sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Death Note: Một ghi chép khác - Những án mạng Los Angeles BB - Chương 07 - Phần 2 (Hết)

Thất bại.

Thất bại duy nhất của Beyond Birthday, Rue Ryuuzaki. Thất bại mà một tên sát nhân không bao giờ gây ra lầm lỗi đã gặp phải. Nếu hắn chỉ cần đánh giá Naomi Misora cao hơn một chút, có thể hắn sẽ không phạm phải sai lần đó. Nhưng đã quá muộn. Hắn đã được sinh ra với đôi mắt của tử thần, nhưng hắn không có đôi mắt đánh giá con người... Có thể đó là một bài học cần được rút ra.

Giờ đây có một điều đã mãi mãi trở thành bí mật, đó là L đã biết bao nhiêu phần sự thật và khi nào. Có thể anh ta đã biết mọi thứ và đặt Misora vào kế hoạch đó, mà cũng có thể anh ta chưa phát hiện ra điều gì và đã được cô giúp hoàn toàn. Khả năng nào cũng hoàn toàn có thể. Nhưng chúng ta hãy thôi nghĩ tới những điều vặt vãnh như vậy. L không phải nhân vật mà chúng ta nên nói về những điều tầm thường. Khi mà một điều đã rõ ràng, những việc khác không còn quan trọng nữa.

B đã thua Naomi Misora.

Tức là, hắn đã thua L.

Hai lần thua trong một cuộc chiến, không thể chết theo cách hắn đã lên kế hoạch, Beyond Birthday được đưa tới bệnh viện, kết thúc chuỗi vụ ám sát hàng loạt được bắt đầu một tháng trước, ngày 31 tháng Bảy... à không, ngày 22 tháng Bảy, khi lời cảnh báo đầu tiên tới tay cảnh sát. Có lẽ B đã tưới xăng lên mình chính vào khoảnh khắc Misora tìm ra sự thật. Mất tròn một phút để cô tới phòng 404. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu hắn chết vì ngạt thở trước khi cô tới nơi, hay chết trước khi nhập viện, trước khi xe cứu thương tới. Nhưng hắn đã không chết. Hắn đã không chết. Cơ thể hắn mạnh hơn hắn tưởng, và cuộc đời hắn kéo dài hơn hắn nghĩ. Phần khó nhất của việc giết người là thực sự giết họ - nếu hắn có thể nhìn thấy phần đời của hắn, tôi chắc chắn Beyond Birthday sẽ chọn một phương pháp khác. Tội nghiệp người đàn anh của tôi. Không phải chỉ vì hắn đã bị đánh bại hoàn toàn, mà bởi vì hắn đã sống, trở về nhà trong sự nhục nhã... hắn hẳn đã muốn chết. Hãy nhận lời chia buồn của tôi, B.

Và như vậy, không còn gì để nói trong những ghi chép về Những án mạng Los Angeles BB. Nếu tôi còn chỗ, tôi sẽ viết về hai câu chuyện khác tôi đã được nghe từ L: câu chuyện về cuộc chiến giữa ba thám tử giỏi nhất, phá giải vụ khủng bố sinh học khét tiếng đó, cùng với sự xuất hiện của những chữ cái cuối cùng, X và Z đầu tiên của Wammy’s House; và câu chuyện kể về cách nhà đầu tư giỏi nhất thế giới, Quillish Wammy, tức Watari, lần đầu gặp L, lúc anh ta khoảng tám tuổi - vụ án đã mang tới cho chúng ta vị thám tử vĩ đại nhất thế kỷ, vụ đánh bom điên rồ ở Winchester xảy ra ngay sau Đại chiến thứ ba. Nhưng dù tôi có nhìn những điều này khách quan thế nào, tôi cũng không còn chỗ viết hay thời gian. Ôi. Trong trường hợp đó, để kết thúc tập tài liệu này, tôi xin kể vài chuyện đã xảy ra với Naomi Misora vài ngày sau.

Với tất cả những gì đã xảy ra, việc Misora quay lại với FBI đã được dời tới tháng Chín. Bắt được Beyond Birthday đã được chứng minh tuyệt vời hơn những gì cô có thể mong đợi, và không ai nói một từ nào về chuyện cô đã hoạt động độc lập trong thời gian nghỉ phép. Khi cô không được nổi tiếng nơi làm việc, không ai phủ nhận rằng cô làm tốt công việc của mình - ít nhất, không phải công khai. Không khó hình dung rằng L đã làm thay cô một số việc. Ở một góc nhìn thực tế hơn, cũng không khó để hình dung ai là người đã gửi tiền vào tài khoản ngân hàng của Misora dưới danh nghĩa một công ty cô chưa từng nghe qua.

Vào mồng 1 tháng Chín, cô đi bộ khỏi nhà, hướng tới nhà ga gần nhất. Khi cô tới văn phòng, cấp trên của cô đã trả lại phù hiệu, súng và còng tay. Cô đã hơi ngượng, và cảm thấy một ít bươm bướm trong dạ dày, nhưng khi điều đó đã qua, cô lại trở về cuộc sống trước đây của mình.

Cô chỉ nói chuyện với L một lần duy nhất sau khi hung thủ bị bắt. Anh ta cảm ơn cô vì đã giúp đỡ phá án, và chỉ nói với cô một ít về nền tảng của vụ án. Rằng B đã là một ứng cử viên để vượt qua L, và rằng áp lực đó đã khiến hắn đi sai đường. Cuối cùng cô cũng cảm thấy hiểu được một số hành động khó hiểu của Ryuuzaki trước đây, nhưng cô cũng cảm thấy cô chỉ hình dung là mình hiểu. Tất cả là chỉ một vụ thách đố L mà hắn đã giết người và tự sát, tất cả chỉ vì thế... nhưng khi những vụ án mạng có thể được coi là những hành động mất trí, tự giết chính mình vì lý do đó thì không giống như vậy. Trước khi hắn trở nên như thế, giá có ai đó ngăn hắn lại... nhưng điều đó chỉ chứng minh rằng hắn đã quyết tâm đến mức nào đối với mục đích của mình. Mạng sống của hắn cũng vô nghĩa như của những nạn nhân hắn chọn, chẳng là gì cả ngoài một công cụ trong cuộc thách đố đối với L của Beyond Birthday. Điều đó với hắn quan trọng hơn cả mạng sống của chính hắn. Có lẽ hắn tuyệt vọng nhiều hơn là quyết tâm. Không ai có thể ngăn hắn lại.

Đó là quyết định của hắn.

Điều này khiến hắn ta... thật mạnh mẽ.

Có phải hắn thực sự mạnh mẽ không?

Misora tự hỏi, nhớ lại hắn đã nhai móng tay bồn chồn như thế nào.

Sức mạnh.

Sức mạnh mà Misora chưa từng hi vọng bắt chước...

Lối vào nhà ga hiện ra, và đứng trước nó là một gã trai kỳ cục, trông không thoải mái.

Một thanh niên trẻ có vẻ sôi nổi.

Quầng thâm dưới mắt anh ta sẫm màu tới nỗi cô tự hỏi phải chăng chúng chỉ là lớp trang điểm. Giống như anh ta đã không ngủ nhiều ngày rồi - hay anh ta chưa từng ngủ trong đời. Như thể ý thức về công lý không cho phép anh ta có thời gian ngủ, vì anh ta có quá nhiều vụ án để suy nghĩ, chiến đấu với áp lực mỗi ngày.

Anh ta mặc áo thun dài tay và quần jeans màu xanh.

Đôi chân trần của anh ta xỏ trực tiếp vào giày thể thao. Cô cảm thấy quen thuộc một cách kỳ lạ.

Như thể cô đã nhìn thấy hay gặp anh ta một lần trước đây.

Một nét gì đó ở anh ta khiến cô nghĩ tới Rue Ryuuzaki - hay Beyond Birthday. Nhưng với thứ tự ngược lại, giống như đây mới là bản gốc, còn kia chỉ là bản sao.

“Ừm, chúng ta đã...?” Cô hỏi, mặc dù anh ta chỉ đang đứng một mình ở lối vào, và cô có thể đơn giản là mặc kệ anh ta.

Gã thanh niên lập tức nhảy bổ vào cô.

Nhảy bổ vào cô? Không, không phải thế. Anh ta thật sự đang cố vòng tay quanh cô.

“Hả?! Không!”

Misora lập tức ngửa người ra sau, tránh khỏi vòng tay của anh ta, nhanh chóng chuyển sang thế tấn công. Cô hạ thấp phần trên của cơ thể, lộn một vòng trong không khí và giơ chân ra đằng sau như một con bọ cạp, đặt cả hai gót lên vai gã thanh niên. Hai chân cô giậm mạnh xuống đát, và tác động đó khiến anh ta mất thăng bằng.

Sau cú va chạm, anh ta ngã xuống những bậc thềm ở nhà ga.

Ôi. Hơi quá đà.

Tất nhiên là anh ta đã tấn công cô, nhưng Misora nhanh chóng lấy lại thăng bằng và chạy tới chỗ anh ta. “Anh không sao chứ?” Cô hỏi.

Anh ta đang nằm úp bụng như một con cóc chết.

“Tôi thấy rồi.” Anh ta lẩm bẩm, dường như tự nói với chính mình. “Xem video và tự mắt chứng kiến khá khác nhau, nhưng giờ tôi nghĩ là tôi đã hiểu.”

“Hử?”

Anh ta đang nói về cái gì vậy? Anh ta bị đập đầu vào đâu đó chăng? Ngày đầu tiên cô quay lại công việc, và đã gặp ngay rắc rối...

“Ừm... anh đứng lên được không?” Misora nói, với tới anh ta. Gã thanh niên ngước lên nhìn cô, mắt anh ta tối như hai cái hốc đang nhìn chằm chằm cô.

“Cám ơn.” Anh ta nói, cầm lấy tay cô. Misora kéo anh ta dậy.

“Anh có bị thương không? Anh không đau ở đâu chứ?”

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www. - gác nhỏ cho người yêu sách.]

“Tôi ổn, cám ơn.” Anh ta nói, không chịu thả tay cô ra. Ngay cả khi đã đứng dậy, anh ta cũng không có ý định rời ra. Trông họ giống như đang bắt tay. Như những chiến binh trên đấu trường, trao đổi một cái bắt tay xã giao trước khi lao vào một cuộc chiến đẫm máu.

“Cô thật tốt.” Anh ta nói, cùng với thứ gì đó giống như một nụ cười, và cuối cùng thả tay cô ra. Rồi anh ta bước đi lảo đảo như chưa có gì xảy ra, chầm chậm leo lên những bậc thềm.

“À... khoan đã! Một giây thôi!”

Misora đã định để anh ta đi, nhưng một giây sau cô chạy theo, vòng ra trước mặt anh ta lần nữa. Cô là một điệp viên FBI và không thể để một kẻ tấn công chạy thoát. Gã thanh niên đang ngậm ngón tay cái của mình. Trông anh ta không có vẻ gì là lo lắng.

“Nếu anh không bị đau, anh cần phải đi với tôi. Quấy rối tình dục là một tội nghiêm trọng. Anh không thể vòng tay ôm phụ nữ. Anh đã nghĩ gì vậy?”

“...”

“Đừng chỉ đứng yên như thế. Nói gì đi. Thái độ này sẽ không giúp được gì anh đâu. Tên anh là gì?”

Naomi Misora đã hỏi tên anh ta.

Gã thanh niên gật đầu.

Và trả lời.

“Hãy gọi tôi là Ryuuzaki.” Anh ta nói bình thản.

Giống hệt như một người trước đây.

Một vài năm sau khi hắn bị bắt, vào ngày 21 tháng Một, 2004, khi đang lãnh án tù chung thân ở nhà tù California, Beyond Birthday đã chết vì một cơn đau tim bí hiểm.

- Hết -

Thực hiện bởi

nhóm Biên tập viên :

Ariko Yuta – HallaLasbler – H.y

(Tìm - Chỉnh sửa – Đăng)


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx