- Trên quảng trường cổ xưa, năm đạo thân ảnh ngồi xếp bằng cơ hồ đồng thời mở mắt. Trong thoáng chốc, trên cơ thể hai người mơ hồ hiện lên hồng quang nhàn nhạt. Đây ko phải hào quang linh lực, mà là dấu hiệu khí huyết trong cơ thể đạt tới cực hạn.
- Trải qua một đoạn thời gian điều tức, trạng thái cơ thể của năm người đều đã đạt tới đỉnh phong.
- Hồng quang quẩn quanh, Từ Côn từ ma tượng tộc dẫn đầu đứng dậy, hai mắt nóng dực nhìn chằm chằm bia đá, cười nói: "Các ngươi nếu ko ai động, vậy để ta lên trc, thử xem cái bia đá trong truyền thuyết này có j khó lường!"
- Bốn người Mục Trần thấy thế, đều ko mở miệng, hiển nhiên đã ngầm đồng ý, dù sao việc này cũng ko cần pahir tranh giành, tất cả đều chỉ có một cơ hội, nên ko cần để ý thứ tự.
- Từ Côn thấy ko ai phản đối, trực tiếp bước ra, đứng trc tấm bia đá, hít sâu một hơi, song chưởng nắm chặt.
ÒA..ÀNH!
- Hồng quang trong cơ thể tỏa ra, thân thể Từ Côn nhanh chóng bành trướng, cơ bắp quần quận, gân xanh nổi lên trên cơ thể.
- Mặc dù ko có linh lực, nhưng lực lượng trong cơ thể Từ Côn tản ra vẫn như cũ làm người ta động dung.
- Đem lực lượng cơ thể đẩy lên mức tận cùng, Từ Côn ko dừng lại, hai tay tiếp tục kết ấn, chỉ thấy khi huyết trên người hắn ngưng tụ lại trên da, hình thành từng đọa đường vân, những văn lộ này xuất hiện là cho cả người Từ Côn trở nên hung hãn hơn rất nhiều.
"Đó là ma tượng huyết văn, có thể tạm thời kích hoạt huyết mạch tăng lực lượng cơ thể." Mặc Phong nói nhỏ bên tai Mục Trần.
- Mục Trần gật đầu. Hắn có thể cảm giác đc, thân thể Từ Côn lúc này trở nên mạnh mẽ hơn ko ít, lúc này cũng có chút hâm mộ. Nhưng tộc nhân thần thú tộc này hoàn toàn chiếm lợi thế về mặt cơ thể.
"Ko biết Từ Côn có thể thắp sáng mấy cái đèn đây?"
- Khi Mục Trần đang cảm thấy tò mò, Từ Côn đã tiến lên một bước. Một cước đưa ra, cả quảng trường đều rung lên, sau lưng hắn hiện lên hư ảnh ma tượng, khí thế hung hãn, hủy thiên diệt địa.
ÒA..ÀNH!
- Một quyền đánh ra, khí huyết đỏ ngầu quấn lên đó. Quyền phong lướt tới, ko gian chấn động.
Ầm!
- Lực lượng ẩn chứa trong một quyền này, dưới ánh mắt chăm chú của bọn Mục Trần, hung hăng đánh lên bia đá màu đen.
- Trong nháy mắt, thanh âm trầm thấp vang dội, trên mặt tấm bia như có truyền ra gợn sóng, nhưng bản thân tấm bia lại ko hề suy suyển.
Phừng!
- Gợn sóng truyền ra, bọn Mục Trần có thể nhìn thấy, trên đỉnh tấm bia đá, lồng đèn thứ nhất đã sáng lên. Ánh sáng này hiện lên vẻ đỏ thẫm, tràn đầy chân động khí huyết, như thể hội tụ trên một quyền kia của Từ Côn.
Phừng! Phừng! Phừng!
- Sau khi đèn thứ nhất sáng lên, theo đó đèn thứ hai, thứ ba cũng bốc cháy. Đèn thứ tư cũng nhanh chóng sáng lên. Nhưng đến đèn thứ năm thì chậm lại.chỉ thấy khói đỏ phiêu đãng bên trong, một chút hỏa quang xuất hiện, cuối cùng ngưng tụ, phù một tiếng, hoàn toàn bốc cháy.
Đèn thứ năm đã sáng!
- Thần sắc bọn Mục Trần bất động, ánh mắt nhìn chòng chọc vào đèn thứ sáu. Lấy thực lực Từ Côn,đốt lên năm cái đèn vẫn là trong dự liệu của họ, về phần có thể đốt lên đèn thứ sáu hay ko, mới là điều quan trọng.
Xuy xuy!
- Sau khi đèn thứ năm sáng lên, bên trong đèn thứ sáu cũng hiện lên ánh lửa lập lòe. Chúng khó khăn hội tụ, cuối cùng trong ánh mắt đỏ ngầu của Từ Côn, một chút hỏa quang tách ra.
- Bất quá, ánh lửa chỉ sáng lên trong nháy mắt, hỏa quang lay động, cuối cùng nhanh chóng biến mất, triệt để tan biến.
Đèn thứ sáu, thất bại!
- Nhìn một màn này, sắc mặt Từ Côn trở nên tái nhợt, thần sắc khủng hoảng. Một quyền toàn lực của hắn, vậy mà ko thể làm sáng lên sáu chiếc đèn?
- Bọn Mục Trần ở đằng sau thấy thế, thần sắc cũng ko tốt, trong lòng bọn hắn đều cho rằng Từ Côn có năm thành nắm trắc có thể đốt lên đèn thứ sáu, nhưng cuối cùng lại thất bại trong gang tấc.
Ông!
- Khi bọn họ đang cảm thán, tấm bia đá đột nhiên chấn động, chỉ thấy một tia hỗn độn chi khí thoát ra, chui vào cơ thể Từ Côn.
- Thân thể Từ Côn lập tức cứng đờ, khí huyết quanh thân chấn động, một đạo huyết quang từ bên trong phát ra, ngắn ngủi trong mười tức, trong cơ thể hắn truyền ra khí tức cường đại, chính là đã nhận đc sự tăng cường.
"Đó chính là tinh hoa của thôn thiên thần thú?" Mục Trần nhìn một màn này, ánh mắt lập lòe, ánh mắt hiện lên vẻ thèm thuồng, bởi hắn nhận ra, chỉ trong vài chục tức, thân thể Từ Côn đã nhận đc sự cường hóa so với lôi tủy tẩy lễ còn mạnh hơn nhiều.
Tinh hoa thôn thiên thần thú quả nhiên là vật đại bổ đối với thân thể.
- Nếu lúc này Từ Côn có thêm một cơ hội xuất thủ, chỉ sợ có tám thành nắm chắc đốt lên chiếc đèn thứ sáu, có thể thông qua khảo hạnh của tầng này.
Đáng tiếc....
- Điểm này, Từ Côn cũng hiểu, cho nên hắn chỉ có thể ko cam lòng cắn răng, chợt quanh thân của hắn hiện lên hào quang, thân thể hắn trực tiếp biến mất, hiển nhiên, ko thể đốt lên sáu cái đèn, trực tiếp bị đá ra khỏi Luyện Thể Tháp.
- Bọn Mục Trần nhìn thấy Từ Côn thất bại trực tiếp bị đá ra khỏi Luyện Thể Tháp, bất giác trở nên yên lặng, thần sắc bất giác trở nên ngưng trọng.
- Yên tĩnh giằng co một lúc, Tông Đằng chậm rãi bước ra, cười nhạt nói: "Lần này, đến lượt ta ra tay."
- Vừa nói xong, hắn đã bước ra, đứng trc tấm bia đá. Thoáng tập trung tư tưởng, quanh thân hắn chợt bạo phát hào quang, thân thể hắn trực tiếp biến thành thiên bằng khổng lồ.
Tông Đằng này, vậy mà trực tiếp biến thành bản thể!
Thiên bằng ngạo nghễ đứng đó, cánh chim khổng lồ hiện lên kim quang nhàn nhạt, uy nghiêm bá đạo vô cùng.
Li!
- Tiếng kêu vang vọng trong thiên địa, chỉ trong tích tắc, cự trảo của thiên bằng trực tiếp vồ xuống, như thể xuyên phá hư ko. Một trảo này, đủ để toái sơn phân hải.
ÒA..ÀNH!
- Cự trảo màu vàng nặng nề chộp lên bia đá nhỏ bé, tạo ra cảnh tượng tương phản cực lớn, nhưng chính tấm bia đá nhìn như bé nhỏ đó, vẫn như cũ đứng sừng sững trên quảng trường, thiên bằng khổng lồ ko có cách nào lay chuyển đc nó.
Lực lượng toàn thân thiên bằng đều tập trung trên tấm bia đá.
Gấu! Hừng hực!
- Trên tấm bia đá màu đen, từng cái đèn lồng nhanh chóng sáng lên.
Ngắn ngủi vài dây, đã có năm chiếc đèn lồng sáng lên, loại tốc độ này, so với Từ Côn càng nhanh, càng mạnh hơn rất nhiều.
- Sau khi năm chiếc đèn lồng sáng lên, trong cái đèn thứ sáu, cũng đã xuất hiện hỏa quang, cuối cùng ngưng tụ, dưới ánh mắt chăm chú của bọn Mục Trần, đã hoàn toàn sáng lên.
Đèn thứ sáu đã sáng!
- Thời điểm đèn thứ sáu sáng lên, bên ngoài Luyện Thể Tháp lập tức vang lên vô số thanh âm kinh hô. Ko ít người đều cảm thấy sợ hãi thán phục. Tông Đằng này quả ko phải thường nhân, việc Từ Côn ko làm đc, hắn ngược lại có thể đạt đc một cách dễ dàng.
- Bên trong vô số thanh âm kinh hô, gương mặt bọn Liễu Thanh hiện lên vẻ đắc ý, một ngụm ác khí trc đây nhiều lần bị Mục Trần áp chế, cuối cùng cũng có thể nhả ra một chút.
"Người này quả nhiên cũng có chút môn đạo." Trên quảng trường cổ xưa, Mục Trần ko khỏi gật đầu, Tông Đằng này tuy làm người ta cảm thấy chán ghét, nhưng thực lực đích xác ko yếu.
- Mặc Phong cũng gật đầu, ko phủ nhận thực lực của Tông Đằng.
Ông!
- Khi bọn họ còn đang nói chuyện, tấm bia đá sau khi sáng lên chiếc đèn thứ sáu, lại một lần nữa chần động, một cỗ hỗn độn chi khí lập tức thoát ra, trực tiếp phóng tới thân thể thiên bằng to lớn.
- Thiên bằng khẽ hấp, liền đem khối hỗn độn chi khí nuốt vào thể nội, nhất thời, kim quang trong cơ thể nó bắn ra, màu sắc trên lông vũ óng ánh như thể càng trở nên cao quý.
- Trong khi kim quang xuất hiện, thiên bằng nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng háo thành hình người hiện ra trên quảng trường.
- Tông Đằng đứng chắp tay ở đó, trên mặt hiện lên nụ cười nhàn nhạt, ánh mặt nhìn hướng Mục Trần cùng Mặc Phong, mỉm cười nói: "Kế tiếp phải xem chư vị rồi."
Trong lời nói tưởng như bình thản nhưng khó tránh khỏi có chút tự đắc.
Mặc Phong nhìn hắn, cũng ko nói nhiều, trực tiếp tiến lên.
- Hắn đứng trc bia đá, cũng ko có dấu hiệu hóa thành bản thể, chỉ đánh ra một chưởng. Một chưởng này, nhìn như tùy ý, nhưng trên năm ngón tay lại hiện lên sự bén nhọn, mơ hồ lên lông phượng màu vàng, dán chặt lên tay, bao phủ lấy nó.
Một chưởng đánh ra, phượng minh quanh quẩn.
Đùng!
- Chưởng phong nặng nề vỗ lên thạch bia, mặt đất bên dưới hiện lên gợn sóng, bên trên bia đá, từng cái đèn lồng nối tiếp sáng lên.
Vài dây ngắn ngủi, năm chiếc đèn đã sáng!
Theo ngay phía sau, trong chiếc đèn thứ sau hiện lên ánh lửa, cuối cùng bốt cháy!
- Chân mày Tông Đằng nhíu lại, tuy hắn biết Mặc Phong rất lợi hại, nhưng ko nghĩ tới cũng có thể dễ dàng thắp lên sáu chiếc đèn như vậy. Thành tích này, đã ngang bằng với hắn.
- Bất quá, ngay khi ý niệm trong đầu hắn đang xoay chuyển, con ngươi đột nhiên co lại, bởi hắn nhìn thấy, phía sau chiếc đèn thứ sáu đã hiện ra ánh lửa, nhưng cũng ko quá nhiều, chỉ dữ đc một lúc, liền mất đi.
- Nhưng một màn này so với hắn càng thêm xuất sắc!
Mặc Phong này thậm chí có thư cách trùng kích đệ thất tầng!
@by txiuqw4