Trên bầu trời đột nhiên phát sinh một màn này khiến cho chúng nhân đang quan khán đều đồng thanh “ồ” lên một tiếng.
Nhìn ba đạo ngân sắc quang ảnh kia, Hải Ba Đông trợn mắt há mồm, có chút sợ hãi than: “Tiểu tử này, sao trước đây chưa thấy hắn dùng chiêu đó vậy?”
Gia Hình Thiên lắc lắc đầu, vẻ ngưng trọng ngập trong mắt, có chút không chắc chắn nói: “Đây tựa hồ là thân pháp đấu kỹ hắn thường sử dụng, nhưng lúc này đã tiến vào một tầng mới, xem ra nguyên nhân là do hắn đã tiến vào cảnh giới Đấu Hoàng!?”
“Ba cái quang ảnh này … các ngươi có phân biệt được đâu là bổn tôn không?” Pháp Mã nhìn chằm chằm vào ba đạo quang ảnh trên bầu trời, cười khổ hỏi, cho dù hắn đã mở linh hồn cảm giác lực nhưng vẫn không phân biệt được trong ba đạo quang ảnh kia, đâu mới là bổn tôn của Tiêu Viêm.
Gia Hình Thiên và Hải Ba Đông nghe vậy, đều liếc mắt nhìn nhau rồi cười khổ lắc đầu.
“Thân pháp này thật là quỷ dị, khi thi triển ra không phải giống như có thêm hai phân thân sao? Lúc giao đấu cùng người khác, chỉ cần bổn tôn ẩn thân ở đâu đó là có thể tạo hiệu quả nhất kích xuất kỳ bất ý.” Ba người đối mắt nhau, đều sợ hãi liếm liếm môi. Những con bài chưa lật của tên gia hoả kia quả là tầng tầng lớp lớp.
... ... ... ... .
Trên không trung, khi nhìn thấy ba đạo quang ảnh áp đến thì sắc mặt Mộ Lan Tam Lão đã cực kỳ ngưng trọng. Họ cũng giống đám người Hải Ba Đông, căn bản là không phân biệt được đâu là bổn tôn của Tiêu Viêm.
Chuyện của bản thân thì bản thân là rõ nhất, Mộ Lan Tam Lão tự nhiên là biết nhược điểm công pháp của bọn họ là rất khó có thể cùng nhiều người giao chiến cùng lúc, bởi vì lực lượng không kịp truyền ra. Hôm nay mặc dù đối thủ chỉ là một mình Tiêu Viêm, nhưng không ai ngờ được Tiêu Viêm lại có thể xuất ra hai phân thân không phân biệt được thực hư với bản thể, điều này khiến cho Mộ Lan Tam Lão tức thì rơi vào khó khăn.
Ba đạo quang ảnh, hai giả một thật, nếu điều động lực lượng Đấu Tông lung tung mà phạm phải sai lầm thì sẽ có một người bị bổn tôn của Tiêu Viêm tấn công mãnh liệt. Mặc dù đó chỉ là trong khoảnh khắc, nhưng tới cấp bậc của bọn họ thì chỉ trong tích tắc này đã đủ để quyết định thắng bại của trận chiến.
Ngân sắc quang ảnh trong mắt ba người cấp tốc hiện rõ ra, ngân quang chiếu xạ khuôn mặt vô cùng âm tình bất định của ba người.
“Tự mình cẩn thận, phát hiện bản thể liền điều động lực lượng!” Trong thời khắc mấu chốt, Hổ đầu trưởng lão cắn răng một cái, lớn tiếng quát. Lúc này mà còn do dự sẽ khiến cho bọn họ rơi vào thế hạ phong. Nếu nghiêm túc quan sát, nói không chừng còn có thể nhìn ra một ít sơ hở trong thân pháp quỷ dị của Tiêu Viêm, từ đó có thể phát động một kích trí mạng.
Nghe vậy, hai tên trưởng lão còn lại cũng gật gật đầu, ánh mắt âm trầm nhanh chóng hiện lên hai đạo tinh quang không ngừng tìm kiếm sơ hở của hai đạo quang ảnh đang đến gần.
Ngay lúc ba người tập trung ánh mắt thì ba đạo quang ảnh đã tới, ngân quang chói lòa không chỉ làm cho tầm mắt của họ bị ngăn trở một chút, mà còn khiến lòng họ trầm xuống khi phát hiện trong ba đạo quang ảnh đều ẩn chứa lực lượng mênh mông.
Ngân sắc quang ảnh ngày càng gần, thân hình Hổ đầu trưởng lão không hề động đậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đạo quang ảnh kia, trong một khắc, đồng tử hắn co rút lại, có lẽ bởi vì cực độ tập trung nên hắn phát hiện cái quang ảnh này đột nhiên hơi bồng bềnh một chút, tầng ngân quang bên ngoài hơi giảm một chút để lộ ra một khuôn mặt lạnh lùng bên trong.
Chỉ thoáng nhìn một cái mà lông tóc toàn thân Hổ đầu trưởng lão đều dựng đứng, ánh mắt cố gắng căng ra, mặc dù là nhìn thấy một chút nhưng hắn cũng không dám khẳng định có phải là đối phương cố ý làm vậy để mình vận khởi lực lượng Đấu Tông hay không?
Ý niệm chỉ trong một cái chớp mắt, sau đó, hắn liền thấy gương mặt lạnh lùng kia hiện lên một nụ cười lạnh lẽo.
“Là thật!”
Nhìn thấy biểu tình nhân tính hoá trên gương mặt kia, Hổ đầu trưởng lão không hề chần chờ, thủ ấn vừa động, lực lượng Đấu Tông liền lập tức dung nhập vào cơ thể.
“Tiểu tử, hãy nhận lấy cái chết!”
Cảm nhận đươc lực lượng mênh mông trong cơ thể, trên mặt Hổ đầu trưởng lão liền toát lên vẻ dữ tợn, phát ra một tiếng rít gào tức giận. Trên nắm tay, huyết quang cấp tốc ngưng tụ thành một cái hổ thủ (đầu hổ) bằng năng lượng. Đầu hổ há to miệng, một mùi tanh hôi tán ra, răng nanh sắc bén như lợi khí mang theo vô tận lực lượng, bất kỳ vật gì bị nó cắn trúng đều phải hoá thành bột phấn!
Vô số ánh mắt lúc này đều tập trung tại chỗ này của vòng chiến, khi họ nhìn thấy khí thế đại phóng của Hổ đầu trưởng lão liền đoán được hắn đang nắm giữ cỗ lực lượng cường đại kia. Từng đạo ánh mắt đều nhìn về đạo ngân sắc quang ảnh đối diện. Nếu một quyền này của hắn có thể đánh trúng, mặc kệ là Tiêu Viêm ương ngạnh thế nào cũng phải trọng thương!
Lúc này, đám người Hải Ba Đông trái tim như muốn nhảy ra khỏi yết hầu (!!!). Không ít người hồi hộp nín thở theo dõi khiến sắc mặt đỏ bừng lên.
Giờ khắc này, một quyền của Hổ đầu trưởng lão đã ngưng tụ ánh mắt của mọi người.
Dưới ánh mắt của vô số người như vậy, Hổ đầu trưởng lão cực kỳ hung hãn đấm một quyền mang theo mênh mông lực lượng ùn ùn đập tới đạo ngân sắc quang ảnh kia.
"Bành!"
Âm thanh thân thể va chạm trầm thấp vang vọng ra. Sắc mặt mọi người đều trở nên trắng bệch, thật sự kích trúng sao?
Hổ đầu cự quyền hung hăng nện vào ngân quang, mà ở một khắc tiếng va chạm vang lên, sắc mặt của Hổ đầu trưởng lão trở nên cực kỳ khó coi. Đột nhiên kích động quát lên: “Cẩn thận, đây là giả!” Vừa cảnh báo xong, hắn liền thả lỏng lực lượng Đấu Tông trên người mình.
Nghe được tiếng cảnh báo của hắn, sắc mặt hai tên trưởng lão còn lại đột nhiên đại biến, Hùng trưởng lão phản ứng rất nhanh, tại khoảng khắc ngân sắc quang ảnh tiếp cận hắn đã hút lực lượng Đấu Tông vào cơ thể, rồi không hề do dự tung một quyền ẩn chứa lực lượng Đấu Tông hung hắn đánh tới.
Xuy!
Nắm tay chạm vào quang ảnh, sắc mặt Hùng trưởng lão lại lần nữa biến đổi, tức giận nói: “Lão Tam, cẩn thận, cũng là giả, bản thể ở chỗ ngươi!”
Khi tiếng hô của hắn truyền ra thì sắc mặt gã Sư trưởng lão cũng khó coi dị thường, bởi vì lúc này quang ảnh kia đã áp sát đến bên cạnh, không để hắn kịp có phản ứng nào. Khi hắn cảm nhận được lực lượng Đấu Tông đi vào cơ thể, còn chưa kịp sử dụng thì dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, đạo quang ảnh đã hung hăng và chạm với thân thể hắn.
"Bành! "
Âm thanh như lôi tạc (sấm sét) đinh tai nhức óc nhất thời vang vọng, sóng lửa khủng bố đã bạo phát.
Rắc rắc!
Sóng lửa quét qua trong chốc lát, trên không trung, một đạo nhân ảnh điên cuồng phun máu tươi, thân hình như chim gãy cánh rơi thẳng xuống mặt đất.
Nhìn thân ảnh rơi xuống ấy, vào lúc này khắp chiến trường là một mảnh tĩnh lặng như tờ. Dưới ánh mắt của mọi người, người bị trọng thương lại không phải là Sư đầu trưởng lão, cũng không phải là Hùng đầu trưởng lão mà ngân sắc quang ảnh kia chính là Hổ đầu trưởng lão!
Chúng nhân đều ngây dại, hướng ánh mắt lên không trung, liền thấy hắc bào thanh niên kia đang thở dốc, hoả giáp trên người gần như muốn vỡ vụn ra, một cái quyền ấn hình hổ đầu hiện trên lồng ngực, khoé miệng cũng lưu lại một vệt máu.
Vô số ánh mắt, kể cả hai gã trưởng lão còn lại cũng đều nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm đang thở dốc, trong lòng đầy sợ hãi. Rõ ràng trong ba đạo quang ảnh thì cái nhắm đến Hổ đầu trưởng lão mới là bản thể! Hai cái khác đều là phân thân.
Ai cũng không ngờ, Tiêu Viêm lại liều mạng chịu một chưởng, qua mặt tất cả mọi người kể cả Hổ đầu trưởng lão. Đợi sau khí lực lượng Đấu Tông tán đi, mới phát động công kích trí mạng! Còn hai quang ảnh kia lại đánh lạc hướng lực lượng Đấu Tông kia.
Tâm kế cỡ này, không thể nói là không sâu, mà còn là trong thời gian ngắn ngủi nghĩ ra biện pháp đối địch như thế, thì kinh nghiệm thực chiến quả thật đáng sợ!
So với việc những người khác trợn mắt há mồm, thì trong lòng Mộ Lan Nhị Lão là một mảng hàn ý, họ là người rõ ràng nhất, mặc dù Tiêu Viêm phân ra ba hướng tấn công, nhưng bọn họ vẫn có phần nắm chắc trong khoảnh khắc Tiêu Viêm hiện thân, lấy tốc độ truyền lực lượng Đấu Tông vẫn có thể ứng phó được.
Nói cách khác, cho dù là một người đoán sai thì họ vẫn còn một lần cơ hội, giống như lúc Hổ đầu trưởng lão vận dụng xong Đấu Tông lực lượng vẫn còn thừa thời gian truyền lại cho Hùng đầu trưởng lão.
Tính theo cách này, trong ba phần thì bọn họ đã có hai phần có thể bắt Tiêu Viêm hiện thân ra, mà trái lại Tiêu Viêm chỉ có một lần công kích. Nhưng không một ai ngờ được hắn lại liều mạng chịu một kích, bằng vào thân pháp quỷ dị qua mặt Hổ đầu trưởng lão, chờ khi lực lượng Đấu Tông rút đi thì phát động công kích trí mạng.
Mặc dù bị thương, nhưng hắn lại có thể làm cho Hổ đầu trưởng lão bị trọng thương. Mất đi “Tam Thú Man Hoang Quyết” hai gã Mộ Lan trưởng lão còn lại cũng chỉ là Đấu Hoàng đỉnh cường giả bình thường, sức uy hiếp đối với Tiêu Viêm đã không còn lại bao nhiêu nữa.
Trận chiến này có thể nói thắng bại đã phân!
@by txiuqw4