Mà tất cả thành viên của mạo hiểm đoàn dưới tiếng kinh hô của Kim Lợi, trên mặt đều lộ ra một tia thần sắc giật mình, hơi có chút rung động. Hai tay run lên chứng tỏ khẩn trương trong lòng bọn hắn.
- Hai người ở phía trước mau dừng lại cho ta, nếu tiếp tục tiến đến thì đừng trách ta không khách khí!
Kim Lợi nói, cao giọng quát lên. Cuồn Bạo Ma Hùng này thuộc về ngũ giai thổ hệ linh thú, một thân đồng đầu cánh tay sắt, lực lớn vô cùng, ngũ giai đê cấp Tông Linh Sư trở xuống căn bản không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn với nó, chỉ là về mặt tốc độ có chỗ khiếm khuyết, hai người này mới có thể một đường trốn đến đây. Chỉ là trong cảmạo hiểm đoàn, chỉ có đoàn trưởng Kim Lợi thân là ngũ giaiđê cấp Tông Linh Sư là có thể cùng Cuồng Bạo Ma Hùngđánh một hồi, nếu ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng cùng nhau tới, hai người này sẽ kéo toàn bộ mọi người vào nguy hiểm a.
Bất quá trong nội tâm Kim Lợi lại rất nghi hoặc, Cuồng Bạo Ma Hùng đều là linh thú sống một mình, ưa thích độc hành, có rất ít người có thể cùng lúc gặp phải vài đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, hơn nữa danh tự Cuồng Bạo Ma Hùng tuy rằng nghe có vẻ hung ác, nhưng trên thực tế tính tình lại tươngđối ôn hòa, rất ít khi ra tay với người khác. Nhưng tình huống trước mắt thì lại hoàn toàn khác với nhận thức của Kim Lợi đối với Cuồng Bạo Ma Hùng. Bất quá Kim Lợi lúc này đã không thể quản được nhiều như vậy nữa, nếu như đểhai người bọn họ xông lại thì chỉ sợ rằng toàn bộ mạo hiểmđoàn sẽ bị diệt mất.
Kim lợi mãnh liệt tiến lên trước một bước, giơ cao lên cựkiếm trong tay, linh lực hội tụ đỉnh kiếm, một đạo kiếm quang kim sắc phun ra nuốt vào trên đỉnh kiếm
- Uống!
Kim lợi cao giọng quát một tiếng, trọng kiếm trong tay ầm ầm chém xuống, một đạo kim sắc kiếm quang bắn nhanh về phía thiếu niên ở phía xa xa, trùng trùng điệp điệp trảm lên mặt đất trước mặt thiếu niên kia. Thoáng chốc trên mặt đất bị bổ ra một vết sâu cự đại:
- Cảnh cáo lần cuối, các ngươi rời khỏi cho ta, đừng chạy về hướng này nữa, nếu còn chạy tới thì đừng trách ta không lưu tình.
Kim lợi hét lớn lên
- Cứu mạng ah! Cứu mạng ah!
Thiếu niên thấy công kích của Kim Lợi thì càng thêm hoảng sợ, nhưng đám người trước mặt chính là hi vọng sống sót của hắn, hắn lập tức kích động hô lên, tử vong cơ hồ khiến vị thiếu niên này gần như sụp đổ, hắn phảng phất như bắtđược một cọng rơm cứu mạng, nói năng lộn xộn:
- Cầu xin các ngươi cứu ta! Ta là nhị thiếu gia Nạp Đức Tư của Khang Tư gia tộc, chỉ cần các ngươi có thể cứu chúng ta, chúng ta nhất định sẽ báo đáp!
- Khang Tư gia tộc?!
Kim lợi sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ do dự, nhưng hắn cũng biết, đối mặt với ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, mạo hiểmđoàn của mình cơ hồ không hề có phần thắng, bất kể là suy nghĩ vì cố chủ hay là vì mạo hiểm đoàn, hắn cũng không thểtiếp nhận lời cầu cứu của thiếu niên kia được.
Kiệt Sâm ở bên cạnh hai mắt đột nhiên sáng ngời, trong lúc nói chuyện phiếm lúc trước hắn đã từ miệng các mạo hiểm giả nghe thấy Khang Tư gia tộc, đúng là một trong tam đại gia tộc khống chế Thánh Phỉ thành, mà Kiệt Sâm nếu như muốn lấy được tin tức về vân vụ linh quả, trực tiếp tiếp xúc với đám người nắm thực quyền ở Hỗn Loạn chi lĩnh không thể nghi ngờ chính là cách nhanh nhất.
Do dự nửa ngày, Kim Lợi cùng cắn răng một cái, nhưng không đợi hắn lên từ cự tuyệt thì, khóe mắt lại thấy trongđội xe có hai đạo bóng người bắn ra ngoài
- Là ai hành động lung tung?
Trong nội tâm Kim Lợi vô cùng phẫn nộ, phẫn nộ nhìn lại, lại phát hiện hai đạo bóng người kia chính là hai người vừa mới gia nhập vào đoàn!
- Hai tên này muốn làm gì thế?
- Muốn chết sao, đây chính là ngũ giai Cuồng Bạo Ma Hùng ah.
- Thật sự là ngu xuẩn, nghe thấy Khang Tư gia tộc đã liều lĩnh rồi, cứu được người ta có lẽ sẽ trả thù lao rất cao, nhưng cũng phải có mạng dùng mới được.
- Xảy ra chuyện gì lại làm liên lụy đến chúng ta.
Lập tức, trong đám người nhao nhao truyền đến những thanh âm nghị luận, trong nội tâm những mạo hiểm giả này một phần là kinh ngạc, còn đại đa số đều khinh thường. Cửđộng của Kiệt Sâm và Lôi Nặc lúc này nói không chừng sẽ kéo cả mạo hiểm đoàn vào cũng nên
- Chết tiệt!
Trong hai mắt Kim Lợi cũng lộ ra một tia giận dữ, bất quá giờ phút này hắn đã không quản được nhiều như vậy nữa, trong miệng tức giận mắng một tiếng, cả người sau một khắc liền bắn ra:
- Đoàn trưởng!
Trong đám người lập tức có người lên tiếng kinh hô:
- Tất cả mọi người lui ra phía sau, không được tự tiện công kích!
Miệng Kim Lợi cũng phẫn nộ lên tiếng. Lúc trước hai người kia hành động một mình khiến Kim Lợi cũng không có biện pháp nào, vì để bảo trụ đội ngũ của mình nên hắn cũngđành phải lao ra bất chấp nguy hiểm muốn dẫn ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng kia tới nơi khác. Trung niên nhân trong hai người chạy tới là Tông Linh Sư, trung niên nhân cụt tay kia tựa hồ không đơn giản, hơn nữa mình cũng là một ngũ giai đê cấp tông Linh Sư, tuy rằng không thểkháng trụ với công kích của ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng kia nhưng dẫn chúng đi vẫn có hi vọng rất lớn.
- Cứu mạng ah cứu mạng!
Trông thấy hai người Lôi Nặc và Kiệt Sâm lao tới, miệng Nạp Đức Tư liền kích động hô lên. Công kích và tiếng hét lớn của Kim Lợi lúc trước khiến hắn thiếu chút nữa đã tuyệt vọng, tên hộ vệ vẫn một mực bảo hộ phía sau lưng NạpĐức Tư thì lại có biểu lộ như trút được gánh nặng. Kinh nghiệp của hắn so với Nạp Đức Tư thì phong phú hơn nhiều lắm, đối phương lúc này lao ra chính là có ý cứu bọn hắn, hơn nữa đối phương cũng thấy được Cuồng Bạo Ma Hùng mà còn dám ra đây thì nhất định đã có nắm chắc.
Hộ vệ đoán không lầm, Kiệt Sâm vốn chính là có ý muốn cứu bọn họ, trên thực tế, coi như thiếu niên kia không có thân phận gì thì Kiệt Sâm cũng sẽ không đứng ngoài quan sát, bất quá sau khi thiếu niên kia báo ra thân phận thì Kiệt Sâm lại có ý định khác. Trước mắt hắn đang gấp rút muốn liên hệ với người chưởng quyền của Hỗn Loạn chi lĩnh, hơn nữa tìm hiểu tin tức về vân vụ linh quản. Sau khi đi theo mạo hiểm đoạn đến Thánh Phỉ thành thì sớm muộn gì cũng phải tách ra, mà thiếu niên lao tới kia rõ ràng lại là nhịthiếu gia của Khang Tư gia tộc vốn là một trong tam đại gia tộc của Thánh Phỉ thành, cái này đã mang đến cho Kiệt Sâm một cơ hội cực tốt.
- Bên kia, chúng ta mỗi người ngăn một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, dẫn Cuồng Bạo Ma Hùng đi nơi khác đi!
Xa xa, Kim Lợi chạy tới mở miệng rống lớn lên. Cuồng Bạo Ma Hùng da dày thịt béo, thực lực phi phàm, lấy thực lực của Kim Lợi chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ tánh mạng trước một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, giờ thoáng cái phải đối mặt với ba đầu cũng chỉ có thể dẫn nó đi xa, sau đó lợi dụng ưu thế tốc độ mà trốn đi
- Tốt!
Hộ vệ kia hét lớn một tiếng, trên người quang mang hỏa hồng sắc bạo trướng, trường kiếm trong tay kiếm mang phun ra nuốt vào, nhắm ngay một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng hung hăng chém tới, muốn hấp dẫn lực chú ý của đầu Cuồng Bạo Ma Hùng kia lên trên người mình.
@by txiuqw4