sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 617 : Thực Xin Lỗi, Thiếu Gia! (1)

Nguồn: Vipvanda

Share by:

- Ban Ni Tư...

Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La trong dân cư bi thống kêu lên, thân hình mạnh mẽ lóe lên, lập tức đi tới sau lưng Ban Ni Tư, nâng thân hình của hắn lên.

- Vì cái gì? Vì cái gì Viêm Liệt Hỏa làm ta cảm thấy sợ hãi, vì cái gì...

Ban Ni Tư vẫn không quên được một màn trước mắt, trong miệng thì thào lên tiếng.

- Ban Ni Tư.

Vi Tư Đặc cùng Chân Nhĩ La hai người vội vàng xuất ra một lọ tràn ngập tánh mạng sức sống, liều mạng rót vào trong miệng của Ban Ni Tư, vội vàng nhìn qua Ban Ni Tư.

Nhưng sinh mệnh khí tức của Ban Ni Tư vẫn trôi qua như trước.

- Ban Ni Tư, ngươi làm như thế nào?

Ánh mắt của Mạc Nhĩ La mang theo lo lắng lên tiếng.

- Hỏa diễm màu hồng trên người của Ngân Nhãn Ma Nữ, hỏa diễm màu hồng, không có khả năng, không có khả năng làm cho Viêm Liệt Hỏa của ta cảm thấy sợ hãi...

Nhưng Ban Ni Tư không để ý tới hỏi thăm Mạc Nhĩ, trong miệng thủy chung thì thào nói nhỏ, không thể quên.

Bỗng dưng, vẫn nghĩ tới Ban Ni Tư, thân thể chấn động mạnh một cái, hai mắt lập tức trừng to mắt, mang theo hào quang vô cùng kinh hãi.

- Vô hình vô pháp, sinh sinh bất tức, cực hạn linh hỏa!

Trong miệng của hắn thốt ra mười hai chữ này, hai mắt trừng to mắt sâu sắc, khí tức, trên người của hắn dần dần nhạt nhòa, hai đồng tử ảm đạm xuống.

Thẳng đến khi chết, hai mắt của hắn mở to ra, chết không nhắm mắt.

- Chuyện này... Chuyện này... Ban Ni Tư lại chết, thiên tài cao cấp nhất trong đồng minh, Ban Ni Tư lại bị Ngân Nhãn Ma Nữ giết chết!

Trong núi rừng, không ít tuyển thủ đamg tiềm phục biến thành ngốc trệ, tình huống phát sinh hôm nay, đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

- Chuyện này chẳng lẽ Ngân Nhãn Ma Nữ không muốn sống sao? Mặc dù thực lực của nàng lúc trước mạnh mẽ lắm, cũng không chết trong tay của Ban Ni Tư, thế nhưng đối phương còn có Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La là hai thiên tài đỉnh cấp a.

- Chuyện lần này Ngân Nhãn Ma Nữ xong rồi, Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La tuyệt đối không bao giờ buông tha nàng.

- Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La đều là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, bọn họ thân là thiên tài cao cấp nhất của hội đồng minh, cho dù gặp phải thất giai Hoàng Linh Sư, cũng có sức đánh một trận, lần này Ngân Nhãn Ma Nữ có mạnh hơn nữa, chết là nhất định.

- Cái này... Cái này...

Trong nội tâm của tất cả tuyển thủ chung quanh đều chấn động, rung động không thôi.

- Hỗn đản, hỗn đản, hỗn đản...

Trên đất trống, Mạc Nhĩ La ngửa mặt lên trời gào thét, hắn dùng tay vuốt mắt của Ban Ni Tư nhắm lại, sau đó lại đứng dậy, ánh mắt lạnh như băng của hắn nhìn qua Khắc Lôi Nhã.

- Ngân Nhãn Ma Nữ, ta không cần biết ngươi là ai, dám giết huynh đệ của ta, hôm nay ta muốn ngươi chết, ai cũng không cứu được ngươi.

Sát cơ trong mắt của Mạc Nhĩ La không chút che dấu.

Một bên, Vi Tư Đặc cũng đã vây quanh sau lưng Khắc Lôi Nhã, trường kiếm trong tay đã lóe hàn quang, chiếu xạ hào quang mạnh mẽ dưới ánh mặt trời, tản mát ra sát cơ lành lạnh.

Hai người một trước một sau, đem Khắc Lôi Nhã kẹp giữa khoảng đất trống.

Với tư cách là một thiên tài đỉnh cấp nhất của hội đồng mình, ba người bọn họ vốn có quen biết, cả hai đều là hảo hữu của nhau, hôm nay nhìn thấy Ban Ni Tư lại bị Khắc Lôi Nhã đánh chết. Trong nội tâm phẫn nộ, cho nên bọn họ muốn giết chết nàng.

Một đạo thanh sắc cùng hào quang màu vàng đất, phân biệt xuất hiện trên thân của Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La, đồng thời, một cổ uy áp mạnh mẽ bao phủ khắp phương viên mưới chục trượng, nhắm ngay Khắc Lôi Nhã nghiền áp qua nàng.

- Hắc Thạch Lao Lung!

Mạc Nhĩ La hét to một tiếng, hai tay huy động giữa không trung, từng đạo hào quang hắc sắc như nham thạch đánh qua Khắc Lôi Nhã, mặt đất bên cạnh cuồn cuộn lên, hình thành một lao lung cực lớn, đem Khắc Lôi Nhã khốn ở trong đó.

Đồng thời, cả Hắc Thạch Lao Lung không ngừng co rút lại, thế muốn đem Khắc Lôi Nhã vây chết trong đó.

Hai mắt Khắc Lôi Nhã không khỏi ngưng tụ, hỏa diễm quanh quẩn bên thân, vung mạnh đại kiếm trong tay chém xuống, cắt qua một đầu nham thạch hắc sắc.

- Oanh!

- Oanh!

- Oanh!

Tiếng oanh minh cực lớn vang lên, hỏa hệ linh lực cường đại cùng thổ hệ linh lực đụng vào một chỗ, vô số mãnh vỡ hắc sắc tứ tán ra chung quanh, có hỏa diễm vụt lên, bao phủ hết thảy.

Mạc Nhĩ La thân là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, thi triển ra Hắc Thạch Lao Lung thật sự là quá cứng rắn, cho dù là Khắc Lôi Nhã dùng hết toàn lực, cũng chỉ có thể hung ác mở Hắc Thạch Lao Lung ra, nhưng Khắc Lôi Nhã không ngừng chặt đứt, mà Hắc Thạch Lao Lung, dưới sự khống chế của Mạc Nhĩ La, cũng không ngừng sinh trưởng.

- Ah!

Âm thanh giận dữ từ trong miệng của Khắc Lôi Nhã tuôn ra, trong hai mắt của Khắc Lôi Nhã có tinh quang lập lòe, hỏa diễm toàn thân bốc lên hừng hực, đại kiếm trong tay, dùng sức trảm xuống một chưởng.

- Ầm ầm!

Một tiếng nổ mạng ầm ầm vang lên, vô số cột đá màu đen vỡ tan thành, một bóng người hỏa hồng sắc bắn ra như thiểm điện.

Trong phản kháng gian nan, tất cả vốn liếng của Khắc Lôi Nhã đột phá vân khốn của Hắc Thạch Lao Lung, từ đó xông ra ngoài.

Nhưng không đợi Khắc Lôi Nhã có chỗ thở dốc, một đạo gió lốc thanh sắc, đột ngột sau lưng Khắc Lôi Nhã lướt đi nhanh như thiểm điện, thoáng chốc đem Khắc Lôi Nhã lại vây khốn trong Hắc Thạch Lao Lung.

- Phong Chi Toàn Luật Lạc Diệp Tịch Diệt!

Một âm thanh nhu hòa vang lên, giống như tiếng thì thầm của thiên địa, vô số phong nhận thật nhỏ, giống như phong bạo, lập tức đem Khắc Lôi Nhã bao bọc bên trong, vô số phong nhận không ngừng bắt qua mặt ngoài thân thể của Khắc Lôi Nhã, trên thân thể Khắc Lôi Nhã, lập tức xuất hiện một tia máu tươi.

- Oanh!

Vô số linh lực hỏa hệ bộc phát, bao bọc Khắc Lôi Nhã từ trên bầu trời rơi xuống, Khắc Lôi Nhã tay phải cầm kiếm, quỳ một chân trên đất. Sợi tóc màu vàng tung bay, giọt máu tươi, đồng thời rơi trên mặt đất, nhuộm đỏ nham thạch như than chì,

Khắc Lôi Nhã cùng Mạc Nhĩ La cùng với Vi Tư Đặc hai người chiến đấu sinh tử, trên không núi rừng mấy chục dặm, Kiệt Sâm đang nhanh chóng lao tới.

- Chỗ nào?

Trong lúc đó, đột nhiên thân ảnh nhanh như thiểm điện của Kiệt Sâm ngừng lại giữa không trung, nhìn về phía một hướng trong núi rừng, tại đâu đó, Kiệt Sâm cảm nhận được một cổ linh lực mơ hồ chấn động mạnh mẽ.

Tuy cách nhau thật xa, nhưng không biết vì cái gì, Kiệt Sâm có thể cảm thụ được, cổ linh lực này ba động, chính là khí tức của Khắc Lôi Nhã.

- Đó là!

Gương mặt của Kiệt Sâm không ngừng biến đổi, bên cạnh khí tức linh lực của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm còn cảm nhận được hai cổ linh lực chấn động cường đại.

- Chẳng lẽ là ba tên của hội đồng minh sao?

Gương mặt của Kiệt Sâm biến ảo, hiện ra nét lo lắng, đồng thời thúc dục thiểm lôi chi dực sau lưng tăng tốc độ lên cực hạn, sau đó bay thẳng vào sâu trong núi rừng.

- Khắc Lôi Nhã, ngươi nhất định phải chịu đựng ah!

Kiệt Sâm siết chặc hai dấm, đôi mắt như lửa, thoáng chốc hóa thành một đạo lưu quang, biến mất trong phương hướng của Khắc Lôi Nhã đang đánh nhau.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx