sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 83 : Đại Địa Chi Vương Và Phấn Hồng Nương Nương

Lúc này mọi người đang trợn mắt há hốc mồm nhìn kỹ, con hỏa long do Liễu Nhị Long đang cực kỳ phẫn nộ nhìn chằm chằm vào "Đại Địa Chi Vương" đang liều mạng giãy dụa, nàng giơ trảo phía trước lên.

"Cẩn thận." Đại sư từ phía xa hô to một tiếng, bởi vì từ góc độ của hắn vừa lúc có thể chứng kiến cái đuôi của "Đại Địa Chi Vương" kia vung lên.

Mặc dù ngọn lửa trên đuôi nó không thể gây nhiều thương tổn cho hỏa long vì có cùng chúc tính giống nhau, nhưng nó lại có lực công kích lại cực kỳ mạnh mẽ, bất luận nói như thế nào đi chăng nữa, thì nó cũng là một hồn thú gần năm nghìn năm tu vi.

Liễu Nhị Long rất nhanh khiến cho mọi người thấy được mặt bạo lực của mình, chân dẫm mạnh khiến lưng của "Đại Địa Chi Vương" nát cả ra, mặt khác trảo của nàng cũng rất nhanh giơ lên rồi hạ xuống, đem cái đuôi của Đại Địa Chi Vương dập thẳng xuống mặt đất, khiến cho cái đuôi giống như một cái lưỡi câu rốt cuộc không thể quăng ra được.

Với lực lượng này thì đầu hồn thú ngàn năm này căn bản là không phải là đối thủ của Liễu Nhị Long.

Chân trước giơ lên rồi đạp mạnh xuống đồng thời Long trảo tát mạnh một cái vào đầu Hồn Thú này," Ta cho ngươi biết phải trả giá như thế nào khi phá đám chuyện tốt của lão nương."

Đại Địa Chi Vương kêu thất thanh, hai chân trước khoắng loạn xạ cả lên, hiện tại cả thân thể khổng lồ của nó cũng chỉ có hai chân trước này là còn lộ lên trên mặt đất.

"Lão nương hôm nay không đùa chết ngươi, ta sẽ không gọi là Liễu Nhị Long nữa."

Oanh, oanh----

Hoàn toàn không sử dụng kỹ năng, lúc này Liễu Nhị Long sử dụng chính là chân thân sau khi hóa thành Hỏa long, hai chân trước không ngại ngần mà trực tiếp đánh mạnh lên hai chân trước của Đại Địa Chi Vương, ngay sau khi hai chân trước bị đánh lún xuống mặt đất thì tiếp đó là bị đánh vào tất cả các đốt, khớp của cả tứ chi.

Liên tiếp âm thanh Ca Ca (Rắc rắc) kinh khủng vang lên, đầu và đuôi của Đại Địa Chi Vương đồng thời kịch liệt run rẩy, nhưng lực lượng của Liễu Nhị Long thật sự quá lớn, bất luận nó liều mạng giãy dụa như thế nào cũng không thể làm được bất cứ gì.

Phốc phốc hai tiếng, hai cái càng bọ cạp cự đại cứ như vậy bị Liễu Nhị Long đập xuống, máu tươi màu đỏ sậm phun vãi ra.

Bất quá. Đối với Liễu Nhị Long mà nói, đây mới chỉ coi là bắt đầu mà thôi.

Dưới vẻ trợn mắt há hốc mồm của mọi người đang nhìn, thân thể khổng lồ của Liễu Nhị Long vừa chuyển, trảo trước đã tóm đầu đuôi của Đại Địa Chi Vương. Phải biết rằng đầu nhọn phần đuôi của Đại Địa Chi Vương là vũ khí công kích kinh khủng nhất của nó, đồng thời độ nóng cũng vô cùng cao. Cũng chỉ có Liễu Nhị Long này cùng có thuộc tính là Hỏa mới dám trực tiếp dẫm lên như vậy.

Sau một khắc, Liễu Nhị Long từ trên người Đại Địa Chi Vương nhảy xuống, đương nhiên, cũng không phải do nàng muốn tha cho nó.

Tay vung lên đã nắm cả thân hình đang chìm trong mặt đất của Đại Địa Chi Vương lên rồi tiếp tục đập mạnh xuống mặt đất.

Ở trong tay Liễu Nhị Long, Đại Địa Chi Vương trông như một cái bao bố, liên tục bị đập xuống rồi lại kéo lên liên tục.

Cảnh bạo lực này diễn ra khiến mọi người không khỏi phát run. Ngay cả Đường Tam có tâm tính trầm ổn như vậy cũng không khỏi lẩn quẩn trong đầu câu hỏi muốn hỏi sư phụ: Thật sự nàng là con người sao?

Lúc này, Sử Lai Khắc Thất Quái ai cũng không dám tiến lên khuyên bảo Liễu Nhị Long, nói cho nàng biết rằng thân thể hồn thú này còn có thể có ích trong tương lai. Sau khi vài cái đập, Đại Địa Chi Vương đã không có lực phản kháng nữa, cảm giác không còn thú vị nữa nên Liễu Nhị Long mới dừng lại.

Đang lúc tất cả mọi người tưởng rằng tràng bạo lực này đã đến lúc chấm dứt thì nghe thấy Liễu Nhị Long trong miệng thì thào nói : "Ngươi phá hỏng chuyện tốt của lão nương, Cho ngươi không có cả khả năng hối hận này."

Nàng vừa nói một câu thì Long trảo của nàng liên tục chém xuống từng bộ phận thân thể của Đại Địa Chi Vương, đầu tiên là chém bay hạt châu biến dị kia, sau đó là đuôi, tứ chi. Chỉ trong chốc lát địa công phu, nó vốn là một hồn thú cường hãn nhưng nay chỉ còn có thân thể và đầu dính vào nhau, xung quanh thân thể bầy nhầy toàn máu vẩy và thịt của nó.

Nhưng Đại Địa Chi Vương này cũng thật sự có sức sống quá mạnh, dù như thế nhưng nó vẫn còn có một chút hơi thở.

Liễu Nhị Long long trảo vung lên, thân thể Đại Địa Chi Vương bị vứt lên không trung như một bao cát, vừa đúng rơi đến trước mặt Sử Lai Khắc Thất Quái, "Tên kia, đúng rồi tên mập mạp ngươi đó, cái này là cho ngươi. Ngươi cũng là hỏa thuộc tính, vừa lúc hợp dùng."

Ngay lúc thân thể Đại Địa Chi Vương rơi ầm ầm xuống trước mặt Sử Lai Khắc Thất Quái thì cả bẩy người cơ hồ đều lùi từng bước lại phía sau, ba cô gái khi chứng kiến tràng diễn thảm thiết này thì mặt đã tái nhợt, nếu như không phải trước kia từng được Đại Sư tiến hành đặc huấn thì sợ rằng hiện tại cũng đã nôn mửa hết cả rồi.

" Cấp, cho ta......" Mã Hồng Tuấn nhìn con hỏa long khủng khiếp kia, hỏi dò.

"Còn không nhanh lên ? Lão nương cho ngươi thì nhất định là của ngươi, đừng nói nhảm nữa." Đôi mắt rồng của Liễu Nhị Long trừng lên, nhất thời khiến Mã Hồng Tuấn sợ đến suýt nữa ngã ngửa. Lúc này mới vội vã động thủ, mang theo vẻ cực kỳ từ bi mà kết thúc tính mạng đầy đau khổ của Đại Địa Chi Vương

Hồng quang dần nhạt, Liễu Nhị Long một lần nữa khôi phục hình người, ánh mắt rực lửa dã hoàn toàn biến thành lạnh như băng, có chút u oán quét qua Đại sư liếc mắt một cái, rồi tự nhiên quay về lầu vải ngủ.

Ngoài Mã Hồng Tuấn rất nhanh ngồi xuống bắt đầu phóng xuất ra vũ hồn của chính mình để hấp thu hồn hoàn, thì những người khác đều đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích, tựa hồ sợ phát ra thanh âm gì đó khiến Liễu Nhị Long tức giận.

Nửa khắc sau, Triệu Vô Cực nhìn trộm nhìn lều vải phía sau một cái, thấp giọng nói:" Thật khó tưởng tượng, lúc trước ta cùng ở trong một lều vải với một con bạo long hình người. Phất Lan Đức, trước kia ngươi nói tính tình Nhị Long muội của ngươi không tốt ta còn không quá tin tưởng, nàng xinh đẹp như vậy cơ mà. Nhưng hiện tại ta mới biết được, ngươi một điểm cũng không khoa trương, thậm chí nói còn chưa đủ.Ta quyết định, sau này ta sẽ gác đêm. Ai cũng không thể tranh cùng ta được."

Phất Lan Đức liên tục gật đầu, nói: "Tiểu mập mạp hấp thu hồn hoàn, ta là sư phụ sẽ thay hắn hộ pháp. Tiểu Cương, ngươi đi ngủ đi. Nơi này có ta cùng Vô cực là được."

"Ngủ cái đầu ngươi." Đại sư cực kỳ buồn bực trừng mắt nhìn Phất Lan Đức, lúc này ngọn lửa trong lòng hắn đã hoàn toàn bị dập tắt, nhìn lều vải một chút, trực tiếp đi tới bên cạnh một cây đại thụ mà ngồi xuống, nhắm mắt lại không nói được một lời.

Đái Mộc Bạch ho khan một tiếng, "Nhị long sư phụ thật sự là thần tượng của ta. Hiện tại ta mới biết được, cái gì mới là bạo lực chân chính. Khó trách nàng được xưng là Sát Lục chi giác trong Koàng kim thiết tam giác."

Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh ba cô gái kể cả một giây đồng hồ cũng không muốn tiếp tục đứng lại ở đây nữa, nhanh chóng chạy về lều vải, về phần tràng cảnh vừa rồi Liễu Nhị Long bộc phát có thể ảnh hưởng đến giấc ngủ của các nàng hay không, cũng chỉ có các nàng mới tự biết được thôi.

Áo Tư Tạp lôi kéo Đường Tam, "Xem ra hôm nay cũng không cần ngươi gác đêm. Tiểu Tam, Đái lão đại, chúng ta cũng trở về ngủ thôi."

Trở lại lều vải, bởi vì bớt đi Mã Hồng Tuấn, mà lúc này Đường Tam đã tỉnh táo lại, để Đái Mộc Bạch cùng Áo Tư Tạp nằm bên ngoài cùng, Đường Tam phải kiếm đồ để chèn vào giữa hắn và Tiểu Vũ, lúc này mới dám nằm xuống. Chỉ bất quá, lúc này sáu người trong lều vải, trong đầu mỗi người đều đang diễn ra tràng cảnh con Hỏa long điên cuồng tàn phá, chém giết. Đây mới là thực lực chân chính của hồn sư cấp cao, hồn thú năm nghìn năm mà chỉ trong chốc lát đã bị hủy diệt, hơn nữa lại còn bị chặt thành khúc theo một phương pháp đặc thù như vậy.

Một đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày tiếp theo mọi người mới từ lều vải chui ra, Mã Hồng Tuấn vẫn ngồi tại chỗ như trước tối. Chỉ là lúc này hắn đã có biến hóa không nhỏ.

Đầu tiên là bốn cái hồn hoàn, hai vàng hai tím. Lúc trước hắn dùng tiên phẩm dược thảo nên thân thể gầy đi một chút nhưng bây giờ thân thể tựa hồ lại béo thêm một chút. Hơi thở cả người tràn ngập sự bạo liệt của Hỏa thuộc tính.

Vẻ mặt Phất Lan Đức đầy hài lòng đứng ở bên người mập mạp, chính đệ tử của mình có thể đạt được hồn hoàn thứ tư sớm hơn so với Đường Tam đã khiến hắn rất hài lòng. Con người luôn có hư vinh, hắn cũng không ngoại lệ. "Phất Lan Đức viện trưởng, mập mạp còn chưa hấp thu xong hồn hoàn sao?" Đường Tam có chút kinh ngạc hỏi. Nói đại khái, hấp thu hồn hoàn chỉ cần nửa canh giờ là đủ rồi, nhưng bây giờ đã là suốt một đêm.

Phất Lan Đức nói:" Đã sớm hấp thu xong rồi, là ta bảo hắn tiếp tục tu luyện, để cho năng lượng do hồn hoàn mang đến dung hợp hoàn toàn với thân thể, hồn hoàn của Đại Địa Chi Vương lại cực kỳ thích hợp với hắn cho nên kỹ năng của hồn hoàn thứ tư này sẽ không tệ. Các ngươi hãy cố gắng nhanh tìm được đệ tứ hồn hoàn cho chính mình đi."

Làm ba cô gái thư thái hơn rất nhiều chính là xương cốt của Đại Địa Chi Vương ngày hôm qua đã biến mất không thấy đâu nữa, chắc chắn là do Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực dọn sạch qua rồi. Nhưng chỗ lõm trên mặt đất vẫn như nhắc nhở mọi người đến một hồi chiến đấu hoàn toàn ngược đãi.

Mọi người rửa mặt mũi qua loa một chút rồi ăn sáng, cũng lúc đó Mã Hồng Tuấn cũng từ trong tu luyện tỉnh táo lại. Một tiếng phượng kêu rất to từ trong miệng hắn phát ra, thân thể béo mập của hắn đứng lên, toàn thân lưu chuyển hỏa quang, ánh sáng màu đỏ kim trong nháy mắt phóng thích, rồi sau đó thu liễm lại, bốn cái hồn hoàn lặng yên dung nhập trong cơ thể. Trong sát na đôi mắt mở ra, tinh quang lóe lên, bộ dáng cực kỳ anh minh thần vũ.

Đang khi mọi người của Sử Lai Khắc Thất Quái chuẩn bị hỏi mập mạp một chút cảm thụ sau khi hấp thu đệ tứ hồn hoàn như thế nào, thì một tiếng hét đầy vẻ tức giận xé gió truyền đến từ một lều vải," Sáng sớm như vậy mà ai đã làm loạn cả lên thế?"

Mập mạp đang đắc ý khi đến thanh âm này thì thân thể lập tức rùng mình một cái, không chút do dự lắc mình trốn ra sau lưng của Phất Lan Đức.

Phất Lan Đức nhíu nhíu mày," Trốn cái gì. Chẳng lẽ Nhị Long sư phụ của các ngươi lại thật sự ra tay với các ngươi hả? Các ngươi cần phải biết nàng đã không còn nhỏ, nội tiết có chút mất cân đối. Tính tình điên loạn một chút là chuyện bình thường mà thôi ."

"Phất Lan Đức, có phải ngươi muốn chết không?" Thanh âm Phất Lan Đức rất thấp nhưng không ngờ thính lực của Liễu Nhị Long lại tốt như vậy.

Ngay lập tức một bạo long hình người quần áo không chỉnh tề từ trong trướng bồng vọt ra.

Liễu Nhị Long khóe mắt đã có chút hồng lên, hiển nhiên là đêm hôm qua không ngủ được. Mới đầu, nàng còn kỳ vọng đại sư có thể tiến vào trong trướng bồng (lều trại) cùng nàng tiếp tục kích tình. Đợi rồi lại chờ mà không thấy đại sư đến. Tâm tình của Liễu Nhị Long hẳn là có thể tưởng tượng ra được.

"Ách... Nhị Long, ngươi cứ coi như là ta chưa nói gì cả."Phất Lan Đức lúc này cũng chẳng dám trêu chọc nàng, đồng thời than thầm trong lòng, có chút cầu xin nhìn về phía đại sư đang ngồi ăn ở một bên với vẻ mặt đạm mạc.

"Nhị Long, đủ rồi." Đại sư rốt cục cũng mở miệng.

Liễu Nhị Long vốn đang hướng tới thân thể Phất Lan Đức chợt dừng lại, quay đầu nhìn về phía đại sư, thân thể kiều nhu run lên nhè nhẹ, "Ngươi là đồ tồi. Toàn khi phụ ta thôi." Nói xong những lời này, nàng lao mạnh vào trong trướng bồng, trên không trung còn lưu lại liên tiếp những giọt nước long lanh trong suốt.

Đại sư thống khổ nhắm hai mắt lại, mặc dù hắn không nói gì nhưng các ngón tay đã siết chặt lại với nhau.

Sau nửa canh giờ, đoàn người sau khi đã thu thập đầy đủ lại tiếp tục lên đường, chỉ bất quá hào khí thực sự trở nên tinh diệu hơn rất nhiều.

Một mình Liễu Nhị Long âm trầm đi phía sau cùng đoàn người, đại sư, Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực đi phía trước, ngược lại để cho Sử Lai Khắc thất quái đi ở giữa.

Áo Tư Tạp huých huých Mã Hồng Tuấn, "Mập mạp, kiếm được hồn hoàn thứ tư rồi, cảm giác ra sao? Hấp thu tốt chứ?"

Mã Hồng Tuấn gật đầu nói: "Rất dễ dàng a, chỉ hơn nửa canh giờ một chút mà thôi, còn không mang đến cho ta ngay cả một điểm phiền toái. Thật sự là kỳ quái. Chẳng lẽ đầu đại địa chi vương kia ngược lại đã được Nhị Long sư phụ buông tha cho một hy vọng sống, thật sự có thể cho ta giải thoát cho nó mới tùy ý do ta hấp thu sao?"

Đường Tam nói: "Từ một ý nghĩa nào đó đi lên mà nói, loại tình huống này có khả năng xảy ra. Sư phụ nghiên cứu qua, nếu hồn thú bị giết lúc oán niệm không sâu, vậy thì hấp thu sẽ tương đối dễ dàng. Trái lại, nếu oán niệm của hồn thú cực kỳ sâu sắc, vậy thì lúc hấp thu cũng sẽ trở nên rất khó khăn. Ta lần trước lúc hấp thu hồn hoàn Nhân Diện Ma Chu, chính là loại tình huống này. Nhưng là, sư phụ cũng đã nói qua, có hai chủng loại hồn thú mà sau khi tử vong bị hấp thụ hồn hoàn là có lợi nhất đối với hồn sư. Một loại chính là hồn thú tràn ngập oán niệm cực đoan, ở dưới loại tình huống này, tỷ lệ có được hồn cốt cũng sẽ gia tăng mạnh. Một loại tình huống khác, chính là hồn thú tự nguyện bị giết chết. Tự nguyện trở thành hồn hoàn của hồn sư thì cơ hồ có tỷ lệ đến trăm phần trăm có được hồn cốt, hơn nữa hồn hoàn lại được hấp thu một cách hoàn mỹ, không bị hạn chế bởi cấp bậc thời gian tu vi (nguyên văn là không bị hạn chế bởi niên hạn). Nói cách khác, cho dù chúng ta bây giờ chỉ có bốn mươi cấp, nếu là có một đầu vạn niên hồn thú nguyện ý để chúng ta giết chết và hấp thu hồn hoàn của nó, chúng ta cũng sẽ không gặp phải trường hợp bị cắn trả."

"Tốt vậy sao?" Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn đồng thanh nói.

Một bên là Đái Mộc Bạch nói: "Tốt cái gì mà tốt?Các ngươi tưởng là dễ dàng lắm a!Hồn thú tự nguyện cho các ngươi giết, nguyện ý trao hồn hòan cho ngươi? Điều này chỉ là tình huống vô cùng lý tưởng mới có thể gặp được. Hoặc căn bản có thể nói là không thể nào mà xuất hiện được."

Tiểu Vũ lay động đóa Tương Tư Đoạn Trường Hồng trong tay mình, lạnh nhạt nói: "Không có chuyện gì là không có khả năng cả. Dưới tình huống cơ duyên xảo hợp. Có thể cũng gặp phải chứ."

Mập mạp có chút thất vọng nói: "Nếu đã nói như vậy. Hồn hoàn này ta hấp thụ cũng không phải là loại thứ nhất, mà cũng không phải là loại tình huống thứ hai rồi?"

Đường Tam nói: "Nếu đầu đại địa chi vương nọ là bị Nhị Long tiền bối giết, có lẽ là gặp phải tình huống thứ nhất đó."

Nghe xong lời này của hắn, mọi người không khỏi rùng mình một cái, hồi tưởng đến công kích cuồng bạo của Liễu Nhị Long ngày hôm qua, mỗi người từ đáy lòng đều có chút kinh sợ.

Đường Tam tiếp tục nói: "Tình huống thứ nhất xuất hiện khó khăn cũng rất lớn, muốn làm cho oán niệm của hồn thú đạt đến cực hạn, hầu hết đều phải do chính mình động thủ. Không thể nhờ vào người khác, như thế sẽ làm phân tán oán niệm của hồn thú. Nhưng là, dựa theo tình huống bình thường mà nói, hồn sư đều muốn liệp sát hồn thú cường đại hơn so với mình một chút. Rất khó làm được tình huống như ngày hôm qua, Nhị Long sư phụ thuần ngược (hòan toàn ngược đãi), tự nhiên không cách nào đạt thành. Nhưng mà Nhị Long sư phụ ngay hôm qua ngược lại có thể thuần ngược đầu đại địa chi vương nọ, cũng là bởi vì thực lực của nó còn kém Nhị Long sư phụ quá lớn, cho dù Nhị Long sư phụ bây giờ cần cả hồn hoàn phụ gia, cũng dám chắc sẽ không lựa chọn nó."

Áo Tư Tạp nói một cách chắn chắc: "Khó trách hồn cốt lại ít như vậy. Hai loại tình huống này đều quá mực cực đoan. Được rồi, mập mạp, hồn kỹ thứ tư của ngươi là gì?"

Mập mạp trong mắt lộ ra vẻ thần bí: "Đến lúc có cơ hội động thủ.Ta sẽ cho các ngươi xem. Cảm giác rất đúng a! Đáng tiếc là phạm vi công kích hơi nhỏ một chút. Hơn nữa không có cách nào tập trung vào đối phương để phóng thích."

Mặt trời chưa lên, nhiệt độ trong sâm lâm lúc sáng sơm có thấp một chút. Độ ẩm trong không khí lại hết sức sung túc, bởi vậy tạo thành những làn thần vụ mê mông (mê trong mê ảo, mông là từ cổ, ví dụ đồng không mông quạnh. Ở đây tạm hiểu mê mông nghĩa là một khoảng mờ mịt).

Vụ khí lạnh như băng mà ướt át lững lờ trôi nổi, theo làn gió nhẹ mà phiêu đãng. Lúc này chính là lúc mặt trời còn chưa hoàn toàn mọc lên, cũng là lúc vụ khí nồng đậm nhất.

Đường Tam từ trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra một cái bình nhỏ, từ bên trong dốc ra một ít viên thuốc nhỏ màu đen, đưa cho mỗi người một viên kể cả Phất Lan Đức, đại sư đi phía trước.

"Đây là cái gì?" Phất Lan Đức nhìn viên thuốc nhỏ như hạt gạo, nghi hoặc nhìn về phía Đường Tam hỏi.

Đường Tam nói: "Đây là Khứ Chướng Hoàn (viên phòng khí độc) do ta tự mình chế tạo. Bên trong thụ lâm cùng thâm sơn vào sáng sớm thường có chướng khí, cũng có loại chướng khí vô cùng độc hại, ăn Khứ Chướng Hoàn này ít nhất có thể tránh được đại bộ phận chướng khí xâm nhập, cũng có tác dụng giúp cho đầu óc tính táo (đề thần tỉnh não)."

Phất Lan Đức chợt nói: "Đây đều là lão quái vật Độc Cô Bác kia dạy ngươi sao?Xem ra ngươi cũng từ nơi hắn học được không ít."

Đường Tam mỉm cười, cũng không có giải thích. Có nửa năm cùng Độc Cô Bác ở một chỗ trao đổi lẫn nhau, hắn có sử dụng dược vật cũng sẽ không làm mọi người hoài nghi. Càng không ai nghĩ hắn trước đó bẩm sinh vốn đã có khả năng sử dụng dược vật rồi.

Làn thần vụ càng ngày càng đậm, cái lạnh sáng sớm mặc dù đối với những hồn sư đã ngoài bốn mươi cấp bọn họ không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng có thể thấy càng ngày càng kém.

Phất Lan Đức cẩn thận nói: "Mọi người cẩn thận một chút, có một ít hồn thú chuyên thích hành động vào sáng sớm, bây giờ tầm nhìn quá kém, tụ tập lại gần một chút, đề phòng bất trắc."

Liễu Nhị Long bước nhanh vài bước, đi tới bên cạnh Phất Lan Đức, vỗ vỗ bả vai Triệu Vô Cực, "Ngươi đi xuống phía sau đi. Chúng ta đổi chỗ."

Mặc dù Liễu Nhị Long nhìn qua đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, nhưng Triệu Vô Cực cũng không dám cùng nàng nói thêm cái gì, nhanh chóng cùng nàng thay đổi vị trí.

Liễu Nhị Long liếc mắt nhìn đại sư một cái, đứng ở bên cạnh hắn, cùng Phất Lan Đức cả hai bảo vệ cho đại sư. Mặc dù quá trình này rất đơn giản nhưng là ai nấy đều thấy được Liễu Nhị Long là lo cho người có thực lực yếu nhất ở đây là đại sư trong thần vụ gặp phải nguy hiểm gì đó, phải tự mình bảo vệ hắn.

Đại sư tự nhiên đã hiểu được ý tứ của Liễu Nhị Long, trong lòng thầm than một tiếng, cũng không có nói cái gì, như cũ lặng yên hướng phía trước đi tới.

Chính lúc mọi người đang đi tới trước không được ba trăm thước thì đột nhiên, một trận gió lạ từ phía trước thổi tới. Thần vụ trong sự kích động cũng đã đổi màu, vốn đang là vụ khí màu trắng nồng đậm trong nháy mắt biến thành màu hồng phấn, trực tiếp hướng mọi người bao phủ tới. Trong vụ khí nồng đậm màu hồng phấn có vị ngọt nhàn nhạt, có cảm giác làm kẻ khác phải đam mê.

"Mọi người cẩn thận, trong vụ khí có độc." Phất Lan Đức hét lớn một tiếng, cùng Liễu Nhị Long đồng thời xuất chưởng vỗ ra phía trước, nương vào hồn lực hùng hậu muốn khiến cho độc vụ trước mặt tiêu tán. Đồng thời trong lòng cũng âm thầm than thở lúc trước Đường Tam đã vị vũ trù mâu (đoán được trời mưa - tiên đoán siêu). Đây tựa hồ chính là chướng khí mà hắn đã nói sao.

Nhưng là, rất nhanh mọi người đều đã cảm giác được có gì đó không đúng, bất ngờ độc vụ so với trong tưởng tượng của bọn hắn còn mạnh mẽ hơn nhiều. Mặc dù Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long có thể đánh cho độc vụ tản mác ra, nhưng rất nhanh lại ngưng tụ dày đặc trở lại. Chỉ là vài lần công phu trong nháy mắt, bên cạnh mọi người đều đã lộ ra một mảnh vụ khí màu phấn hồng. Khiến cho đoàn người Sử Lai Khắc học viện giật mình nhất chính là, ở bên trong vụ khí màu phấn hồng nọ, khả năng nhìn của bọn họ đã bị giảm tới mức thấp nhất, sợ là ngay cả người bên cạnh cũng khó lòng nhìn rõ.

"Đây không phải là chướng khí.Tiểu Áo, giải độc tiểu tịch tràng." Đường Tam đột nhiên hét lớn một tiếng, ngay sau đó quang mang tử kim sắc trong đôi mắt hắn phóng ra. Bất kỳ một ai trong vụ khí dày đặc này đều không nhìn thấy rõ, nhưng hắn dựa vào giới tử cảnh giới của tử cực ma đồng khiến cho ảnh hưởng của vụ khí giảm đi rất nhiều. Cảnh vật chung quanh mơ hồ còn có thể thấy được.

"Cẩn thận, là hồn thú." Đường Tam lại cao giọng quát, tay phải tìm kiếm, trước tiên đã nắm chặt lấy bàn tay Tiểu Vũ, đồng thời phóng thích lam ngân thảo bay nhanh ra, hướng tới bốn phương tám hướng lan tràn. Đem mọi người trong vòng mười thước chung quanh hoàn thành việc cảnh báo.

Tay lấy Như Ý Bách Bảo Nang, rút ra một cây hoa lớn màu phấn nhàn nhạt.Cây hoa này không có lá, thân dài ba thước, đóa hoa cực lớn, đường kính rộng chừng hơn thước, mỗi một cánh hoa nhìn qua cũng đều như một phiến thủy tinh trong suốt bình thường. Nhụy hoa màu tím nhạt, tựa như một khỏa tử sắc toản thạch (hột xoàn màu tím) khảm lên đó vậy, hương thơm kinh người từ trong hoa tỏa ra, thấm sâu vào lòng người.

Sau khi Đường Tam lấy đóa hoa này ra, một màn kỳ dị lập tức xuất hiện, lấy Đường Tam làm trung tâm, trong phạm vi đường kính mười thước, nùng vụ màu phấn hồng nọ như tuyết ngộ cổn thủy (tuyết gặp nước nóng) trong khoảnh khắc nhanh chóng tan ra, hình thành một vòng khí lưu màu tím nhàn nhạt hướng ra chung quanh nhanh chóng bay đi, đoàn người Sử Lai Khắc lúc này mới một lần nữa thấy rõ được những người khác.

"Mọi người đều ở trong này, không nên tự ý ra ngoài." Đường Tam tay trái cẩn thận cầm đóa đại hoa kia, tỉnh táo quan sát nùng vụ màu hồng phấn đang che chắn ở trước mặt. Mọi người rõ ràng chứng kiến, lúc này ở chung quanh thân thể bọn họ đã hình thành một cái lồng vô hình bằng khí màu tím. Mặc cho vụ khí dày đặc màu phấn hồng cùng ngọn gió lạ thổi từ trong rừng có lắc mạnh như thế nào, phấn hồng sắc vụ khí nọ cũng vô pháp xâm nhập phạm vi mười thước trong này.

"Trong tay ta chính là U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, có công hiệu trung hòa mọi loại độc, trong phạm vi ảnh hưởng của nó, bất kỳ độc tố nào cũng đều bị mất tác dụng. Mọi người tạm thời không nên tự ý rời khỏi phạm vi này. Mảng nùng vụ này tựa hồ là do hồn thú tạo ra, hơn nữa còn là một đám hồn thú. Chúng ta đã bị bao vây rồi."

Đại Sư biết con mắt Đường Tam có chút công phu, lập tức hỏi tới :"Tiểu Tam, ngươi có thể hay không thấy rõ bộ dạng của hồn thú này?"

Với kinh nghiệm của hắn, chỉ cần Đường Tam có thể nói ra bộ dạng của hồn thú, hắn tất có thể phán đoán gặp loại hồn thú nào, việc đối phó dĩ nhiên cũng trở nên đơn giản hơn.

Đường Tam nói:"Để con thử xem." Thúc dục huyền thiên công, Đường Tam công tụ hai mắt, trong mắt, quang mang tử kim sắc chợt cường thịnh, hai đạo ánh sang từ trong đôi mắt phóng ra, hướng tới phương hướng của hồn thú kia nhìn lại.

Tiên phẩm dược thảo Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ làm cho tử cực ma đồng của Đường Tam đích sinh ra biến dị vô cùng lớn, chẳng những có thể xem rõ ràng hơn, hơn nữa cũng có lực xuyên thấu. Thậm chí có thể sử dụng để đánh sâu vào tinh thần đối thủ.

Lúc này, dưới sự thúc dục toàn lực của Đường Tam, ánh mắt phá vỡ tầng sương mù dày đặc, dần dần thấy rõ hồn thú kia.

Khi hắn nhìn thấy hồn thú này rõ ràng không khỏi hít sâu vào một chút không khí, thân mình hồn thú này thực lực không thể không sợ, đáng sợ hơn là, số lượng thật sự nhiều lắm.

"Sư phụ, là hồn thú Phấn hồng nữ lang."

Đại Sư sửng sốt một chút,"Ngươi không nhìn lầm chứ? Phấn hồng nữ lang mặc dù có độc, nhưng cho dù là vạn năm cấp bậc cũng không có khả năng sinh ra đại diện tích độc vụ tập kích chúng ta."

Đường Tam sắc mặt ngưng trọng nói:"Sư phụ, ta dám chắc, hơn nữa ta cũng biết tại sao lại có thể sinh ra độc vụ nồng nặc như vậy, bởi vì, bên ngoài phấn hồng nữ lang không dưới một ngàn, mặc dù đa số đều chỉ là trăm năm cấp bậc, nhưng với số lượng đông đảo như thế, Phấn hồng nữ lang hoàn toàn có thể đạt đến trình độ phóng thích như thế."

"Cái gì? Hơn một ngàn? Điều này sao có thể?" Đại Sư trong mắt toát ra vẻ kinh hãi, sắc mặt có chút cứng ngắc, trở nên ngưng trọng đứng lên.

"Các ngươi đang nói cái gì? Cái gì Phấn hồng nữ lang?" Liễu nhị long nhịn không được hỏi.

Đại Sư trầm giọng nói:"Phấn hồng nữ lang thị một loại hồn thú, ngoại hình cùng loại với bò cạp, so với "Đại Địa Chi Vương" bẩm sinh đều yếu kém hơn rất nhiều. Là một loại quần cư hồn thú, tính tình ôn hòa. Bởi vì thân thể hiện ra vi phấn hồng sắc trong suốt, ngoại mạo huyễn lệ nên có xưng hào là Phấn hồng nữ lang. Bình thường mà nói, chúng nó rất ít chủ động tập kích loài người, thấy hồn sư chỉ biết tránh ra xa xa."

"Mỗi một cái quần thể phấn hồng nữ lang số lượng ước chừng sẽ có từ vài chục đến hơn một trăm cá thể, có một cá thể cường đại nhất lãnh đạo. Vì không để tộc nhân quá siêu việt, một khi có tộc nhân nào đó tiến hóa quá nhanh đều sẽ bị tộc trưởng cường đại nhất giết chết, vì lý do này mà hồn thú này rất ít xuất hiện vạn năm cấp bậc tồn tại, thậm chí ngay cả ngàn năm cũng rất ít."

Phất Lan Đức nhíu mày nói:"Vậy loại hồn thú này năng lực công kích là cái gì? Chỉ là độc sao?"

Đại Sư gật đầu, nói:"Đúng vậy, hơn nữa độc của chúng nó cũng không cường đại. Lúc trước Đường Tam liệp giết Nhân diện ma chu, chính là thiên địch của chúng nó. Một đầu Nhân diện ma chu thậm chí có thể dễ dàng đích giết chết một trăm đầu phấn hồng nữ lang quần tộc. Là một hồn thú hoàn toàn dùng độc công kích, chúng nó coi như hồn thú cấp thấp, độc của chúng nó rất đặc thù, là một loại độc tố gây hưng phấn, hít vào 1 ít chẳng những không có hại, ngược lại sẽ làm sinh vật trở nên hưng phấn. Nhưng nếu hít vào quá nhiều, sẽ từ từ trở nên kháng phấn, đến 1 mức độ nào đó, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tánh mạng lực, dẫn đến tử vong. Bởi vì tự thân nhỏ yếu, sự tiến hóa của chúng càng khó khăn, không ít trở thành thực vật cho đám cao cấp hồn thú. Nếu dựa theo lời Tiểu Tam, trước mắt chúng ta gặp phải chính là một đám ngàn phấn hồng nữ lang quần tộc, vậy, ta có thể kết luận, tại đây, trong cái quần tộc này, tất nhiên xuất hiện Phấn hồng nương nương."

"Phấn hồng nương nương là Phấn hồng nữ lang đích biến dị, cũng là tối cường đại đích Phấn hồng nữ lang. Muốn sinh ra loại biến dị này, đầu tiên phải chính mình có hơn ba ngàn năm tu vi. Tiếp theo phải ít cắn nuốt ít nhất quá trăm đầu bổn tộc tộc nhân. Loại Phấn hồng nương nương này, một khi xuất hiện, sẽ tụ tập một lượng tộc nhân lớn, bởi vì thực lực nàng lớn hơn rất nhiều so với đa số phấn hồng nữ lang bình thường, bởi vậy, cho dù có bị cắn nuốt, đại đa số Phấn hồng nữ lang vẫn còn nguyện ý theo nàng."

"Một Phấn hồng nữ lang, thậm chí không cách nào tạo thành thương tổn đối mười cấp hồn sư, nhưng một Phấn hồng nương nương sử dụng độc tố, lại đủ để làm cho năm mươi cấp hồn sư kháng phấn đến chết. Loại độc tố đặc thù này rất khó lòng phòng bị. Thậm chí có thể thông qua da tay xâm nhập vào bên trong cơ thể. Nơi đây tụ tập hơn một ngàn đầu phấn hồng nữ lang phóng thích độc vụ, chính là muốn làm cho chúng ta bị độc chết ở chỗ này. Chỉ là ta không rõ, tại sao tính tình luôn ôn hòa như Phấn hồng nữ lang lại đối với chúng ta sinh ra đại địch ý như vậy, tựa hồ như là ở đây phục kích chúng ta."

Trong khi Đại Sư giảng thuật về đặc tính phấn hồng nữ lang, Đường Tam một mực bên cạnh yên lặng tự hỏi, lúc này nghe Đại Sư thuyết đến nơi đây, hắn nói:"Sư phụ, ngài nói có thể hay không bởi vì đầu "Đại Địa chi vương" bị hại đêm hôm qua? "Đại Địa chi vương" cùng Phấn hồng nữ lang giống nhau, đều thuộc về loại bò cạp ma thú, có lẽ là có liên quan?"

Đại Sư trong mắt quang mang chợt lóe,"Cũng có thể, chẳng lẽ, Phấn hồng nương nương của quần tộc này cùng đầu "Đại Địa vua" ngày hôm qua là bạn lữ? Điều này rất có thể. Trí tuệ hồn thú theo tu vi mà gia tăng, cho dù là Phấn hồng nương nương, trong các loại hồn thú cũng chỉ là một loại hồn thú yếu ớt. Mà "Đại Địa chi vương" trong đồng loại cũng là một tồn tại thượng đẳng, "Đại Địa chi vương" là một loại hồn thú bá đạo, thậm chí đối với Nhân diện ma chu đều có tác dụng khắc chế nhất định. Nếu nói Phấn hồng nương nương dùng chính thân mình ký thác nó, lý luận trên hoàn toàn có thể xảy ra. Mà đầu "Đại Địa chi vương" tại Lạc Nhật sâm lâm thực lực hẳn là có thể nói là cũng rất cao. Hơn nữa, đây là một quần tộc Phấn hồng nữ lang khổng lồ, đủ để hoàng hoành một cõi."

Phất Lan Đức nhìn thoáng qua Liễu Nhị Long, bật cười nói:"Ngươi ngược đãi lão công của nhân gia, bây giờ nhân gia tới báo thù a."

Liễu nhị long trong mắt lóe ra hàn quang: "Báo thù? Hảo a! Ta đây sẽ giết ra ngoài, để chúng nó đồng mệnh uyên ương a."

Đại Sư nghiêm sắc nói:"Hơn một ngàn đầu phấn hồng nữ lang ngưng tụ độc vụ không phải chuyện đùa, không thể khinh thường. Vừa rồi chúng ta đều bị độc tố xâm nhập một chút, nếu không có Tiểu Tam có kỳ phẩm hoa khắc độc, tình huống sẽ rất khó nói. Bây giờ có mấy cái biện pháp có thể giải quyết vấn đề. Một người trong chúng ta bằng đặc tính kháng độc của đóa hoa này lao ra, phương pháp ổn thỏa hơn là do Phất Lan Đức sử dụng năng lực phi hành đưa chúng ta ra khỏi cái khu vực này, chỉ cần ra khỏi khu vực này sẽ không có vấn đề khác. Nhưng cách này cũng đồng dạng sẽ có thể gặp phải các loại hồn thú nguy hiểm đánh lén. Tiểu Tam, ngươi đối với độc hiểu rõ nhất, ngươi đề nghị như thế nào?"

Đường Tam nói:"Phấn hồng nữ lang dù sao cũng không có lực công kích, thực lực chúng vẫn còn có thể ngạnh kháng tốt. Chỉ cần bảo trì trận hình dày đặc, tốt nhất là khiến cho đầu Phấn hồng nương nương nhịn không được lao ra động thủ. Chỉ cần giải quyết nàng, hồn thú như đám quần long vô thủ tự nhiên sẽ thối lui. Mọi người hãy lấy ta làm trung tâm, trong phạm vi đường kính mười thước, sẽ không bị độc tố xâm phạm."

Phất Lan Đức gật đầu, nói:"Hảo, cứ như vậy đi, việc này không nên chậm trễ, Tiểu Tam, nếu ngươi có thể thấy tình hình bên ngoài, do ngươi chỉ đường. Vô Cực cản phía sau, Nhị Long, Đại Sư, chúng ta phía trước. Mộc Bạch, các ngươi mấy người cứ ở giữa, chú ý bảo vệ Tiểu Tam, Tiểu Áo và Vinh Vinh, nhất là Tiểu Tam trong tay có U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, xuất phát."

Có thể phân tích phán đoán chuẩn xác cục diện, tự nhiên mọi người bớt lo lắng, chiến ý mạnh mẽ, kể cả Đại Sư ở bên trong, mỗi người đều muốn phóng thích vũ hồn của chính mình ra.

Bởi vì thu hoạch được hồn hoàn thứ ba, vũ hồn của Đại Sư là La Tam pháo thân thể cũng xảy ra một ít biến hóa, chẳng những so với lúc trước lớn một chút, hơn nữa màu tím của bộ lông lại đậm hơn, có một ít chuyển thành màu vàng, nhìn bộ dạng hắn vậy, nếu Đại Sư thật sự có thể thu được chín hồn hoàn, nói không chừng nó cũng thật sự có thể tiến hóa thành hoàng kim thánh long đây.

Với sự chỉ dẫn của Đường Tam và U Hương Khỉ La Tiên Phẩm chống đỡ độc tố, mọi người cẩn thận từng bước hướng phía trước đi đến.

Đại Sư và Đường Tam phán đoán phi thường chính xác, tộc trưởng của quần tộc Phấn hồng nữ lang này đúng là một đầu Phấn hồng nương nương, cũng là bạn lữ của đầu "Đại Địa chi vương" xui xẻo ngày hôm qua.

Hồn thú có phương pháp truyền tin của hồn thú, "Đại Địa chi vương" chết thì tự nhiên tản mát ra một loại mùi, thông tri cho Phấn hồng nương nương, hơn nữa Mã Hồng Tuấn trên người có tồn tại hơi thở của "Đại Địa chi vương", tự nhiên đã bị nhân gia tìm tới cửa.

Vòng vây hoàn toàn do Phấn hồng nữ lang tạo thành cũng không quá lớn, nhưng Đường Tam rất nhanh phát hiện rằng không ổn.Theo di động của bọn họ, vòng vây cũng di động.

Lúc này, mặc dù thần vụ đã bị ánh mặt trời chiếu rọi xuống từ từ tiêu tán, nhưng chung quanh lại như trước vẫn là một tầng hồng mông độc khí, chỉ là so với trước nhìn qua yếu hơn một chút thôi.

Dừng cước bộ lại, Đường Tam nói:" Cứ như vậy thì không được, Phấn hồng nữ lang này cũng một mực di động, tầm mắt mơ hồ không rõ, lại ở trong rừng cây, tốc độ của chúng ta đã bị hạn chế, cứ như vậy, chỉ có thể một mực để chúng nó vây xung quanh. Mặc dù có U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, nhưng chúng ta cũng không để cứ như vậy được. Tiểu Áo, chuẩn bị ma cô tràng đi." Áo Tư Tạp tự hỏi nhìn về phía Phất Lan Đức, Phất Lan Đức lấy tay chỉ chỉ Đường Tam, "Tiểu Tam chỉ huy."

Hồn lực của Áo Tư Tạp có tiến bộ, dưới tình huống tiêu hao toàn bộ hồn lực, có thể chế ra mười hai phi hành ma cô tràng, vừa hay có thể thỏa mãn nhu cầu của mọi người.

Mặc dù bản thân hắn sử dụng phi hành ma cô tràng hiệu quả giảm phân nửa, nhưng có hai phi hành ma cô tràng cho hắn a (Phất Lan Đức thân mình vũ hồn có thể phi hành, không cần ma cô tràng phụ trợ), nhờ vậy cũng có thể cùng mọi người phi hành giống nhau.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx