Tuy Khải Tư Đặc rất muốn biết rõ Kiệt Sâm chế biến linh dược tề gì cho A Lỗ Địch Ba, bất quá thấy Kiệt Sâm cũng không có chủ động nói gì, mặc dù trong nội tâm rất tò mò nhưng hắn cũng hiểu được quy củ nên không có hỏi gì.
Mắt thấy ngày từng ngày trôi qua, đã đến gần sinh nhật của A Lỗ Địch Ba, sau khi Khải Tư Đặc chuẩn bị hết thảy thì ngồi xe ngựa chậm rãi đi đến thành Xích Viêm của Hành Tỉnh Xích Nhĩ.
Số người của gia tộc Mạc Lý đi về phía tỉnh thành chỉ có bốn người, Kiệt Sâm, Khải Tư Đặc, Lạc Khố Ân và Lạc Khắc, về phần những người còn lại, đều lưu lại bên trong Thành Thiên Hồng.
Nguyên bản Khải Tư Đặc muốn tạo thành một nhóm đi cùng với Thành Chủ Áo Đức Lâm, nhưng khi đến cửa của phủ thành chủ được hộ vệ cho biết hai người Thành Chủ Áo Đức Lâm và Phỉ Lộ Đặc đã ngồi xe ngựa đi đến Thành Xích Viêm từ hai ngày trước, đám người Khải Tư Đặc đành phải đi một mình.
Trên đường đi, đoàn xe mỗi lần đến một cái thành thị, đám người Kiệt Sâm cũng không có nhiều thời gian dừng lại, mà đi rất vội vàng, trước sinh nhật của A Lỗ Địch Ba một ngày, bọn hắn đã đi đến Thành Xích Viêm.
Với tư cách là tỉnh thành của Hành Tỉnh Xích Nhĩ, Thành Xích Viêm là một tòa thành thị khổng lồ chiếm diện tích cực kỳ to lớn, thành như kỳ danh, từ xa nhìn lại, thành trì có toàn bộ màu đỏ, tường thành phía ngoài được xây từ một loại nham thạch cực kỳ cứng rắng, tường thành cao tới tầm hơn mười trượng, giống hệt một đầu cự thú nằm ngang, làm cho người ta có cảm giác rất hùng vĩ và đồ sộ.
Sau khi sống lại, Kiệt Sâm đã nhìn qua rất nhiều các đại hình thành thị, nhưng trong nội tâm của Kiệt Sâm, thì có lẽ chỉ có hỗn loạn chi thành ở Hỗn Loạn chi lĩnh mới có thể so sánh với Thành Xích Viêm này, bên ngoài khổng lồ, Vương thành Khoa Nhĩ Đốn của Vương Quốc Áo Lan Đa, hay Vương thành Tạp Mai Lạp của Đông vương quốc, đều không thể so sánh với Thành Xích Viêm này.
Mỗi một cái tỉnh thành của bốn đại đế quốc đều đồ sộ hơn so với đỉnh cấp Vương thành của chư quốc Tây Bắc, đủ để nói rõ thế lực của bốn đại đế quốc hùng hậu mạnh mẽ như thế nào.
Bởi vì nguyên nhân A Lỗ Địch Ba tổ chức sinh nhật, người trong cả tòa thành Xích Viêm vô cùng náo nhiệt, một đường đi tới, đại đa số người đều đi trên đường phố, xe ngựa như nước, người đến người đi, mà ngay cả lữ điếm trong thành cũng hầu như chật ních, đổ đầy người đến chúc mừng từ khắp nơi.
bọn Kiệt Sâm tìm cả buổi trong thành, vất vả lắm mới tìm được một cái lữ điếm.
rạng sáng ngày hôm sau, dưới sự chỉ dẫn của bồi bàn, đám người Kiệt Sâm đi đến phủ đệ của gia tộc Phỉ Nhĩ.
Nhưng đến trước cửa phủ đệ gia tộc Phỉ Nhĩ, đám người Kiệt Sâm bị người hầu đừng ở cửa chặn lại.
- Gia tộc Mạc Lý? chưa từng nghe nói qua, trên danh sách khách mời, không có danh tự của gia tộc Mạc Lý các ngươi, xin hỏi thiệp mời của các ngươi đâu?
Ngoài cửa, người hầu mặc một bộ trường bào màu xanh thẫm, lạnh lùng lên tiếng với đám người Kiệt Sâm, ánh mắt mang theo vẻ hoài nghi cực độ.
Hôm nay là tiệc sinh nhật của A Lỗ Địch Ba tộc trưởng đại nhân, người từ khắp nơi trên đế quốc đến chúc mừng, bọn họ đều là những nhân vật có thân phận, vài tên người hầu này may mắn được chọn làm thường trực ở ngoài cửa lớn, đây cũng là thể hiện sự tín nhiệm của gia tộc đối với bọn hắn, có cho bọn hắn mười cái lá gan, cũng không dám bất kính đối với khách nhân tham gia yến hội.
Bất quá cũng bởi vì như thế, nên mấy tên này làm việc rất nghiêm túc và chăm chú.
A Lỗ Địch Ba với tư cách là tỉnh đốc của Hành Tỉnh Xích Nhĩ, tộc trưởng gia tộc Phỉ Nhĩ, địa vị cao thượng, lần này đã mời những nhân vật quyền quý nổi tiếng trong và ngoài tỉnh, cũng không có ít các gia tộc bổn địa của Hành Tỉnh Xích Nhĩ, nghĩ cách muốn trà trộn vào bên trong yến hội.
Những người qua đây, rất nhiều người là nhân vật nổi tiếng của đế quốc, và các đại gia tộc nổi tiếng trong đế quốc, đối với những gia tộc bình thường, chỉ cần tùy tiện bám vào một trong những gia tộc lớn, cũng đủ cho bọn họ lợi ích không nhỏ rồi.
Nhưng mà toàn bộ Hành Tỉnh Xích Nhĩ những gia tộc nào có tư cách đều đã được mời, có bốn gia tộc có cường giả thất giai Hoàng Linh Sư, vốn gia tộc Nạp Đốn, với tư cách là người cầm quyền Thiên La thành, cũng có tư cách tham gia yến hội, chỉ có điều bởi vì Khoa Ân Hi Nhĩ vẫn lạc, cùng với sự tình Vi Đức Ngũ Kỳ, gia tộc Phỉ Nhĩ cũng không có mời gia tộc Nạp Đốn.
Nói cách khác, toàn bộ Hành Tỉnh Xích Nhĩ, cũng chỉ có bốn gia tộc có tư cách tiến vào yến hội trong đại sảnh mà thôi, về phần gia tộc Mạc Lý ở Thành Thiên Hồng, những người hầu này cho tới nay chưa từng nghe qua.
Hơn nữa Khải Tư Đặc mặc dù là người cầm quyền Thành Thiên Hồng, nhưng mà tại trước mặt gia tộc Phỉ Nhĩ, căn bản không là cái gì cả, bởi vì thế nên tỏ ra lo sợ trước mặt đám người hầu, khó tránh phải người thổ địa bắt nạt.
- Thiệp mời? Kiệt Tư đại nhân, cái này...
Nghe được lời của người hầu nói, Khải Tư Đặc không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn nhịn không được đưa mắt nhìn đám người Lạc Khắc, cuối cùng nhìn về phía Kiệt Sâm, chân tay có chút luống cuống.
Thời điểm A Lỗ Địch Ba đại nhân mời gia tộc Mạc Lý bọn hắn, chẳng qua là nói một câu trên miệng, cũng không có cho hắn thiệp mời, thư mời và vân vân, hôm nay người làm này muốn bọn hắn xuất ra thiệp mời, Khải Tư Đặc sao có thể cầm ra?
- Không có thiệp mời thì xin mời các ngươi tránh ra a, không nên cản trở đường vào của khách quý.
Vài tên người hầu liếc mắt nhìn mọi người, không chút khách khí lên tiếng trục xuất, vừa rồi bọn hắn có chút hoài nghi, nhưng sau khi nhìn thấy biểu lộ của Khải Tư Đặc, thì bọn hắn đã hoàn toàn thừa nhận.
Với kinh nghiệm hai ngày trực ở đây, tên người hầu này đã sớm học được cách nhìn người.
Giống như đám người trước mặt kia, thoạt nhìn cũng không có khí thế cường đại gì, điều này nói rõ bọn hắn không có địa vị gì, quần áo mặc trên người cũng không xa hoa, tuy so sánh với người bình thường đã là tương đôi trân quý, nhưng trong mắt bọn người hầu hai ngày hôm nay thấy quần áo xa hoa quá nhiều, liền khiến bọn hắn không để vào mắt rồi.
Đặc biệt là một trong hai thiếu niên trong đám người này, lại mặc một kiện trường bào màu nâu xanh, trời ạ, đi tham gia yến hội lại còn có người mặc trường bào sợi đay sao?
Một bộ quần áo tốt cũng không có, điều này chứng tỏ bọn hắn không có tiền.
Quan trọng nhất là nét mặt của bọn hắn, thời điểm đi tới, đều lộ ra chút run sợ trong lòng và cẩn thận từng li từng tí, mà dưới sự chất vấn của mình, cũng không có dám lên tiếng...
Không có địa vị không có tiền, chạy đến tới nơi này làm gì, còn cần phải nhiều lời sao? Hai ngày hôm nay trực ở đây, người như thế bọn hắn thấy nhiều lắm.
- Ta là Kiệt Tư, chúng ta thành viên của gia tộc Mạc Lý ở Thành Thiên Hồng, nhận được A Lỗ Địch Ba tộc trưởng tự mình mời đến tham gia yến hội này.
Nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Khải Tư Đặc, Kiệt Sâm tiến lên phía trước nói.
@by txiuqw4