Trong lúc nhất thời Cư Lý gia tộc Mã Lợi Á, Nặc An các trưởng lão cùng với Áo Thác và bốn gã trưởng lão tôn linh sư lục giai trung cấp của Bắc Nguyên gia tộc trong nội tâm đều tâm thần bất định không thôi.
Thực lực của bọn họ đều nằm ở tôn linh sư lục giai, thật sự vô cùng đỏ mắt linh tôn dược tề kia, chỉ cần lấy được bọn họ đều sẽ từ trung cấp lục giai tiến tới cao cấp lục giai, kiếp này có lẽ còn có cơ hội nhìn tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai, điều này đối với bọn họ mà nói thật sự là quá mức hấp dẫn.
Không cần nói gì khác, chỉ nói tới tuổi thọ, bình thường tôn linh sư nếu không bị nội thương nghiêm trọng trong đời, đều có thể sống đến hơn một trăm tuổi, nhưng lâu nhất chỉ sống tới một trăm năm mươi tuổi.
Một khi tấn cấp hoàng linh sư thất giai, có thể tăng lên hai trăm tuổi, đối với một cường giả mà nói, không thể nghi ngờ là một cảm giác thật nghịch thiên.
Trong lòng mọi người tại đây người có lòng trấn định nhất chỉ sợ là hoàng linh sư thất giai đê cấp Lý Căn, linh tôn dược tề đối với hắn căn bản không có hiệu quả, nhưng dù là như thế Lý Căn cũng bị sự quyết đoán cùng phách lực của Kiệt Sâm làm khiếp sợ cùng khó thể tin.
Đây không phải là linh dược tề bình thường cấp bậc không cao, cũng không phải là đồ cao đẳng nhưng hiệu quả không tốt như vậy, như linh tôn dược tề này, dù cầm tới trung ương đại lục tứ đại đế quốc, tuyệt đối vẫn có thể bán được giá trên trời, đổi được đại lượng vật phẩm quý hiếm.
Nhưng Kiệt Tư đại sư thật tùy ý đem ra, thật giống như ban cho mọi người chỉ là đồ vật bình thường không hề có ý nghĩa gì, không hề để trong lòng chút nào, khí phách n làm Lý Căn hoàn toàn khuất phục.
Nếu như hỏi mọi người đang có mặt tại đây, ai kích động cùng khẩn trương nhất phải kể tới chính là Cư Lý gia tộc Mã Lợi Á, hiện tại đã trên năm mươi tuổi, lúc này đã hưng phấn tới mức trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Trên thế giới này có hai loại linh dược sư, một là thiên phú linh sư cao hơn thiên phú linh dược, linh sư đẳng cấp nếu cao hơn linh dược đẳng cấp không ít, tỷ như lục trưởng lão Nặc An của Cư Lý gia tộc, thân là tôn linh sư lục giai trung cấp nhưng hắn chỉ mới là linh dược tông sư ngũ giai trung cấp, mà La Kiệt phó đoàn trường của Mạt Nhật Hoàng Hôn mạo hiểm đoàn thân là tông linh sư ngũ giai cao cấp nhưng chỉ mới là linh dược thiên sư tứ giai đê cấp mà thôi.
Bọn họ có được thiên phú của linh dược sư, nhưng trên đẳng cấp không đuổi kịp đẳng cấp của linh sư.
Còn có một loại linh dược sư trái lại, linh dược thiên phú cực cao, vượt qua khỏi thiên phú linh sư, nhưng đẳng cấp linh dược sư lại chỉ bị cực hạn ở linh sư.
Tỷ như đệ nhất linh dược sư Lỗ Đạo Phu của Áo Lan Đa vương quốc, linh dược sư một mực bị chế ngự tại đẳng cấp tông linh sư ngũ giai cao cấp, mà khi mua được linh tôn dược tề của Kiệt Sâm, hắn liền tấn cấp tôn linh sư lục giai đê cấp, trải qua nghiên cứu cùng học tập, đẳng cấp của linh dược sư liền có thể đuổi theo lên, trở thành linh dược tôn sư lục giai đê cấp.
Mà Mã Lợi Á là loại thứ hai.
Hôm nay mặc dù nàng mới là linh dược tôn sư lục giai đê cấp, nhưng trên thực tế trong thiên phú linh dược học nàng còn hơn cả Bì Ai Nhĩ tộc trưởng, nhưng rất không may thiên phú linh sư của nàng chênh lệch quá nhiều với hoàng linh sư thất giai đê cấp tộc trưởng Bì Ai Nhĩ, cấp bậc linh sư hôm nay cũng chỉ là lục giai đê cấp, bởi vậy đẳng cấp linh dược sư cũng không cách nào tăng lên.
Vì điều này trong lòng nàng vẫn luôn vô cùng phiền muộn, đã không ngừng khổ tu, nhưng không đạt được bao nhiêu hiệu quả.
Mà giờ khắc này Kiệt Sâm lấy ra linh tôn dược tề làm nội tâm cô quạnh của nàng bỗng chốc dao động lên thật lớn.
- Kiệt Tư đại sư, trong năm người này nhất định phải có ta…
Hai mắt Mã Lợi Á gắt gao nhìn chằm chằm vào linh tôn dược tề trên bàn, trong nội tâm không ngừng hò hét, khẩn trương cực độ.
- Được rồi, nếu như mọi người đã biết công dụng của linh tôn dược tề, ta cũng không cần nói thêm nhiều, hiện tại người được đọc tên thì đi lên nhận một bình linh tôn dược tề đi!
Trong lúc nội tâm mọi người đang bất định, kích động, hưng phấn, khẩn trương, Kiệt Sâm cảm thụ được cảm xúc trong lòng mọi người, lên tiếng lần nữa.
Lập tức mọi người thu liễm ánh mắt như lửa nóng, nguyên một đám người làm ra vẻ trang nghiêm đoan chính, chờ mong Kiệt Sâm có thể đọc lên tên của mình.
- Thái Sâm!
Kiệt Sâm đưa mắt nhìn vào Thái Sâm đầu tiên.
- Dạ, Kiệt Tư chủ nhân!
Thái Sâm vội vàng tiến lên một bước, ánh mắt sáng ngời, thần sắc vô cùng nghiêm túc.
- Ngươi lấy đi một bình!
Kiệt Sâm nhàn nhạt lên tiếng.
Trong đôi mắt Thái Sâm hiện lên tia kích động, vội vàng tiến lên hai bước cầm đi một bình linh tôn dược tề, quỳ một chân trên đất lớn tiếng nói:
- Đa tạ Kiệt Tư chủ nhân, Thái Sầm xin thề tùy tùng chủ nhân, vì chủ nhân xông pha khói lửa không từ!
Giờ phút này trong nội tâm Thái Sâm tràn đầy kích động, nhưng cũng không phải vì hắn có được linh tôn dược tề, có thể tăng lên thực lực, mà là bởi vì Kiệt Sâm đầu tiên gọi tên hắn.
Đây là Kiệt Sâm khẳng định hắn, đối với hắn mà nói điều này còn trọng yếu hơn bất cứ thứ gì.
Mọi người chỉ dùng ánh mắt như lửa nóng hâm mộ nhìn Thái Sâm, nhưng chỉ hâm mộ mà thôi, không ai có lòng bất bình.
Vô luận là theo thực lực, hay theo thân phận tộc trưởng Khang Tư gia tộc, Thái Sâm đạt được một bình đều là chuyện hợp tình hợp lý.
- Cam Đạo Phu!
Thái Sâm lui ra sau, Kiệt Sâm lại lên tiếng.
Cam Đạo Phu vội vàng tiến lên một bước, thân hình run nhẹ biểu lộ nội tâm kích động của hắn hiện tại.
- Ngươi cũng lấy một bình đi!
- Dạ, Kiệt Tư đại sư!
Cam Đạo Phu tiến lên hai bước, đè nén kích động nhưng hô hấp gấp gáp đã đem nội tâm hưng phấn cùng khẩn trương của hắn hoàn toàn lộ rõ.
Hắn cầm lên một bình trên bàn, hai tay cẩn thận ôm lấy, cảm giác kia phảng phất như ôm vật báu vô giá.
Bị hành động của Cam Đạo Phu kích thích, mọi người cũng hô hấp dồn dập lên, nhưng Cam Đạo Phu đạt được trong lòng họ đã sớm có chuẩn bị.
Tuy Cam Đạo Phu chỉ mới là tông linh sư ngũ giai trung cấp, nhưng chỉ cần có linh tôn dược tề, nói không chừng trong thời gian ngắn có thể trở thành một gã linh dược tông sư ngũ giai cao cấp.
Quan trọng hơn là quan hệ giữa Cam Đạo Phu với Kiệt Sâm mọi người đều biết, trong mọi người chỉ có hắn cùng Thái Sâm có quan hệ chặt chẽ nhất với Kiệt Sâm mà thôi.
Ánh mắt Mã Lợi Á bọn họ khao khát nhìn chằm chằm vào ba bình linh tôn dược tề còn lại, không dám có chút phân thần.
- Địch Á Tư, lấy một bình đi!
Đúng lúc này Kiệt Sâm lại báo ra một danh tự.
- Ặc, Địch Á Tư chỉ mới là tôn linh sư lục giai cấp thấp thôi a…
Nghe danh tự này, mọi người chợt sững sờ, lập tức trong nội tâm không nhịn được kêu rên.
Địch Á Tư tuy là đại trưởng lão của Khang Tư gia tộc, nhưng chỉ là tôn linh sư lục giai đê cấp, còn lớn tuổi nhất, không có tiềm lực gì, dù uống linh tôn dược tề cũng chỉ có thể đột phá tới trung cấp lục giai mà thô.
Bình thứ ba bị Địch Á Tư lấy được, vận may của hắn không khỏi làm mọi người vạn phần ghen ghét.
- Ai, nếu ta cũng là người của Khang Tư gia tộc thì thật tốt, chỉ sợ ta nhất định sẽ có một bình đi…
Một ít tôn linh sư của Cư Lý cùng Bắc Nguyên gia tộc không nhịn được thở dài.
Trong ánh mắt ghen tỵ của mọi người, Địch Á Tư run rẩy cầm đi bình thứ ba, so với Thái Sâm cùng Cam Đạo Phu, Địch Á Tư càng thêm kích động.
Trước khi Kiệt Sâm gọi tên hắn, hắn cũng nghĩ mình chưa chắc có được, nhưng chính hắn cũng không nghĩ tới mình cũng được cân nhắc bên trong.
Nhìn thấy trên đài còn sót hai bình, mọi người đều có chút nóng nảy, nhất là trưởng lão của Bắc Nguyên gia tộc.
Nhìn hai bình kia, đoán chừng Mã Lợi Á đại sư sẽ có một, dù sao cấp bậc của nàng là tôn linh sư lục giai đê cấp, còn là linh dược tôn sư lục giai đê cấp.
Bình cuối cùng có thể sẽ rơi vào trong số các trưởng lão Bắc Nguyên gia tộc, dù Cư Lý gia tộc đều là linh dược sư, nhưng luận tầm quan trọng, đương nhiên là khó thể so sánh với Bắc Nguyên gia tộc.
Điều này làm cho họ có chút nản lòng thoái chí, nhưng không muốn buông tha hi vọng, đều nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, như đứa bé bị ủy khuất, bộ dáng đáng thương tới cực điểm.
@by txiuqw4