Nói thực ra, nếu như Bác Nhĩ Đinh gia tộc thành thành thật thật đem Mệnh Tinh Thảo cho mình, xem phần ân tình này, hơn nữa đứng ở gốc độ đế quốc, Hi Mông Tư có lẽ còn giúp Bác Nhĩ Đinh gia tộc, nhưng mà cách làm của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, hoàn toàn làm cho Hi Mông Tư tràn ngập chán ghét.
- Kiệt Sâm hội trưởng.
Nếu đã nhận thua, Hi Mông Tư đại sư cũng triệt để buông ra, trong mắt bao người, hắn khom người bái Kiệt Sâm thật sâu.
- Hôm nay khiêu khích và quyết đấu với đại sư, là lỗ mãng nhất thời của tại hạ, tại hạ gần đây sáng tạo ra một loại thất giai linh dược tề mới, chỉ có điều một mực không có thành công, trải qua suy tính của ta, nếu như gia nhập Mệnh Tinh Thảo, có lẽ sẽ có đột phá, vì vậy khát vọng với Mệnh Tinh Thảo đã vượt qua tất cả, nhưng không nghĩ tới cuộc quyết đấu này lại dính dáng tới ân oán của Thải Hồng Tháp cùng Bác Nhĩ Đinh gia tộc, khá tốt Kiệt Sâm hội trưởng chiến thắng, bằng không thì, trong nội tâm của tại hạ sẽ có áy náy thật nhiều.
Trong nội tâm Hi Mông Tư đại sư có một tia đắng chát, nhưng tràn ngập khẩn trương, sau khi nói ra tất cả, trong nội tâm của hắn vô cùng thoải mái.
Cuộc tỷ thí này ngay từ đầu là hắn khơi mào, ban đầu vì muốn lấy được Mệnh Tinh Thảo trong tay của Kiệt Sâm, nhưng không tới tới cuối cùng biến thành tranh đấu giữa Bác Nhĩ Đinh gia tộc cùng Thải Hồng Tháp hai thế lực lớn.
Hắn đối với Bác Nhĩ Đinh gia tộc cũng không có hảo cảm, cũng không muốn trợ giúp Bác Nhĩ Đinh gia tộc phá tan Thải Hồng Tháp, ngay từ đầu còn lo lắng nếu như mình chiến thắng nên làm cái gì bây giờ, nhưng mà hiện giờ, Kiệt Sâm cường đại, lo lắng trong nội tâm của hắn triệt để biến mất.
Lần đầu tiên, đột nhiên Hi Mông Tư đại sư cảm thấy, lần quyết đấu này hắn thua có lẽ là kết quả tốt nhất, nếu như hắn thắng, dù lấy được Mệnh Tinh Thảo trong tay Kiệt Sâm, nhưng lam cho Thải Hồng Tháp bại bởi Bác Nhĩ Đinh gia tộc, với tư cách một linh dược đại sư chân chính, có lẽ cả đời này hắn không tha thứ cho mình, bản tâm bị ô nhục, tạo nghệ linh dược học cả đời này của hắn cũng không có khả năng tiến thêm một bước nữa.
Nhưng mà hôm nay, sau khi nói ra những lời này, hắn cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, trong đầu như được thể hồ quán đỉnh, một mảnh thông thấu.
Nghĩ đến hành vi trước đó của mình, vì thu hoạch Mệnh Tinh Thảo, ngay từ đầu đã đưa ra đề nghị quyết đấu với thanh niên hơn hai mươi tuổi, làm chuyện vi phạm bản tâm như thế, hắn cười khổ, bất đắc dĩ lắc đầu.
Vì tự mở ra một con đường, đã không phải linh dược sư bình thường, bản thân của hắn lúc đầu không muốn dùng phương pháp bình thường tấn cấp thất giai cao cấp linh Dược Hoàng sư, cho dù hắn hoàn toàn có thực lực tăng lên thất giai cao cấp linh Dược Hoàng sư, nhưng trong tâm của hắn chỉ muốn sáng tạo thất giai hoàng cấp linh dược tề mới, tên tuổi được cả đế quốc tán dương, nhưng đi lên con đường này, hắn từ từ mất đi bản tâm của mình.
May mắn, may mắn là trong quyết đấu với Kiệt Sâm hội trưởng, chính mình đã thua.
Trong nội tâm của Hi Mông Tư cảm thấy may mắn, hắn đã quyết định, chờ ít ngày nữa mình về tới đế quốc linh dược sư viện, sẽ lập tức tấn cấp thất giai cao cấp linh Dược Hoàng sư, mà không phải tập trung tinh thần nghĩ đến thứ khác người thường, sáng lập cái gì tân hoàng cấp linh dược tề.
Trong đại sảnh, nhìn thấy biểu lộ chân thành của Hi Mông Tư đại sư, trong nội tâm của tất cả linh dược sư tràn ngập rung động, hồi tưởng lại hành vi và lời nói của Hi Mông Tư đại sư theo, bọn họ tự hỏi, nếu như là chính mình, tuyệt đối không làm được hành động như Hi Mông Tư đại sư, không chút do dự nhìn nhận sai lầm của mình, nhận thua trước mặt bao nhiêu người.
- Đây mới thực sự là linh dược đại sư ah.
Trong nội tâm tất cả mọi người nhịn không được mà xuất hiện tâm tình bội phục, đối với hành động của Hi Mông Tư đại sư mà sinh tâm kính nể.
Nhìn qua Hi Mông Tư đại sư trước mặt, đối mặt với kết cục mang tính hí kịch này, Kiệt Sâm cho dù mặt không biểu tình, nhưng trong lòng của hắn sinh ra cảm khái.
Trong đại sảnh, tất cả mọi người đang đắm chìm trong lòi nói của Hi Mông Tư đại sư, mà Bác Nhĩ Đinh gia tộc Mặc Tư Bản cùng Phất Lan Khắc hai người, gương mặt tái nhợt, trong ánh mắt mang theo một tia tuyệt vọng.
- Kiệt Sâm hội trưởng, đây là hiệp nghị ngươi và Mặc Tư Bản tộc trưởng ký, cùng với văn khế của Hoang Lục Lâm Địa cùng Âm Ảnh Sơn Cốc, căn cứ đổ ước trước kia, Thải Hồng Tháp các ngươi đã thắng được Hoang Lục Lâm Địa của Bác Nhĩ Đinh gia tộc.
Trên mặt Ngả Âu Lạc Tư thành chủ lộ ra nụ cười thật tươi, hắn đi đến trước mặt Kiệt Sâm, đưa phần hiệp nghị, cùng với văn khế trước kia, đều là giao cho Kiệt Sâm.
- Cái này... Chậm...
Nhìn thấy hành động của Ngả Âu Lạc Tư thành chủ, Mặc Tư Bản tộc trưởng tiến tới một bước, trong miệng muốn nói điều gì đó, cuối cùng không thể nói ra lời.
Sắc mặt Mặc Tư Bản tái nhợt, hắn biết rõ, tất cả đã chấm dứt, Hi Mông Tư đại sư nói thế, triệt để quyết định thắng thua của trận quyết đấu này, trận quyết đấu này, hắn vốn định giúp Bác Nhĩ Đinh gia tộc xoay người, triệt để bị đẩy vào vực sâu vạn trượng.
Giờ khắc này, trong nội tâm Mặc Tư Bản tràn ngập hối hận, hắn hối hận tại sao mình đáp ứng đổ ước với Kiệt Sâm, hối hận tại sao lợi dụng Hi Mông Tư đại sư đối kháng Thải Hồng Tháp, hắn càng hối hận, tại sao mình chọc vào Kiệt Sâm này.
Biểu hiện thực lực của Kiệt Sâm lộ ra ngoài, tạo nghệ linh dược học, cộng với tâm cơ thật sâu, làm cho Mặc Tư Bản cảm nhận tuyệt vọng triệt để.
- Không, tuyệt đối không thể để cho Thải Hồng Tháp này cứ như vậy cướp đi Hoang Lục Lâm Địa được...
Trong nội tâm Mặc Tư Bản nhịn không được gào rú lên, trong lòng của hắn thậm chí đã có chủ ý độc ác, dù sao Hoang Lục Lâm Địa trước mắt còn nằm trong tay Bác Nhĩ Đinh gia tộc của hắn, hoàn toàn có thể trước khi Thải Hồng Tháp tiếp nhận động tay động chân, nhưng mà Hi Mông Tư đại sư đã nói, làm cho Mặc Tư Bản tộc trưởng cảm thấy tuyệt vọng triệt để.
- Kiệt Sâm hội trưởng, Thải Hồng Tháp các ngươi hiện tại có thể tiếp nhận Hoang Lục Lâm Địa của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, Hi Mông Tư ta thân là người trong cuộc, nhất định sẽ đợi đến lúc đổ ước này hoàn toàn chấm dứt, mới rời khỏi Ngọc Linh thành.
Hi Mông Tư thành khẩn lên tiếng, sau đó đem ánh mắt nhìn qua Ngả Âu Lạc Tư thành chủ:
- Ngả Âu Lạc Tư thành chủ, những ngày kế tiếp ta và Tư Đặc Lý Phổ hai người sẽ dừng lại trong phủ thành chủ của ngươi.
- Ha ha, Hi Mông Tư đại sư khách khí, Hi Mông Tư đại sư cùng Tư Đặc Lý Phổ có thể ở lại tại phủ thành chủ, là vinh hạnh của Ngả Âu Lạc Tư ta.
Ngả Âu Lạc Tư thành chủ nói ra lời này cũng không phải vì khiêm tốn, có thể cho một thất giai cao cấp linh Dược Hoàng sư ở lại, đây là chuyện vô số người cầu còn không được.
@by txiuqw4