sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Có Một Người Như Thế - Kỳ Nữ Kim Cương

Đối với tôi, thời của tôi, tên tuổi của Kỳ nữ Kim Cương quá lớn. Chỉ đứng từ xa ngưỡng vọng. Cho đến khi được gặp mặt cũng một điều cung kính trước tài năng, tên tuổi lẫy lừng của Bà. Ngược lại Bà luôn nhìn tôi dịu dàng như nhìn một đứa em. Nụ cười hồn nhiên, ánh mắt bao dung ấm áp chan hoà, chơn chất đặc biệt của người miền Nam.

Trong suốt 40 năm, tôi luôn nghe chồng tôi nhắc đến Bà. Một nhắc nhở trân trọng hàm chứa lòng biết ơn đến Bà. Người đã có lần cưu mang một cậu bé nghèo không nhà, không gia đình giữa đất Sài Gòn những năm đầu thập niên 60.

Vốn thần tượng Bà Kim Cương, qua lời chồng luôn nhắc nhở đến một người ơn. Chúng tôi đều có ý muốn được một lần gặp lại Bà để nói một lời cảm ơn dù Bà không hề nhắc đến, đòi hỏi. Bà không cần đến những điều đó bởi 40 năm qua, Bà đã sống cuộc sống ý nghĩa hơn, đẹp đẽ hơn. Cứ im lìm, âm thầm, lặng lẽ sống đơn giản giữa những biến động của cuộc đời. Bà tìm được sự bình an cho tâm hồn, cho đời sống. Sự bình an và hạnh phúc của Bà, Bà tìm được ở những cuộc đời bất hạnh. Bà rời bỏ hào quang danh vọng, quên đi tên tuổi lẫy lừng để sống cho, sống với, sống cùng nỗi đau của người. Không phải ai cũng làm được, sự lựa chọn đúng hay sai chỉ mình Bà mới hiểu được. 40 năm qua, nụ cười Bà vẫn tươi, ánh mắt vẫn sáng, khuôn mặt vẫn rạng rỡ hạnh phúc. Cái hạnh phúc nắm được, cái hạnh phúc của riêng Bà không ai có thể chạm hoặc lấy đi được. Cái hạnh phúc có từ trái tim nhân ái.

100 ngày từ lúc chồng tôi ra đi, lời hứa hẹn gặp lại người Anh quý mến lẽ nào theo Anh mà đi. Tôi quyết định rất nhanh, chỉ trong một buổi chiều. Tôi phải đưa Anh về, nơi Anh đã một lần từ biệt người vợ đầu và hai đứa con nhỏ 40 năm trước. Quang Thành giúp tôi mọi việc cho một chuyến đi khẩn lần này, xin lễ, máy bay, cùng ông Sơn Đồng Dao liên lạc với bà Lam Thiên Hương, bạn bè một vài người thân và gia đình ông Trịnh Công Sơn và tôi an tâm đưa chồng tôi về... Trên cánh chim người quy cố hương, Anh ạ, em đưa Anh về gặp Hương, Giang, Trang là những người em biết Anh muốn gặp và rồi mình lại trở về nhà mình Anh ạ. Và còn rất nhiều điều Anh ạ, những gì Anh chưa làm được em sẽ làm, em sẽ đi đúng con đường thực hiện ước mơ chung chúng mình đã cùng Quang Thành ấp ủ. Vai em dù nhỏ đã gánh vác nhiều, chân em dù mỏi nhưng vẫn vì những ước mơ kia mà đi tiếp. Em tin Quang Thành sẽ luôn vì Anh, vì việc chung mà sẽ cùng em tiếp tục đi trên con đường dầu gian nan, xa thẳm nhưng lại cho chúng ta cái hạnh phúc đến gần hơn với Chúa Mẹ.

Nhờ Quang Thành, tôi được gặp lại Bà - Kỳ nữ Kim Cương, người đàn bà tôi ngưỡng mộ, khóc cười cùng những vai diễn trên sân khấu của Bà, hãnh diện tư cách người nghệ sỹ giữa đời của Bà trong suốt hơn nửa đời người. Ngược lại Bà cũng trông gặp tôi. “Cảm Ơn Quang Thành” - Bà nói thế.

Quang Thành kể tôi nghe thật nhiều về Bà, người Kỳ nữ giữa đời thường. Một người đàn bà chân yếu tay mềm chạy lo cơm bữa cho một gánh hát mấy chục gia đình trong những ngày tháng khó khăn, nghiệt ngã nhất. Những chuyến đi vượt suối, leo rừng tìm đến

đủ mọi thành phần người bất hạnh. Có những chuyến đi mà cả người cho lẫn người nhận chỉ biết nhìn nhau chia sẻ nỗi đau qua ánh mắt vì không cùng ngôn ngữ (người dân tộc thiểu số). Quang Thành đã biết nhiều về tấm lòng nhân ái của Bà vì đã nhiều lần cùng Mẹ có những chuyến đi với Bà cùng Hội Chữ thập đỏ trước đây.

Tôi là người sống ở miền Nam, yêu kịch miền Nam của Bà Kim Cương. Bà là người có công khai sáng ra thể loại kịch đó và lừng danh cho đến bây giờ. Bà là biểu tượng của lòng nhân ái, các chương trình từ thiện của Bà luôn hiệu quả tạo ảnh hưởng tốt đẹp và uy tín trong xã hội, trong cả cộng đồng người Việt ngoài nước. Tôi không nghĩ là Bà có thời gian cho gia đình chúng tôi một cuộc gặp. Quang Thành gọi điện về báo, nghe nói đến chú Đoan và Khánh Ly, lòng Bà nóng lên từng hồi. “Chị có nghe tin Đoan mất. Mà tại sao vậy? Sao mà nhanh vậy? Ở Mỹ mà? Bệnh tình gì mà không chữa kịp vậy? Khánh Ly giờ sao? Có về không? Về ngay đi để chị lo cho Khánh Ly. Khánh Ly cần gì nói chị biết. Khánh Ly sẽ được gặp bà con khán giả, hát cho bà con nghe, cùng chị đi giúp bà con nghèo sáng mắt. Khi lòng người nghĩ đến người thì chẳng có gì cản ngăn Khánh Ly về với những người yêu Khánh Ly và người Khánh Ly muốn làm bạn chính là người bất hạnh, người nghèo. Điều đó quá tốt đẹp.” Bà Kim Cương nói như vậy.

Tôi mang ơn Bà, cảm ơn Quang Thành. Để thêm một lần được thấy, được nghe, được nắm tay những bệnh nhân nghèo. Sáng nay, 160 người sáng mắt là 160 gia đình cùng tôi tìm được hạnh phúc và còn nhiều, nhiều lắm những hoàn cảnh đáng thương cần được an ủi.

Đoan ơi! Có những điều Anh chưa kịp làm, em sẽ thay Anh, và em sẽ phải mạnh mẽ hơn, hơn nữa để đi tiếp ước mơ của Anh, của em và của Thành. Ước mơ được tận hiến chúng ta cho Giáo hội và cho Đời này.

Còn bây giờ chúng mình cùng về Anh ạ. Em đưa Anh về và từ nay Anh sẽ luôn đi với em, ở bên em mọi nơi, mọi chốn đến với mọi người, mọi miền, bạn bè nghèo của mình, bé thơ mồ côi, để tìm cho chúng ta nguồn hạnh phúc chân chính nhất nghe Anh.

Có muộn không? Nhưng dẫu còn một ngày để sống, em sẽ cùng Anh, cùng Thành mãi sống như thế.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx