Nhóm dịc: Dungnhi
- Lôi Âu Na, Lôi Nặc, Vưu Lợi Á, Vi Ân…các ngươi…
Ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ đều ngây ngẩn cả người.
Bốn người này là Lôi Nặc cùng Vưu Lợi Á chạy tới từ Hỗn Loạn Lĩnh.
- Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!
Tiếng xé gió vang lên, bốn người trực tiếp đáp xuống trước mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Các ngươi…
Nhìn thấy bốn người, trên mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ cũng không hề có vẻ mừng rỡ, ngược lại còn mang theo vẻ đau lòng cùng tức giận:
- Các ngươi tới nơi này làm gì, chẳng lẽ không biết Gia Lôi Tư cường đại thế nào sao, các ngươi đây là tới chịu chết, làm sao…
- Chết có gì đáng sợ, hôm nay Gia Lôi Tư đến từ Thiên Thần Giới kia, là muốn đến diệt Tư Đặc Ân đại lục chúng ta, chúng ta là con dân của đại lục, nếu chỉ biết tránh né, ngay cả dũng khí đứng nơi này cũng không có, còn có tương lai gì đáng nói, tương lai lại có được thành tựu gì!
Lôi Nặc lạnh lùng nhìn chăm chú Gia Lôi Tư lên tiếng nói.
Hắn nói rất đúng sự thật, Hỗn Loạn Lĩnh thật an toàn, nếu Lôi Nặc bọn họ tránh trong Hỗn Loạn Lĩnh tự nhiên không cần sợ bị Gia Lôi Tư bọn hắn đuổi giết, nhưng nếu như bọn họ thật sự làm như vậy, trong nội tâm sẽ vĩnh viễn lưu lại bóng ma, sẽ bao phủ cả nhân sinh của họ, kiếp này rốt cục sẽ không còn cách nào đặt chân lên thần cấp lĩnh vực.
- Tốt, nói rất hay.
Đối diện nghe được lời nói của Lôi Nặc, Gia Lôi Tư lập tức phá lên cười, sau một khắc ánh mắt của hắn thoáng chốc trở nên vô cùng âm lãnh:
- Hôm nay ta sẽ thành toàn các ngươi!
- Khảo Địch Lợi Á, tranh thủ thời gian giải quyết hai tên kia, tại đây giao cho ta!
Gia Lôi Tư lạnh lùng lên tiếng, thân hình hắn vọt mạnh tới chỗ năm người Phi Ly Á, lực lượng đáng sợ từ trong cơ thể hắn lập tức phóng thích, nhắm ngay năm người Phi Ly Á một quyền oanh ra.
- Oanh long long…
Một hắc sắc cự quyền hiển hiện trong hư không, từng đạo lực lượng pháp tắc không ngừng quanh quẩn, lực lượng đáng sợ lan tỏa ẩn chứa khí tức thần tính đi thẳng tới trước mặt tất cả mọi người.
- Giết!
Đối mặt với công kích của Gia Lôi Tư, ánh mắt nhóm người Lôi Âu Na cũng trở nên lăng lệ ác liệt, phát động ra công kích mãnh liệt nhất.
Một hư ảnh khủng bố tràn đầy uy nghiêm từ sau lưng Lôi Âu Na chậm rãi bay lên, đó là một thân ảnh có đôi cánh tuyệt mỹ, tràn đầy hào quang thần thánh, cánh chim màu trắng cực lớn trực tiếp mở ra hướng Gia Lôi Tư mở mắt.
- Thự Quang Nữ Thần chi Thán Tức!
- Oanh!
Hai đạo bạch sắc quang mang từ trong hư ảnh bắn vọt ra đụng vào trên nắm tay Lôi Âu Na.
- Ba!
Phảng phất như một hòn đá chìm vào trong mặt hồ đen ngòm, trên hắc sắc cự quyền của Gia Lôi Tư chợt nhộn nhạo gợn sóng, công kích của Lôi Âu Na như đá chìm đáy biển, sau đó không còn một chút phản ứng.
- A, chỉ bằng mấy thánh linh sư cửu giai cao cấp các ngươi cũng muốn phản kháng Gia Lôi Tư ta, quả thực là hoang đường viển vông!
Trong miệng Gia Lôi Tư không khỏi cười lên điên cuồng, uy áp hắc sắc cự quyền càng lớn, quét ngang vô địch.
- Băng hệ chí cao áo nghĩa – Tuyệt Đối Linh Độ!
- Thủy hỏa vô tình – Thánh Viêm Phần Thiên!
- Huyền thủy liễm hỏa – Thủy Trung Hỏa Liên!
Vi Ân, Phi Ly Á, Vưu Lợi Á cũng gào thét, đồng thời phát ra một kích mạnh nhất của chính mình.
Ba đạo vầng sáng chói mắt vỡ ra màn trời, ngưng tụ cùng một chỗ cùng cự quyền mà Gia Lôi Tư oanh ra trùng trùng điệp điệp đụng vào cùng một chỗ.
- Oanh!
Tiếng oanh minh cực lớn như sấm sét chấn vọng thiên địa, hư không trực tiếp sụp đổ, lộ ra lỗ thủng màu đen cực lớn, dưới cỗ lực lượng đáng sợ công kích của ba người Phi Ly Á lập tức bị hủy diệt, mà cự quyền của Gia Lôi Tư cũng rung động chao đảo, sau đó bạo liệt biến thành hư vô.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trong hư không, thân hình bốn người Lôi Âu Na đồng thời lùi lại thật nhanh, trong đó Vi Ân, Vưu Lợi Á cùng Lôi Âu Na phun ra một ngụm máu tươi, mà thân hình Phi Ly Á có chút chao đảo, khóe môi tràn ra tia máu tươi.
- Ah, vậy mà có thể ngăn chặn được công kích của ta…
Khóe môi Gia Lôi Tư cười lạnh, nhưng còn chưa đợi hắn nói xong…
- Kim hệ chí cao áo nghĩa – Vô Tận Chi Kiếm!
Một thanh âm lạnh băng vang vọng trong thiên địa, Lôi Nặc đứng ngay sau lưng nhóm người Vi Ân trong tay đột nhiên hiện ra một thanh kim sắc cự kiếm, kim sắc cự kiếm quang mang lưu chuyển, một cỗ khí tức thần tính cường đại từ trong tán dật, Lôi Nặc vung mạnh kim sắc cự kiếm hướng Gia Lôi Tư hung hăng chém xuống.
- Oanh!
Cự kiếm chém ra một đạo kim sắc lưu tinh vạch phá chân trời, kim mang chói mắt che phủ hết thảy thiên địa, toàn bộ kim hệ linh lực trên thiên không đều sôi trào, một đạo kim sắc kiếm hồng nổ bắn ra từ sâu trong vũ trụ, tách ra hào quang hừng hực cơ hồ che đậy hết thảy thế gian.
Một cảm giác nguy cơ nhàn nhạt lập tức mạnh mẽ dâng lên trong đầu Gia Lôi Tư.
- Thế nào?
Sắc mặt hắn không khỏi biến đổi, hai con ngươi trở nên vô cùng âm lãnh, tay phải nhanh chóng vung lên hướng ngay kim sắc kiếm hồng.
- Oanh long long…
Một hắc sắc cự chưởng hiển hiện trong hư không, cùng kim sắc kiếm hồng của Lôi Nặc va chạm chung một chỗ.
- Bành!
Phảng phất như kim loại chém trúng pho tượng đá, trong ánh mắt khó tin của Gia Lôi Tư, hắc sắc cự chưởng bị kim sắc kiếm hồng chém trúng ầm ầm bạo toái, hóa thành ám hệ nguyên tố đầy trời, tiêu tán trong gió, kim sắc kiếm hồng một kích trúng đích thế đi không giảm, hào quang tăng vọt trong hư không chém về phía Gia Lôi Tư.
- Làm sao…
Gia Lôi Tư lớn tiếng kinh hô, trong lúc nguy cấp hắn vội vàng giơ lên hai tay chắn lấy kim sắc kiếm hồng.
- Bồng!
Kim sắc kiếm hồng chém lên trên hai tay tản ra hắc sắc khí lưu của Gia Lôi Tư, hắc sắc khí lưu bạo tán, Gia Lôi Tư bị văng ra ngoài, một tia máu tươi màu đen bắn vọt không trung.
- Hô!
Thân hình Gia Lôi Tư bật lui vài thước trong không trung, mạnh mẽ dừng lại, sau đó cúi đầu nhìn về phía hai tay của mình.
Chẳng những là hắn, tất cả mọi người đều ngừng cử động nhìn về phía hai cánh tay của hắn.
Bởi công kích của Lôi Nặc mà áo bào chỗ hai cánh tay của Gia Lôi Tư đã sớm biến thành hư vô, lộ ra cánh tay che phủ hắc sắc lân phiến thật dữ tợn, ngay vị trí giữa cánh tay vài mảnh lân phiến màu đen vị nứt vỡ, chảy ra máu tươi.
- Tên Gia Lôi Tư này rốt cục là thứ quái vật gì!
Nhìn thấy bộ dáng của Gia Lôi Tư, Lôi Nặc nheo mắt, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Lần này trước khi chạy tới Linh Dược Sư Tháp hắn cố ý bái phỏng thủ hộ giả thần điện Phỉ Nhĩ Tư, Phỉ Nhĩ Tư cho hắn một thanh kim hệ cự kiếm, nói cho hắn biết đã có được thanh cự kiếm này đủ đánh chết bán thần bình thường, nhưng thật không nghĩ tới một kích toàn lực của hắn cũng chỉ có thể chém vỡ được lân phiến trên cánh tay Gia Lôi Tư, làm hắn thật sự không dám tin.
Trong hư không, Gia Lôi Tư vừa bị thương mạnh mẽ ngẩng đầu, trong đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn về phía Lôi Nặc.
- Ngươi…ngươi dám làm ta bị thương!
Trong mắt Gia Lôi Tư tràn đầy sát ý nhìn Lôi Nặc, miệng phẫn nộ quát to.
__________________
@by txiuqw4