sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 52: Thượng Cổ Hung Vật (3)

Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân rơi xuống tấm bài, hắn rõ ràng cảm ứng được, lực lượng quang minh thần thánh trên tấm bài.

Trong nháy mắt, hắn còn tưởng mình nghĩ sai.

Nhìn đại quân điểm đen, rõ ràng là sinh vật hắc ám hệ bậc cao, như vậy ở bên trong này phải là vật phẩm thuộc hệ thần thánh hắc ám mới đúng, nhưng kết quả hoàn toàn tương phán so với suy đoán, không ngờ là kiện bảo vật hệ quang minh.

Tuy nhiên đừng nói bên trong là bảo vật quang minh hệ, cho dù bên trong là vật phẩm rách nát, Tiếu Ân cũng quyết không buông tha.

Hắn giơ tay nhẹ nhàng đẩy cửa đá, cánh cửa lại một lần xuất hiện.

Động tác của Tiếu Ân rất linh hoạt, tốc độ chân giống như tốc độ bay của đạn, bay vào trong cánh cửa.

Thượng cổ băng ma dường như cảm ứng được Tiếu Ân, nó phẫn nộ kêu lên một tiếng, động tác trở nên nhanh hơn.

Nhưng so với Tiếu Ân, dù động tác của nó có mau thế nào cũng không nhanh bằng Tiếu Ân.

Thượng cổ băng ma nổi giận gầm lên một tiêng, nó đã tới bên cạnh cửa đá, nhưng lại không lấy được đồ vật, sự phẫn nộ trong lòng nó không cần nghĩ cũng biết.

Một cánh tay to lớn vỗ xuống cửa đá.

Cửa đá không biết được chế tạo từ vật gì, có thể ngăn cán được điểm đen đáng sợ nhưng không ngăn được cú đập của thượng có băng ma, cửa động lập tức sụp đổ.

Chỉ có điều dù trong con thịnh nộ, thượng cổ băng ma cũng không mất đi lý trí, nó không phá hư toàn bộ, không muốn đại quân điểm đen mất đi sự ước thúc.

Sau khi xả giận, thượng cổ băng ma mở chiếc miệng to của mình, một đạo hơi nước lập tức xuất hiện.

Nhiệt độ trong không khí lập tức giảm xuống, hơi nước còn chưa tới bên người Tiếu Ân, Tiếu Ân đã cảm thấy quẩn áo mình có dấu hiệu kết băng.

Khuôn mặt Tiếu Ân nở nụ cười khổ, nếu có thể quyết định, hắn không muốn giao phong với thượng cổ băng ma.

Nếu đúng như những gì ghi lại trong lịch sử, thực lực của thượng cổ băng ma hơn xa ngụy thần, thậm chí ngay có thần linh có thực lực yếu cũng không làm gì được nó.

Bởi vì nó là thượng cổ ma vật chân chính, có uy lực nằm ngoài sự tưởng tượng của mình.

Từ từ bóng dáng của Tiếu Ân trở nên mơ hồ, khi hơi lạnh thấu xương tới gần, Tiếu Ân đã sớm sử dụng phương pháp trong nháy mắt di động, xuyên qua không gian tới bên con sông nhỏ.

Nhưng giây phút này, khuôn mặt tràn ngập ý cười của Tiếu Ân đột nhiên biến đổi, thân thể của hắn nhanh như tia chóp lùi về phía sau, lần này không ngờ không sử dụng trong nháy mắt truyền tống, nhưng hai mắt của hắn tập trung nhìn vào hư không, dường như trong đó ẩn chứa mối nguy hiểm to lớn.

Quả nhiên trong hư không xuất hiện một cái đuôi màu trắng, phía cuối cái đuôi có một cái gai nhọn màu đen.

Tuy không biết thứ này có tác dụng gi nhưng nhìn mũi nhọn này, mọi người có cảm giác như bị độc xà nhìn thăng, không dám di động.

Thượng cổ băng ma từ phía sau chậm rãi chui ra, thần niệm của Tiếu Ân thoáng quan sát một chút, không khỏi thấy kỳ lạ.

Hình thể của thượng cổ băng ma tương tự như người khổng lồ nhưng có thêm một cái đuôi dài.

Tuy nhiên giờ phút này cái đuôi dài này đã bị cắt đứt, cái đuôi bị cắt đứt này xuất hiện trước mặt Tiếu Ân, chặn được lui của hắn, giống như trên hư không có một cánh tay khổng chê chiếc đuôi, tinh hinh quỷ dị không nói thành lời.

- Nhân loại, đem đồ vật đó lưu lại, ngươi có thể an toàn rời đi.

Một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên trong đầu Tiếu Ân.

Tiếu Ân nao nao, hắn nhớ rõ, thượng cổ băng ma không phải thứt hiện lương gì.

Vì sao đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy.

Thản niệm chuyên động, phát hiện đôi mắt to như chuông đông của thượng cổ băng ma đang lén nhìn về phía cầu đá.

Tiếu Ân lập tức hiểu, thượng cổ băng ma không phải tự nhiên tốt bụng mà do nó kiêng kỵ điểm đen.

Nếu không phải Tiếu Ân thể hiện năng lực không gian hệ, chỉ sợ thượng cổ băng ma đã sớm đóng băng mình để cướp bảo vật.

Cười ha ha, Tiếu Ân nói:

- Muốn ta giao ra đồ vật, cũng được nhưng ta có một điều kiện.

Thanh âm của thượng cổ băng ma có chút táo bạo nói:

- Điều kiện gì? ^^.

Tiếu Ân như đã dự liệu trước nói:

- Ta muốn dùng đồ vật này trao đổi một thứ trên người ngươi.

- Tốt, ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn gì?

Thanh âm của thượng cổ băng ma dường như không kiên nhẫn.

- Ta muốn ma hạch của người, da, nội tạng, đôi mắt, cái đuôi...

Tiếu Ân còn chưa nói xong, một tiếng rống giận vang lên, sau đó những hơi lạnh và chiếc đuôi nhọn đều hưởng về phía Tiếu Ân.

Tất nhiên chiếc đuôi thẩn bí không lập tức đám xuống mà lắc lư trên không trung, dường như lúc nào cũng có thể tiến hành trong nháy mắt truyền tống.

Đây là năng lực đặc thù của băng ma, chiếc đuôi có thể tự động nhận thức chuẩn mục tiêu, không sợ đối phương trong nháy mắt truyền tống, cũng có thể theo dõi sát từng giây một, tuy không thể đưa kẻ thù vào chỗ chết, nhưng cũng đoạt tuyệt khả năng thuấn di của đối phương.

Nhưng lẩn này, Tiếu Ân không thuấn di, không ngờ hắn làm ra một chuyện khiến thượng cổ băng ma không thể tin nổi.

Trước người hắn đột nhiên có thêm một đạo năng lượng, đạo năng lượng này rất kỳ quái, không có năng lực kháng cự gì, ngược lại có một cỗ lục lượng hấp thu.

Giống như thác nước, giống như mưa bụi cứ như thế biến mất trước mặt Tiếu Ân, giống như nước tiến vào trong một cái hang không đáy, khôn gbao giờ lưu lại gì nữa.

- Lĩnh vực vô tận?

Giọng nói của thượng cổ băng ma tràn ngập ngưng trọng, rất hiển nhiên nó cảm thấy khó giải quyết năng lực này của Tiêu Àn, nếu thật sự Tiếu Ân có loại năng lực này, vậy hôm nay hắn muốn thuận lợi giết chết đối phương là rất khó.

Tiếu Ân cười ha ha nói:

- Không đáp lễ là chuyện rất mất lịch sự.

Một quyền của hắn vươn ra, trông rất bình thường.

Thượng cổ băng ma không hiểu ý của Tiếu Ân, thậm chí nó chưa từng nghe nói qua nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc nó cảm thụ một quyền của Tiêu Àn.

Khi Tiếu Ân đánh quyền này ra, nó đột nhiên có cảm giác.

Áp lực từ bốn phương tám hướng truyền tới, dường như trong nháy mắt muốn đè nát nó.

Hắn chợt quát một tiếng, sương trắng trên người bốc lên, khí lạnh cường đại trong nháy mắt bộc phát, toàn lực khếch tán ra bốn phía, nhưng khi nó vận dụng năng lượng tới cực điểm thì đột nhiên nó phát hiện, lực lượng của mình trong nháy mắt biến mất, khí đông lạnh của nó không ngờ không bùng nô.

Đang lúc thượng cổ băng ma không lý giải được, đột nhiên cảm ứng được động tác của Tiếu Ân, nó kinh hô một tiếng nhưng không còn kịp nữa.

Tiếu Ân sử dụng lĩnh vực lực lượng để quấy rối nó mà thôi.

Tuy Tiếu Ân rất tin tưởng lĩnh vực lực lượng nhưng nhiều nhất chỉ tin tưởng mà thôi, hắn không nắm chắc có thể đè chết thượng cổ băng ma, cho nên hắn tập trung toàn bộ lực lượng, chở khi lực lượng của băng ma phản chấn trở lại, dồn toàn bộ lực lượng lên chiếc đuôi quỷ dị.

Đuôi của thượng cổ băng ma tuy cường đại nhưng dưới một kích toàn lực của lĩnh vực lực lượng vẫn không thể ngăn cản được.

Trong nháy mắt dưới áp lực cực lớn, chiếc đuôi của nó bị đè nát tạo nên một màn mưa máu.

Bên trong mảnh mưa máu, khóe mắt của Tiếu Ân liếc nhìn chiếc gai nhọn màu đen trên chiếc đuôi của thượng cổ băng ma.

Chiếc gai này không ngờ cứng rắn như thế, ngay cả lĩnh vực lực lượng của Tiếu Ân cũng không thể đè nát.

Trong lòng khẽ động, hắn lập tức thu chiếc gai vào trong vật phẩm trang sức không gian.

Một tiếng gầm rú vang lên, một tầng giá lạnh lao về phía Tiếu Ân.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx