Nhóm dịch: Dung Nhi
Theo một bước hắn vừa đi ra, trận đồ vốn đang an bình bỗng nhiên cuồng phong gào thét, giống như vừa xúc động cấm chế nào đó, từng đạo hỗn độn sát trận lưu chuyển bao trùm, công kích bắn tới như mưa bão oanh thẳng về hướng đoàn người.
Vô số công kích ẩn chứa sát cơ cường đại ập tới, uy áp đáng sợ chấn nhiếp cửu thiên thập địa, đám người Thiên Thần Giới đều hoảng sợ ngây người.
- Ah…
- Không…
- Cứu mạng…
Công kích cường đại từ trên trời giáng xuống, từng thanh âm gào rú thê lương thoáng chốc vang vọng cả phiến không gian.
- Bố Lai Địch, đây là an toàn mà ngươi nói sao? Lập tức phá trận sao?
Ba gã thượng vị linh thần nhìn thấy một màn này đều giận tím mặt, trên người bộc phát ra chiến lực mạnh mẽ không gì sánh kịp.
Oanh long long!
Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng, hào quang chói mắt bắn ra, công kích thẳng vào những đạo hỗn độn khí tức đang bắn tới.
Bố Lai Địch đi ngay phía trước đã hoàn toàn ngây dại.
- Đây là…
- Như thế nào?
- Không đúng, theo trong tính toán của ta đây hoàn toàn là trung tâm trận pháp, là nơi mấu chốt phá giải trận pháp này, như thế nào…
Bố Lai Địch hoàn toàn phát ngây ra.
Thanh âm phản kháng kiệt lực truyền đến, tiếng nổ mạnh, tiếng gào rú liên tiếp truyền khắp trận pháp mông lung, hư không không ngừng biến ảo, từng đạo khí tức sát cơ tràn ngập, không gian biến thành một mảnh hỗn loạn.
Thời gian dần trôi qua, hết thảy thanh âm đều bình phục xuống, toàn bộ trận pháp biến thành một mảnh bừa bộn, nhóm cường giả Thiên Thần Giới đợi khi công kích dừng lại chỉ còn lại ba gã thượng vị linh thần cùng tám trung vị linh thần tính cả Bố Lai Địch bên trong, về phần mấy chục tên hạ vị linh thần đã vẫn lạc hoàn toàn, cho dù là tám trung vị linh thần trên người cũng vết thương chồng chất, chật vật không chịu nổi, chỉ còn lưu lại nửa mạng.
Duy nhất còn có chiến lực là ba gã thượng vị linh thần, giờ phút này bọn hắn đang nổi giận đùng đùng nhìn Bố Lai Địch, trong đó một đại hán làn da màu đỏ thẫm giận dữ vung tay nhấc hắn lên.
- Bố Lai Địch, ngươi nói ngươi có thể phá vỡ trận pháp này, đi theo ngươi tuyệt đối an toàn, nhưng bây giờ thì sao? Ngươi đã dẫn chúng ta tới địa phương nào?
Đại hán nổi giận gầm lên.
- Ta…ta…
Bố Lai Địch giãy dụa muốn thoát khỏi tay hắn nhưng không nói ra được một câu nào.
- Hừ!
Đại hán hung hăng ném Bố Lai Địch xuống mặt đất, đôi mắt trợn trừng như chuông đồng, trong tay bỗng dưng xuất hiện một thanh hỏa hồng sắc chiến phủ:
- Bố Lỗ Nặc, A Đức Khoa Khắc, tên Kiệt Sâm kia chỉ là trung vị linh thần, ta cũng không tin trận pháp do hắn bố trí có thể vây khốn được ba thượng vị linh thần như chúng ta!
Lời vừa rơi xuống, hỏa hồng sắc chiến phủ trong tay đại hán trực tiếp bổ ra, tiếng oanh minh vang lên, toàn bộ đại trận đều rung chuyển.
Đại hán liên tục quát lớn, vung vẩy chiến phủ thật nhanh, hư không không ngừng rung rung.
- Chúng ta cũng ra tay!
Hai gã thượng vị linh thần còn lại liếc nhau, cũng hung hăng xuất thủ. Việc phá trận ngoại trừ vận dụng tri thức cao thâm, căn cứ theo kết cấu trận đồ mà phá vỡ, nếu như có được thực lực cường đại, đồng dạng có thể dựa vào thực lực tuyệt đối đem trận pháp phá vỡ.
Trong lúc nhất thời toàn bộ đại trận không ngừng rung chuyển, giống như tùy thời đều có thể tan vỡ.
- A…
Kiệt Sâm nhìn ba gã thượng vị linh thần đang không ngừng công phá đại trận, khóe môi lộ ra tia cười nhạt, đồng thời hai tay của hắn liên tục huy động, từng đạo hào quang bắn ra thật nhanh bố trí thêm đạo đạo trận văn.
Nếu như nói lúc trước Kiệt Sâm mới bố trí Thần Diệt Trận, ba gã thượng vị linh thần có thể liều lĩnh cùng đám thủ hạ toàn lực ra tay công phá, có lẽ có thể phá vỡ được đại trận, nhưng trải qua thời gian dài như vậy, Kiệt Sâm đã đem nhất phẩm trận pháp tăng lên cảnh giới tiếp cận tứ phẩm trận pháp, bằng vào thực lực ba người bọn họ rốt cục không còn cách nào dùng lực phá vỡ đại trận được nữa.
- Rốt cục đã vây khốn tất cả bọn hắn, ba gã thượng vị linh thần, tám gã trung vị linh thần, đây là một cỗ thế lực không kém, là thời điểm nên thu phục bọn hắn!
Bố trí trận pháp thêm hoàn mỹ, Kiệt Sâm dừng tay, thân hình nhoáng lên biến mất trong trận đồ, bắt đầu đại kế của chính mình.
- Bồng! Bồng! Bồng! Bồng!
Từng đạo thanh âm oanh kích cực lớn không ngừng vang vọng, ba gã thượng vị linh thần đem hết toàn lực công kích, không ngừng làm đại trận chấn rung chao đảo.
- Đáng giận!
Nhìn đại trận không ngừng rung chuyển, tan vỡ, lại rất nhanh chữa trị, che phủ, nhóm người công kích thời gian thật dài nhưng rốt cục cũng phải dừng lại.
Trên mặt bọn hắn đều mang theo vẻ uể oải cùng tức giận, thậm chí tận sâu trong đáy lòng còn dâng lên một tia sợ hãi cùng kinh hoảng.
- Tên Kiệt Sâm kia không phải chỉ là một trung vị linh thần nho nhỏ sao, như thế nào đại trận do hắn bố trí lại cường đại như thế…
Ba người A Đức Khoa Khắc là thượng vị linh thần, lực công kích rất mạnh, mà ở tại Thiên Thần Giới cũng có được địa vị không kém, tự nhiên kiến thức uyên bác, đã từng thấy qua không ít trận pháp thần cấp nhưng bọn hắn chưa từng được chứng kiến loại trận pháp có thể vây khốn bọn họ như Kiệt Sâm làm được hôm nay, mặc cho bọn họ công kích như thế nào đều không biện pháp phá vỡ được đại trận.
Với thực lực thượng vị linh thần của bọn họ cả ba người đã liên thủ nếu là nhị phẩm trận pháp bình thường căn bản không thể kiên trì được bao lâu, cho dù là tam phẩm trận pháp cũng sẽ lộ ra sơ hở, thế nhưng Kiệt Sâm bố trí trận pháp này mặc cho bọn họ công kích thế nào nhưng bốn phía chung quanh vẫn là một mảnh trắng xóa, không nhìn thấy một chút dấu vết, làm ba người không khỏi có chút khủng hoảng.
- Bố Lai Địch, ngươi là trận pháp sư, nói mau, tên Kiệt Sâm kia bố trí trận pháp này rốt cục có cấp bậc gì? Làm sao mới có thể phá vỡ?
Rốt cục A Đức Khoa Khắc bọn họ phải đưa mắt nhìn qua trên người Bố Lai Địch cũng đang trợn mắt há hốc mồm.
- Đại nhân…
Giờ phút này thần sắc Bố Lai Địch lộ vẻ vô cùng khẩn trương, run rẩy lên tiếng nói:
- Căn cứ theo lực xuất thủ của ba vị đại nhân khi nãy mà xem, trận pháp vây khốn chúng ta ít nhất phải là tam phẩm trận pháp, thậm chí còn có khả năng đạt tới trình độ tứ phẩm trận pháp!
Bố Lai Địch vừa thốt ra, ba người A Đức Khoa Khắc đều ngây ngẩn cả người.
- Tứ phẩm trận pháp…điều đó không có khả năng!
Đại hán Ban Ni Ân tính tình cực kém lập tức táo bạo gầm rú hét lên.
Tại Thiên Thần Giới, chỉ cần đạt tới tam phẩm trận pháp có thể xưng là trận pháp đại sư, mà tứ phẩm liền có thể xưng là tông sư, nhân vật như vậy cho dù là trong Thiên Thần Giới cũng có thể trở thành tân thượng khách của tất cả các thế lực lớn, cực kỳ thưa thớt, có được danh tiếng hiển hách, mà từng người đều có được thực lực khó lường, căn bản mấy người Ban Ni Ân không khả năng đắc tội.
Mà hôm nay Kiệt Sâm kia chỉ là một trung vị linh thần, như thế nào lại là tứ phẩm trận pháp tông sư cực kỳ thưa thớt tại Thiên Thần Giới đây?
__________________
@by txiuqw4