sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 2 Khu Mộ Của Ngụy Thần (3 + 4)

- Phải, tất cả các ngôi mộ của ngụy thần đều là như thế.

- Nếu đều là như vậy, như vậy những bình đài còn lại không ai bổ sung thần lực kết tinh, chẳng phải sớm muộn gì cũng có một ngày phải sụp đổ sao?

- Không đâu!

Hắc Long Vương bật cười nói:

- Trong mộ của ngụy thần chỉ cần không bị phá hủy nặng nề thì sẽ tự động hấp thu năng lượng nơi này duy trì bình đài ở trạng thái trôi nổi.

- Năng lượng ở đây có tín ngưỡng lực sao?

- Đúng! Đây là tín ngưỡng lực do đám vong linh sinh ra, chỉ cần ngôi mộ của ngụy thần không bị phá hoại nặng vậy có thể vĩnh viễn duy trì như vậy!

Tiếu Ân biến sắc, hỏi:

- Chúng ta đi tới nơi này, có phải sẽ hủy hoại nó hay không?

Hắc Long Vương không chút do dự nói:

- Đương nhiên! Nhưng những thứ kia đều quý báu dị thường, hiện giờ đều theo chủ nhân của chúng mà chìm vào giấc ngủ dài. Nếu chúng ta khai quật chúng nó đi ra, cũng là giúp những thứ đồ quý báu này tiếp tục phát huy tác dụng của chúng. Đây chính là một việc tốt!

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, hắn cũng không thể da mặt dày đến độ nói đi trộm mộ thành một việc quang minh chính đại như thế.

- Tốt lắm, chúng ta đi thôi.

Luo Sise đẩy ngăn kéo trên vách tường vào, nói:

- Nơi này dù sao cũng là thế giới của vong linh, chúng ta không nên ở lâu, nhanh chóng xác định mục tiêu đi.

Hắc Long Vương vừa rời khỏi phòng, vừa dò hỏi:

- Các ngươi có mục tiêu cụ thể nào hay không?

Luo Sise cười khổ nói:

- Đương nhiên không có, chúng ta đến nơi đây, đều là mơ mơ hồ hồ, hết thảy đều phải xem vận khí như thế nào.

Hắc Long Vương dường như tính toán trong lòng một chút, nói:

- Theo ta được biết, vong linh sinh vật bảo vệ ngôi mộ càng nhiều, bên trong lại càng có thể xuất hiện thứ tốt. Không bằng chúng ta đi tìm vài ngôi mộ đầy vong linh ngụy thần bảo vệ đi!

Luo Sise sắc mặt khẽ biến, nói:

- Corey đại nhân, nếu vong linh sinh vật số lượng quá đông, chỉ e chúng ta căn bản là không thể trong khoảng thời gian ngắn diệt sạch chúng nó. Nếu làm kinh động đám vong linh bảo vệ bên ngoài ngôi mộ, vậy chúng ta có thể an toàn thoát thân cũng đã là chuyện rất xuất sắc rồi.

Hắc Long Vương không nói gì cười, nói:

- Ngươi yên tâm đi, chúng ta khẳng định có thể ứng phó được.

Hắn chỉ chỉ Tiếu Ân, nói:

- Đây là người có lực lượng lĩnh vực, đối phó một ít vong linh nho nhỏ, không có bất cứ vấn đề gì.

Nghe câu nói đầy tin tưởng kia của Hắc Long Vương, mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Nhưng vừa nghĩ tới lực lượng lĩnh vực trên người Tiếu Ân theo truyền thuyết có uy lực như trời biển, trong lòng bọn họ dường như cũng có chút an tâm.

Tiếu Ân hấp háy mắt, lão long này không ngờ lại đem mình ra làm bia. Kỳ thật hắn muốn đến chỗ nhiều vong linh sinh vật nhất hẳn là để hấp thu năng lượng vong linh.

Mọi người cẩn thận cẩn thận rời khỏi bình đài này. Bọn họ cũng không ra tay ở khu vực chung quanh mà nhanh chóng len lỏi qua khe hở giữa các bình đài.

Đương nhiên, ngay cả khi đang phi hành, bọn họ cũng hết sức kiềm chế khí tức bản thân, tránh để đám vong linh sinh vật đi tuần phát hiện.

Trên mỗi một cái bình đài, đều có một tầng mỏng sương mù, khiến người ta không thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong như thế nào.

Tuy rằng mọi người có vô số thủ đoạn có thể xua tan sương mù đó, nhưng không có người nào ngu ngốc đến mức làm cái việc ngu ngốc như vậy. Ngay cả Luo Sise cũng không lấy hạt châu nhỏ màu bạc ra để xua tan làn sương mù. Dù sao, nếu sương mù đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng, vậy bất kể là ai đều biết là có người tiến vào trong đó, khẳng định hấp dẫn vô số vong linh linh vật vẫn lởn vởn chung quanh.

Hắc Long Vương dẫn mọi người đi. Ánh mắt hắn kiên định mà thận trọng, chẳng qua dọc theo đường đi, tuy rằng hắn nhiều lần dừng lại, cẩn thận quan sát, nhưng thủy chung không có xác định đến tột cùng đi cướp ngôi mộ ngụy thần nào.

Đám người Tiếu Ân lẳng lặng đi theo sau lưng hắn, lấy định lực của bọn họ đương nhiên sẽ không để ý chút thời gian ấy.

Rốt cục, Hắc Long Vương ngừng lại, ánh mắt hắn ngóng về một bình đài thật lớn cách đó không xa.

Diện tích bình đài này lớn hơn rất nhiều so với bình đài ban đầu bọn họ đổ bộ lên, ước chừng ba nghìn thước vuông. Từ rất xa nhìn lại, có thể cảm ứng được một cỗ sát khí mãnh liệt quanh quẩn đâu đây.

Sắc mặt Luo Sise khẽ biến, nói:

- Chân long đại nhân, ngài không ngờ tính chọn ngôi mộ của ngụy thần này sao?

- Phải!

Hắc Long Vương nói không chút lấp liếm.

- Nhưng trong ngôi mộ của ngụy thần quy mô như ngôi mộ này chỉ sợ sẽ có vài cường giả cấp vong linh đế vương tồn tại. Nếu để hắn phát ra tín hiệu cầu cứu, như vậy công sức của chúng ta sẽ đổ sông đổ bể, chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

- Không.

Hắc Long Vương an ủi nói:

- Chỉ cần làm thịt hắn trước khi hắn phát ra tín hiệu cầu cứu, như vậy tất cả mọi vấn đề đều có thể giải quyết.

Đám người Luo Sise không ngừng cười khổ. Một vong linh đế vương đó. Đó chính là một tồn tại cùng giai với mấy người bọn họ, làm thế nào có thể dễ dàng tiêu diệt như thế.

Trong mắt Beica hiện lên vẻ khác thường, đột nhiên nói:

- Chân long đại nhân, nếu ngài và Tiếu Ân nắm chắc có thể một mình diệt sát đám đông vong linh trong ngôi mộ này, vậy hành động lần này có thể thành công.

Hắc Long Vương ngẩn ra, cười hỏi:

- Ngươi không yên tâm về thực lực hai người chúng ta?

Beica khẽ mỉm cười, nói:

- Bằng vào thực lực có thể vượt cấp khiêu chiến của chân long đại nhân, còn có lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân, nếu ngay cả một đám bảo vệ nho nhỏ của một ngôi mộ của ngụy thần cũng không đối phó được chẳng phải là thành trò đùa cho người ta chê cười sao?

Hắc Long Vương vừa lòng gật đầu một cái, hỏi:

- Như vậy ba người các ngươi ở đâu?

- Thần linh hoàng kim hệ của chúng ta có truyền lại một loại mật thuật có thể lợi dụng lĩnh vực để thi triển, có thể đem không gian trong một khu vực nhất định hoàn toàn phong tỏa, tuy rằng không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với sinh vật bên trong nhưng có thể hoàn toàn ngăn chặn bất cứ thanh âm và khí tức nào thoát ra ngoài.

Beica bình tĩnh nói.

Lúc này ngay cả Tiếu Ân trên mặt cũng nửa mừng nửa lo.

- Hội trưởng đại nhân, không ngờ ngài còn có mật thuật thần kỳ như vậy, vậy mọi chuyện sẽ đơn giản hơn.

Tiếu Ân chân thành nói.

Beica cười khổ một tiếng, nói:

- Kỳ thật ta cũng không ngờ, lần này chẳng những có thể tiến vào năm người, hơn nữa ngay cả Luo Sise và Thiago Motta cũng không vì mất đi rất nhiều máu tươi mà giảm đi sức chiến đấu, nếu không ta cũng sẽ không đề xuất dùng mật thuật này. Vì mật thuật này cần ít nhất ba người mới có thể bố trí.

Tiếu Ân hơi do dự rồi nói:

- Được rồi, xin mời ba vị bố trí mật thuật cho tốt. Sau đó ta và Corey đại nhân sẽ ra tay.

Beica xuất ra ba ma pháp đạo cụ nhìn như một vòng tròn giống nhau như đúc, đem hai cái phân cho hai người Luo Sise và Thiago Motta.

Luo Sise nhìn vòng tròn trong tay, thở dài một tiếng, nói:

- Không thể tưởng được, thật sự có một ngày có thể sử dụng món đồ này.

Tiếu Ân nghe hắn nói đầy cảm khái, trong lòng khẽ động, vội vàng hỏi nguyên nhân bên trong.

Luo Sise bật cười ha hả, nói:

- Mật thuật do thần linh của hoàng kim hệ truyền lại này ta cũng từng nghe qua. Hiện giờ có thể tự mình thi triển, coi như được đền bù tâm nguyện.

Sau khi ba người cầm đạo cụ, Luo Sise và Thiago Motta lập tức đi dọc theo vùng rìa lớp sương mù mỏng manh bao phủ bình đài thiên thai tìm một điểm sao cho khoảng cách giữa vị trí ba người bằng nhau.

Rất nhanh, hai người bọn họ đều tự chọn lựa được một chỗ tốt, chờ Beica ra lệnh.

Beica hướng về bọn họ gật đầu một cái, nhẹ nhàng vung đạo cụ ma pháp trong tay, trên mặt đạo cụ lập tức hiện ra một vầng hào quang vàng quỷ dị cực kỳ mỏng manh, hào quang lờ mờ này không tiến vào lớp sương mù bao phủ bình đài.

Tiếp theo hai người ở đằng xa cũng có những động tác giống thế, từ vòng tròn tỏa ra những sợi tơ màu vàng giống như một lưới đánh cá thật lớn bao phủ toàn bộ bình đài.

Trong lớp sương mù bao phủ bình đài lấp ló những tia hào quang óng ánh vàng, nhìn có vẻ vô cùng dữ tợn và đáng sợ.

Hoàn hảo là, những chuyện này xảy ra trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, sau khi những tia sáng óng ánh vàng kết nối lại thành một cái lưới hoàn chỉnh, nháy nháy vài cái rồi lập tức hoàn toàn ẩn hình.

Beica hướng về Tiếu Ân nói:

- Ma lực ba người chúng ta chỉ có thể duy trì một ngày một đêm, tuy nhiên hy vọng các ngươi có thể trong vòng hai mươi mấy giờ chấm dứt chiến đấu, nếu không chúng ta sẽ huỷ bỏ mật thuật này. Bởi vì sau khoảng thời gian đó nếu muốn tiếp tục duy trì sẽ hao tổn ma lực rất lớn, ngay cả chúng ta cũng chưa chắc có thể chịu nổi.

Hắc Long Vương gật đầu một cái thật mạnh, lôi kéo Tiếu Ân đang muốn nói lại thôi, thong dong tiến vào trong làn sương mù.

Sương mù nhìn qua cực mỏng, nhưng thật ra dày đặc vô cùng, sau khi đi vào rất lâu rốt cục mới đi tới trên bình đài.

Trên bình đài đầy những công trình nguy nga tráng lệ. Tiếu Ân và Hắc Long Vương cũng không lập tức ra tay, mà ẩn dấu khí tức, lặng lẽ hạ xuống phía trước một kiến trúc.

- Hừ, không thể tưởng được Beica kia không ngờ còn nắm giữ hoàng kim võng mật thuật của hoàng kim hệ. Người này tuyệt đối không thể xem thường.

Hắc Long Vương trầm giọng nói.

Tiếu Ân rùng mình. Hắn đương nhiên biết lão long này mắt cao hơn trán, đối với rất nhiều đồ vật và nhân vật này nọ đều chướng mắt, nhưng hoàng kim võng này không ngờ có thể khiến hắn kiêng kị như thế, vậy khẳng định không dễ ứng phó. Tuy nhiên ngoài mặt hắn vẫn thản nhiên như trước nói:

- Beica là hội trưởng ma pháp công hội cả ngàn năm, trong tay có vài thứ tốt cũng không có gì là đáng ngạc nhiên.

Hắc Long Vương khẽ lắc đầu, nói:

- Ngươi không biết danh tiếng của hoàng kim võng đâu. Năm xưa trong trận chiến của chúng thần, mật thuật này từng gây ra náo động lớn, ngay cả cường giả cảnh giới ngụy thần cũng không nhất định có thể bỏ chạy khỏi hoàng kim võng.

Nụ cười trên khuôn mặt Tiếu Ân lập tức tắt ngấm, hắn trầm giọng nói:

- Ý của ngươi là...

Hắc Long Vương lặng lẽ gật đầu, nói:

- Cái kia tên cũng chẳng có hảo tâm gì đâu. Chẳng qua là lợi dụng chúng ta làm tay đấm cho chúng. Ba tên bọn chúng ngồi ngoài xem kịch. Bày ra hoàng kim võng, trên danh nghĩa là vì phòng bị vong linh ở đây trốn thoát, kỳ thật còn không phải vì phòng bị chúng ta chợt rời đi ư?

Tiếu Ân trầm mặc một chút, đột nhiên cười nói:

- Bọn họ không xông vào cũng tốt, càng dễ thỏa mãn tâm nguyện của ngươi, không ai cùng ngươi tranh đoạt vong linh.

Hắc Long Vương ngẩn ra, lập tức cười khổ nói:

- Hay thật! Coi như ngươi nói có lý!

Hắn lắc lắc đầu, giới thiệu tình hình nơi này cho Tiếu Ân biết.

Trong ngôi mộ của ngụy thần, tất cả vong linh sinh vật chia làm hai bộ phận.

Bộ phận vong linh thứ nhất là đám không ngừng qua lại tuần tra bên ngoài ngôi mộ của ngụy thần. Nếu phát hiện có người ngoài xâm nhập, lập tức sẽ hô bằng gọi hữu xông đến chém giết, không đuổi hoặc giết chết người từ bên ngoài xâm nhập thì tuyệt đối không chịu từ bỏ ý đồ.

Một bộ phận vong linh còn lại khác ở trong mộ của ngụy thần. Những vong linh này phần lớn là bản thân ngụy thần hoặc là những bộ hạ của ngụy thần bị chôn theo sinh ra vong linh sinh vật.

Bởi vì sau khi chết đi mới trở thành vong linh, hơn nữa không có cơ hội tiến giai cho nên đại bộ phận đều dừng lại ở cấp chín vong linh quân chủ. Chỉ có một số ít tiến giai tới cảnh giới vong linh đế vương, nhưng muốn tiến thêm một bước thành vong linh ngụy thần thì muôn vàn khó khăn.

Phỏng chừng cũng chỉ có vong linh đế vương cắn nuốt vô số vong linh đế vương khác, mới có cơ hội tiến giai đến cấp bậc vong linh ngụy thần.

Tuy nhiên nếu thật sự có vong linh ngụy thần tồn tại, Hắc Long Vương và Tiếu Ân cũng sẽ không sợ hãi.

Hai bộ phận vong linh sinh vật này như nước sông không phạm nước giếng, cho dù thấy có xung đột, những vong linh còn lại cũng là mặc kệ bay qua, quyết không nhúng tay vào.

Nhưng nếu là có một bên gặp kẻ thù từ bên ngoài, và thực lực bản thân không thể ứng phó nổi thì có thể phát ra thỉnh cầu triệu tập. Khi đó người từ bên ngoài đến sẽ đối mặt với toàn bộ vong linh sinh vật trong khu mộ của ngụy thần, cho dù là Hắc Long Vương và Tiếu Ân, cũng chỉ có thể chạy trối chết.

Tiếu Ân rốt cục cũng hiểu được đại khái. Hắn vô cùng khâm phục tri thức uyên bác của Hắc Long Vương, không hổ là sống hơn mười vạn năm, lão già này, ngay cả chuyện của vong linh cũng biết không ít.

- Tiếu Ân, lát nữa khi ngươi ra tay, khống chế thực lực ở tầm ma pháp sư cấp chín sao, đặc biệt chú ý, không được bại lộ lực lượng lĩnh vực.

Hắc Long Vương trầm giọng nhắc nhở.

Tiếu Ân khẽ cau mày, hỏi:

- Vì sao?

Hắc Long Vương cười ha hả, nói:

- Ngôi mộ của ngụy thần này không có một chút nào đổ nát, hơn nữa còn có chút thần tính mơ hồ. Nếu ta không có nhìn lầm, ở đây hẳn là có vong linh đế vương.

Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên có chút cổ quái:

- Ngươi bảo ta chờ để đi đánh lén sao?

Mặt Hắc Long Vương méo mó, nói:

- Cái này sao có thể gọi là đánh lén được? Cái này gọi là giả yếu dụ địch, một đòn chết ngay. Đây là vận dụng chiến thuật một cách chính xác, ngươi hiểu chưa?

Tiếu Ân gật đầu thật mạnh, nói:

- Ta hiểu rồi!

Tuy nhiên trong lòng hắn thầm lắc đầu. Da Long tộc quả nhiên là dày có hạng!

Hai người thương nghị xong, lập tức triệt hồi ma pháp ẩn dấu trên người, tản mát khí tức bản thân ra ngoài.

Do đã mang nhẫn ngụy trang nên khí tức trên người bọn họ tự động chuyển thành khí tức vong linh. Nhưng đối với vong linh bậc cao mà nói, mỗi một vong linh đều có địa bàn của riêng mình.

Đột nhiên xuất hiện hai cỗ khí tức vong linh khổng lồ, lập tức như là quăng cây đuốc vào bể xăng, khuấy động tất cả vong linh sinh vật trong bình đài.

Vô số vong linh khí tức âm trầm u ám lơ lửng trên không trung. Phía trước những kiến trúc vốn dĩ nhìn qua không có một bóng người lập tức xuất hiện một lượng lớn vong linh bộ đội.

Trong đám chiến binh vong linh có xương khô, âm hồn, cương thi, thậm chí còn có một đám vong linh bậc cao như hắc võ sĩ, quỷ hút máu....

Tuy nhiên trong đám đó ma lực dao động trên người mãnh liệt nhất là một cương thi to lớn thân cao tới gần năm thước. Toàn thân hắn bị một bộ áo giáp chặt chẽ bao lại, ngay cả một chút khe hở cũng không có lưu lại.

Trên tay hắn, cầm một thanh kiếm lớn cũng cao gần bằng người hắn, nếu quay ngang ra có thể sử dụng như một tấm khiên.

Ma pháp dao động từ trên người hắn truyền ra dày đặc, cường độ mạnh mẽ như thế ít nhất cũng không kém hơn cửu tinh cường giả trên đại lục.

Tiếu Ân trợn mắt há hốc mồm nhìn cương thi hình tượng kỳ dị này, do dự một chút, hỏi:

- Đây là binh chủng gì? Ma pháp sư hay là võ sĩ?

- Hắn là võ sĩ, nhưng là võ sĩ có uy lực không kém hơn ma pháp sư.

Tiếu Ân líu lưỡi nói:

- Không có khả năng. Võ sĩ làm sao có thể so sánh với ma pháp sư?

Ở thế giới này là thế giới ma pháp, nếu nói võ sĩ giống như những cường giả sử dụng binh khí lạnh ở địa cầu xưa kia, vậy ma pháp sư tương đương với người dùng vũ khí nóng.

Bất kể vũ khí lạnh hùng mạnh như thế nào, nhưng gặp phải vũ khí nóng cũng không thể kháng cự. Bị vũ khí nóng đánh trúng lập tức tan thành tro bụi.

Hắc Long Vương cười ha hả, nói:

- Tiếu Ân, đây không phải võ sĩ bình thường, đây là ma pháp võ sĩ đã bị thần linh chúc phúc. Bọn họ tu luyện cũng là ma pháp, tuy nhiên dùng phương pháp của võ sĩ để phóng xuất ra, so với ma cung thủ của tinh linh cũng không khác mấy.

Tiếu Ân lúc này mới cảm thấy thoải mái, hóa ra là ma pháp võ sĩ đã sớm biến mất theo thần linh không để lại chút dấu vết nào, trách không được hắn cảm giác cổ quái như thế.

Tuy nhiên, tận đáy lòng Tiếu Ân bất chợt toát ra một ý niệm, nếu mình cũng có thể có được một lượng lớn ma pháp võ sĩ thì thật là tốt!

Một luồng năng lượng dao động mãnh liệt từ đám đông vong linh truyền tới.

Trong năng lượng dao động không có ngôn ngữ cụ thể, nhưng truyền đến ý niệm uy hiếp cường đại.

Đặc biệt là trong ý niệm truyền đến từ trên người cương thi cao lớn kia bao hàm căm hận, khủng bố, đe dọa tầng tầng lớp lớp những cảm giác bất đồng, chỉ cần tiếp xúc một chút là đủ để người bình thường vĩnh viễn chìm vào những cơn ác mộng khủng bố.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx