sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 4 Áp Chế Cấm Chú (3)

Lĩnh vực của Tiếu Ân bình thường vô cùng, không có thuộc tính gì cả, chỉ có duy nhất một thứ, chính là áp lực, áp lực khổng lồ vô cùng vô tận.

Dưới sức ép của cỗ áp lực áp chế dưới, thanh âm vang vọng khắp bình đài và lĩnh vực kỳ dị đều ngay lập tức bị đả kích đến mức không tưởng tượng được.

- Cạc cạc, ha ha, ha hả, a, khụ khụ...

Tiếng gào khóc vốn dĩ thảm thiết như mổ heo giết chó đột nhiên biến thành một tiếng thét kinh hãi và những tiếng ho khan liên tiếp.

Sóng âm công kích mãnh liệt kia tuy rằng vẫn còn tồn tại, nhưng sau khi âm thanh chuyển thành những tiếng ho khan buồn cười, thì lập tức khí tức quỷ dị tràn ngập trong không trung bị xua đi hoàn toàn, không còn sót lại chút gì nữa cả.

Ngoài ra, tất cả mọi người đều cảm ứng được rất rõ rằng phía trên lĩnh vực do âm hồn đế vương phát ra, đột nhiên xuất hiện lực lượng của một lĩnh vực khác.

Vốn dĩ khi một vị cường giả cấp bậc truyền kỳ ra tay trước thì chiếm được lợi thế. Sau khi hắn phóng xuất ra lĩnh vực của mình, cường giả cùng giai khác muốn xâm nhập lực lượng của lĩnh vực của mình vào trong đó phải hao phí rất nhiều năng lượng và thời gian.

Nếu thực lực hai bên không quá chênh lệch, thuộc tính của lĩnh vực không khắc chế nhau, vậy muốn xâm nhập lĩnh vực do đối phương bố trí đầy đủ trước, về cơ bản là chuyện si tâm vọng tưởng, người tỉnh nói mê.

Nhưng, định luật này áp dụng vào trường hợp của Tiếu Ân thì hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Lực lượng lĩnh vực của hắn một khi đã bùng phát sẽ nghiền nát tất cả mọi thứ cản trở nó, kể cả lĩnh vực hùng mạnh cùng giai cũng không ngoại lệ.

Âm hồn đế vương nhìn Tiếu Ân trong mắt đầy kinh hãi. Thân thể vô hình của hắn mơ hồ đang run rẩy. Hắn biết, thực lực hai bên thật sự chênh lệch quá xa.

Trước mặt Tiếu Ân thậm chí ngay cả sóng âm lĩnh vực do hắn phát ra trước cũng bị phá tan tành. Nói cách khác, ngay cả cấm chú hắn cũng không thể phóng thích trước mặt Tiếu Ân.

Những tồn tại như truyền kỳ và vong linh đế vương, năng lực cường đại nhất của bọn họ đương nhiên chính là cấm chú.

Chính vì sự tồn tại của kỹ năng siêu cấp hùng mạnh như vậy cho nên khi những truyền kỳ giao phong, hai bên đều cố gắng kiềm chế. Nếu thật sự xảy ra chuyện hai cấm chú đồng thời phóng thích, như vậy kết cục của hai bên e là chỉ có một, cả hai cùng chết.

Cho nên, âm hồn đế vương vĩnh viễn không thể ngờ được, hoá ra trên thế giới này còn có một loại lĩnh vực có thể hoàn toàn áp chế lĩnh vực cùng giai, thậm chí còn khiến cấm chú của đối phương không thể phóng thích ra được.

Kì thật, ngay cả khi vô tận lĩnh vực của Matt Lazo phóng xuất ra lực lượng hùng mạnh nhất, cũng có thể bị lực lượng lĩnh vực hoàn toàn đánh tan, thì lĩnh vực của một vong linh đế vương nào có đáng là gì?

Trong không gian hư vô mờ mịt dường như đang truyền đến những tiếng vỡ "cách cách", ngay sau đó, sóng âm lĩnh vực vốn từng tràn ngập khắp mọi ngõ ngách của bình đài hoàn toàn biến mất, tựa như khi hôm qua hoa cúc còn rực rỡ, hôm nay đã héo tàn, chẳng thế thu hút sự chú ý của tao nhân mặc khách.

Thân hình Tiếu Ân nhanh như điện, ngay khi đánh tan lĩnh vực của đối phương, hắn đã xuyên qua khoảng cách mấy chục thước, xuyên qua bảy tám khối đá lớn đã trải qua mấy vạn năm ngưng kết, xuất hiện trước mặt âm hồn đế vương.

Lúc này thân hình âm hôn đế vương đã mờ mịt đến mức gần như nhìn không thấy, kém xa cái thân hình lúc đầu nhìn như thật thể.

Đôi tay hắn đã mọc ra, nhưng toàn thân đều lộ ra khí tức tử vong.

Hắn bị Hắc Long Vương dùng năng lượng hoàng kim đánh lén, ngay sau đó bị Tiếu Ân đánh tan tinh thần công kích và sóng âm lĩnh vực, âm hồn không có thật thể như thiếu hụt đi rất nhiều, kỳ thật đã không thể tránh khỏi tử vong.

Dường như cảm ứng được Tiếu Ân ở bên cạnh, trong mắt âm hồn đế vương hơi chớp động một tia linh quang.

Ngoài dự kiến của Tiếu Ân chính là trong cái liếc mắt này không ngờ không có thù hận.

- Đáng tiếc, đến chết ta vẫn không tìm được một thi thể thích hợp.

Từ hình thể đang càng ngày càng trờ nên hư ảo của âm hồn đế vương truyền đến tiếng kêu đầy cảm thán.

- Thân thể thích hợp gì?

Tiếu Ân vốn muốn đánh chết hắn luôn không lôi thôi dài dòng, nhưng khi nghe được những lời này, trong lòng cũng là đột nhiên máy động, hai tay đã giơ lên chậm rãi thả xuống.

Dường như là biết đại nạn đã đến, âm hòn đế vương cũng không còn giấu diếm gì cả.

- Khi các ngươi vừa mới xuất hiện, ta đã biết. Tuy nhiên điều đáng tiếc chính là, ta nghĩ các ngươi cũng là vong linh, đặc biệt có một tên kia, không ngờ là một vị vong linh cấp đế vương.

Dứt lời, thanh âm âm hồn đế vương mang theo một chút mệt mỏi và chua xót:

- Ta là một âm hồn, âm hồn không có thật thể, trong các vong linh bộ tộc, cũng nhỏ bé như chúng ta chỉ có bộ tộc xương khô. Thời gian dài trôi qua ta có được trí tuệ, hiểu được cảnh giới càng lên cao càng khó. Nhưng cho tới nay, ta đều vạn phần hâm mộ vong linh có thân thể.

Sắc mặt Tiểu Ân hiện lên vẻ dở khóc dở cười, tư tưởng âm hồn này thật đúng là cổ quái, không ngờ ngay cả ý nghĩ như vậy cũng có, thật sự rất làm người ta ngạc nhiên thán phục. Tuy nhiên trong lòng hắn máy động, hỏi ngược lại:

- Ngươi muốn chiếm lấy thản thề Corey?

- À, người kia tên là Corey sao? Đúng vậy, ta chính là muốn thu hoạch thân thể hắn cho nên mới bị các ngươi đánh lén.

Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng nói:

- Nếu ngươi không nổi lòng tham, ngay cả khi hai người chúng ta liên thủ, ngươi cũng không hẳn sẽ rơi vào kết cục như thế này.

Âm hồn đế vương thản nhiên thở dài, nói:

- Ngươi nói đúng, nếu ta không phải đột nhiên nòi lòng tham, cũng chưa chắc đã không thể chạy trốn.

Hắn đột nhiên nghĩ lại rồi nói:

- Tuy nhiên, nếu các ngươi dám tìm tới cửa, tự nhiên là tính lấy mạng ta, có ý đoạt bảo tàng của ta. Cho nên bất kể ta có ra tay hay không, các ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho ta.

Sắc mặt Tiếu Ân hơi hơi đỏ lên, lần này không phải là ra tay hàng yêu phục ma gì cả, mà là làm cướp, cướp trắng trợn.

Ba người Beica có lẽ chỉ biết hứng thú với những thứ mà đám này cất chứa. Nhưng Hắc Long Vương thì khác, đám đông vong linh cường đại này mới là thứ hắn yêu thích nhất.

Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Tiếu Ân hỏi:

- Thủ hạ của ngươi có nhiều như vậy, chẳng lẽ không thể chọn ra một tên thích hợp sao?

Dừng một chút, hắn giống như nghĩ ra cái gì đó rồi nói:

- Tên võ sĩ cao năm thước kia có lẽ phù hợp yêu cầu của ngươi.

- Hắn không được, vong linh đế vương nếu sống nhờ thân thể quân vương, bất kể là ma lực hay là cảnh giới, đều có sự sút giảm to lớn.

Âm hồn đế vương bất đắc dĩ nói:

- Hơn nữa, hắn là do ta tìm được khi tấn công một ngôi mộ của ngụy thần, căn bản là không thể sống nhờ. Ngôi mộ kia cũng không lớn, nhưng sức chiến đấu cường đại thật sự là khác xa bề ngoài. Chẳng những có ma pháp võ sĩ do thần tạo nên, còn có một quyển thần thuật.

Tiếu Ân chấn động, nếu nói không động tâm thì chắc chắn đó là giả.

- Thần thuật gì?

Âm hồn đế vương đã gần với hư vô lắm rồi, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành gió bay đi. Hắn đột nhiên cười khanh khách:

- Nhân loại cấp truyền kỳ kia ơi, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng ta sẽ nói tất cả cho ngươi nghe sao?

Nhìn thân hình âm hồn đế vương dường như chỉ còn sót lại một chút năng lượng, Tiếu Ân đột nhiên minh bạch một chuyện, trong lòng không khỏi thầm kêu không tốt.

Lão già xảo quyệt này căn bản là muốn câu giờ với mình. Tuy nhiên mục đích kéo dài thời gian của hắn không phải là để chạy trốn hay khôi phục gì đó mà là muốn để linh hồn của hắn hoàn toàn tiêu tan.

Nơi này dù sao cũng là thế giới của vong linh. Tiếu Ân cũng từng học tập qua vong linh pháp thuật, đối với phương pháp bắt hồn phách của vong linh sinh vật cũng không xa lạ. Nếu khi hai người vừa tiếp xúc, Tiếu Ân lập tức sử dụng phương pháp này đối phó âm hồn đế vương, như vậy âm hồn đế vương đã suy yếu đến mức như thế chắc chắn sẽ không thể kháng cự.

Nhưng chính trong thời gian nói mấy câu nói đó, âm hồn đế vương kia cũng đã và đang không ngừng phóng thích nguyên khí trong cơ thể hẳn, tới khi như đèn hết dầu sắp tắt rồi thì ngay cả linh hồn của hắn dường như cũng bắt đầu tiêu tan.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx