sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tuyệt Thế Đường Môn - Chương 251

Chương 251: Băng Giá trong Nóng Bỏng, Thiên Đế Chùy (Trung)

Cô ôm chặt Hoắc Vũ Hạo, bước từng bước dài vào trong phòng vệ sinh, sau đó mở vòi phun nước tắm ra, để cho nước lạnh xối vào người mình và Hoắc Vũ Hạo.

Cho dù là nước lạnh, nhưng mà sau khi tiếp xúc với thân thể nóng bỏng của cô thì cũng phát ra thanh âm xuy xuy giống như đổ nước vào than hồng. Hơi nước nồng đậm trong nháy mắt tràn đầy cả gian phòng, cả gian phòng vệ sinh liền trở nên mông lung.

Được nước lạnh dội vào, nhất thời Mã Tiểu Đào cảm thấy hơi có chút thư thái, sau khi thoáng nhẹ nhàng thở ra một hơi, cô cắn chặt răng một cái, đem hồn lực của mình chậm rãi rót vào trong thân thể của Hoắc Vũ Hạo.

Cô đã không còn biện pháp khác, trạng thái thần trí bán mơ hồ khiến cô hoàn toàn quên mất trạng thái thân thể của Hoắc Vũ Hạo lúc này. Tuy rằng đã hết sức áp chế, nhưng mà Tả Hỏa điên cuồng vừa tiến vào trong thân thể của Hoắc Vũ Hạo đã bắt đầu điên tàn sát bừa bãi.

Nếu là trước đây, khi Hoắc Vũ Hạo chưa hấp thu Sinh Linh Kim thì làm như vậy có lẽ hắn đã trọng thương rồi.

Nhưng mà lúc này độ dẻo dai trong kinh mạch của hắn vượt xa so với bình thường. Mặc dù đang ở trong trạng thái kích thích, thân thể kịch liệt run rẩy lên, nhưng kinh mạch vẫn miễn cưỡng ngăn chặn không cho Tà Hỏa chảy vào cơ thể quá nhiều.

Trải qua một trận kích thích như vậy, cuối cùng Hoắc Vũ Hạo cũng đã tỉnh lại từ trạng thái hôn mê. Cảm giác đầu tiên của hắn là có hai cánh tay đang ôm chặt người mình, cùng với hai thứ gì đó cực kỳ mềm mại đang đè ở trước ngực của mình.

Đây là sao? Hoắc Vũ Hạo vốn đang ngẩn ngơ, ngay sau đó liền cảm nhận được một cỗ Tà Hỏa điên cuồng đang điên cuồng chui vào thân thể mình.

Tuy rằng tình huống sau trận đấu hắn không biết, nhưng mà đối với cỗ Tà Hỏa từng tra tấn hắn đến muốn sống không được muốn chết không xong này thì hắn lại rất quen thuộc! Lập tức hắn liền đoán ra được tình huống trước mắt. Bất kể là kết cục như thế nào, Mã Tiểu Đào chắc chắn đã bị Tà Hỏa phản phệ.

Hơi nước nồng đậm che mất tầm mắt của hắn, nhưng hắn vẫn có thể nghe được rõ ràng tiếng thở dốc kịch liệt của Mã Tiểu Đào, hơn nữa thân thể của hai người kề nhau, dưới sự hành hạ thống khổ của Tà Hỏa, thân thể còn trẻ của Hoắc Vũ Hạo nhiều ít cũng đã có những cảm thụ khác thường.

- Tiểu Đào…Tỷ để… đệ lấy…Bình Sữa…

Hoắc Vũ Hạo giãy giụa nói.

Sau khi Mã Tiểu Đào rót Tà Hỏa vào trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo xong, mặc dù trong thể nội của Hoắc Vũ Hạo còn sót lại không nhiều hồn lực, nhưng Hồn Cốt thân thể của Băng Đến vẫn còn! Lập tức liền có phản ứng. Hơi thở Cực Hạn Chi Băng liền phát ra, chống cự lại Tà Hỏa.

Cực Hạn Chi Băng nhất thời khiến cho Mã Tiểu Đào giống như nắng hạn lâu ngày gặp mưa to vậy, thở dài mọt hơi thỏa mãn. Cùng vừa lúc đó, Cô nghe thấy thanh âm của Hoắc Vũ Hạo.

Dưới tình huống hoàn cảnh lúc này, hơn nữa thần chí bản thân có chút không rõ ràng, Mã Tiểu Đào liền trực tiếp hiểu lầm.

- Tiểu tử hỗn đản này muốn nhân cơ hội mà chiến tiện nghi của lão nương.

Trong cơn giận dữ, Mã Tiểu Đào đã muốn đẩy Hoắc Vũ Hạo ra. Nhưng mà thân thể của Cô vừa mới tách khỏi thân thể của Hoắc Vũ Hạo, Tà Hỏa trong cơ thể liền dâng lên trong nháy mắt khiến Cô không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, vội vàng ôm chặt Hoắc Vũ Hạo một lần nữa.

Kết quả là, Hoắc Vũ Hạo liền cảm thụ quá trình hai luồng thịt mềm rời khỏi cơ thể rồi lại va chạm lại một lần nữa. Cảm giác va chạm rất tuyệt vời nhưng Tà Hỏa tiến vào cơ thể lại khiến hắn không nhịn được mà rên thảm lên một tiếng. Hai tay theo bản năng cũng muốn đẩy Mã Tiểu Đào ra.

Đừng thấy vóc người của Hoắc Vũ Hạo không lùn, nhưng mà so với Mã Tiểu Đào thì cũng vẫn kém hơn vài phần. Hắn đã bị Mã Tiểu Đào ôm gọn, hai cánh tay cũng ở trong đó, bởi vậy căn bản là không nhấc lên được. Đôi tay này, dĩ nhiên là phải đưa ra phía sau lưng Mã Tiểu Đào. Mà Mã Tiểu Đào bởi vì xông về phía trước kéo Hoắc Vũ Hạo lại nên bị trượt chân, thân thể lảo đảo về phía sau nửa bước, hai tay của Hoắc Vũ Hạo cũng thuận thế trượt tới, vừa vặn đặt lên trên mông của Mã Tiểu Đào.

Cảm giác đầu tiên của Hoắc Vũ Hạo chính là tròn, sau đó là nóng hâm hấp, tiếp theo là đàn hồi…

- Ngươi…

Lúc này tâm lý của Mã Tiểu Đào bị Tà Hỏa thiêu đốt, thân thể có cảm giác nóng, nhưng lại mẫn cảm gấp bội so với bình thường. Loại trạng thái khiến cô tùy thời đều không thể khống chế được nguy hiểm, nhưng lại là thời gian cường đại nhất. Mà cái cảm giác mẫn tuệ bình thường chỉ dùng để cảm giác địch nhân mà lúc này lại tác dụng ở trên thân thể của mình, cảm giác chỉ cần nghĩ là biết. Vô luận bình thường cô dũng mãnh như thế nào, cuối cùng chũng chỉ là một cô nương chưa lấy chồng mà thôi. Tuy rằng Hoắc Vũ Hạo còn ít tuổi, nhưng dáng người cũng không giống như mười hai tuổi. Bị hắn động vào, Mã Tiểu Đào kêu lên một tiếng, theo bản năng càng thêm ôm chặt hắn, Tà Hỏa nguyên bản đang cố gắng khống chế, nhất thời trào dâng mà ra.

Không đợi Hoắc Vũ Hạo cảm thụ được khoái cảm thì một luồng hơi nóng giống như núi lửa đã xông vào toàn bộ thân thể của hắn.

Bị cỗ nhiệt khí này bao trùm, Hoắc Vũ Hạo cảm giác thân thể đã sắp bị hòa tan. Vốn hiện tại hắn đã đang suy yếu, thần chí đã trở nên có chút mơ hồ. Tự nhiên là hai tay cũng sẽ không buông tha mà bóp mạnh hơn, ngón tay bóp mạnh vào cái mông co dãn, hai người vẫn duy trì tư thế như thế này.

Nước lạnh không ngừng xối xuống, nhưng nhanh chóng biến thành hơi nước. Cả phòng vệ sinh giống như một cái lồng hấp. Quần áo trên người Hoắc Vũ Hạo trong nháy mắt đã ướt đẫm, hắn có cảm giác mình cũng sắp bị nấu chín rồi.

Sau đó, uy lực của Cực Hạn Chi Băng liền dần dần hiện ra. Bây giờ Hoắc Vũ Hạo phải tự thân thừa nhận áp lực băng khắc hỏa. Toàn cơ thể đã bị Tà Hỏa xâm nhập, Vũ Hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt tự động tiến hành phản kích. Chưa nói có Băng Đế chủ trì, cho dù không có Băng Đế tồn tại thì Hoắc Vũ Hạo cũng sẽ không bị hòa tan như vậy được.

Đầu tiên hàn khí nhanh chóng theo Hồn Cốt của Băng Đế tràn ra khắp thân thể, bảo vệ lục phủ ngũ tạng của hắn. Tuy rằng Tà Hỏa mạnh, nhưng mà gặp phải cực hạn chi băng cũng chỉ có thể bị triệt tiêu.

Bởi vì có Sinh Linh Kim, nên tinh thần hải của Hoắc Vũ Hạo rất lớn. Khi tinh thần lực tăng lên, đồng thời quyền kiểm soát thân thể so với trước kia cũng chặt chẽ hơn. Thế cho nên, vô luận là Băng Đế, Thiên Mộng hay là Y Lai Khắc Tư cũng không thể dễ dàng điểu khiển thân thể hắn trong tay.

Nhưng mà Băng Đế lại có thể phong ấn lực lượng của chính mình ở trong thể nội của Hoắc Vũ Hạo.

Nếu Tà hỏa nóng bỏng tiến vào trong thể nội của Hoắc Vũ Hạo, một khi đánh lâu dài, Hoắc Vũ Hạo liền xong đời. Băng Đế sao có thể để tình huống này xuất hiện? Khi vừa cảm nhận thấy có chút không đúng, nàng lập tức mở ra một góc phong ấn của mình, cái hình xăm Băng Bích Đế Hoàng ở sau lưng Hoắc Vũ Hạo hiện ra rõ ràng. Dòng khí lanh như băng trong nháy mắt truyền khắp toàn thân hắn, lấy xu thế cực kỳ mạnh mẽ triệt tiêu hết Phượng Hoàng Hỏa Diễm của Mã Tiểu Đào.

Nếu đổi lại là trước kia, Băng Đế cũng không dám dùng loại phương thức này để giải quyết vấn đề. Kinh mạch vừa mới bị Tà Hỏa thiêu đốt, tiếp theo lại bị hàn khí xâm nhập, như vậy chỉ sợ là thân thể của Hoắc Vũ Hạo liền trực tiếp hỏng mất. Nhưng hiện tại thì không sao, sau khi dung hợp với Sinh Linh Kim, Y Lai Khắc Tư không chỉ còn là một luồng thần thức nữa

Trong khi Băng Đế hành động thì Sinh Linh Chi Châu ở trong Tinh Thần Hải cũng tỏa ra một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm. Hợp lại một chỗ với cỗ lực lượng mà Băng Đế ra phát ra, cứ như vậy, kinh mạch Hoắc Vũ Hạo có sinh mệnh năng lượng khổng lồ ủng hộ, căn bản là không thể bị phát hỏng được, nhưng lại được trải qua một lần băng hỏa cùng luyện chế.

Thời gian của cả quá trình rất ngắn, nhưng Hoắc Vũ Hạo lại như được trải qua băng hỏa lưỡng trọng thiên, cả người rùng mình một cái, rũ bỏ hết nhiệt khí trong cơ thể. Hắn chỉ cảm thấy thân thể của mình giống như đã biến thành một khối thạch anh vậy, hoàn toàn cứng ngắc. Thân thể hắn ở trạng thái này phảng phất cũng đã trở nên trong suốt.

Mã Tiểu Đào thì có cảm giác khác, cô chỉ cảm thấy Tà Hỏa của mình giống như đã tìm được lối thoát, đột nhiên gia tốc thoát ra bên ngoài. Cứ như vậy, dĩ nhiên là cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Nhưng chính lúc đấy, cánh tay của Hoắc Vũ Hạo đang túm ở mông của cô đột nhiên lạnh đi, hai dòng nước mát lạnh trong nháy mắt tiến nhập vào trong cơ thể cô.

Loại cảm giác này rất kỳ lại, cô cũng không có sinh mệnh lực khổng lồ để bảo vệ kinh mạch như Hoắc Vũ Hạo. Nhưng mà lấy tu vi mạnh mẽ của cô, kinh mạch toàn thân đã sớm cứng cỏi không sợ thủy hỏa. Nhưng mà lúc trước Tà Hỏa đã thiêu đốt cơ thể của cô, bây giờ cánh tay của Hoắc Vũ Hạo nắm vào mông của Cô thì trong cơ thể nháy mắt liền phát sinh biến hóa. Vừa rồi cặp mông còn bị lửa đốt nóng, đột nhiên sau một khắc liền trở nên lạnh như băng. Dưới cảm giác nóng lạnh thất thường như vậy, Mã Tiểu Đào chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác khác thường khó có thể hình dung truyền khắp toàn thân trong nháy mắt.

Mã Tiểu Đào run rẩy kịch liệt, chẳng những không vì Tà Hỏa được phát tiết rồi mà buông Hoắc Vũ Hạo ra, ngược lại còn ôm hắn chặt hơn. Tiếng thở dốc cũng trở nên kịch liệt, hơi dùng sức lắc lư mông để tránh thoát hai tay của Hoắc Vũ Hạo. Nhưng mà thân thể cường hãn của Cô lúc này lại căn bản là không còn một tia khí lực. Dưới cánh tay lạnh như băng của Hoắc Vũ Hại, cái mông của cô hơi biến dạng. Mà cái cảm giác lạnh như băng hòa quyện với nhiệt độ trong người cô, khiến cho cô phải run rẩy.

"Vì sao lại giải quyết Tà Hỏa của ta ở chỗ này?" Trong lúc run rẩy Mã Tiểu Đào không khỏi liên tục tự hỏi, ngay sau đó cô liền cắn lấy bả vai của Hoắc Vũ Hạo, thân thể run rẩy và co rút càng thêm kịch liệt, khuôn mặt trở nên đỏ bừng. Cái loại cảm giác sảng khoái của băng hỏa lưỡng trọng thiên này rốt cục cũng khiến cô buông lỏng hết thảy đề phòng, không khống chế được cảm xúc toàn thân.

May mắn là lúc này thần chí của Hoắc Vũ Hạo cũng không thanh tỉnh, hắn đang thừa nhận khảo nghiệm toàn thân. Kinh mạch trong cơ thể và nội phủ đang không ngừng biến hóa. Hồn lực khô cạn sau khi được Băng Đế phá giải phong ấn thì nhanh chóng hồi phục. Cả người giống như là tiến nhập vào một trạng thái minh tưởng đặc thù vậy.

Hai người vẫn duy trì cái tư thế ôm đứng có chút quái dị kia ở trong phòng tắm, dần dần, thần trí đều trở nên mơ hồ.

Sương mù ở trong phòng tắm dần dần tan đi, hóa thành một tầng băng vụ khuếch tán ra bên ngoài. Không khí trong sạch bắt đầu xuất hiện ở xung quanh, trong phòng tắm cực kỳ im lặng, chỉ có hình xăm Băng Bích Đế Hoàng ở sau lưng Hoắc Vũ Hạo lóe lên quang mang như ẩn như hiện.

Không biết qua thòi gian bao lâu, Mã Tiểu Đào chậm rãi từ trong hôn mê tỉnh lại, thần chí dần dần khôi phục, cảm giác đầu tiên của Cô chính là lạnh. Lạnh đến mức từ trước tới nay chưa từng có, thân thể không khống chế được mà rùng mình một cái.

Cô vừa động một cái, thanh âm răng rắc liên tục vang lên. Dưới tiếng kinh hô của cô, từng khối băng mỏng trên người vỡ ra rơi xuống.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx