn nữa, Man tộc thần miếu là bộ tộc rất hiếu khách, đối với người ngoài phi thường hảo hữu. Thanh Sơn ngươi nếu như thực sự đến đó, không nên có địch ý, Man tộc thần miếu sẽ không chủ động công kích ngươi."

Đằng Thanh Sơn nghe xong khẽ gật đầu.

Yêu long Tử Tích sống đã rất lâu, đích xác biết rõ rất nhiều bí ẩn.

Trên Cửu Châu đại địa, biết sự tồn tại của Man tộc thần miếu cũng chỉ có rất ít người.

Toàn bộ người trong luyện võ trường đều chìm đắm trong chấn động mà thế lực cường hãn của Man tộc thần miếu mang tới.

Bỗng nhiên.

"Ngao rống rống ~~" Lục Túc Đao Trì đột ngột phát ra tiếng gầm nhẹ.

"Ân?" Lý Quân cả kinh.

"Làm sao vậy?" Đằng Thanh Sơn hỏi.

Lý Quân liền nói: "Thanh Sơn, Đao Trì nói, trước khi con Yêu Thú Hắc Ô kia tấn công, nó đã từng mang một Hư Cảnh nhân loại bay qua bầu trời của Đại Duyên Sơn. Nhưng khi công kích, lại chỉ có một mình Yêu Thú Hắc Ô, không phát hiện ra Hư Cảnh nhân loại đó."

"Hư Cảnh nhân loại?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày: "Cùng Man tộc thần thú ở một chỗ, liệu có phải Man tộc thần miếu trưởng lão?"

"Bọn họ vì sao lại muốn công kích Hình Ý Môn ta?"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx