- Rầm rầm!
Linh lực đáng sợ tung hoành, gian phòng do nham thạch chế tạo ra, dưới lực lượng này không ngừng run rẩy, cát bụi trên nham thạch không ngừng rơi xuống.
- Các hạ, phủ đệ của ta hình như có thù với ngươi à?
Đúng lúc này, một âm thanh đạm mạc vang lên bên tai của Tạp Tắc Nỗ Tư.
- Ân?
Tạp Tắc Nỗ Tư lúc này mới phát hiện cảnh vật chung quanh khác trước kia, thần sắc hùng hổ biến thành sững sờ, ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm cách đó không xa.
- Đây là nơi nào, ta không phải bị thượng thương, thiếu chút nữa chết sao? Còn Kim Giáp Bạo Giải Thú đâu?
Nhìn qua cảnh vật chung quanh, trong nội tâm của Tạp Tắc Nỗ Tư vô cùng nghi hoặc.
Hắn còn nhớ rõ mình đang chiến đấu với Kim Giáp Bạo Giải Thú, kết quả khú tức bạo ngược trên người phát tác, rồi sau đó không địch lại, bản thân bị trọng thương, thiếu chút nữa chết dưới càng cua của Kim Giáp Bạo Giải Thú, trong đầu của hắn hồi tưởng lại một kích cường hoành cuối cùng của Kim Giáp Bạo Giải Thú, nhưng khi đó...
- Đúng rồi, ta thấy có người ngăn ở trước mặt của ta, có người vào thời khắc mấu chốt cứu ta, chẳng lẽ, chẳng lẽ ta không có chết...
Ý thức của Tạp Tắc Nỗ Tư chậm rãi khôi phục lại, lập tức, một tia mừng rỡ không thể ức chế được từ dưới đáy lòng của hắn dâng trào lên.
Nắm đấm nắm chặt, ánh mắt của Tạp Tắc Nỗ Tư nhìn qua gian phòng, sau đó nhìn qua bên giường đá có hai lọ dược tề trống rỗng, chính là hai bình linh dược tề Kiệt Sâm cho hắn phục dụng, trong nháy mắt, trong lòng của hắn đã hiểu cái gì.
- Phụ thân, mẫu thân, muội muội, ta không chết, ta không chết, các ngươi nhìn thấy không?
Một tia nước mắt, không tự chủ được từ trong hốc mắt của Tạp Tắc Nỗ Tư tràn ra.
Thời điểm tuyệt vọng nhất, hy vọng đột nhiên đến, cho dù là Tạp Tắc Nỗ Tư cũng vui mừng như điên.
Một bên, Kiệt Sâm lại sửng sốt, Tạp Tắc Nỗ Tư bộ dáng lạnh lùng, xem xét là người khó ở chung, là người vô cùng lãnh đạm, hơn nữa còn có thực lực bát giai cao cấp Đế Linh Sư, cũng nói rõ địa vị của đối phương trong Hạch Tâm Điện không thấp, nhưng không nghĩ tới, một người như vậy, thời điểm biết được mình còn sống, lại vui tới chảy nước mắt.
Hắn nào biết rằng, Tạp Tắc Nỗ Tư sở dĩ kích động rơi lệ, cũng không phải kích động hắn còn sống, người như hắn, ý chí vô cùng kiên cường, hung hãn không sợ chết, ngoại vật rất khó đả động tâm của hắn, hắn kích động, chính là còn cơ hội báo thù, đối với hắn mà nói, báo thù quan trọng hơn cả tính mạng.
Trong phòng, Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức ngừng khóc, chợt, hắn nhìn qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt lộ ra kích động, biểu lộ trịnh trọng chưa từng có, nói:
- Huynh đệ, ta tên là Tạp Tắc Nỗ Tư, là đệ tử Hạch Tâm Điện, ân cứu mạng của các hạ, Tạp Tắc Nỗ Tư ta sẽ báo đáp.
Nhìn thấy biểu lộ trịnh trọng của Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm cười cười:
- Tạp Tắc Nỗ Tư huynh, không cần quá mức để ý.
- Không, ngươi không rõ...
Tạp Tắc Nỗ Tư biểu lộ ngưng trọng, trong đôi mắt mang theo một tia vui mừng:
- Ngươi không biết, lúc trước ta thấy Kim Giáp Bạo Giải Thú xuất một đòn cuối cùng, ta tuyệt vọng tới cực điểm, nhưng mà một khắc đó, ngươi xuất hiện, ân cứu mạng của các hạ, Tạp Tắc Nỗ Tư ta nếu không báo, sao an tâm.
Tạp Tắc Nỗ Tư hồi tưởng lại thân ảnh trong hào quang năm màu của đối phương, sau đó là một tiếng quát "Lăn", trong nội tâm của hắn vào lúc này vẫn còn chấn động.
Kiệt Sâm cười cười, lúc trước hắn cứu Tạp Tắc Nỗ Tư, mặc dù có tâm tư cứu đối phương, nhưng đồng dạng cũng không muốn phủ đệ của mình bị Kim Giáp Bạo Giải Thú phá hủy mà thôi, thật ra mà nói, nguyên nhân thứ hai còn lớn hơn một chút.
- Ah, thật sự là thật có lỗi, ta còn không biết tên của các hạ.
Trong lúc đó, Tạp Tắc Nỗ Tư nghĩ tới cái gì đó, vội vàng lên tiếng.
- Tạp Tắc Nỗ Tư huynh, ta tên Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm?
Trong lòng Tạp Tắc Nỗ Tư có một tia nghi hoặc, hắn đi vào Hạch Tâm Điện cũng đã lâu rồi, nhưng chưa bao giờ nghe qua tên này.
- Ta gia nhập Hạch Tâm Điện cũng mới nửa năm mà thôi.
Làm như biết rõ suy nghĩ của Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm cười lên tiếng.
- Thì ra là thế.
Tạp Tắc Nỗ Tư gật gật đầu:
- Kiệt Sâm huynh đệ, bây giờ chúng ta ở nơi nào?
- Ngươi bây giờ đang ở phủ đệ của ta, ta đã trị liệu hết thương thế của ngươi rồi, nhưng mà, ngươi còn chưa điều dưỡng xong, trong vòng ba ngày này, ngươi không thể chiến đấu kịch liệt, nếu không rất dễ dàng dẫn tới vết thương cũ tái phát.
Kiệt Sâm nhắc nhở.
Tạp Tắc Nỗ Tư lúc trước chiến đấu với Kim Giáp Bạo Giải Thú quá mức kịch liệt, trên người thụ thương nghiêm trọng, mà bản thân mình phối chế hai bình thất giai Hoàng cấp linh dược tề tuy nhiên trị hết cho đối phương, nhưng kỳ thật chưa triệt để, nếu như đối phương lại bị thương, vậy thì phiền toái, cũng không phải dễ dàng trị liệu.
- Ta biết rõ.
Tạp Tắc Nỗ Tư gật đầu, dùng thực lực của hắn, đương nhiên biết rõ tình huống thân thể của mình rồi, nhưng hắn không thể nghỉ ngơi, nhìn qua Kiệt Sâm kiên định nói:
- Kiệt Sâm huynh đệ, ta hôn mê bao lâu rồi? Ta phải về Bạo Loạn Linh Hải đi tìm con Kim Giáp Bạo Giải Thú kia, hôm nay nó đã bị thương, ta phải nhân cơ hội này đánh chết, nếu không một khi khiến nó khôi phục lại, lần sau lại đánh chết nó, chỉ sợ gian nan hơn nhiều.
Hắn không biết mình hôn mê bao lâu, nhưng nhìn thấy hai bình linh dược tề nằm ở bên giường, đối phương là dùng hai bình thất giai Hoàng cấp linh dược tề cứu mình trở về, Kim Giáp Bạo Giải Thú bị thương cũng không nhẹ, nhưng không có linh dược tề khôi phục, nghĩ đến trạng thái hiện giờ nhất định không tốt, rất khó coi, Tạp Tắc Nỗ Tư phải nhân cơ hội này đánh chết nó, bằng không thì, đắc tội một đầu linh thú bát giai Đế cấp, là chuyện vô cùng khủng bố.
Kiệt Sâm cười lên tiếng:
- Tạp Tắc Nỗ Tư huynh, ngươi nên dưỡng thương cho tốt đi, con Kim Giáp Bạo Giải Thú đã bị ta đánh chết.
- Cái gì, bị ngươi đánh chết?
Vẻ mặt Tạp Tắc Nỗ Tư không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm cũng không nói chuyện, không gian giới chỉ trong tay trái có chút sáng ngời, linh hạch hai màu đen vàng của Kim Giáp Bạo Giải Thú mang theo khí tức linh lực khủng bố hiện ra, xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm.
- Ta...
Tạp Tắc Nỗ Tư hoàn toàn sửng sốt ngây người, một bộ dáng như gặp quỷ, hắn đã nhìn ra, Kiệt Sâm trước mặt mới đạt tới thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, trong lòng hắn, cũng chỉ cho rằng Kiệt Sâm nhân lúc Kim Giáp Bạo Giải Thú bị trọng thương thủ hạ cứu chính mình, rồi sau đó trốn tới.
Nếu không phải nghe được âm thanh "Lăn" của Kiệt Sâm giống như đúc, hắn thậm chí còn không tin tưởng thanh niên trước mặt đã cứu mình..
Kiệt Sâm cười cười, nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư giật mình cũng không giải thích, lên tiếng nói:
- Tạp Tắc Nỗ Tư, đây là phủ đệ của ta ở Hóa Thần đảo, ta còn có việc, nếu ngươi muốn đi, trực tiếp đi, nếu không muốn, cũng nên tạm thời ở đây nghỉ ngơi.
@by txiuqw4