Một vùng biển xanh thẳm bao la vô tận, thỉnh thoảng có những linh thú giống cá nhảy lên, khuấy đảo một vùng thành sóng gió ngút trời.
"Rẹt rẹt."
Trên bầu trời, không gian đột nhiên lóe ra, biến dạng, dao động cuồng bạo lan tỏa. Rồi hai bóng người liền xuất hiện từ không gian lốc xoáy bước ra.
Cả hai nhìn nhau, rồi quét mắt ra xung quanh.
- Đây là đâu?
Mục Trần mờ mịt hỏi.
Cửu U kinh nghiệm tư lịch cao hơn Mục Trần nhiều, chậm rãi lôi ra một bức họa. Những hình vẽ phức tạp đan với nhau bằng ánh sáng, tạo thành một tấm bản đồ khổng lồ khó hình dung.
Nàng nhìn ngó một lúc, ngón tay chỉ lên một điểm trên bản đồ, liền thấy vị trí đó gợn sóng rồi phóng to dần lên, tạo thành một đốm sáng ở khu vực đó.
- Đây, chúng ta hiện tại ở chỗ này, vùng biển bên ngoài Bắc Thương đại lục. Nếu đi tiếp hướng này chúng ta sẽ đến được Nam Lăng đại lục, có thể tìm thành trì lớn ở đó dùng linh trận truyền tống đi đến đại lục khác.
Cửu U nhanh nhẹn nói.
Mục Trần nhìn chằm chằm vào bản đồ, mặt ngây ngô ngạc nhiên, không ngờ bản đồ này cũng có dao động linh lực thần kỳ.
- Đây là một món linh cụ?
Mục Trần kinh ngạc thốt lên.
- Ừ, gọi là linh đồ, bản đồ chuyên biệt của Đại Thiên thế giới. Muốn ra ngoài đi du lịch hay hành tẩu rèn luyện thì phải có thứ này, ta có nó từ lần trước ra ngoài, nếu không có linh đồ thì mò mẫm dò đường đến khi nào mới tới được Thiên La đại lục?
Cửu U khẽ gật đầu, hỏi vặn lại.
- Nhà ta có Cửu U, mọi sự không cần lo.
Mục Trần cười tủm tỉm vuốt mông chim, lòng hắn cũng thật tình nói vậy, nếu để hắn một mình xông ra, thật sự thì nên đi đâu hắn cũng không biết, đâu có sành sỏi chuẩn bị chu đáo như Cửu U vậy.
Cửu U trừng mắt.
- Chúng ta muốn đến Thiên La đại lục cần bao lâu nữa?
Mục Trần hỏi.
- Muốn đến Thiên La đại lục, ít nhất phải luân chuyển qua mười mấy lục địa nữa, dùng linh trận truyền tống ở những nơi đó tuần tự mà đi. Tính toán tốc độ này dù đi luôn không dừng chân cũng phải hai tháng là ít.
Cửu U tỉ mỉ phân tích.
- Hai tháng...
Mục Trần nghệt mặt ra.
- Hai tháng này ngươi đừng mơ thoải mái thong thả, ngươi thừa biết lúc này đã không còn ở trong Bắc Thương linh viện, chỗ chúng ta đặt chân không còn là cái tháp ngà như xưa nữa, ở nơi thực lực vi tôn này nếu ngươi kém cỏi, thì chẳng ai đặt ngươi vào mắt đâu.
Cửu U răn đe Mục Trần.
- Thậm chí, cái chỗ mà ta từng làm việc, Đại La Thiên Vực kia ấy, đó cũng không phải một mảnh đất hòa bình, nội bộ lục đục, tranh chấp hoàn toàn ác liệt, không phải mấy cái trò đánh nhau vẽ vời của bọn đệ tử linh viện có thể sánh bằng. Đến đó dù có ta bảo vệ ngươi, nhưng ta biết với tính cách của ngươi lại không thích như vậy.
Mục Trần nghe vậy, mỉm cười:
- Yên tâm đi, đạo lý đó ta vốn hiểu rõ.
Đại La Thiên Vực không phải là Bắc Thương linh viện, không có chuyện vô tư hỗ trợ hắn tu luyện, nếu muốn nghênh ngang leo lên, ắt sẽ có người hung hăng đạp hắn xuống.
Cửu U nói tiếp:
- Hiện tại đã thành công bước vào Chí Tôn cảnh, nhưng ngươi bây giờ thậm chí còn chưa vững ở Chí Tôn nhất phẩm.
- Bởi vì ta còn chưa tu luyện ra pháp thân Chí Tôn?
Mục Trần nghiêm túc hỏi. Hắn lúc này đã có thể tu luyện pháp thân Chí Tôn, nhưng mất thứ pháp thân bình thường hắn không muốn. Ngoại trừ Đại Nhật Bất Diệt Thân còn chưa đầy đủ tài liệu, hắn cũng không có phương pháp tu luyện pháp thân nào ra trò. Vả lại hắn cũng không muốn lãng phí Chí Tôn linh dịch đi luyện một cái pháp thân tầm thường nào đó, vì hắn biết một khi thu thập đủ 2 loại nguyên liệu dùng tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân, thì lượng Chí Tôn linh dịch mà hắn cần chắc chắn vẫn chưa đủ.
Nếu đã tu luyện, thì phải dốc sức làm tốt nhất, muốn đi con đường cường giả cái thế, không thể tạm thời bước trên con đường bình thường.
- Đó chỉ là một điều thôi, cường giả Chí Tôn, tu luyện đạo phân ra nhiều tầng thứ, ngoài Chí Tôn Hải và pháp thân ra, còn có một đặc điểm nữa, đó chính là linh lực phải có linh tính. Đó chính là chất lượng linh lực ở một tầm cao mới.
Cửu U nói tiếp.
- Linh tính?
Mục Trần khẽ nhíu mày.
- Rất nhiều cường giả Chí Tôn có linh lực với thuộc tính độc đáo. Có kẻ linh lực lạnh lẽo vô song, lại có kẻ cuồng bạo nóng cháy khó sánh, chính là vì linh lực của họ đều có linh tính, uy lực trở nên bất phàm.
Mục Trần tỏ ra đăm chiêu, hắn mơ hồ nhớ lại, ngày trước trận chiến kinh thiên với Long Ma Cung, lão nhân mà họ mời đến hỗ trợ, Vô Lượng Lão Tổ có linh lực rất cường hãn, mỗi khi ra tay, dòng nước biển tối tăm cuồn cuộn bá đạo vô song, tất cả những thứ đó chắc chắn là do linh lực hóa thành, hơn xa những linh lực tầm thường. (ví dụ như lão Thái Thương và lão còng Bắc Minh Long Côn)
- Vậy ta làm sao mới có linh tính cho linh lực?
Mục Trần hỏi ngay.
- Còn nhớ khi trước linh lực của ngươi từng dung hợp Cửu U Hỏa của ta chứ? Khi đó chẳng phải linh lực của ngươi lợi hại hơn nhiều sao? Hai điều này cũng có chút liên quan, nhưng cũng chỉ là con kiến so với con voi mà thôi.
Mục Trần giật mình. Có lẽ linh tính này chính là linh lực dung hợp vật chất khác, lột xác để trở nên cường đại hơn.
Bất quá lý thuyết thì đơng giản như vậy, nhưng thực hiện lại vô vàn khó khăn. Linh lực tự bản thân nó không thể dung hợp vật chất tùy ý, nếu xảy ra đề kháng, không chỉ lột xác không được, mà còn bị lột da trọng thương.
- Ta phải lựa chọn vật chất nào để dung hợp?
Mục Trần hỏi.
Đại đa số cường giả Chí Tôn, hoặc lựa chọn lạnh vô cùng, hoặc nóng vô song. Hấp thu những năng lựợng kỳ dị ở những nơi đó dung hợp vào linh lực. Biện pháp này xem như đơn giản nhất, dễ dàng nhất, nhưng sự tăng trưởng cũng chỉ hữu hạn, mà linh lực cũng chỉ hơn tầm thường một tầng mà thôi.
- Ngươi từng dung hợp Cửu U Hỏa, linh lực bản thân sẽ có xu hướng điều hòa với vật chất mang tính hỏa. Nhưng cơ thể ngươi lại tu luyện Lôi Thần Thể, do đó với vật chất mang tính lôi điện ngươi cũng thích hợp.
Cửu U trầm ngâm:
- Vật chất thuộc tính Lôi hiện tại chẳng có thứ lôi nguyên nào đủ mạnh mẽ, nên tạm thời bỏ qua đi. Còn về phần vật chất hỏa, Bất Tử Hỏa của ta cũng không tồi chứ nhỉ.
Mục Trần hai mắt sáng rỡ. Đâu chỉ là không tồi, quả thực phải nói là hoàn mỹ. Hắn bây giờ cũng không phải là anh công tử quê mùa ở cái xứ Mục vực khỉ ho cò gáy nữa, đã biết sự cường đại của Bất Tử Hỏa, và rõ ràng đặc tính huyền ảo của nó.
Đó chính phải bất tử!
Dĩ nhiên không phải là có được Bất Tử Hỏa thì không còn sợ tử vong, chỉ là Bất Tử Hỏa có sức chữa trị cực mạnh, trọng thương nặng nề nếu không bị đánh tan Thần Phách, Bất Tử Hỏa cũng có thể hồi phục thân thể thần nguyên trọn vẹn.
Có được Bất Tử Hỏa, chiến đấu với kẻ khác lâu dài cũng có thể chiếm thượng phong.
Mục Trần chợt giật mình như nghĩ tới gì đó, nhìn Cửu U dò hỏi:
- Nhưng làm thế thì sẽ tạo thành tổn thương cho ngươi?
Cửu U có Bất Tử Hỏa, nhưng cũng chẳng phải tự nhiên mà có, nàng ta cũng cần có thời gian và tâm lực đổ vào mới luyện thành Bất Tử Hỏa. Mục Trần muốn dùng Bất Tử Hỏa để lột xác cho linh lực, ắt phải dùng đến một lượng cực lớn.
Và đó sẽ là gánh nặng không nhỏ cho Cửu U.
Cửu U không nói gì, chỉ liếc hắn, lát sau mới nói:
- Tuy cũng có khó khăn, nhưng cũng không phải quá lớn.
- Nhưng...
- Từ hôm nay trở đi, ban ngày di chuyển, ban đêm bắt đầu dung hợp Bất Tử Hỏa. Ta cho ngươi hạn định, trước khi bước chân vào Thiên La đại lục, ngươi phải hoàn thành lột xác linh lực!
Cửu U chẳng cho hắn cơ hội phản đối, ngang nhiên ra lệnh
- Nếu ngươi mà làm không xong... thì chớ có trách ta độc ác.
Cửu U nhếch mép nguy hiểm.
Nàng phất tay về một chỗ kia trên mặt biển, cả một vùng nước bắn lên tung tóe, vài con linh thú to lớn đang lao nhao nhảy lên bị đánh chết tươi.
Mục Trần run rẩy trong lòng, thoáng vuốt mồ hôi. Hắn biết tính cách bà cô Cửu U này, nếu để chuyện đó xảy ra, e rằng hắn sẽ bị "bạo hành gia đình". Cái con chim đen này thực sự rất ưa bạo lực.
- Ngươi có ý kiến gì không?
Cửu U cười khanh khách đắc ý trước cái bộ dáng sợ sệt của hắn, càng khiến cho Mục Trần mướt mồ hôi.
- Vậy là tốt, đi nào.
Cửu U gật gù hài lòng.
- Bay qua biển cả mênh mông này á? Hay là ngươi hóa thành bản thể, chở ta bay đi, vậy cho nhanh...
Mục Trần vừa đề nghị, nhưng lời chưa ra hết khỏi miệng đã cảm thấy bất ổn. Cô nàng Cửu U quay lại nhìn hắn, mặt cười như hoa cực kỳ quyến rũ, dịu dàng đi tới:
- Mục Trần tiểu đệ, ngươi rất muốn cưỡi lên người tỷ tỷ sao?
Mục Trần hớp một hơi, lập tức tăng tốc bỏ chạy.
"Uỳnh!"
Vừa mới thoát khỏi chỗ kia, không trung đầy ắp linh lực cuồng bạo phủ tới, một chiếc cánh khổng lồ từ trên cao vỗ xuống, chỉ nghe một tiếng "binh" rồi "tùm", hắn đã cắm mặt xuống biển rộng mênh mông, chìm nghỉm.
Mục Trần bơi lên, thở ngáp ngáp. Không trung một cái bóng xinh đẹp xẹt qua, để lại tiếng cười khanh khách.
- Tự mà đi đi, bay khỏi biển rộng mênh mông này với ngươi cũng là tu luyện.
Mục Trần bi phẫn nghiến răng, nhưng chỉ có thể ẩn nhẫn. Đợi đến khi thực lực mạnh hơn nàng, chắc chắn phải túm lấy con nhỏ kia, phát vào mông cho thỏa.
- Cửu U, chờ đó cho ta!
Mục Trần cũng chỉ dám rủa thầm trong bụng, không dám lớn tiếng.
@by txiuqw4