sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 21

Marlin và Dory bơi quanh, tìm kiếm Nemo. Cuối cùng Dory kêu lên. “Ở đây!”

Nemo nằm thiêm thiếp dưới tấm lưới cá rối nùi ở đáy đại dương.

“Nemo!” Marlin hổn hển lắc vây đồng thời không ngừng đẩy tấm lưới nặng trĩu khỏi người con trai.

Marlin nhớ lại cái ngày khủng khiếp đó, nhiều năm trước, khi anh tỉnh dậy và chỉ thấy một trứng cá còn sót lại. Khi đó, anh đã hứa sẽ không bao giờ để bất cứ chuyện gì xảy ra với cậu con trai độc nhất của mình. Nemo của anh.

“Nemo?” anh van nài. “Nemo của bố?”

Bỗng Nemo khúc khắc ho. “Bố ơi?”

“Ôi, tạ ơn trời,” Marlin thở phào nhẹ nhõm.

Nemo còn sống!

“Bố ơi… Con xin lỗi. Con không ghét bố.” Nemo nói.

“Ôi, không… không. Chính bố phải xin lỗi con, Nemo,” Marlin thổn thức. Nemo chạm cái vây may mắn vào bố, và hai bố con cùng cười hạnh phúc vì tất cả những gì đã vượt qua.

“Chà.” Marlin đổi chủ đề. “Con đoán xem. Rùa biển ấy, bố đã gặp một chú. Và chú ấy đã sống cả một trăm năm mươi năm luôn.”

“Một trăm năm mươi năm cơ ư?” Nemo nhắc lại. “Nhưng Sandy Biết Tuốt nói họ chỉ sống tới trăm tuổi thôi.”

“Sandy Biết Tuốt ư? Con nghĩ bố có thể vượt cả đại dương mà không biết bằng cậu ta ư?” Marlin cao giọng.

Nemo cười khúc khích. Rồi họ nhìn nhau và cùng phá lên cười. Cả hai bố con đã trải qua biết bao chuyến phiêu lưu vĩ đại và đối mặt với bao hiểm nguy, nhưng cũng đáng, bởi giờ cả hai đã được đoàn tụ bên nhau.

Ánh mặt trời nhuộm hồng búi cỏ chân ngỗng. Lại đến lúc phải đi học rồi. Marlin đưa Nemo tới trường. Tất cả lũ nhóc đã sẵn sàng ở đó, chuẩn bị trèo lên lưng Thầy Ray.

“Mời lên tàu, các nhà thám hiểm nhí!” Thầy Ray hô vang.

Nemo lên tàu Thầy Ray, còn Marlin chuyện tếu với mấy vị phụ huynh khác.

Ai cũng cười ngặt cười nghẽo khi nghe chàng cá hề kể chuyện.

Bố của Ắt Xì nói, “Nhưng Marty này… có thực là anh đã trải qua mọi chuyện như anh đã kể không?”

Vừa lúc đó, ba chú cá mập kiêu hãnh – Bruce Ăn Kiêng, Mỏ Neo và Chum – bơi qua.

Đàn cá hốt hoảng đi nấp.

“Đừng sợ.” Bruce Ăn Kiêng mềm mỏng. “Chúng tôi chỉ muốn chắc chắn là những thành viên mới của chúng tôi đã về nhà an toàn.”

“Cảm ơn các anh!” Dory bơi ra từ sau lưng những chú cá mập.

“Chà, hẹn gặp lại cô tuần sau.” Bruce Ăn Kiêng gọi Dory. Rồi anh ta cùng hai chú kia quẫy đuôi bơi đi.

“Giữ chắc nhé! Chúng ta tới đây!” Thầy Ray hô to rồi dợm vây bơi.

“Tạm biệt con trai! Vui nhé!” Marlin gọi với theo.

“Tạm biệt bố!” Nemo cũng hét lên. “Ô, chờ đã! Em quên một thứ!”

Thầy Ray dừng lại. Nemo vội vàng bơi trở lại chỗ bố và ôm ông thật chặt. “Yêu bố, bố ạ!” Cậu thỏ thẻ.

“Bố cũng yêu con, con trai.” Marlin nhắc lại.

Nemo bơi trở lại với Thầy Ray và cả lớp.

“Tạm biệt.” đàn cá con đồng thanh hô to.

“Tạm biệt, Elmo!” Dory cũng rối rít, vẫn hay quên như thường.

“Là Nemo chứ!” Marlin sửa lại.

“Gặp cô sau, cô Dory! Chào bố!” Nemo nói.

“Chào con trai.” Marlin mỉm cười. Mọi thứ đều ổn thỏa như nó vẫn thế trong đại dương xanh rộng lớn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx