sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1747 : Ngũ Đại Thần Bộc (1,2)

Nhóm dịch: Dung Nhi

Ads

Chỉ một cử động nho nhỏ nhất thời làm năm người Xích Ký đều kích động, thật sự làm cho bọn hắn bị nhốt trong khu vực quỷ quái này đã sắp sửa nổi điên mất rồi.

- Tiểu tử, mau nhanh thả chúng ta!

Tính khí táo bạo nhất, Long Tháp Tư là người đầu tiên hét lên.

- Xem ra các ngươi còn chưa hiểu rõ tình cảnh của chính mình đi.

Kiệt Sâm mỉm cười, bước ra phía trước một bước, một bước không lớn thế nhưng rơi trong mắt năm người Xích Ký liền phát hiện Kiệt Sâm đã hoàn toàn đến trước mặt bọn họ.

Triệt để khống chế được Chư Thần kiếm trận, Kiệt Sâm muốn đi tới một chỗ trong trận pháp chỉ cần dùng ý niệm.

- Quả nhiên là tiểu tử ngươi giở trò quỷ!

Trong lòng năm người Xích Ký đều trầm xuống.

- Tiểu tử, thật không ngờ tạo nghệ trong trận pháp của ngươi lại mạnh mẽ như vậy, Xích Ký ta bội phục, nhưng cho dù ngươi có thể vây khốn chúng ta thì đã sao, ngươi cũng biết ta là người của Man Thần phủ, cho dù ta bị nhốt Man Thần đại nhân vẫn sẽ tiếp tục phái cao thủ càng mạnh hơn tới đây, ngươi có thể vây được ta, còn có thể vây được Man Thần đại nhân? Cho dù ngươi ngay cả Man Thần đại nhân cũng vây khốn, chẳng lẽ ngươi còn vây khốn được cả Hắc Ám Thần Vương bệ hạ?

Xích Ký lạnh lùng cười cười, trên mặt tràn ngập bình tĩnh nhưng trong lòng hắn lại tràn đầy uất ức.

Lần này chuyến đi đến kiếm trủng Kiếm Thần, vốn ở trong mắt hắn chỉ là một chuyện thật nhỏ, nhưng thật không ngờ lại gặp gian nan đến như thế, thật vất vả bị nhốt trong trận pháp mới đột phá được tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, sắp hoàn thành nhiệm vụ của Man Thần đại nhân giao phó, nhưng không nghĩ đến chỉ trong nháy mắt lại đi tới địa phương cổ quái này, hoàn toàn bó tay hết cách, làm trong nội tâm hắn vô cùng tức giận lẫn khổ sáp.

Bất quá đối với an toàn tính mạng của chính mình trong nội tâm Xích Ký vẫn bình tĩnh, hắn không tin Kiệt Sâm thực sự dám hạ độc thủ đối với mình, chính mình là người của Man Thần phủ, một khi bị giết Kiệt Sâm này tuyệt đối không trốn thoát khỏi Man Hoang Cổ Địa.

- Hừ, xú tiểu tử, còn không đem mấy người lão phu thả ra, chẳng lẽ ngươi không biết thân phận của chúng ta sao?

Tác La Tư cũng gầm lên.

- Tiểu tử, ta nhìn tạo nghệ trong trận pháp của ngươi không thấp, không biết có hứng thú gia nhập Ảnh Sát liên minh của chúng ta hay không, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Ảnh Sát liên minh, những chuyện ngươi đã làm chúng ta sẽ không tiếp tục tính toán.

Ảnh Sát liên minh Minh Đế bình thản lên tiếng, trong giọng nói mang theo ý tứ lôi kéo.

Chỉ có Long Tháp Tư cùng Ba Xá Mỗ gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, không nói gì.

Dù sao lúc trước Kiệt Sâm đánh chết cũng không phải là người bình thường, mà là ái tử của bảo chủ, tuy không có quan hệ gì với chính Long Tháp Tư, nhưng bảo chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho tên tiểu tử này, về phần Ba Xá Mỗ hoàn toàn không có bối cảnh gì khác, tự nhiên cũng không còn lời gì để nói.

- Ha ha…

Nghe lời nói của mấy người Xích Ký, Kiệt Sâm chợt phá lên cười.

- Xem ra các ngươi thật sự đang cho rằng mình còn có thể làm chủ được?

Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng.

- Hừ, vậy ngươi muốn thế nào?

Xích Ký cũng lạnh lùng cười cười:

- Ngươi có thể đem chúng ta vây khốn ở đây, nhưng không nhất định có thể giết chết được chúng ta, chỉ cần ngươi không giết được chúng ta, chúng ta cùng ngươi hao tổn dây dưa trăm năm, ngàn năm, vạn năm…chúng ta vẫn cứ hao tổn với ngươi như thế, đợi tới lúc Man Thần đại nhân đến, nhìn tiểu tử ngươi còn làm sao càn rỡ!

Xích Ký là một người cao ngạo, đồng thời trong nội tâm cũng rất tự tin, lòng tự tin này không phải đến từ thực lực của hắn mà là từ bối cảnh của hắn.

Xích Ký tự tin như thế, trong nội tâm bốn người còn lại thì tâm thần bất định, dù sao hậu trường của bọn họ không khổng lồ như Xích Ký, càng bất an chính là Ba Xá Mỗ.

- Không nghĩ tới tiểu tử này lại cường đại như thế, biết sớm như vậy ta không nên gia nhập vào, nên sớm rời khỏi tranh đoạt lúc đám người Xích Ký tới đây…

Ba Xá Mỗ siết chặt hai tay, trong miệng cảm thấy đắng chát.

Chứng kiến năm người Xích Ký đã bị biến thành tù binh nhưng vẫn hung hăng càn quấy như thế, Kiệt Sâm không khỏi lắc đầu.

Dáng tươi cười trên mặt hắn hoàn toàn thu liễm, trên mi tâm chợt lóe ánh sáng, sau một khắc, một tòa lam sắc bảo tháp từ trong bay ra, xuất hiện bên trong thất thải thế giới, bỗng chốc trướng lớn cao tới mười thước.

Năm người Xích Ký giật mình, không rõ Kiệt Sâm muốn làm gì, hơn nữa song phương giao thủ lâu như vậy nhưng bọn hắn cũng không biết Kiệt Sâm còn có bảo vật như thế.

- Hiện tại các ngươi đã là tù binh của ta, không có bất kỳ tư cách gì nói chuyện với ta, hiện tại ta cho các ngươi hai lựa chọn, một là chết, một là tiến vào trong Chiến Thần Tháp!

Thanh âm đạm mạc của Kiệt Sâm ù ù vang lên trong thất thải thế giới, không ngừng quanh quẩn.

Trong lòng năm người Xích Ký đều giật mình.

Chết, hoặc là tiến vào Chiến Thần Tháp?

Năm người đều đem ánh mắt nhìn lên Chiến Thần Tháp, theo khí tức trên bảo tháp toát ra mà xem, hiển nhiên Chiến Thần Tháp này là một thần khí, có thể làm cho người tiến vào bên trong như vậy là một không gian thần khí cực kỳ hiếm có.

- Tiểu tử này muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn lợi dụng Chiến Thần Tháp này đem chúng ta dời đi, rời khỏi nơi đây?

Trong nội tâm năm người đều nghi hoặc, thật nhiều ý niệm không ngừng lóe lên.

- Xú tiểu tử, ngươi đang nằm mơ, ta cũng cho ngươi hai lựa chọn, thả chúng ta đi, ngoan ngoãn giao ra truyền thừa Kiếm Thần, nếu không ngươi cứ vây chúng ta ở chỗ này, vậy thì cứ chờ các thế lực lớn đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

Tác La Tư không nhịn được cười lạnh nói.

- Thật sao?

Trong mắt Kiệt Sâm hiện lên một tia hung mang.

- Oanh!

Một đạo thất thải kiếm quang từ không trung mạnh mẽ đánh xuống, thẳng đánh vào người Tác La Tư.

- Hừ, tuy ta không chạy thoát được không gian cổ quái này, nhưng ngươi cũng đừng mơ tưởng làm gì được ta!

Tác La Tư quát lạnh một tiếng, mặt không đổi sắc, hắc sắc trường thương trong tay mạnh mẽ nhấc lên, hướng thất thải kiếm quang đâm vào.

- Phá cho ta!

Tác La Tư gầm lên một tiếng vang vọng toàn bộ thất thải không gian.

- Phanh!

Thất thải kiếm quang cùng hắc sắc trường thương nhanh như thiểm điện đụng vào cùng một chỗ.

- Cái gì?

Cả hai va chạm, sắc mặt vốn đang thật tự tin của Tác La Tư lập tức đại biến, một cỗ lực lượng cường đại tới mức làm hắn không cách nào phản ứng từ hắc sắc trường thương lan tràn tới, thoáng chốc đã tiến vào bên trong linh hồn của hắn.

Oanh long!

Linh hồn hải của Tác La Tư thoáng chốc cuồn cuộn sôi trào lên, một loại cảm giác sợ hãi giống như tử thần tiến đến dâng tràn trong đầu hắn, cặp mắt hắn trợn tròn, vẻ mặt hoảng sợ, thất thải kiếm quang thật sự không thể địch nổi, ẩn chứa lực lượng đáng sợ trong thoáng chốc đưa phòng ngự trong thân thể hắn phá hư thành mảnh nhỏ, chỉ còn kém chút nữa đã bổ trúng pháp tắc thần liên trong đầu hắn, khiến cho hắn hình thần câu diệt.

- Hô…

Thất thải kiếm quang bắn thẳng tới, ngay khi Tác La Tư tuyệt vọng tự cho rằng mình sẽ lập tức vẫn lạc, thất thải kiếm quang thoáng chốc biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cũng giống như chưa từng xuất hiện qua bao giờ.

- Phốc xuy…

Thân hình Tác La Tư khom xuống, sắc mặt tái nhợt, trong miệng trùng trùng điệp điệp phun ra một ngụm máu tươi, cảm giác sợ run sống sót sau tai nạn làm toàn thân hắn không tự chủ được run rẩy lên, không còn chút dáng vẻ hung hăng cuồng ngạo trước đó.

Tao ngộ của Tác La Tư làm bốn người kia đều biến sắc, sở dĩ trước đó bọn họ dám trấn định hung hăng hiêu trương như thế là vì trong nội tâm ôm lấy tâm tư Kiệt Sâm chỉ dám vây khốn chính mình mà không dám đem mình đánh chết, nhưng một màn vừa rồi làm bọn hắn hoàn toàn không còn dám ôm ý nghĩ may mắn đó nữa.

- Thế nào, ngươi còn lời gì muốn nói?

Kiệt Sâm nhìn qua Tác La Tư, lạnh lùng cười cười.

Chư Thần kiếm trận viễn cổ Kiếm Thần Mạc Tân sáng tạo, là thần trận tất sát, uy lực vô cùng, bên trong Chư Thần kiếm trận cường giả Nhật Diệu thiên thần trung kỳ như Tác La Tư Kiệt Sâm chỉ cần dâng lên ý niệm là có thể tiện tay tiêu diệt.

- Ta chỉ cho các ngươi mười giây thời gian, hai lựa chọn, chết hoặc là đi vào Chiến Thần Tháp!

Thanh âm Kiệt Sâm lại lạnh lùng vang lên lần nữa.

Tác La Tư hoảng sợ ngẩng đầu nhìn qua Kiệt Sâm, trong miệng lại ho ra một búng máu, không còn bất kỳ do dự Tác La Tư trực tiếp hướng Chiến Thần Tháp bay đi.

- Hô…

Một đạo lực lượng hấp xả thoáng chốc từ tầng cuối Chiến Thần Tháp phun trào ra, đem Tác La Tư hút vào bên trong.

- Còn các ngươi thế nào?

Ánh mắt Kiệt Sâm rơi trên bốn người Xích Ký.

Ánh mắt bốn người Xích Ký lập lòe, vẻ mặt do dự, nhưng thời gian mười giây rất nhanh trôi qua, bốn người cắn chặt răng đồng thời bay đi, tùy ý cho Chiến Thần Tháp nuốt hút vào bên trong.

Giữ lại núi xanh sợ gì không có củi đốt, Xích Ký bọn hắn có thể tu luyện tới cấp độ này trải qua biết bao nhiêu gian nan trắc trở, tự nhiên hiểu rõ đạo lý giữ mạng là trên hết, mỗi một người đều buông tha chống cự.

Chứng kiến năm người Xích Ký đã đi vào bên trong Chiến Thần Tháp, Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng, thân thể cũng đi vào trong Chiến Thần Tháp.

Trong không gian Chiến Thần Tháp.

Năm người Xích Ký nghi hoặc nhìn khắp bốn phía, xuất hiện trước mặt bọn họ là một mảnh đại địa hoang vu, một khí tức vô hình cường đại thời khắc áp bách lấy bọn họ, bao phủ khắp chung quanh thân thể.

- Oanh long!

Chiết phiến trong tay Xích Ký chợt vung ra, toàn lực nện lên hư không bên trong, nhưng một màn làm hắn giật mình đã xảy ra, một kích này của hắn thật giống như người bình thường vung vẩy cây quạt, hư không nơi đây đừng nói là xé rách, ngay cả chút chấn động cũng chưa từng phát sinh.

- Đây là không gian thần khí gì vậy, cái này…

Năm người Xích Ký đều giật mình không thôi, nhìn khắp đại địa thương mang mịt mờ chung quanh, không gian thần khí này tuy thật kỳ lạ, vốn lấy thân phận của năm người Xích Ký đối với nguyên lý thần khí vẫn rất hiểu rõ, gọi là không gian thần khí kỳ thật là do một cường giả có được tạo nghệ đặc thù về phương diện không gian pháp tắc, một mình mở ra một thế giới, sau đó đem phiến không gian kia dung nhập vào trong thần khí luyện chế mà thành.

Không gian thần khí bình thường đều có một tai hại, đó là không cách nào dung nạp người quá mạnh mẽ, dù sao cường giả đạt tới thiên thần cảnh giới nhấc tay đều có được lực lượng đủ hủy diệt vạn vật, mà Nhật Diệu thiên thần cường giả càng có thể khống chế không gian pháp tắc, đưa tay ra hư không sụp đổ, không gian thần khí bình thường muốn vây khốn bọn hắn căn bản không có khả năng, nhưng bên trong không gian thần khí của Kiệt Sâm mênh mông vô cùng, mà khi Xích Ký ra tay công kích vẫn không hề có chút sứt mẻ nào, thần khí như vậy chỉ có cường giả cấp bậc Thần Vương mới có thể luyện chế.

- Thân phận tiểu tử kia rốt cục là gì? Làm sao có được không gian thần khí cấp bậc này?

Năm người Xích Ký vốn còn có một tia tự tin dù yếu ớt ẩn trong nội tâm, nhưng hiện tại rốt cục đã hoàn toàn bị đánh vỡ.

- Bá!

Ngay khi trong nội tâm năm người Xích Ký đang vô cùng khiếp sợ, một thân ảnh đột nhiên hiện ra bên cạnh năm người, chính là Kiệt Sâm.

- Đã tiến vào trong Chiến Thần Tháp, vậy thì trở thành nô bộc của ta đi!

Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng, hướng năm người Xích Ký xa xa một tay điểm ra.

- Sinh Tử Ấn, ngưng tụ!

- Xuy!

Năm đạo phù văn quỷ dị bỗng nhiên xuất hiện trong hư không, từ đầu ngón tay Kiệt Sâm bay ra, đồng thời Kiệt Sâm phun ra một ngụm tinh huyết lên trên năm đạo phù văn kỳ quái kia, theo sự khống chế của Kiệt Sâm bay vút về hướng năm người, sắc mặt năm người đại biến, muốn né tránh nhưng bị không gian Chiến Thần Tháp áp chế căn bản không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn năm đạo phù văn quỷ dị kia chui vào trong ngực mình.

Khi nãy sở dĩ Kiệt Sâm không dùng Chư Thần kiếm trận diệt sát năm người này, mục đích chính là vì muốn…

Đem năm cường giả này biến thành nô bộc!

Hiện tại tuy thực lực của Kiệt Sâm cường đại, nhưng dù sao chỉ cô độc một mình, không cách nào nhấc lên sóng gió lớn, mà Kiệt Sâm thật hiểu rõ Thiên Thần Giới, nơi này vô cùng rộng lớn, một khi đem năm người Xích Ký biến thành nô bộc với thân phận cùng địa vị của bọn hắn tự nhiên có thể hiểu rõ được rất nhiều tin tức, có lẽ rất nhanh có thể tìm được người của Thánh Tộc, hơn nữa ngoài ra nô dịch bọn họ sẽ đạt được rất nhiều tiện lợi, đây cũng là điều trọng yếu nhất mà Kiệt Sâm luôn cân nhắc.

Mặc kệ từ phương diện nào mà xem, nô dịch năm người Xích Ký đối với hắn điều rất có lợi, trong hoàn cảnh như vậy Kiệt Sâm đương nhiên sẽ không do dự mà làm.

- Xuy xuy…

Bên trong Chiến Thần Tháp, trong thân thể năm người bị phù văn quỷ dị nhanh chóng bắn tới linh hồn hải, cùng linh hồn bọn họ chậm rãi dung hợp vào.

Thân là Nhật Diệu thiên thần cường giả, linh hồn của năm người vô cùng cường đại, cho dù là Nhật Diệu thiên thần cường giả đỉnh phong có muốn xâm lấn vào linh hồn hải của họ cũng không có khả năng, nhưng thân ở trong Chiến Thần Tháp, Kiệt Sâm có thể toàn lực áp chế được năm người này, dễ dàng tiến vào bên trong linh hồn hải của bọn hắn.

Linh hồn của năm người Xích Ký chỉ chống cự được trong chốc lát đã bị Kiệt Sâm công phá, cùng Sinh Tử Ấn triệt để dung hợp lại.

- Chủ nhân!

Thanh âm cung kính đồng thời từ trong miệng năm người cùng phát ra, ánh mắt nhìn Kiệt Sâm đã hoàn toàn cung kính cùng thần phục.

Năm xưa Kiệt Sâm mới đạt tới trung vị linh thần là có thể thi triển Nô Dịch Thuật nô dịch thượng vị linh thần cường giả, hôm nay thực lực của hắn đã đạt tới Nguyệt Huy thiên thần, được trợ giúp của Chiến Thần Tháp nô dịch Nhật Diệu thiên thần cường giả cũng không gặp phải bất kỳ khó khăn nào.

- Chủ nhân, Nô Dịch Thuật này của ngài như thế nào…

Vẻ mặt Long Tháp Tư tràn đầy giật mình nhìn Kiệt Sâm, mà bốn người Xích Ký cũng mang theo vẻ nghi hoặc.

Thân là Nhật Diệu thiên thần cường giả, bọn hắn rất hiểu rõ Nô Dịch Thuật, nhưng cho tới bây giờ chưa từng được nghe nói qua ngoại trừ Thần Vương cường giả thần cấp bình thường còn có thể thi triển được thuật này, nô dịch được người khác, hơn nữa còn là Nguyệt Huy thiên thần nô dịch Nhật Diệu thiên thần, mà duy nhất một lần đã thu phục được năm đại cường giả.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx