sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 105 : Mời! (2)

Bỉ Tư Pháp Mỗ còn tiếp tục sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn dược tề lên trước mặt.

- Lão gia hỏa ngươi đang làm gì đó? Linh thảo Ám Dạ phản ứng hoàn toàn rồi, ngươi lại không gia nhập Thái Dương Thạch, chai dược tề của ngươi đã muốn phế. Thời điểm không nên thêm thì thêm loạn, thời điểm thêm lại ngược lại không thêm rồi, chậc chậc, dược tề này...

Kiệt Sâm lắc đầu liên tục.

- Hả? A!!

Bỉ Tư Pháp Mỗ bất chấp xấu hổ, vội vàng đem Thái Dương Thạch nắm trong tay cả buổi đầu nhập vào trong dược tề.

Chỉ nghe phù phù một tiếng, Thái Dương Thạch đầu nhập trong dược tề, sau khi tiếp xúc đến dược tề liền toát ra đại lượng bọt khí, những điểm lấm tấm màu đỏ không ngừng hội tụ về phía bên trên Thái Dương Thạch. Theo Thái Dương Thạch hòa tan, nguyên bản linh nguyên tố bên trong dược tề bình tĩnh vô cùng đột nhiên cuồng bạo nóng bỏng.

- Này... Này... Phản ứng rồi... Lần này phản ứng rồi... Đây là chuyện gì xảy ra?

Nhìn sang Kiệt Sâm, khuôn mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp tràn đầy vẻ nghi hoặc.

- Phốc Phốc Phốc!!!

Không đợi Kiệt Sâm nói chuyện, trong bình phối chế toát ra đại lượng bọt khí, sau đó lập tức khôi phục bình tĩnh, đại lượng vật chất lắng đọng dưới đáy bình luyện chế, mất đi hoạt tính vốn có.

- Kháo, lúc này là thời điểm mấu chốt nhất của quá trình phối chế Hoán Tỉnh Dược Tề, linh nguyên tố cuồng bạo cần Linh Dược sư dùng linh thức không ngừng trung hoà phản ứng kịch liệt, ngươi phân thần cái gì? Ai dà...

Kiệt Sâm biểu lộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

- Cái này...

Mặt mo của Bỉ Tư Pháp Mỗ đỏ lên:

- "Đúng rồi, Kiệt Sâm, vừa rồi là chuyện gì xảy ra...

Hắn còn nhớ mãi không quên chuyện tình dược tề lúc trước liên tiếp phản ứng.

- Ai, trụ cột tri thức không có nắm chắc a.

Kiệt Sâm lắc đầu không thôi:

- Hiệu lực của linh thảo Ám Dạ bình thường có tam trọng, đệ nhất trọng phản ứng sau khi kết thúc, sinh ra điểm lấm tấm màu đỏ. Nếu nhìn kĩ có một loại màu vàng nhàn nhạt, đệ nhị trọng phản ứng sau khi kết thúc, sinh ra màu đỏ điểm lấm tấm có một loại nhàn nhạt màu cam, chỉ có chờ thời điểm đệ tam trọng, màu đỏ lấm tấm hoàn toàn trở thành màu đỏ thẫm thì mới có thể cho thêm Thái Dương Thạch vào, trở về ôn tập mấy loại đặc tính dược thảo trọng tu cho ta mấy lần vào. Tốt rồi, Tát Cáp, đi xem ngươi phối chế.

- Thì ra là như vậy!

Bỉ Tư Pháp Mỗ tinh tế thưởng thức lời nói của Kiệt Sâm, sau đó lâm vào trầm tư.

Sau một lát, bên kia phòng thí nghiệm truyền đến thanh âm Kiệt Sâm giáo huấn Tát Cáp...

- Kháo, lão gia hỏa, ngươi phối chế cái gì đó? Cái trình tự tiêu chuẩn này là ai dạy cho ngươi?

An Linh Chi Dịch chủ yếu là Linh Sư lúc hấp thu linh tâm khắc chế cuồng bạo nguyên tố ẩn chứa trong linh tâm, hơn nữa đề cao kháng tính của nhân thể đối với linh nguyên tố....

- Nó chủ yếu có hai cái hiệu quả, linh nguyên tố ức chế cuồng bạo, linh nguyên tố đề cao kháng tính nhân thể, ngươi nhìn lại trình tự ngươi phối chế xem....

- Ngươi phối chế đến tột cùng là An Linh Chi Dịch hay là sát nhân chi dịch? Ông trời phù hộ, khá tốt ngươi không có chế biến ra...

- Trời ạ... Ta tại sao phải gặp được một người ngu ngốc như ngươi chứ...

- Tát Cáp, ngươi trở về đem nguyên lý cơ bản các cấp giai Linh Dược Tề thông thường ôn tập mấy lần cho ta...

Sau đó, Tát Cáp cũng lâm vào trong trầm tư.

...

- Hội trưởng Tát Cáp, đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ, đại sư Kiệt Sâm, ăn cơm thôi!

Trong chốc lát, thanh âm của Khải Tát Lâm từ bên ngoài phòng thí nghiệm truyền vào.

- Không cần hô.

Kiệt Sâm đi ra ngoài nói:

- Hai người bọn họ nhất thời sẽ không ra đâu.

- Ân, vậy thì tốt, đại sư Kiệt Sâm, cơm trưa đã làm xong rồi.

Nghe Kiệt Sâm vừa nói như vậy, Khải Tát Lâm cũng không gọi nữa, đối với đại sư như Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp sa vào phối chế Linh Dược Tề thì chuyện bỏ qua giờ cơm thật sự là chuyện tình không thể bình thường hơn nữa.

Kiệt Sâm đi vào phòng ăn, cảm thấy bụng có chút đói hắn trực tiếp cầm bát đũa bắt đầu ăn.

- Ừ, không tệ, Khải Tát Lâm ngươi hôm nay làm đồ ăn rất ngon.

Kiệt Sâm ăn như gió cuốn mỹ thực trước mặt, mất một thời gian dài chửi mắng người. Ặc. không đúng, là vừa mới "Chỉ đạo " khiến hắn tiêu hao sức lực quá.

Sau nửa ngày, Kiệt Sâm ăn uống no đủ vỗ cái bụng tròn trịa, trên bàn cơm là một tràng hỗn độn.

- Ah, hội trưởng Tát Cáp, đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ, các ngươi đi ra rồi, ăn cơm đi chứ.

Bên ngoài truyền đến thanh âm của Khải Tát Lâm cùng với hai tiếng bước chân nữa.

Hai lão đầu tử mắt đỏ lừ, nhưng mang theo tinh thần phấn chấn đi vào phòng ăn, nhưng chứng kiến bàn ăn đầy đống bừa bộn, tất cả đều ngây ngẩn cả người.

Đồ ăn trên bàn ngoại trừ chút nước canh thì cơ bản còn thừa không mấy thứ.

- Ùng ục ục!

Bụng hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp biểu tình dữ dội, mà Kiệt Sâm lại nấc lên liên tục. Ặc. Hắn ăn quá nó.

- Không có ý tứ ah, thức ăn hôm nay ăn quá ngon.

Nhìn hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp muốn nổi điên, Kiệt Sâm mang trên mặt một nụ cười, nhưng cái trán toát ra một tia mồ hôi lạnh, đối mặt với hai người Thiên Linh Sư cao cấp nổi điên, mình cũng không có nửa phần phần thắng...

- Không có việc gì, đúng rồi, có kiện chính sự!

Hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp đều nở nụ cười, bất quá cười vô cùng tà ác:

- Hai ngày trước phủ thành chủ có người đưa tới thiệp mời, mời chúng ta đi tham gia một yến hội.

- Vậy đâu có chuyện gì liên quan tới ta?

- Ngươi cũng biết hai người chúng ta đối với cái yên hội này không có hứng thú, ai, vì thế, chỉ có thể đã làm phiền ngươi...

- Kháo, vậy hai người các ngươi làm gi?

- Ai, chúng ta càng đáng thương, ngay cả Dược Tề Hoán Tỉnh cùng An Linh Chi Dịch đều phối chế không được. Ngươi không phải nói là ngu ngốc sao? Vì không muốn làm kẻ ngu ngốc, hai người chúng ta quyết định hai ngày này tại trong phòng thí nghiệm học tập cho thật giỏi, ngươi ở Tháp Lâm thành lâu như vậy, không phải còn chưa có đi qua phủ thành chủ sao, vừa vặn cho ngươi cơ hội đi xem một chút.

Hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp, một bên vừa xoa xoa nắm đấm, thanh âm răng rắc phát ra:

- Như thế nào, ngươi không muốn?

- Ách, nguyện ý, lúc nào bắt đầu yến hội?

Kiệt Sâm xuất mồ hôi trán, lo lắng nhìn hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp, sợ một trong hai mất hứng mà xuất thủ.

- Trời tối ngày mai.

Hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp nở nụ cười thoả nham hiểm.

Cũng không biết hôm nay là ngày mồng mấy, trong phủ thành chủ giăng đèn kết hoa, đèn đuốc sáng trưng.

Kiệt Sâm không có ngồi xe ngựa, từ sớm hắn liền từ phòng thí nghiệm vùng ngoại thành đi dọc theo Thành Tháp Lâm một vòng, sau đó mới tới phủ thành chủ trong thành.

- Kiệt Sâm, sao ngươi lại ở chỗ này?

Bên ngoài phủ thành chủ, ngoại nhân ra vào không ngớt, một thanh âm quen thuộc đột nhiên từ bên cạnh truyền đến, một chiếc xe ngựa đứng tại bên cạnh Kiệt Sâm, hai đạo nhân ảnh từ phía trên đi xuống.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx