Giờ phút này hai con ngươi của Khắc Lôi Nhã sớm đã khôi phục lại màu đỏ trước đó, chấm đỏ trên mặt cũng vẫn hiện rõ trên mặt không khác gì ngày thường, ánh mắt nàng không ngừng nhìn quanh trên người Kiệt Sâm.
Trong lúc đó Khắc Lôi Nhã làm như nhìn thấy gì đó, sắc mặt thoáng chốc không khỏi đỏ lên, một tia ngượng ngùng xẹt qua đáy mắt của nàng, sau đó vội vàng quay đầu đi.
Ở bên trong sự nghi hoặc, Kiệt Sâm cảm giác được toàn thân lạnh lẽo hắn cúi đầu chỉ thấy giờ phút này chính mình đang ở trong một đống lộn xộn bừa bãi, ngoại trừ trọng lực thùy sức trong tay trái cùng không gian giới chỉ ra thì trên người không có một chút gì che đậy.
- Cái này...
Hai mắt Kiệt Sâm lập tức trợn trừng lên, thân hình của hắn mạnh mẽ nhảy lên, không gian giới chỉ bên trên tay trái lóe ra một đạo quang mang, một bộ quần áo mới liền xuất hiện trong tay Kiệt Sâm, sau đó hắn vô cùng xấu hổ rất nhanh mặc vào.
- Khục khục!
Kiệt Sâm cảm giác được không khí có chút không đúng, hắn nhịn không được ho khan hai tiếng không biết lúc này nên nói cái gì, cuối cùng ma xui quỷ khiến mà nói một câu:
- Cái này, Khắc Lôi Nhã, ngươi không có thấy cái gì chứ?
Khuôn mặt của Khắc Lôi Nhã càng thêm đỏ hơn, ngay cả cổ cũng trở nên hồng hơn.
- Cái này...
"Cái này" dường như trở thành một chuyên ngữ của Kiệt Sâm mất rồi.
Bên ngoài gian phòng, đám người Lỗ Đạo Phu áp mặt vào trong nghe động tĩnh, bị Vi Ân ngăn ở ngoài phòng thời điểm lúc này cũng lộ ra để họ vào.
- Kiệt Sâm đại sư, ngươi không sao chứ?
Đám người Đế Lâm, Lỗ Đạo Phu vội vàng vọt lên tiến đến. Nhìn một tràng bừa bộn này liền lập tức lên tiếng hỏi.
Kiệt Sâm hôm nay chính là hi vọng của Áo Lan Đa vương quốc, nếu như là xảy ra chuyện gì thì không phải hai người bọn họ có thể gánh chịu.
- Ha ha, để cho chư vị lo lắng, ta không sao.
Nhìn toàn bộ đoàn đại biểu trong phòng, ánh mắt vô số người trở nên lo lắng, trong lòng Kiệt Sâm không khỏi sinh ra một tia cảm động.
Thấy Kiệt Sâm thật sự không có việc gì, trong lòng đám người Lỗ Đạo Phu như bỏ xuống được một khối đá lớn.
Chỉ không biết vì cái gì, thời điểm hai người Lỗ Đạo Phu cùng Đế Lâm nhìn Kiệt Sâm thì lại phát hiện Kiệt Sâm hiện tại cùng ngày hôm qua tựa hồ không giống với lúc trước, chỉ có điều rốt cuộc là không giống nhau chỗ nào thì hai người cũng không dám xác định.
- Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi.
Lỗ Đạo Phu gật đầu nói:
- Đã như vậy, chúng ta cáo lui trước.
Tuy rằng Lỗ Đạo Phu rất là hiếu kỳ lúc trước tại đây đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng mà Kiệt Sâm không có chủ động nói lên, Lỗ Đạo Phu cũng không ngốc đến mức đi hỏi thăm.
- Chúc mừng ngươi, cuối cùng cũng thành công!
Đợi đến sau khi Lỗ Đạo Phu Lỗ Đạo Phu rời đi, Vi Ân mới đi đến, lập tức mang trên mặt nghi ngờ hỏi:
- Lúc trước ngươi hấp thu linh tâm kia, đến tột cùng là loại linh tâm của Linh thú gì?
- Thánh Thú bất tử Hỏa Phượng!
Kiệt Sâm chậm rãi lên tiếng.
- Cái gì?
Vi Ân chấn động lập tức như là gặp quỷ nhìn sang Kiệt Sâm nói:
- Thánh Thú bất tử Hỏa Phượng, ngươi xác định ngươi không có nói sai chứ?
Kiệt Sâm cười cười, nói:
- Đến cùng là đúng hay không ta không biết, là nó nói cho ta biết khi ở trong đầu, cũng có khả năng nó là đang dối gạt ta.
Kiệt Sâm khó có được một lần vui đùa.
Vi Ân há hốc mồm nhìn Kiệt Sâm như một đầu cự long, hắn lên tiếng:
- Thật là đồ yêu nghiệt.
Linh Sư cửu giai được gọi là Thánh Linh sư, mà có thể được gọi là Thánh Thú tuyệt đối là cửu giai Linh Thú, hơn nữa còn là tồn tại hay là Linh Thú đỉnh phong. Nhưng Kiệt Sâm mới chỉ có tam giai ah, lúc trước lại hấp thu linh tâm của một đầu cửu giai Linh Thú, càng thêm khoa trương chính là rõ ràng còn bị hắn hấp thu thành công, đây không phải yêu nghiệt còn là cái gì.
Bất quá nghĩ cũng đúng, lúc trước linh tâm phóng xuất ra Hỏa Hệ lực lượng lại có thể hoàn toàn ngăn chặn chính mình cũng chỉ có linh tâm của cửu giai Linh Thú mới có khả năng này thôi.
- Không đúng.
Trong lúc đó, Vi Ân như là nghĩ tới điều gì, ánh mắt chuyển hướng về phía một bên Khắc Lôi Nhã, hắn nghiến răng nói:
- Không phải là một yêu nghiệt mà là hai người.
Lúc trước hắn bị ba cỗ lực lượng áp chế gắt gao lui lại một nơi hẻo lánh mà cảm thấy tức giận.
Dưới bầu trời bao la là một mảnh bình nguyên rộng lớn, không có gò núi, không có gò đồi, chỉ có một đám rừng cây rậm rạp, không trung nhìn lại, chúng bình tĩnh như một mặt hồ, không có nửa phần gợn sóng.
Nơi này đã rời xa khỏi vương đô Tạp Mai của Đông Phương vương quốc, xuyên qua mấy cái Tiểu Vương Quốc, hiện giờ đã cách biên cảnh phía nam Áo Lan Đa vương quốc cũng không xa rồi.
Trên đường lớn giữa núi rừng, có mười đội ngũ xe ngựa đang chậm rãi đi tới.
Trong mười cỗ xe ngựa này có hai cỗ xe đặc biệt lộ ra vẻ đặc biệt xa hoa, chiêc còn lại tuy rằng so ra kém hai chiếc này nhưng mà so với toàn bộ Tây Bắc cũng coi như cực kì đắt đỏ.
Đặc biệt là tuấn mã trước xe ngựa, từng con mập thân kiện thể, đều là mã vương trong loài ngựa, bảo mã lương câu.
Đoàn xe này dĩ nhiên là đám người Lỗ Đạo Phu tham gia Linh Dược Sư đại hội trên đường trở về từ Đông Phương vương quốc.
Sau khi Kiệt Sâm hấp thụ xong linh tâm, buổi sáng sớm ngày hôm sau, đám người Lỗ Đạo Phu liền tới cáo từ Đông Phương quốc vương rồi lên đường trở về. Nhưng mà làm cho Lỗ Đạo Phu thật không ngờ chính là khi bọn hắn rời đi, La Bá Tỳ đại sư của Đông Phương vương quốc tự mình đi ra tiễn đưa, hơn nữa còn có quốc vương Tra Lý dẫn đầu, đưa bọn họ để cửa thành bắc của vương thành Tạp Mai mới quay trở lại.
Trừ chuyện đó ra, toàn bộ dân chúng bình dân trong vương thành nhận được tin tức cũng đều đi tới cửa thành bắc vui vẻ đưa tiễn Kiệt Sâm quán quân của Linh Dược Sư đại hội rời đi.
Mà ở trong mấy ngày kế tiếp, đám người Lỗ Đạo Phu đi ngang qua một cái quốc gia, liền nhận được sự chiêu đãi nhiệt tình của đối phương, hơn nữa mỗi một lần đều là do quốc vương bệ hạ tự mình tiếp khách.
Lỗ Đạo Phu phát hiện mình vẫn còn đánh giá thấp lực ảnh hưởng của Kiệt Sâm, sau khi được Kiệt Sâm đồng ý, tại mấy ngày kế tiếp, đám người họ đều tận lực tránh độ ngũ của vương quốc khác, lúc này mới được thanh tịnh hơn.
Hai cỗ xe ngựa xa hoa trong đoàn xe đương nhiên một là Lỗ Đạo Phu đại sư ngồi bên trong, còn một cỗ khác dĩ nhiên là Kiệt Sâm rồi.
Nhưng mà tình hình cùng với lúc rời khỏi Áo Lan Đa vương quốc đi ra lúc bất đồng, lúc trước Kiệt Sâm ngồi ở trong xe ngựa xa hoa đi theo Lỗ Đạo Phu đại sư tiến về Đông Phương vương quốc, trong lòng mười tên Linh Dược Sư tuyển thủ đều có chút bất mãn, nhưng mà tại trên đường trở về, trong lòng thì đám người vô cùng tự hào và vui vẻ.
Trong xe ngựa xa hoa, Kiệt Sâm từ từ nhắm hai mắt, khoanh chân ngồi ở đó, khắc khổ tu luyện.
@by txiuqw4