Nhưng tất cả dân chúng Thánh Phỉ thành đều như không có phát sinh chuyện gì, đến tối cứ bình thương, từng người đi ngủ, đối với bọn hắn mà nói, đợi ngày mai xem gia tộc nào đi ra tuyên bố thế lực của hắn là được rồi.
Cái này là Hỗn Loạn Chi Lĩnh, nhân mạng như rơm rác. Cùng thời điểm, Kiêt Sâm cùng Lôi Nặc ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh đang tìm kiếm vân vụ linh quả...
Đại lục Tư Đặc Ân phương bắc là bắc hải vô biên, trong hải vực bắc hải phương bắc, có một tòa băng đảo, được gọi là Bắc Cực Băng Nguyên.
Diện tích băng đảo cũng không lớn, ước chừng tương đương với diện tích Tây Bắc chư quốc, nhưng mà ngoài một ít linh thú bên trong, toàn bộ Bắc Cực Băng Nguyên nhân loại xác thực rất thưa thớt, mà ở phương bắc băng đảo này, lại có thêm một băng quốc.
Trong băng quốc này, cơ hồ tuyệt đại đa số thuộc tính Linh Sư cơ bản đều là Băng Hệ Linh Sư, bởi vì không khí nơi này tràn ngập đại lượng nguyên tố Băng Hệ linh lực.
Ở phương bắc Băng đảo, băng sơn mênh mông bát ngát không ngớt, ở chỗ này, ngày đêm nhiệt độ đều là dưới âm năm mươi độ, thời điểm lạnh nhất là dưới âm một trăm độ, người bình thường căn bản không cách nào sinh tồn được, coi như là một ít Linh Sư Băng Hệ cường đại, cũng không thể chịu đơợc khí hậu giá rét như thế.
Bất quá gian khổ loại này, hoàn cảnh tĩnh mịch, lại khiến một ít tiềm tu giả cư trú ở đây.
- Vù vù!
Gió lạnh như dao cắt, tại băng sơn, quanh năm nhiệt độ cực thấp, khiến hằn băng này cứng rắn vô cùng.
Một tòa băng sơn chi quỹ cao gần vạn mét, một trung niên nhân, trên thân cơ bắp cường tráng, đang nhắm mắt xếp bằng ở kia, trên thân thể hắn bị tầng tầng hàn băng dày đặc bao khỏa, tựu như là một tòa băng điêu.
Người này chính là Vi Ân, sau khi ly khai Kiệt Sâm đã đến Bắc Cực Băng Nguyên.
- Hô!
Cũng không biết đã qua bao lâu, một đạo linh lực từ trên người Vi Ân bành trướng lóe lên, đồng thời hai con ngươi đóng chặt kia bỗng nhiên mở ra.
- Oanh!
Hàn băng trên người Vi Ân ầm ầm bạo liệt, sau đó hắn đứng lên, nhìn qua băng sơn xa xa, trong mắt mang theo một tia thích thú.
- Bây giờ vẫn chưa đến hai tháng, vậy mà ta lại có thể khôi phục đến cảnh giới bát giai đỉnh phong, Kiệt Sâm, chờ ta, ngày ta đột phá, là ngày Vi Ân ta trở lại đại lục Tử Đặc Ân.
Lập tức, thân ảnh Vi Ân lóe lên, biến mất trong băng tuyết mênh mông.
Thời gian buổi đêm dần qua, cuối cùng thì màn giết chóc cũng kết thúc, toàn bộ thành đô Thánh Phỉ trở lại vẻ yên tĩnh. Trong không khí vẫn còn mơ hồ tràn ngập mùi huyết tinh, nhưng lúc này trong phủ đệ gia tộc Khang Tư thì lại vô cùng náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng.
Đám người bận rộn trong phủ đệ đi tới đi lui, trên mặt mang theo vẻ mừng rỡ không thể che dấu, không ít người đều toét miệng cười lớn, vì ngày hôm nay gia tộc Khang Tư bọn hắn đã trở thành đệ nhất gia tộc tại thành phố Thánh Phỉ, thống trị toàn bộ Thánh Phỉ thành.
Từng rương trân bảo của gia tộc Đạt Khắc Tư được mang vào trong phủ đệ gia tộc Khang Tư, nhao nhao chồng chất trong một gian phòng. Tổng cộng có hơn 10 cái rương lớn, đại bộ phận trong đó là trân bảo của gia tộc Đạt Khắc Tư, có một ít là của một gia tộc khác tại thành Thánh Phỉ, gia tộc Ni Nhĩ.
Đáng thương cho gia tộc Đạt Khắc Tư vừa tiêu diệt gia tộc Ni Nhĩ, mang theo trân bảo của gia tộc Ni Nhĩ hồi gia, còn chưa kiểm kê tốt thì đã bị gia tộc Khang Tư tiêu diệt, hết thảy cái này cũng tự nhiên tiện nghi cho gia tộc Khang Tư.
- Cam Đạo Phu đại sư, hai vị đại nhân đâu? Tại hạ đã chuyển tất cả trân bảo về, kính xin hai vị đại nhân kiểm kê.
Tại cửa sân trong phủ đệ gia tộc Khang Tư, Địch Á Tư trưởng lão và Thái Sâm tộc trưởng cung kính đứng ở đó, lên tiếng hỏi thăm Cam Đạo Phu.
Tuy rằng gia tộc Khang Tư giành được thắng lợi cuối cùng, nhưng Địch Á Tư và Thái Sâm cũng không tự đại, bọn hắn minh bạch trong nội tâm ai đã chuyển biến hoàn cảnh thiếu chút nữa là diệt vong trở nên ngày hôm nay cho gia tộc bọn hắn.
Tuy rằng hứa hẹn Kiệt Sâm và Lôi Nặc làm chủ, chỉ là lúc trước Nạp Đức Tư đã nói với Kiệt Sâm, sau này Địch Á Tư và Thái SÂm biết, chẳng những không trách cứ Nạp Đức Tư mà ngược lại còn tán thưởng hắn làm đúng.
- Hai vị đại nhân đã nghỉ ngơi, ngày mai đại trưởng lão và Thái Sâm tộc trưởng hãy đến tìm bọn hắn a.
Cam Đạo Phu rất là thỏa mãn với thái độ của Địch Á Tư và Thái SÂm, điều này nói rõ hai người này cũng không bị thắng lợi làm xông đầu váng não.
Dùng thực lực hai vị đại nhân kia, có thể cứu bọn hắn, tự nhiên cũng có thể phất tay tiêu diệt bọn hắn.
- Hai vị đại nhân đã nghỉ ngơi, như vậy tại hạ không quấy rầy nữa.
Địch Á Tư cung kính nhẹ gật đầu. Lúc quay người chuẩn bị rời đi, lại đột nhiên ngừng lại, do dự một chút, cẩn thận hỏi từng li từng tí:
- Cam Đạo Phu đại sư, thực lực vị đại nhân kia...
- Hừ, ngươi hỏi cái này để làm gì?
Biểu lộ Cam Đạo Phu rất nghiêm túc.
- Địch Á Tư, Thái Sâm. Hai người các ngươi đều là người thông minh, nhưng ngàn vạn lần đừng làm ra việc gì ngu ngốc.
Cam Đạo Phu trầm mặt, lên tiếng nhắc nhở.
Đối với gia tộc Khang Tư, trong lòng hắn vẫn tương đối có cảm tình, bằng không thì ngày hôm qua cũng sẽ không khẩn cầu Kiệt Sâm đến giải cứu. Hôm nay mặc dù thái độ Địch Á Tư và Thái Sâm không tệ, nhưng hắn lo lắng hai người này không biết trời cao đất dày là gì, cuối cùng hắn vẫn nhịn không được lên tiếng khuyên bảo.
Địch Á Tư biến sắc, vội vàng khoát tay nói:
- Kính xin Cam Đạo Phu đại sư không nên hiểu lầm, tại hạ chỉ hỏi thăm một chút mà thôi, thỉnh đại sư yên tâm. Địch Á Tư không phải là người không biết tốt xấu, gia tộc Khang Tư có ngày hôm nay đều là do hai vị đại nhân ban cho. Từ lúc hai vị đại nhân xuất hiện thì gia tộc Khang Tư đã thuộc về hai vị đại nhân rồi, gia tộc Khang Tư tự nhiên sẽ bày tỏ thái độ của mình.
- Các ngươi biết rõ là tốt rồi!
Cam Đạo Phu gật gật đầu, lúc này sắc mặt mới hòa hoãn một chút, lên tiếng nói:
- Thực lực vị đại nhân kia tuyệt đối không đơn giản như các ngươi có thể tưởng tượng được. Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, đã có vị đại nhân kia ủng hộ thì gia tộc Khang Tư các ngươi mới có thể thống trị thành Thánh Phỉ này. Nếu không, hừ, dùng thực lực gia tộc Khang Tư các ngươi bây giờ thì bất luận cỗ thế lực quanh thân nào cũng đều có thể tiêu diệt gia tộc Khang Tư các ngươi.
Địch Á Tư và Thái Sâm liên tục gật đầu, đồng thời ánh mắt cũng càng ngày càng sáng ngời, vốn trong lòng bọn hắn Lôi Nặc có thể một kiếm chém chết Mã Nhĩ Gia vừa mới tấn cấp Tôn linh sư trung cấp kia, hẳn là một vị Tôn linh sư lục giai cao cấp cực kỳ lợi hại, hôm nay lại nghe Cam Đạo Phu đại sư này nói.
Hai người Địch Á Tư và Thái SÂm nhìn nhau một cái, trong ánh mắt đều lộ ra một tia rung động cùng kinh hỉ, chợt đồng thời nhìn về phía Cam Đạo Phu.
- Vị đại nhân kia hẳn là thất giai hoàng...
- Hừ, các ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Không nên hỏi thì đừng hỏi, điểm đạo lý đơn giản này mà hai người các ngươi còn không hiểu sao?
Cam Đạo Phu hừ lạnh lên tiếng.
- Ta hiểu ta hiểu!
Hai người Địch Á Tư và Thái Sâm liên tục gật đầu.
- Cam Đạo Phu đại sư, đã như vậy, hai người chúng ta cáo lui trước.
Nhìn thân ảnh hai người bọn hắn rời đi, ánh mắt Cam Đạo Phu âm tình bất định, dùng thực lực và kiến thức Linh dược sư tông sư ngũ giai cấp thấp của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra Lôi Nặc tuyệt đối không phải đơn giản là TÔn linh sư lục giai cao cấp như vậy.
Ngay từ đầu hắn quyết định đi theo Kiệt Sâm, một là vì giúp đỡ gia tộc Khang Tư này, thứ hai là cũng vì thủ pháp phối chế đặc biệt cùng tạo nghệ về Linh dược kinh người của hắn, muốn ở bên người Kiệt Sâm để học tập, thứ ba là ở thành Thánh Phỉ này cũng đã lâu, hắn cũng không muốn tiếp tục ở lại.
Hôm nay sau khi phát hiện thực lực của Lôi Nặc, đối với thân phận của Kiệt Sâm thì hắn cũng sinh ra hiếu kỳ, ngửa đầu nhìn bầu trời, thì thào trong miệng:
- Bọn hắn đang tìm kiếm Vân Vụ Linh Quả, hôm nay đã vừa vặn 8 năm trôi qua, có lẽ...
- Không.
Hắn dùng sức lắc đầu:
- Hiện tại còn không phải thời cơ, chờ đợi, chờ đợi.
- Gia tộc Bội Lôi!
Trong ánh mắt của hắn toát ra một tia hào quang vô cùng cừu hận, cắn răng lên tiếng trong nội tâm:
- Long Mỹ Nhĩ huynh đệ, ngươi yên tâm, mối thù Cáo Sa Mạc các ngươi, một ngày nào đó ta sẽ thay các ngươi báo thù.
- Gia tộc Khang Tư này, quá ác độc.
Tại một chỗ trong núi rừng cách xa thành Thánh Phỉ, mấy thành viên còn lại của gia tộc Đạt Khắc Tư cầm lưỡi dao sắc bén trong tay nhìn về phía thành Thánh Phỉ, phẫn hận lên tiếng.
- Người cụt một tay kia quá mạnh mẽ, một kiếm đã đánh chết Mã Nhĩ Gia tộc trưởng, ngay cả Áo Ba Mã trưởng lão cũng không thể tránh được công kích của hắn.
Một người đàn ông nhỏ gầy, giờ phút này trong ánh mắt còn mang theo một tia sợ hãi, ngữ khí run rẩy.
- Con mẹ nó, gần như là thành công rồi, đến tột cùng là hai tên gia hỏa kia từ đâu mà xuất hiện?
- Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?
- Có thể làm sao nữa? Hiện giờ chúng ta không thể trở về thành Thánh Phỉ, hôm nay chỉ có thể đến thành Hỗn Loạn tìm Khắc Lí Tư Thác, kể mọi chuyện xảy ra tại đây cho hắn biết. Nếu như hắn có thể giành được sự ủng hộ của gia tộc Bội Lôi, có lẽ chúng ta có thể báo mối thù của gia tộc Đạt Khắc Tư, nếu không thì đời này cũng không cần phải nghĩ đến nữa rồi.
Tên đầu lĩnh phẫn nộ lên tiếng.
- Đi, đi thành Hỗn Loạn!
Đoàn người liền thu thập hành trang, bay vút về phía thành Hỗn Loạn, thân ảnh bọn hắn vượt qua rừng núi, rất nhanh đã biến mất trong màn đêm.
Lúc bên ngoài phủ đệ gia tộc Khang Tư còn đang náo nhiệt, hai người Kiệt Sâm và Lôi Nặc đều tu luyện ở trog phòng mình.
Áp lực đến từ gia tộc Đạo Tư khiến Lôi Nặc giống như là một cỗ máy chạy bằng dây cót, mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng tu luyện, cùng với Đế Lam, La Tư Đặc và Vi Ân khiến hắn lý giải rất nhiều về cảnh giới Hoàng linh sư trung cấp.
Đặc biệt là trước lúc rời đi, Đế LÂm trung cấp hoàng linh sư đã tận lực luận bàn với hắn một phen, khiến hắn cũng lĩnh ngộ đối với Hoàng linh sư trung cấp.
- Ừng ực!
Trong phòng, Lôi Nặc lấy một lọ linh dược màu vàng ra uống vào.
Một cỗ linh lực kim hệ nồng đậm lập tức chạy trong kinh mạch hắn, Lôi Nặc nhắm nghiền hai mắt, từ từ vận chuyển linh lực thất giai cấp thấp trong kinh mạch mình, đồng thời hấp thu nguyên tố kim hệ trong thiên địa cùng với linh lực kim hệ chiết xuất từ linh dược kia dùng nhập vào trong linh lực bản thân mình.
Bình linh dược này là do Kiệt Sâm phối chế cho hắn, đã có linh dược này, Tốc độ dành dụm linh lực kim hệ trong cơ thể của Lôi Nặc nhanh hơn rất nhiều, không cần phải hoàn toàn dựa vào hấp thu nguyên tố linh trong thiên địa.
Tròn vòng mấy tháng ngắn ngủi, linh lực vừa mới tấn cấp Hoàng linh sư thất giai đê cấp trong cơ thể Lôi Nặc đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao thất giai đê cấp, chỉ kém một tia là đến trung cấp. Nhưng một tia này cũng không phải hắn tùy tiện phục dụng linh dược là có thể tiến nhập vào, điều này cần hắn không ngừng lĩnh ngộ, thẳng đến một ngày nào đó phá tan trở ngại kia.
Tại lúc Lôi Nặc tu luyện, Kiệt Sâm cũng đang tu luyện trong phòng mình.
So với lúc Kiệt Sâm chiến đánh tại vương thành, phối chế linh dược tiến vào cảnh giới Linh sư tam giai cao cấp thì hôm nay đã vượt qua được hai tháng.
Giống như Linh sư bình thường sau khi tiến vào tam giai linh sư, kinh mạch trong cơ thể chỉ có thể vận hành linh lực, mà Kiệt Sâm tu luyện Linh thần quyết, sau khi linh dịch trúc thể trong không ngừng mở rộng trong gân mạch Kiệt Sâm, chẳng những tam giai kinh mạch mà những kinh mạch từ cấp 1 đến cấp 9 trong cơ thể cũng đều chứa đựng đại lượng linh lực.
Nhiều kinh mạch đồng thời vận chuyển hấp thu linh lực như vậy, tốc độ tu luyện của Kiệt Sâm nhanh hơn gấp 10 lần so với linh sư bình thường, hơn nữa tốc độ hấp thu linh lực của Linh thần quyết, so với công pháp bình thường thì không biết nhanh hơn bao nhiêu lần. Hai tháng tu luyện của Kiệt Sâm cơ hồ tương đương một Linh sư bình thường tu luyện hai năm.
Hôm nay linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm sớm đã đạt đến cảnh giới tam giai đỉnh cao, chỉ còn chút nữa là đạt đến Thiên Linh sư tứ giai cấp thấp.
Nhưng chỉ một tầng cách trở như vậy lại vô cùng ngăn trở Kiệt Sâm đột phá.
Độ khó tấn cấp từ Tam giai Thiên Linh sư đến Tứ giai Thiên Linh sư, trên thực tế không phải đơn giản như Lôi Nặc tấn cấp từ Hoàng Linh Sư cấp thấp đến Hoàng Linh sư trung cấp.
Theo tam giai Linh sư đến Tứ giai Thiên Linh sư, là từ chức nghiệp giả cấp thấp đột phá Chức nghiệp giả trung giai.
Linh đồ nhất giai trong kinh mạch cơ thể sinh ra linh lực, linh sĩ cấp hai thì có thể quán thâu linh lực ra bên ngoài thân, mang lại sức chống cự cho thân thể, tam giai linh sư có thể quán thân linh lực vào trong vũ khí, mà tứ giai thiên linh sư có thể hình thành một đạo hào quang bên ngoài vũ khí.
Tầng kiếm quang hoặc đao mang này cũng không phải là đơn giản phun linh lực lên mà là sau khi từ tam giai tiến vào tứ giai, kết cấu linh lực đã cải biến, biến hóa về chất.
Hơn nữa bộ công pháp Linh Thần Quyết này, trước tam giai thì cơ bản không có linh kỹ gì, ngoại trừ các loại kỹ xảo dùng linh lực đơn giản như Băng quyền, quỷ bộ, còn lại thì không có gì khác. Cái này lại khiến KIệt Sâm nghi hoặc.
Càng làm cho Kiệt Sâm nghi hoặc chính là, công pháp bình thường đều có thuộc tính cố định, ví dụ như Liệt Hỏa công là công pháp hỏa hệ, Kim thân quyết à công pháp kim hệ. Giống như một gã linh sư bình thường căn cứ vào thuộc tính thân thể mình, đều tu luyện công pháp đồng nhất, có rất rất ít người tu hai hoặc nhiều hệ công pháp, lúc hấp thu linh lực thì càng khó.
@by txiuqw4