Trên thân Dực Xà tản mát ra khí tức mãnh liệt, cả trấn nhỏ tựa hồ cũng bao phủ ở bên trong một cổ không khí kinh khủng.
- Đi!
- Chạy mau!
Ba người Chu Duyên quyết đoán chạy vội mà đi, ngay cả đầu cũng không dám hồi, lúc này bọn họ nào còn có thể trông nom Đạm Đài Lăng, mạng nhỏ quan trọng hơn!
Đạm Đài Lăng đứng ở giữa ngã tư đường ương, lạnh nhạt mà nhìn xem cái kia cự đại dực xà.
Dực xà thấy ba người Chu Duyên bị dọa chạy, cũng không có truy kích, ánh mắt như chuông đồng tập trung Đạm Đài Lăng.
- Hải yêu?
Dực xà sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn chằm chằm vào Đạm Đài Lăng, thanh âm già nua khàn giọng, trong ánh mắt tách ra hàn quang sâu kín.
- Không sai.
Đạm Đài Lăng mỉm cười, tay phải vừa động, trong hư không phía bên phải của nàng, hiện ra một thanh tam xoa kích, đối diện trước dực xà, tam xoa kích này phát ra quang mang lam sắc đẹp mắt, không biết là cấp bậc linh bảo gì.
Đạm Đài Lăng này là một hải yêu? Nơi này cách biển rất xa xôi, không biết Đạm Đài Lăng tại sao phải tới nơi này, Diệp Thần âm thầm nghĩ, thần hồn đảo qua thanh tam xoa kích kia, phi đao trong đầu hơi có chút chiến minh, phi đao đụng phải một ít linh bảo cao cấp, đều sẽ sinh ra một ít phản ứng, thanh tam xoa kích này không biết là loại thần vật nào, từ phi đao phản ứng đến xem, phẩm cấp cái tam xoa kích này, có lẽ gần so với Hạ Địa Quỳnh Lâu!
Dực xà tựa hồ cảm ứng đến trong khách sạn còn có người, hừ lạnh một tiếng:
- Một con hải yêu rõ ràng dám đến đất liền, quả thực là muốn chết, không quản ngươi dẫn theo nhiều ít người, hôm nay đều được chết ở chỗ này!
Thần hồn của Diệp Thần nghe được lời nói này của dực xà, trong lòng giật mình, trầm tư đối sách, nếu lúc Đạm Đài Lăng cùng dực xà quyết chiến, hơi có hiện tượng thất bại, tranh thủ thời gian chạy trước nói sau, cái dực xà này cũng không biết là yêu thú cấp bậc gì, tuyệt đối không phải hắn hiện tại có thể đối kháng.
Đạm Đài Lăng lại lơ đễnh địa cười nói:
- Vài ngày trước ở trên biển, cảm ứng được chỗ ở của ngươi, không nghĩ tới tại nơi này rõ ràng sẽ xuất hiện một thượng cổ dị chủng Dực xà, thật sự là hiếm thấy, nguyên bản còn tưởng rằng tìm được đối thủ, đáng tiếc tuổi của ngươi còn quá nhỏ, nếu cho ngươi thêm vài chục năm thời gian tăng thực lực lên, nói không chừng có thể giúp ta đột phá, chỉ tiếc, ta đợi không được lâu như vậy.
Diệp Thần giật mình, sở dĩ Đạm Đài Lăng tìm tới nơi này, lại là muốn tìm một đối thủ.
Tam xoa kích ở trên bầu trời xoay tròn, trong chốc lát thần quang vạn trượng.
- Không biết ngươi có thể tiếp được ta mấy chiêu.
Thanh âm của Đạm Đài Lăng không mang theo một tia cảm tình, ở dưới thần quang của tam xoa kích, áo nàng bay múa, giống như cửu thiên thần nữ.
Dực xà đối với cái tam xoa kích kia bộ dạng rất là kiêng kị, rút lui vài bước, con mắt như chuông đồng gắt gao nhìn chằm chằm vào Đạm Đài Lăng, nộ quát to một tiếng:
- Dõng dạc, xem xà gia ăn ngươi như thế nào!
Dực xà há mồm phun ra một đoàn hắc vụ nồng đậm, vụ khí kịch độc màu đen này, biến ảo thành vô số tiểu xà, từ bốn phương tám hướng hướng Đạm Đài Lăng bao vây qua.
Bầu trời một mảnh đen kịt, thân hình cự đại của dực xà ở bên trong hắc vụ như ẩn như hiện.
Diệp Thần tránh ở trong khách sạn, thần hồn của hắn cảm giác đến năng lượng đáng sợ trên thân Dực Xà, không khỏi rung động, trên thân khí tức Dực Xà này, cùng huyền thú hồn niệm có điểm không cùng một dạng, nhưng mà trình độ kinh khủng của nó, tuyệt đối không thua Yêu Vương mà Diệp Thần ở Hạ Địa Quỳnh Lâu gặp được kia!
Đáng chết, tại sao lại ở chỗ này gặp được hai gia hỏa mạnh mẽ như vậy!
Muốn đi hay không? Diệp Thần đã làm xong chuẩn bị thoát đi, ngược lại là A Ly, đôi mắt trong bóng đêm sáng long lanh, tựa hồ đối với Dực Xà không phải sợ hãi như vậy.
Đạm Đài Lăng chứng kiến vô số tiểu xà từ bốn phương tám hướng vọt tới, một chút cũng không có vẻ kinh hoảng, quát to một tiếng, thân thể nhanh chóng biến ảo.
Thần hồn của Diệp Thần vẫn không nhúc nhích, tò mò hướng Đạm Đài Lăng nhìn lại, hắn muốn xem xem, bản thể của Đạm Đài Lăng rốt cuộc là loại hải yêu nào.
Chỉ thấy hai chân thon dài của Đạm Đài Lăng nhanh chóng biến ảo, biến thành một đuôi cá lóng lánh hào quang bảy màu, mà nửa người trên, lại không có bất kỳ biến hóa, trên thân thướt tha bọc một cái bạch sắc sa lăng, da thịt trong suốt trắng noãn như ẩn như hiện, lờ mờ có thể chứng kiến trước ngực rất tròn, phối hợp khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân của Đạm Đài Lăng, có một loại xúc động làm cho người ta phún huyết.
Sa lăng dài ước chừng năm sáu thước ở không trung qua lại phiêu động, đem Đạm Đài Lăng phụ trợ được giống như cửu thiên thần nữ.
Đạm Đài Lăng này, dĩ nhiên là một Nhân ngư? Diệp Thần lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới bản thể của Đạm Đài Lăng, cũng là hấp dẫn như vậy, mỹ mạo như vậy, đủ để cho tuyệt đại bộ phận nam nhân trên thế giới điên cuồng.
Bùm bùm bùm!
Những tiểu xà kia chạm đến sa lăng theo gió vũ động, đều bạo liệt ra, bạch sắc sa lăng kia rõ ràng cũng là một kiện linh bảo!
Đạm Đài Lăng duỗi ra tay phải, cánh tay xích lõa giống như bạch ngọc, tay phải vừa động, đã đem tam xoa kích huyền phù ở trên bầu trời trảo trong tay, trong nháy mắt, một cổ khí tức so với Dực Xà còn mạnh mẽ hơn nữa bộc phát ra.
- Chút tài mọn, thượng cổ dị chủng Dực Xà, sẽ không chỉ có chút thủ đoạn đó chứ, có bản lãnh gì nhanh dùng đến đ.
Đạm Đài Lăng thản nhiên nói, gương mặt xinh đẹp giống như bao phủ một tầng sương lạnh hơi mỏng, làm cho người ta thấy không rõ lắm tâm tình chân thật của nàng.
Nghe được Đạm Đài Lăng nói, Dực Xà giận, hai bên thân rắn, huyễn hóa ra sáu cánh tay, hai bên tất cả ba cái, nắm lấy xiên, kích, phủ đẳng các loại vũ khí, bỗng nhiên bạo khởi, hướng Đạm Đài Lăng đập xuống.
Rầm rầm rầm!!!
Rầm rầm rầm!!!
Tiếng va chạm kịch liệt, ở trong trấn nhỏ quanh quẩn, giống như trận trận sấm rền.
Hai người chiến đấu cùng một chỗ, trong lúc nhất thời thiên hôn địa ám, vô số yêu xà ở trên bầu trời bay múa, giống như đi tới Cửu U địa ngục vậy.
Vụ khí màu xám không ngừng xoay tròn, muốn đem Đạm Đài Lăng thôn phệ, nhưng mà trên người Đạm Đài Lăng, hào quang vạn trượng, giống như mặt trời, yêu xà bay múa không có một cái có thể chạm đến Đạm Đài Lăng, ở địa phương gần Đạm Đài Lăng mấy mét đều nổ tung.
- Ăn ta ba tiễn!
Trong tay Dực xà, xuất hiện một thanh cự cung, ba mũi tên sưu sưu sưu hướng Đạm Đài Lăng kích bắn đi.
Ối chao ô hay!!!
Ba mũi tên bắn ở trên bạch sắc sa lăng của Đạm Đài Lăng.
Bùm bùm bùm, tên nổ bung, Đạm Đài Lăng y nguyên hoàn hảo không tổn hao gì, sắc mặt lạnh lùng.
- Tiểu hài tử làm xiếc.
Đạm Đài Lăng lạnh lùng cầm tam xoa kích.
Thần hồn Diệp Thần đảo qua, trong tiểu trấn các lão nhân kia, đều trốn trong phòng, bọn họ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, mỗi người sợ tới mức trong lòng run sợ.
@by txiuqw4