sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 35

Chương 35

-----------------Triệu gia------------Anh quốc--------------

trong 1 căn phòng, màu chủ đạo chính là màu trắng,có 1 chàng trai đang ngồi bên cửa sổ, ánh sáng của trăng hắt hiu vào phòng, hắn mê màn ngắm nhưng không ngủ được, thiếu nó hắn không tài nào ngủ được cả, đáng nhẽ hắn đã về việt nam cách đây 2 hôm rồi. Nhưng lại bận công việc, chắc vài tuần sau hắn mới đi được, hắn muốn gặp lại nó, muốn ôm cái thân hình bé nhỏ đấy, muốn "ăn" cái đôi môi đầy quyến rũ ấy, muốn vuốt cái mái tóc dài mượt đó, muốn nó.

Hắn nhớ nó đến phát điên lên được, từ bao giờ nó đã quan trọng với hắn thế không biết, hắn trông gầy đi hơn, vẻ mệt mỏi hằn sâu vào đôi mắt ấy.

------------Việt Nam--------------------

Hôm nay nó quyết định đi xin việc vì nay là chủ nhật, không đi học vả lại không có hẹn với Nam thời sự. Nó mặc 1 cái đầm màu bạc, mang đôi búp bê cũng màu bạc nốt, nhìn nó rất nữ tính, đội 1 cái nón vành nhỏ màu kem, mang 1 cái giỏ sách chéo vai màu đen nhìn rất xinh xắn và cá tính nha, nó tung tăng chạy trên phố, mọi người đi qua đều ngoái lại nhìn nó, nó cứ cười mà 1 tay cầm 1 tờ báo, 1 tay giữ nón mà chạy nhanh.

Nó bước vào trong 1 cái tiệm đồ ăn nhanh tên là Son son ( tên hơi lạ nhỉ nhưng kệ đi ) nghe có tiếng chuông đẩy cửa vào, nhân viên phục vụ chạy ra đón, vì quán này nhìn hơi hơi cổ xưa và cũ kĩ, vào quán chả thấy 1 người khách nào cả, chỉ thấy có 3 người phục vụ, 1 anh chàng vẻ thư sinh, còn 2 chị còn lại là sinh đôi nhìn rất đáng yêu, Quán này bán đồ ăn rất ngon lại rất hợp vệ sinh nhưng vì quán cũ, phong cách hơi cổ xưa nên không thu hút được nhìu khách như các hàng quán hiện đại khác.

Nó cuối chào mọi người rồi cười tươi nói:

-ở đây có tuyển nhân viên chứ ạ!! em đến đây xin việc ạ!!_nó lại cười, làm mọi người yêu nó chết đi được, mọi người có hơi hơi thất vọng vì tưởng đây là vị khách đầu tiên hôm nay của quán. Nhưng ai dè lại đến xin việc, nhưng không sao, có 1 bé dễ thương như vầy vào làm chắc cũng vui hơn nhìu:

-woa!! bé dễ thương nha!! năm nay lớp mấy rồi hả bé cưng_nói rồi 2 chị em sinh đôi chạy tới bẹo cái má hồng phúng phính của nó, nó có hơi đâu nhưng vẫn cuwofi hỳ hỳ trả lời:

-năm nay em lớp 11 ạ!! em có thể vào làm chứ ạ???_nó hỏi 2 chị buông ra thở dài

-tùy em thôi nhưng chị chưa chắc em có thể cầm cự được bao lâu thôi_chị bên phải trả lời

-sao vậy ạ??_nó ngạc nhiên hỏi

-chuyện là thế này...........a...b.....c....d ( nằm mơ đái dầm *ahahaha* đừng có nghĩ bậy bạ nha câu này em thêm vô cho vui thôi à ) _chị kể hết mọi việc của quán rồi thở dài, nó thì cười toe ( bà nhỏ!! không có biết tội nghịp người ta cái chi hết )

-à à em hiểu rồi!! vậy em nói em sẽ làm cho quán đông khách trở lại thì sao nào??_nó cười tinh nghịch, nghịch vài lọn tóc

-em có thể sao??_cả 3 người to vẻ ngạc nhiên, mừng rỡ hét lên

-vâng ạ!! cho em thời gian 1 ngày thôi!!_nó cười

-cái gì?? mộtngày á?? sao có thể chứ??_mọi người lại được 1 phen há hốc mồm, nó thì cười ha ha rồi nói tiếp

-vâng ạ!! mọi người cứ tin ở em ạ!! à cho em hỏi chủ quán là ai thế??_nó hỏi

-là ta _1 giọng người đàn ông hiền từ lên tiếng, và đây là ông kai ông là 1 người nhật bản lai việt nam, ông vì đam mê cái phong cách cổ điển và nấu ăn nên mở quán này, cố gắng duy trì dù vẫn không có khách.

-à dạ cháu chào ông!!_nó chúi chào -ông có thể nấu 1 món nào đó mà ông cho là ngon nhất và bình dân 1 tí được không ạ?? càng nhìu càng tốt!!_nó cười toe nhìn ông

-để làm gì hả cháu??_ông hơi ngạc nhiên hỏi

-vâng!! ông cứ làm theo ý cháu đi ạ, cháu sẽ giúp quán oogn quật dậy ạ!!_nó lại cười vẻ chắc nịch làm mọi người cũng có vẻ tin tưởng nó. Ông làm theo ý nó, đi nấu 1 món súp cua, món ruột của ông. Nó thì bảo mọi người dọn dẹp lại quán chuẩn bị đón khách. Nó đi thay bộ đồng phục màu đỏ của quán, nhanh tay phụ giúp, mọi người làm việc rất chăm chỉ, đến chìu tối mọi việc cũng xong. Nó đã dùng điện thoại của quán gọi về nhà nói là không về dùng cơm được, nó ở lại phụ quán.

Phố lên đền là lúc quán lên đồ (haha), đã 6h30 vẫn chưa thấy nó về, Khải đi loanh quoang tìm nó vì lo nó có chuyện gì. Quay lại quán, súp cua quả thật rất ngon nha, nó nếm thử mà mêm tít. Quán đã được dọn dẹp sạch sẽ, bật hết đèn lên làm quán trông sáng sủa đẹp hơn rất nhìu. Nó đã bảo anh Minh ( anh chàng phục vụ thư sinh đó ) đặt 1 cái bàn ở trước quán, đặt nồi súp cua lớn lên trên, đúng lúc đó chị Hoa và chị Mỹ đã về tới, 2 chị vừa đi phát tờ rơi về, mọi người bắt tay nhau làm việc, với cái độ dễ thương của nó đi mời khách thì không ai từ chối cả, đều đến nếm thử súp cua miễn phí.

Lần đầu chỉ có lác đác vài ba người, họ nếm xong thì bất ngờ vì vị của nó, không thua gì đồ ăn nhà hàng cả, mọi người đổ xô lại nếm ngày càng nhìu, kéo nhau vào quán và gọi đồ ăn về nhà ngày càng đông, để xử lí hết mấy cái bill hàng nó đã cho não hoạt động hết công xuất, bác chủ quán nấu không ngừng nghỉ, 3 anh chị cứ chạy ra rồi chạy vô đến thấm cả mồ hôi hột.

Khải đi tìm nó vô tình thấy nó đang mời khách thì hơi bất noeg nến đứng coi thử, Khải bây giờ mới vỡ lẽ nó không lấy tiền bố vì nó tự mình đi làm được, thấy nó biết lo vậy anh cũng an lòng, nhwung thấy nó chỵ ra chạy vô vẻ mệt nhọc như vậy anh không nỡ, dằn lòng lại là không được cản trở nó, anh leo lên xe phóng đến bar giải khuây.

Hôm đó đồ ăn bán sạch, không còn 1 thứ gì, mọi người đều mệt muốn xỉu nhưng vô cùng vui vì lâu lắm rồi mới đông khách như vậy, đã là 9h tối, ở đây nhận lương theo ngày nên nó được ông chủ cho 1 số tiền không hề nhỏ, đồ ăn bán rất đắt nên ông cho nó hẳn 1 triệu rưỡi ( chém thôi chứ không biết lương lả gì hết á ). Nó tung tăng cầm tiền chạy về nhà, nó dấu bố mẹ đi làm vì không muốn họ lo. Nó hí hởn chạy vào nhà, cả nhà đã ngủ chỉ còn Khải đứng dựa lưng vào tường, người nồng nặc mùi rượu, nó chạy tới chưa kịp ú ớ gì Khải đã ngã lên người nó, chắc say quá nó đoán vậy, dìu Khải về phòng, nó định quay đi nhưng tay Khải nắm tay nó lại trong vô thứ và bảo đừng đi.

Nó khó hiểu nhưng cũng làm theo, nó cởi giày, cởi áo hắn rồi thay ra còn quần nó không dám cởi nên để đó cho hắn ngủ vậy, nó sờ vào người cậu, thấy nóng nó hoảng lấy tay sờ trán thử thì thấy rất nóng, chạy xuống nhà đun nước vắt khăn đấp cho cậu, lo cho cậu cả đêm, nó vẫn không ngủ được, nó chạy về phòng lấy bài vở sang học bài, đến tầm 5h30 sáng nó chợt tỉnh, thấy trên người mình có cái áo đấp cho, nó nhanh chóng thu dọn đồ đạc trở về phòng chuẩn bị đi học. Khải cũng mở mắt ra, nhìn bóng lưng nó khuất dần sau cửa cậu mới ngồi dậy.

Vớ tay lấy cái áo, ôm vào lòng, vẫn còn mùi của nó, cậu bất giác mỉm cười, vì tối qua cậu uống say quá nên không biết gì hết, chỉ nhớ là có 1 bàn tay mềm mại nào đó cởi đồ cho cậu, lau người và đấp khăn cho cậu bớt sốt thôi, đến khoảng sáng 4h thì cậu đột nhiên ngồi dậy, thấy nó nằm gục đầu sát bên thì hơi bất ngờ, lấy cái áo đấp cho nó thì nằm xuống vuốt tóc và ngắm nó, bất ngờ nó cựa mình tỉnh dậy cậu chỉ biết giả vờ ngủ, đến khi nó đi mới dám ngồi dậy...............hết chap ạ:) chap này dài ơi là dài rồi đó nha:v e bù cho sáng nay mới viết có 1 chap đó máy em nó bị điên rồi, lúc gõ chữ được, lúc không được mà muốn điên theo luông á:v mà cố gắng thôi ạ viết được chừng nào hay chừng đó thôi ạ:* khuya òi khopng biết có anh chị nào còn thức đọc truyện cụa em không??/ chúc mọi người ngủ ngon ạ bh là 8h20 tối ạ:v em đi ngủ sớm mai đi học sớm:* mọi người ngủ ngon + mơ siêu đẹp ạ nhớ để lại cmt ở dưới nx truyện dùm em ạ


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx