Hộ vệ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, trên mặt vốn là vẻ vô cùng sung sướng vì sống sót sau tai nạn lập tức trở nên khẩn trưởng. Kiệt Sâm đi đến trước mặt Nạp Đức Tư lúc trước bởi vì trối chết một hồi lâu, trở về từ cõi nên nên NạpĐức Tư lúc này co quắp ngồi dưới đất như bùn nhão, hai mắt thất thần. Cái mũi Kiệt Sâm hơi động một chút, chỉ chỉvề phía một kiện nội giám tàn phá dưới trường bào của NạpĐức Tư, bình tĩnh nói:
- Nếu như các ngươi không muốn chết, tốt nhất là ném nóđi.
Theo ngón tay của Kiệt Sâm, ánh mắt hộ vệ rơi vào nội giáp dưới trường bào Nạp Đức Tư, sắc mặt lập tức biếnđổi.
Mà Nạp Đức Tư vốn hai mắt vô thần, đang thở hổn hển cũng lập tức khôi phục lại thần trí, vội vàng bỏ trường bào qua, lại cời xuống áo giám bên dưới, trong hai mắt mang theo một tia chấn kinh và nghi ngờ nói:
- Ngài, ý của ngài là...
Sắc mặt của hắn đột nhiên biến đổi, hỏi một tiếng, sau đó ném nội giáp ra xa như một củ khoai lang phỏng tay vậy.
Nội giáp rơi vào cách Kiệt Sâm không xa, Kiệt Sâm xoay người nhặt nội giáp lên, ngón tay sờ lên một tầng nhung mềm phủ trên đó một chút, sau đó đưa lên trước mũi ngưởi một chút.
- Là do nội mô bì của Nham thạch Cự Tích khi còn nhỏ chếthành, đã được ngâm qua trong dung dịch kinh cức tử, ác chiểu hoa, ngư mục đảm. Đây là dụ thú dược tề.
Kiệt Sâm chính xác báo ra tài liệu bên trong nội giáp.
Nạp Đức Tư và hộ vê, cùng với Kim Lợi hơi mờ mịt nhìn hai người Kiệt Sâm và Lôi Nặc, Kiệt Sâm liếc qua, nói:
- Dụ thú dược tề là do các Thuần Thú Sư dùng để hấp dẫn linh thú, bên trong sẽ phát ra hương vị mà linh thú cực kỳ ưa thích, mà khí thể do kinh cức tử, ác chiểu hoa, khí ngư mục đảm cùng nội mô bì của Nham Thạch Cự Tích hỗn hợp lại sinh ra có thể khiến Cuồng Bạo Ma Hùng tính tình vô cùng ôn hoa lâm vào trạng thái điên cuồng.
Lời của Kiệt Sâm khiến Nạp Đức Tư và hộ vệ biến sắc.
- Các ngươi có lẽ may mắn, không đưa tới nhân diện huyết chu và Ưng nhãn Sư Thứu, những thành phần này cũng hữu hiệu với chúng.
Lời của Kiệt Sâm khiến Nạp Đức Tư và hộ vệ kia trên mặt trong nháy mắt không còn chút huyết sắc.
Nhân diện huyết chu vô cùng kịch độc, am hiểu đánh lén, mà Ưng nhãn Sư Thứu lại rất hung tàn, lực lớn vô cùng, hai loại linh thú này qua lại ở đại lục phía nam, dều là thuộc về lục giai linh thú, Nạp Đức Tư đã từng nghe qua ở Hỗn Loạn chi lĩnh có một mạo hiểm đoàn cường đại ở Vân Vụ Sơn lĩnh gặp phải một đầu nhân diện huyết chu, toàn bộ mạo hiểm đoàn gần ba trăm người, cuối cùng chỉ còn lại ba người trở về Hỗn Loạn chi lĩnh. Nếu so với hai đầu ma thú khủng bố kia, Cuồng Bạo Ma Hùng chỉ có thể coi là tiểu nhân vật không nhập lưu thôi.
- Nhị thiếu gia, nội giáp này của ngươi...
Thanh âm hộ vệ mang theo một tia rung động hỏi.
Trên mặt Nạp Đức Tư tái nhợt không chút huyết sắc, ánh mắt chợt lại âm trầm xuống, sắc mặt hắn dữ tợn, cơ bắp trên mặt vặn vẹo, cắn răng nói:
- Vâng...
Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn bọn người Kim Lợi:
- Là do người khác tặng cho!
Ánh mắt của hắn biến ảo bất định, nhưng có thể thấy được hắn đang rất phẫn nộ.
Hộ vệ thức thời ngậm miệng không nói nữa, hiện giờ ở nơi không thích hợp, hơn nữa tuy rằng hắn là hộ vệ của NạpĐức Tư, nhưng chuyện của Nhị thiếu gia còn chưa tới phiên một hộ vệ như hắn quan tâm.
Ánh mắt Kim Lợi nhìn về nơi khác, giả bộ như không biết chút nào, hắn chỉ là đoàn trưởng một mạo hiểm đoàn, loại chuyện thế này căn bản không phải thân phận như hắn có thể liên lụy vào được, đồng thời hắn cũng vì đạo công kích phóng thích ra với Nạp Đức Tư lúc trước mà cảm thấy lo lắng, đối phương thân là một trong tam đại gia tộc Thánh Phỉ thành, nếu như muốn động thủ với một đoàn trưởng như hắn thì cũng không phải Kim Lợi có thể ngăn cản được.
Trong nội tâm Kiệt Sâm cũng có thể đoán ra đại khái, xem ra trình độ hỗn loạn hung ác trong Hỗn Loạn chi lĩnh này vượt rất xa khỏi dự tính của hắn, từ biểu lộ của Nạp Đức Tư là có thể thấy được nội giáp này là do một người cực kỳ thân cận tặng cho hắn, nếu không thì hắn cũng không lộ ra loại thần sắc này rồi.
Trên thực tế, mưu kế đối phương dùng hôm nay không chê vào đâu được, nếu không phải Kiệt Sâm thân là thủy tổ khai sáng kỹ thuật lưu Linh Dược tề, cực kỳ mẫn cảm đối với một ít mùi vị của dược tề thì đổi thành Linh Dược sư khác, coi như là Lỗ Đạo Phu đại sư cũng chưa hẳn có thểphát hiện ra được.
Trên mặt thiếu niên này đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, không nhìn ra chút mãnh khóe nào cả, hắn đầy ngập cảm kích nói với Kiệt Sâm:
- Đa tạ mấy vị xuất thủ cứu giúp, ta là Nạp Đức Tư, vị này chính là hộ vệ của ta Bỉ, không biết mấy vị muốn đi đâu?
Kiệt Sâm cười nói:
- Ta là Lợi Tư, vị này chính là đoàn trưởng Kim Lợi của Lợi Kiếm mạo hiểm đoàn, chúng ta chuẩn bị đến Thánh Phỉthành.
Mà Lôi Nặc đứng ở bên cạnh không nói một lời, Kiệt Sâm lại không giới thiệu.
- Vậy thì quá tốt rồi.
Trên mặt Nạp Đức Tư lập tức lộ ra một tia mừng rỡ, mắt nhìn về phía Lôi Nặc ở một bên, lập tức lên tiếng nói:
- Tại hạ là Nạp Đức Tư của Khang Tư gia tộc Thánh Phỉthành, ta muốn mời mấy vị hộ tống ta về thành, đến Thánh Phỉ thành rồi mấy vị cần thù lao gì thì cứ việc nói, cũng thuận tiện để để tại hạ báo đáp ơn cứu mạng của các vịmột phen.
Trên mặt Nạp Đức Tư vô cùng thành khẩn, từ lời nói của Kiệt Sâm và biểu lộ của Kim Lợi khi nhìn Kiệt Sâm và Lôi Nặc, hắn cũng đã minh bạch, tựa hồ hai người này cũng không phải cùng được với Kim Lợi đoàn trưởng.
- Ha ha, vậy ngươi phải hỏi Kim Lợi đoàn trưởng rồi, chúng ta cũng chỉ đi theo đoàn xe của Kim Lợi đoàn trưởng đi Thánh Phỉ thành thôi.
Kiệt Sâm lên tiếng cười nói. Nạp Đức Tư vội vàng dời ánh mắt về phía Kim Lợi ở một bên.
- Ha ha, Nạp Đức Tư thiếu gia có thể đi theo mạo hiểmđoàn của tại hạ chính là phúc khí của tại hạ, chỉ hi vọng NạpĐức Tư không ghét bỏ là tốt rồi.
Kim Lợi vội vàng lên tiếng.
- Kim Lợi đoàn trưởng nói đùa!
Nạp Đức Tư biểu hiện cực kỳ lão luyện, cho dù lúc trước Kim Lợi đã khiến Nạp Đức Tư cực kỳ tuyệt vọng, nhưng sauđó Nạp Đức Tư vẫn tươi cười lên, tựa hồ lúc trước tựa hồ không xảy ra chuyện gì vậy.
Sau khi hàn huyền vài câu, Kiệt Sâm đi lấy linh hạch của bađầu Cuồng Bạo Ma Hùng, rồi mọi người tiếp tục lên đường.
Lúc này Kim Lợi cực kỳ nhiệt tình muốn dọn ra hai cái xe ngựa cho Kiệt Sâm và Nạp Đức Tư bọn hắn ngồi, nhưng lại Kiệt Sâm cự tuyệt, vẫn ngồi trên chiếc xe ngựa cứng ngắc ở cuối cùng kia
Mà Nạp Đức Tư cũng cự tuyệt hào ý của Kim Lợi, đi theo Kiệt Sâm đi tới chiếc xe ngựa cứng ngắc ở cuối cùng.
Lần nữa trông thấy bọn người Kiệt Sâm, vẻ hiền hoàn của bọn người Khăn Ni Á lúc trước đã sớm không thấy nữa, trên mặt lộ vẻ vẻ cung kính.
@by txiuqw4