sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 406: Tranh Cãi Tiền Giấy

Tối hôm qua hắn liên tiếp kiểm tra ba phường buôn tiền tại chợ phía đông, rốt cục phát hiện loại vàng thỏi giống nhau như đúc này. Tra được đây là một nhà kinh doanh gấm tơ lụa Tứ Xuyên gửi lại. Ngay sau đó hắn lại tìm được chưởng quỹ của nhà kinh doanh tơ lụa thì biết được đây là do tiền mua hàng của một thương đội người Đột Quyết. Chủ nhân là một người nữ nhân Đột Quyết tuổi còn trẻ. Hắn lại quay về chợ phía đông lần nữa tìm được Thự Chánh Thị Thự, rốt cục từ trong sổ nộp thuế ghi danh của Thị Thự tìm được thương đội này ở tại phường Bình Khang. Lúc này đã là canh tư, dựa vào kim bài Trương Hoán cho hắn, cuối cùng hắn nhận được sự giúp đỡ của quân đội.

“Lên!” Thôi Liên Tinh hạ mệnh lệnh cuối cùng.

“Rầm!” một tiếng thật lớn, quân sĩ đá văng cửa ra, mấy trăm binh lính đồng loạt chạy ào vào Đồ Lan viện. Trong viện chất đống các loại hộp lớn nhỏ, phần lớn đã mở. Bên trong đều là gấm Tứ Xuyên Ngô Lăng mua được, hiện trường hoàn toàn hỗn độn chỉ thấy cảnh người không phòng trống.

Thôi Liên Tinh bước vào tiểu viện, trong đôi mắt bình tĩnh rốt cục không khỏi hiện lên một vẻ tiếc nuối, chỉ tiếc hắn đã chậm một bước. Hắn cẩn thận tìm kiếm đầu mối ở trong phòng, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì. Đối phương là một kẻ cực kỳ giảo hoạt, những thứ hắn vứt bỏ không có bất cứ đầu mối gì, mà manh mối có thể lưu lại cũng không tìm thấy nổi.

Thôi Liên Tinh do dự chỉ chốc lát, hắn đột nhiên ra mệnh lệnh cho thủ hạ: “Lập tức đi tìm họa sĩ. Vẽ thành tranh để truy tìm toàn thành, người cung cấp đầu mối được thưởng năm nghìn quan, kẻ che giấu sẽ bị xử theo tội phản quốc!”

Trường An thành lập tức bắt đầu nhốn nháo, những đội binh lính tuần tra, chuẩn bị bất kỳ lúc nào có manh mối liền lục soát. Mà người Đột Quyết bên trong thành thì ai nấy đều cảm thấy bất an. Chủ cho thuê nhà của bọn họ, hàng xóm đua nhau báo tin về bọn họ, không ngừng có binh lính chạy vào các đại khách điếm, tửu lâu lục soát. Cả thành Trường An lâm vào một trận hỗn loạn.

Đại Minh Cung, trong Tử Thần Điện cũng nghiêm túc căng thẳng như vậy. Ở đây đang tiến hành thương nghị triều đình lần đầu tiên sau khi Trương Hoán lên ngôi. Dùng thương nghị triều đình để xử lý sự căng thẳng trong quyền lực là một loại phương thức. Khi Trương Hoán có dị nghị đối với quyết định quan trọng của Tướng Quốc thì hắn sẽ không dùng bút đỏ phê sắc lệnh. Không có hoàng đế phê bằng bút đỏ thì Tướng Quốc cũng không thể tự tiện quyết định sự kiện trọng đại. Dưới tình huống như vậy liền cần mọi người cùng ngồi đàm phán mặt đối mặt để làm cho sự việc rõ ràng. Hôm nay thương nghị triều đình về vấn đề phát hành tiền giấy. Phải nói đây là việc Trương Hoán suy nghĩ đã lâu. Tiền ở Đường triều là dùng tiền đồng hoặc lụa. Loại trước trọng lượng quá nặng nên mang theo bất tiện. Loại sau càng khó có thể giữ gìn nên tính lưu thông không mạnh. Từ lúc còn ở Lũng Hữu thì cũng không ngừng có thương nhân đề nghị với Trương Hoán dùng tiền vàng bạc bổ sung tiền đồng. Phương án mặc dù tốt nhưng cuối cùng bởi vì mỏ vàng bạc có sản lượng quá nhỏ nên không được tiếp thu.

Sau khi hắn lên ngôi không lâu, Diêm Thiết Giám Lệnh - Dương Viêm liền đưa ra cho hắn một phương án cải cách thuế má quan trọng. Sửa thành số đinh trong hộ nộp thuế căn cứ theo đồng ruộng, tài sản nhiều ít mà nộp thuế đồng thời thực hành nộp thuế bằng tiền. Việc sửa căn cứ theo đồng ruộng mà nộp thuế có khả năng hạn chế hữu hiệu việc chiếm đoạt ruộng đất. Nhưng bởi vì ảnh hưởng quá lớn mà Trương Hoán lên ngôi vị hoàng đế còn chưa ngồi vững vàng nên cho rằng thời cơ áp dụng còn chưa chín muồi.

Mà thực hành nộp thuế bằng tiền thì lực cản không lớn lắm. Chỗ tốt trực tiếp nhất chính là không gia tăng gánh nặng cho dân chúng đồng thời nâng cao thu nhập từ thuế trên diện rộng. Đơn giản mà nói chính là do có khả năng giảm bớt rất nhiều sự mốc hỏng lương thực và hao tổn trên đường vận chuyển. Hơn nữa có khả năng tránh việc trong quá trình thu thuế bằng lương thực xuất hiện thiên tư làm rối kỉ cương. Ví dụ như ai đó thu một trăm thạch thuế lương. Nhưng cuối cùng vận chuyển đến Kinh thành chỉ còn lại có ba bốn mươi thạch. Đương nhiên danh mục làm lương thực bị khấu trừ rất nhiều. Hao tổn dọc đường, mốc meo cất giữ.v..v.... là những lý do bề ngoài cực kỳ đường hoàng, nhưng trên thực tế lại nuôi béo một nhóm lớn các cấp quan lại địa phương.

Nhưng thực hành nộp thuế bằng tiền đã có một vấn đề, chính là đồng tiền không đủ. Bởi vì thiếu nguyên liệu đồng nên hàng năm Đại Đường đúc lượng tiền chỉ là khoảng hai trăm năm mươi vạn quan. Mười năm trước thì còn miễn cưỡng đủ dùng cho lưu thông. Nhưng cùng với giá hàng tăng lên, nhất là giá gạo tăng vọt nên một quan tiền không mua nổi ba đấu gạo, lúc nghiêm trọng thì đấu gạo ngàn văn tiền. Đồng tiền rõ ràng bị mất giá trị, như vậy rất nhiều thương nhân cùng hộ lớn nhà giàu đều giữ lại lượng lớn đồng tiền. Khiến cho lượng tiền ở chợ càng ngày càng ít. Rất nhiều địa phương đều trở lại trạng thái nguyên thủy lấy vật đổi vật. Dưới tình huống này, nếu như lại thi hành dùng tiền nộp thuế thì tất nhiên sẽ sinh ra cục diện nghiêm trọng tiền đắt hàng rẻ gây thương tổn lớn lao cho lợi ích của nông dân. Cho nên vấn đề tiền liền trở thành nút chặn tất cả cải cách. Mà tìm kiếm loại tiền mới trở thành việc cấp bách.

Đây là nguyên nhân sâu xa khiến cho Trương Hoán nóng lòng thi hành tiền giấy. Hắn cho rằng cũng không phức tạp, kỳ thật chỉ là đưa ra chi phiếu loại nhỏ, loại lớn rồi đổi tên là tiền giấy. Vì việc này, hắn dự trữ lượng lớn vàng bạc để làm thế chấp tín dụng cho phát hành tiền giấy. Nhưng không nghĩ tới khi Trương Duyên Thưởng mới đưa ra đề nghị phát hành tiền giấy liền bị các Tướng Quốc quả quyết cự tuyệt. Khiến cho tâm lý Trương Hoán làm sao có thể thăng bằng?

Quan viên tham gia lần nghị bàn này ngoại trừ Binh Bộ Thượng Thư Nguyên Tái đang ở Hà Bắc xử lý việc người Khiết Đan thì cả sáu vị Tướng Quốc còn lại đều tham dự hết. Thêm vào đó còn có người phụ trách Địa Bộ Tự liên quan tới Tài chính tô thuế, Hộ Bộ Thị Lang Lưu Yến mới nhậm chức, Thái Phủ Tự Khanh Trương Duyên Thưởng, Thiếu Phủ Giám Lệnh Quách Toàn, Diêm Thiết Giám Lệnh Dương Viêm, Thổ Địa Điền Mẫu Giám Lệnh mới thành lập Bùi Minh Viễn.v..v... gồm mười mấy người.

“Các vị ái khanh, trẫm sở dĩ triệu tập lần họp đình nghị này bởi hai ngày trước Thái Phủ Tự Khanh Trương Duyên Thưởng có một bản tấu chương về việc phát hành tiền giấy. Tấu chương này đã bị Hàn Tướng Quốc phủ định, lý do là không hợp đối với chế độ. Nhưng trẫm cho là nguyên nhân phủ định này liệu có khinh suất hay không? Trẫm không dám gật bừa, chuyện này rất quan trọng cho nên trẫm triệu tập lần đình nghị này để lại tham thảo chuyện đó.” Dứt lời, Trương Hoán lấy ra tấu chương của Trương Duyên Thưởng đưa cho hoạn quan bên cạnh, hoạn quan lại trả lại Tướng Quốc xin các vị truyền nhau. Sự thực, ngày hôm qua Trương Hoán đã gửi thông điệp tới các vị đại thần tham dự nên mọi người cũng có dự kiến trong lòng. Lần đình nghị này cử hành tại Thiên Điện, chỗ không lớn nên mọi người phân hai hàng ngồi đối diện nhau. Ngồi vị trí thứ nhất ở bên phải là Hàn. Ông ta là người đầu tiên đảm nhận Chấp Chính Sự Bút sau khi cải cách chế độ Tướng quốc. Theo bản ý trình lên của ông ta thì ông ta cực lực tán thành phát triển công thương nghiệp, cũng là người ủng hộ chủ yếu cải cách chế độ thuế của Dương Viêm. Nhưng ông ta lại kiên quyết phản đối phát hành tiền giấy, ông ta cho rằng đây là gieo hạt giống ma quỷ hại con cháu về sau. Miệng địa huyệt ở trong tay nó mà mở ra thì có lẽ sẽ là nguyên nhân diệt vong Đại Đường. Bởi vậy ông ta kiên quyết không nhận đề nghị của Trương Duyên Thưởng. Nhưng ông ta cũng biết đây kỳ thật là ý của Hoàng thượng, cho nên tại tấu chương ông ta trình lên một lượng lớn những điều không hợp với chế độ. Nhưng không nghĩ tới này lại thành chỗ yếu để Hoàng thượng nắm chặt không tha. Ông ta biết rõ mục đích lần triệu tập đình nghị hôm nay e là sẽ trở thành lần xung đột đầu tiên giữa Quân và các Tướng Quốc.

Hàn hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy tiến lên một bước, ông ta thi lễ thật thấp với Trương Hoán mà tấu: “Bệ hạ, không chấp nhận tấu chương của Trương sứ quân là thần, nhưng thần cũng không phải làm khinh suất mà là theo thực tế. Trương sứ quân trước khi viết bản tấu chương này đã hỏi thần vì sao bệ hạ cần tích trữ vàng bạc. Thần nói cho ông ta đây là Hoàng Thượng có suy nghĩ phát hành tiền giấy. Thần cũng nói cho ông ta đủ loại tai hại của việc phát hành tiền giấy. Khi đó ông ta tỏ vẻ nguyện cùng thần đứng lên phản đối ý nghĩ tiền giấy của bệ hạ. Nhưng thần lại không nghĩ rằng cách đây hai ngày, ông ta lại dâng thư yêu cầu phát hành tiền giấy, như thể trước sau hai người khác nhau. Quả thực khiến thần nghi hoặc khó giải.”

Hàn nói như vậy lập tức khiến cho tất cả ồ lên, ý tứ của ông ta rất rõ ràng. Trương Duyên Thưởng dâng tấu chương chỉ là lấy lòng thánh ý mà thôi, còn thực sự muốn phát hành tiền giấy chính là bản thân Hoàng thượng. Mặc dù hôm nay có thể ngăn cản thông qua đình nghị để đoạt được ưu thế. Nhưng Hàn cũng vì vậy mà chọc giận Hoàng thượng, mọi người không khỏi đều thầm vuốt mồ hôi tay.

Quả nhiên, sắc mặt Trương Hoán tức thì tối sầm xuống, chuyện này hắn không muốn ra mặt. Hôm trước hắn đã phái hoạn quan ám chỉ cho Trương Duyên Thưởng, hôm nay coi như Trương Duyên Thưởng là người chủ yếu dốc sức cho chuyện này. Nhưng Hàn lại nhìn thấu ý đồ của hắn liền bắt đầu rút củi dưới đáy nồi, làm xáo trộn sự bố trí của hắn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx