sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 914 : Một Tháng(1)

Chỉ thấy thân thể thanh niên tóc đen đột nhiên lơ lửng, từ trên cao nhìn thoáng qua bốn phương tám hướng, sau đó không để ý tới những người đang có mặt, trực tiếp bay vút vào tận sâu trong bí cảnh thí luyện.

- Vẫn là đệ tử hạch tâm tốt nhất, mới đạt tới hoàng linh sư thất giai trung cấp có thể một mình hưởng dụng truyền tống trận, hơn nữa không cần lưu ý tới mệnh lệnh kết tổ năm người của Linh Dược Sư Tháp, trực tiếp tiến vào bí cảnh thí luyện, nhưng hắn mới đạt tới thất giai trung cấp, lại dám một mình tiến vào trong bí cảnh thí luyện nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không biết nên nói do lá gan hắn lớn hay là nói hắn quá cuồng vọng…

Một hoàng linh sư thất giai cao cấp không nhịn được lên tiếng.

- Cuồng vọng? A! Người kia chính là Kiệt Sâm, đừng nhìn ngươi là hoàng linh sư thất giai cao cấp, ở trên tay hắn đoán chừng qua không nổi mười chiêu!

Ở bên cạnh, một hoàng linh sư thất giai cao cấp khác đột nhiên cười lạnh nói.

- Kiệt Sâm?

- Là hắn!

- Tóc dài màu đen, đúng vậy, đó không phải chính là Kiệt Sâm sao?

- Đúng, ta cũng nhận ra rồi, là Kiệt Sâm!

Rất nhiều đệ tử đều hoàn toàn tỉnh ngộ, trên mặt lộ ra vẻ giật mình, bởi vì quyết đấu một trận với Mạt Nhĩ Đặc La, Kiệt Sâm liền tạo nên thanh danh hiển hách tại Linh Dược Thành, không ít đệ tử Linh Dược Thành từng xem qua gương mặt Kiệt Sâm, bởi vậy nhận ra hắn.

- Không ngờ là hắn!

Hoàng linh sư thất giai cao cấp bị bằng hữu cười nhạo cũng lộ vẻ mặt giật mình, không dám nói tiếp, lúc trước cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng Mạt Nhĩ Đặc La hắn đã bế quan, không nhìn thấy gương mặt của Kiệt Sâm, nhưng thanh danh của Kiệt Sâm hắn nghe qua như sấm bên tai, tự nhiên không còn có chút nào dị nghị.

Bên trong bí cảnh thí luyện.

Đại thụ cao ngất, bụi gai dày đặc, hoa dại cỏ dại um tùm, cành lá khô vàng, toàn bộ bí cảnh thí luyện vẫn mang dáng vẻ nguyên thủy như trước.

Từng cơn gió nhẹ không ngừng thổi quét bên trong bí cảnh thí luyện, cành lá không ngừng ma sát xào xạc lẫn nhau, phát ra thanh âm không dứt.

Trên bầu trời, một thân ảnh màu xám bay vút trên thiên không, mang theo một chút linh lực ba động lan tràn.

Nơi này đã là tận sâu trong bí cảnh thí luyện, ở bên trong bí cảnh, bình thường ở bên ngoài đã tràn đầy nguy hiểm, mà tận sâu trong càng nguy cơ bốn phía, tuyệt đại đa số đệ tử cũng sẽ không phi hành trên bầu trời, bởi vì làm như vậy mục tiêu thật sự quá lớn, dù phi hành cũng sẽ thu liễm khí tức toàn thân, bằng tốc độ xuyên nhanh qua bầu trời, chỉ e ngại bị linh thú cường đại chú ý tới.

Nhưng thân ảnh màu xám kia vẫn giống như đang nhàn nhã đi dạo trong hoa viên của chính mình, trên mặt không hề có chút khẩn trương hay cảnh giác, cũng không tận lực thu liễm khí tức của mình, cứ chậm rãi phi hành trên bầu trời.

Thân ảnh kia chính Kiệt Sâm đã tiến vào bí cảnh tiến hành thí luyện, hôm nay hắn đã bước vào trong bí cảnh được một tháng.

Trong một tháng nay, mỗi ngày việc Kiệt Sâm cần làm chính là chiến đấu, đánh chết linh thú, ngẫu nhiên sẽ khoanh chân ngồi tu luyện một lúc, hoặc tìm kiếm chút ít linh dược tài liệu quý hiếm.

Hắn vẫn luôn như vậy, không ngừng rèn luyện chính mình, cảm ngộ thiên địa, hi vọng mình có thể đạt được đột phá, một tháng nay hắn đánh chết ít nhất là bốn năm mươi đầu hoàng cấp linh thú thất giai, hơn nữa đều là những linh thú mạnh mẽ trong đẳng cấp này.

Một tháng chiến đấu làm Kiệt Sâm càng thêm hiểu rõ được thực lực của bản thân, đã thật sâu sát nhập vào trong bản năng của chính hắn, nhưng hắn vẫn không thể nào cảm nhận được dấu hiệu muốn đột phá.

Trên thất giai, bất luận mỗi lần thăng cấp đều vô cùng khó khăn, chẳng hạn như tổ tông của Thác Đức gia tộc La Tư Đặc, năm xưa từng bị nhốt trong cảnh giới hoàng linh sư thất giai trung cấp tới mấy chục năm, nếu như không có được Mộc Linh Trì của Kiệt Sâm, với thiên phú của La Tư Đặc chỉ sợ dù cho hắn có tu luyện cả đời cũng không cách nào đạt tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai cao cấp.

Kiệt Sâm cũng muốn đi tìm kiếm một vài đầu đế cấp linh thú bát giai, thông qua cuộc chiến sinh tử giúp cho bản thân mình lột xác, thu hoạch cảm ngộ trong chiến đấu, nhưng không biết vì sao vận khí của hắn lại rất kém, trong suốt một tháng hắn gặp không ít hoàng cấp linh thú thất giai nhưng lại không gặp được dù chỉ một đầu đế cấp linh thú bát giai nào.

Chỉ còn lại một tháng thời gian đã tới ngày tổng tuyển cử Linh Dược Bảng của Thiên Không Thành, chỉ còn lại thời gian một tháng, trong lòng Kiệt Sâm thật sự có chút sốt ruột.

Nhưng bản thân hắn cũng biết, cho dù sốt ruột cũng vô dụng, trên thực tế cảm ngộ của hắn đối với ngũ hành pháp tắc đã đạt tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai cao cấp, mà linh lực trung cấp thất giai trong cơ thể hắn cũng đã cô đọng đạt tới đỉnh phong, hắn thiếu hụt chính là cơ hội, chỉ cần cơ hội đến, có chút cảm giác thì hắn liền có thể phá kén thành bướm, tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp.

- Ân?

Ngay khi Kiệt Sâm còn đang phi hành trên bầu trời, một thanh âm thật nhỏ đột nhiên từ tận sâu trong núi rừng truyền đến làm Kiệt Sâm chợt chú ý.

- Sưu!

Cả người hắn lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, hướng địa phương thanh âm truyền đến hăng hái bay vút đi, chỉ một lát sau Kiệt Sâm đã đi tới trên bầu trời khu núi rừng.

- A?

Kiệt Sâm ngưng mắt nhìn lại, tuy khu vực này rừng núi dày đặc, nhưng với ánh mắt của Kiệt Sâm vẫn nhìn ra được tràng cảnh trong khu núi rừng xa xa.

- Đó là…

Ở khu núi xa xa đang phát sinh một cuộc chiến đấu, sáu đầu linh thú áo giáp màu đen, có một móc câu ngay đuôi cực lớn đang không ngừng công kích bốn gã đệ tử đối diện, bốn gã đệ tử toàn thân nhuộm đầy máu tươi, trong miệng rống giận, thân hình không ngừng thối lui về phía sau, cách đó không xa còn một đệ tử đang nằm hấp hối.

- Nham Giáp Long Hạt?

Ánh mắt Kiệt Sâm rơi lên trên người mấy đầu linh thú quen thuộc kia, hơi có chút sững sờ.

Một màn quen thuộc này lập tức làm Kiệt Sâm nghĩ tới trước kia khi mình đi theo Phúc Khắc Nạp đến bí cảnh thí luyện tìm kiếm Ngũ Sắc Hoa, kết quả gặp nhóm người Âu Văn sau đó tiểu đội đã gặp phải sáu đầu Nham Giáp Long Hạt công kích.

Lúc trước hắn vẫn chỉ là tôn linh sư lục giai cao cấp, nhưng lại mạnh mẽ đánh chết được hai đầu Nham Giáp Long Hạt, cuối cùng cứu vớt toàn bộ đội ngũ.

Hôm nay nhìn thấy một màn quen thuộc này làm Kiệt Sâm cảm thấy có chút cảm khái, vẫn là sáu đầu Nham Giáp Long Hạt, đồng dạng vẫn là đội ngũ năm người, hơn nữa thực lực cũng tương tự với tiểu đội trước kia của mình, chỉ có điều trong đội ngũ này không có người như mình tồn tại.

Khẽ lắc đầu, Kiệt Sâm xua đuổi cảm khái ra khỏi đầu óc, thân hình Kiệt Sâm chợt nhoáng lên hướng khu núi kia nhanh như thiểm điện lao đi.

Trong khu núi, trong mắt bốn đệ tử mang theo vẻ thống khổ cay đắng, cắn chặt răng vung vẩy vũ khí trong tay, không ngừng chiến đấu cùng mấy đầu Nham Giáp Long Hạt dữ tợn phía trước.

- Xuy…xuy…

- Oanh! Oanh! Oanh!

- Oanh long long…


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx