Một người trông giống như tiểu đội trưởng đến trước mặt Kiệt Sâm, lạnh lùng nói:
- Các hạ là ai, sao lại đả thương thành viên đội ta.
Ánh mắt Kiệt Sâm lướt nhanh qua mặt mấy chục người đang vây quanh mình:
- Ta là ai không quan trọng, gọi tam đội trưởng Thác Tư của các ngươi ra đây.
- Chuyện gì vậy?
Đúng lúc này, từ trạch viện bên trong viện tử, bước ra bốn đại hán, đầu lĩnh là một trung niên hán tử có vết đao chém trên mặt, hung thần ác sát, ba người còn lại cũng mặt đầy hung hãn.
Sau khi nhìn thấy bốn người xuất hiện, đám đông lập tức dạt sang hai bên, bốn người này chính là bốn đầu lĩnh của đội mạo hiểm Cuồng Lang, lão đại Linh sư cao cấp Cuồng Lang Cơ Vạn, lão nhị trung Linh sư cấp Ác Lang Bác Tát, lão tam Linh sư đê cấp Chiến Lang Thác Tư, lão tứ Linh sư đê cấp Lợi Lang Tạp Lợi Đặc.
Nói là đội mạo hiểm, kì thực đội mạo hiểm Cuồng Lang chỉ là một đội mạo hiểm nhỏ với khoảng năm mươi người, nhưng là tổ chức mạo hiểm giả hàng đầu Trấn Khoa Đa.
- Đội trưởng, thiếu niên kia sau khi đả thương hộ vệ ngoài cửa của chúng ta, xông vào nói là muốn tìm tam đội trưởng.
Mạo hiểm giả có dáng vẻ tiểu đội trưởng lúc nãy, cúi đầu nói đại hán đầu lĩnh có vết đao trên mặt.
Cơ Vạn hơi nheo mắt, nhìn Kiệt Sâm đang đứng giữa đám đông, sau đó lại nhìn hai thành viên bị thương vừa được đỡ dậy, mặt lộ ra một tia nộ ý, bọn Cơ Vạn xưa nay được xưng là đội mạo hiểm hàng đầu Trấn Khoa Đa, đây là lần đấu tiền có người dám đả thương thành viên đội, xông vào nơi đóng quân.
Bỏ qua nộ ý trên mặt Cơ Vạn, ánh mắt Kiệt Sâm lần lượt quét qua ba người Bác Tát đang đứng sau lưng Cơ Vạn, hừ lạnh nói:
- Trong các ngươi ai là Thác Tư?
Lập tức, ánh mắt mọi người đổ dồn lên người Thác Tư sau lưng Cơ Vạn.
- Chính là ta, tiểu tử ngươi tìm ta có việc gì?
Thác Tư đi ra từ sau lưng Cơ Vạn, trên mặt mang theo một tia nghi hoặc, hình như gần đây mình không chọc giận ai? Sao thiếu niên này lại đến tìm mình?
- Mấy ngày trước lão Lôi Nặc ở sòng bạc Cáp Lý chính là bị ngươi đả thương.
Trước sự bao vây của đối phương, trên mặt Kiệt Sâm không có lấy một tia sợ hãi.
Sau khi nghe Kiệt Sâm nhắc đến Lôi Nặc, Thác Tư lập tức hiểu ra, mặt không chút sợ hãi nói:
- Hừ, ta còn tưởng là chuyện gì, thì ra là vì chuyện lão Lôi Nặc, mẹ, lão già chết tiệt đó dám làm hỏng việc tốt của lão tử, không đánh chết hắn coi như lão tử từ bi rồi, thế nào tiểu tử? Lão già đó là lão tử ngươi hay thế nào?
Kiệt Sâm cười cười, không nhìn ra một chút tức giận nào trên mặt:
- Ngươi nói đúng, lão Lôi Nặc chính là phụ thân ta, nếu ngươi đã thừa nhận là ngươi đả thương, vậy thì được rồi, đi theo ta.
Nói đoạn, Kiệt Sâm quay người đi ra ngoài.
- Ha ha, một đứa con nít như ngươi cũng dám bảo ta đi theo? Hừ, tiểu tử ngươi là cái gì, ở Trấn Khoa Đa này cho dù là trấn trưởng cũng không có tư cách mệnh lệnh chúng ta, ngươi đả thương thành viên đội ta còn muốn bỏ đi, nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi đừng hòng bước ra khỏi cánh cửa này.
Thác Tư không kìm được lớn tiếng gào thét.
Đối với những gì Thác Tư làm hai ngày trước, Cơ Vạn cũng có nghe qua, không hồ đồ như Thác Tư, nhìn thấy Kiệt Sâm bị từng ấy người bao vây như vậy mà vẫn hết sức điềm nhiên, bộ dạng trấn định bình thản, một tia nghi hoặc nổi lên trong lòng Cơ Vạn.
Nghe những lời Thác Tư nói Kiệt Sâm không nhịn được cười:
- Ta không có mệnh lệnh ngươi, ngươi đã đả thương phụ thân ta, vậy thì theo quy tắc giữa các mạo hiểm giả, quyết đấu, ta đợi ngươi ở quảng trường bên ngoài, đương nhiên, nếu ngươi sợ, cũng có thể không đến, nhưng ta tin, đội mạo hiểm Cuồng Lang đội mạo hiểm số một Trấn Khoa Đa có lẽ không hèn nhát như vậy?
- Ha ha!
- Ha ha ha!
Nghe Kiệt Sâm nói xong, tất cả các thành viên của đội mạo hiểm Cuồng Lang đều không nhịn được cười, tiểu tử kia nói gì vậy? Quyết đấu? Không lẽ hắn không biết tam đội trưởng Thác Tư là một Linh sư đê cấp? Là nhân vật tiếng tăm hiển hách ở cửa Trấn Khoa Đa này, vậy mà đứa trẻ này lại nói muốn quyết đấu với đội trưởng Thác Tư, ha ha, thật đúng là buồn cười muốn chết!
Thác Tư đứng trước mặt Kiệt Sâm cười đến muốn đứt hơi, nhìn Kiệt Sâm như nhìn một con quái vật.
- Đi, huynh đệ chúng ta đi, thằng ranh này đã muốn lão tử dạy cho hắn một bài học, chúng ta cũng nên phật ý hắn? Có lẽ thằng ranh này có chút thành tựu nên tưởng mình là thiên hạ vô địch, vừa hay giúp lão tử làm nóng người, đi.
Dưới dự dẫn dắt của Thác Tư, tất cả thành viên của đội mạo hiểm Cuồng Lang đều đi theo sau lưng Thác Tư hạo hạo đãng đáng đi ra bên ngoài.
Mạo hiểm giả quyết đấu không nhiều quy tắc như của quý tộc, phải mời người làm chứng, chọn địa điểm thời gian và nhiều thứ linh tinh khác, chỉ cần hai người tùy tiện tìm một địa điểm, trên đường, quảng trường, nơi hoang vu, chỗ nào cũng được, người làm chứng cũng không cần, chỉ cần bên cạnh có nhiều người xem, bởi vì quyết đấu giữa các mạo hiểm giả thường là sinh tử chi chiến, bản chất khác hẳn với thắng thua chi phân giữa các quý tộc.
Đội mạo hiểm Cuồng Lang nằm ở trung tâm trấn, đối diện chính là Linh sư công hội của Trấn Khoa Đa, giữa hai bên có một quảng trường, là nơi tụ tập của các mạo hiểm giả trong trấn, lúc này, có không ít mạo hiểm giả đang du đãng ở đó.
Trung tâm Trấn Khoa Đa người qua kẻ lại, trước đó khi Kiệt Sâm đả thương hai hộ vệ canh gác bên ngoài doanh trại đội mạo hiểm Cuồng Lang, xông vào bên trong, đã thu hút sự chú ý của một số người, bây giờ thanh thế hành động hạo đại như vậy, càng thu hút nhiều mạo hiểm giả gần trung tâm trấn, một số mạo hiểm giả đang tiếp nhận nhiệm vụ bên trong Linh sư công hội sau khi nghe thấy tam đội trưởng đội mạo hiểm Cuồng Lang cùng một thiếu niên quyết đấu, cũng vội vã chạy ra xem.
Mạo hiểm giả đều là những kẻ ưu náo nhiệt, những kẻ chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, thân là tam đội trưởng đội mạo hiểm Cuồng Lang Thác Tư cũng được coi là nhân vật có tiếng trong trấn, cộng thêm trung tâm trấn toàn bộ là mạo hiểm giả, cho nên chỉ một lúc, trên quảng trường đã đầy ắp những người.
Nhìn đám đông mạo hiểm giả xung quanh, Kiệt Sâm cao giọng nói:
- Các vị mạo hiểm giả đại ca làm chứng, mấy ngày trước tam đội trưởng đội mạo hiểm Cuồng Lang Thác Tư giở trò gian lận ở sòng bạc Cáp Lý bị phụ thân ta phát hiện, kết quả hắn liền đả thương phụ thân ta, Kiệt Sâm ta hôm nay phát sinh quyết đấu với Thác Tư đội trưởng, sinh tử do trời!
Nói đoạn, Kiệt Sâm lạnh lùng liếc nhìn Thác Tư cách đó không xa, đi đến trung tâm quảng trường.
- Được, tiểu tử này được lắm.
Trong đám đông vang lên những tiếng ủng hộ.
- Đội mạo hiểm Cuồng Lang là một lũ khốn nạn, bắt nạt trẻ con thì hay ho gì!
Trong đám đông không biết là ai hô lên một tiếng.
- Lúc nãy là ai hét, có gan thì đứng ra đây cho ta.
Đội viên đội mạo hiểm Cuồng Lang sau khi nghe thấy, lập tức nhìn vào trong đám đông, nhưng mạo hiểm giả trên quảng trường quá nhiều, nhìn đâu cũng thấy đầu người, sao thấy được là ai hét.
@by txiuqw4