sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 146 : Cứu Sống Lão Đan Vương (2)

Trong quá trình hóa giải Nhậm Kiệt chỉ dẫn từng bước một, lực lượng băng hàn bên ngoài cơ thể Ngọc Trường Không từ từ tiêu tán, rồi lực lượng băng hàn tiêu tán kia từ từ bị ngọn lửa hấp thu, ngọn lửa kia cũng dần dần không còn xung động như trước.

Dương hồn của Ngọc Trường Không từ từ trở nên không còn hung mãnh như trước, dễ dàng khống chế; âm phong, sát khí, băng hàn lực bên trong âm hồn cũng từ từ ổn định, đang không ngừng trung hòa.

Thời điểm này tuy rằng đang dần dần chuyển biến tốt, nhưng Nhậm Kiệt cùng Ngọc Trường Không đều biết: Lúc này là Ngọc Trường Không giống như đang ở trên vách đá cao vạn trượng, chỉ sơ sẩy một chút là rơi xuống tan xương nát thịt, hoàn toàn diệt vong. Ngọc Trường Không tuy rằng tâm cảnh rất cao, từng bước một làm theo chỉ dẫn của Nhậm Kiệt, nhưng trong lòng của lão lại cố nén rúng động.

Bởi vì mỗi một bước đều vô cùng kinh hiểm, mà mỗi một câu nói của Nhậm Kiệt đều chính xác đến mức khiến chính lão cũng bất ngờ, kinh sợ. Làm sao hắn có thể biết rõ ràng như thế? Dù là chính mình cũng không rõ lắm tình huống trong cơ thể mình cùng với biến hóa tiếp sau, hắn lại rõ như lòng bàn tay! Điều này cũng quá kinh khủng đi!

Nhưng thời điểm này lão cũng không dám suy nghĩ quá nhiều, tận lực ổn định tâm thần, từng bước dung hợp tu luyện.

Từng bước kinh hiểm, biết bao khó khăn, nhưng thật ra tốc độ này lại mau đến kinh người, bởi vì cho dù là thân thể của lão Đan Vương Ngọc Trường Không, cũng không có khả năng bị lực lượng này đóng băng một thời gian lâu dài; cái đầu cũng không có khả năng chứa lực lượng hỏa diễm của dương hồn quá lâu.

Cho nên ở trong mắt người ngoài, chẳng qua không tới nửa khắc, lực lương băng hàn, lực lượng hỏa diễm ở chung quanh thân thể Ngọc Trường Không lại toàn bộ biến mất, hoàn toàn trở về trong thân thể lão, thân thể lão cũng khôi phục bình thường, hình thành một lực lượng mênh mông ở trong thân thể.

Thành công! Lại thực sự thành công rồi?

Tuy rằng còn không biết tình huống cụ thể, nhưng Ngọc Thành cùng tất cả cường giả siêu cấp đang khống chế trận pháp đều không áp chế nổi nỗi vui mừng.

Như Nhậm Kiệt đã nói, sống chết của lão Đan Vương, thời điểm này cũng là sống chết của họ, đương nhiên bọn họ rất vui mừng.

Ai cũng khó mà tin được, tên tiểu tử này lại có thể làm được!

Khi thấy Ngọc Trường Không rốt cục ổn định lại âm hồn, dương hồn, từ từ ngưng tụ một thể, Nhậm Kiệt cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, thần thức thu hồi một chút, Ngọc Hoàng Quyết trong cơ thể tự động vận hành.

"Bịch bịch bịch..." Lần vận hành này hắn vốn không cần gấp gáp, khí kình trong cơ thể vốn đã vận chuyển nhanh chóng, trong nháy mắt lại bạo phát gia tăng tới trình độ nhất định, trong nháy mắt vòng tròn khí kình trong cơ thể ngưng tụ bùng nổ, đột phá...

Nhậm Kiệt cũng rất vui mừng, không ngờ ở vào thời điểm này lại đột phá đến Luyện Thể Cảnh tầng thứ chín. Chẳng những đột phá, hơn nữa lúc này Nhậm Kiệt mới phát hiện, thần thức của mình rồi lại lần nữa tăng vọt, đã đạt đến trình độ Thần Thông Cảnh đại viên mãn.

Đây mới là điểm Nhậm Kiệt thực sự vui vẻ. Loại thần thức này chỉ cần hơi chút thúc giục, Nhậm Kiệt hiểu biết và vận hành đối với Luyện Thể Thiên của Ngọc Hoàng Quyết cũng nhanh hơn rất nhiều. Mượn lần này đột phá, Nhậm Kiệt nhanh chóng vận hành, thời điểm này hắn còn ở trong đoạn phim đặc thù của Thánh nhân luận đạo, vòng tròn khí kình trong cơ thể ngưng tụ với tốc độ vượt qua lúc bình thường, 9216 vòng tròn khí kình lại rất nhanh toàn bộ ngưng tụ xong, mà Ngọc Hoàng Quyết trong cơ thể cũng vận chuyển gấp mười lần so với lúc bình thường. Thân thể hắn ở trong hoàn cảnh độc đáo này lại nhanh chóng hoàn thành thừa nhận trọng lực, áp lực giai đoạn đầu.

Hơn nữa Nhậm Kiệt còn cảm nhận được, thần thức cùng đại cảnh giới của mình còn tại tăng lên. Đến lúc này Nhậm Kiệt mới chú ý tới, Ngọc Thành lấy ra linh ngọc giá trị 7000,8000 vạn tiền ngọc đã còn dư lại không có mấy.

Lần này thật là sảng khoái nha! Trước đây hao phí nhiều linh ngọc như vậy còn cảm giác có chút thua thiệt, tuy nhiên lần này cái gì cũng thu lại. Tuy rằng chủ yếu là trợ giúp lão Đan Vương, nhưng trong quá trình này bản thân mình thu được ích lợi cũng không ít, nhất là ích lợi của mình sau này.

Theo thần thức, đại cảnh giới cùng công pháp Ngọc Hoàng Quyết trong cơ thể Nhậm Kiệt vận chuyển tăng lên, tốc độ tiêu hao linh ngọc cũng đạt tới trình độ khủng bố! Linh ngọc còn dư lại giá trị hơn một ngàn vạn tiền ngọc trong chớp mắt đã sắp tiêu hao hết.

"Ầm..." Trong khoảnh khắc này, Nhậm Kiệt cảm nhận được thần thức của mình rốt cục đột phá một cái chướng ngại đặc thù, rõ ràng tăng lên một đại cảnh giới, cách biệt một trời một vực so với trước đây. Ngay cả vòng tròn khí kình trong cơ thể mình cũng trong nháy mắt này lần nữa hoàn toàn vỡ vụn. Không ngờ bởi vì tăng lên độc đáo này, Nhậm Kiệt liên tiếp tăng lên hai tầng, lực lượng trực tiếp từ Luyện Thể Cảnh tầng thứ tám đạt tới Luyện Thể Cảnh đại viên mãn; về phần thần thức cùng đại cảnh giới của hắn đã bước vào trình độ m Dương Cảnh.

Ngay trong nháy mắt này, linh ngọc cũng hoàn toàn tiêu hao hết. Không đợi Nhậm Kiệt vui mừng, trước khi lui ra khỏi đoạn phim Thánh nhân luận đạo kia, Nhậm Kiệt rõ ràng cảm nhận được vốn từ trước tới giờ mình ở trong Thánh nhân luận đạo chỉ có thể ở một khoảng cách xa nhất định, thì lúc này vị trí thần thức đã tiến về phía trước một chút.

Cũng giống như một người nhìn ngọn núi phía xa, quanh quẩn tại chỗ đã rất lâu rồi, đột nhiên bước một bước về phía trước. Mặc dù chỉ là một bước, nhưng Nhậm Kiệt có thể cảm nhận được rõ ràng có điều khác biệt. Chỉ có điều khoảnh khắc đó qua quá nhanh, trong nháy mắt hết thảy đều biến mất.

"Đừng! Đừng vậy chứ!" Nhậm Kiệt hận không thể nắm bắt lại thời điểm đó, bởi vì trong nháy mắt hướng tới trong đoạn phim đó, hắn có cảm giác huyền diệu giống như lần đầu tiên đi vào trong đoạn phim.

Khoảnh khắc này, Nhậm Kiệt gần như không nhịn được, muốn dùng hết toàn bộ linh ngọc thượng phẩm chiếm được từ tên sát thủ chứa trong nhẫn trữ vật, để mở ra lại đoạn phim.

Nhưng cũng may mà Nhậm Kiệt còn không có bị kích động đến mức đó, cố để cho mình nhanh chóng tĩnh táo lại. Bởi vì nhìn theo tốc độ tiêu hao lúc sau cùng, tuy rằng còn có trên trăm khối linh ngọc thượng phẩm, nhưng phỏng chừng cũng không chống đỡ được bao lâu. Hơn nữa hiện tại mình vừa mới đột phá, đang cần ổn định lực lượng, nếu lại lần nữa mở ra đoạn phim mà số lượng linh ngọc không lớn, tác dụng cũng không lớn.

Nhưng một chút cuối cùng thần thức ở tại trong đoạn phim di chuyển về phía trước đó, vẫn còn làm cho Nhậm Kiệt vô cùng vui mừng, vô cùng vui vẻ. Biến hóa này coi như là một bắt đầu tốt, có lẽ mình sẽ có cơ hội đến thật gần, thật sự tiếp xúc với Thánh nhân, hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra...

Ngẫm lại cũng cảm giác rất kích động, tuy nhiên làm cho Nhậm Kiệt kích động hơn chính là lực lượng của mình, không ngờ lại từ Luyện Thể Cảnh tầng thứ tám đạt tới Luyện Thể Cảnh đại viên mãn, mà thần thức cùng đại cảnh giới lại đạt tới trình độ m Dương Cảnh. Sở dĩ điều này làm cho Nhậm Kiệt hưng phấn hơn, bởi vì Nhậm Kiệt biết rất rõ, thực lực của bản thân mới là căn bản hết thảy: Muốn làm nghề rèn bản thân phải mạnh mẽ mới được.

- Vỡ nát cho bổn vương... Nhưng đúng lúc này, lại vang lên thanh âm của Cửu Đầu Long Vương. Lần này mọi người đều cảm nhận được một khí tức cùng lực lượng mênh mông. Bởi vì Ngọc Trường Không đã có thể tự mình vận hành, cho nên mọi người cũng đều có thể phóng thần thức ra ngoài dò xét. Thần thức Nhậm Kiệt cũng là m Dương Cảnh, trong nháy mắt liền biết rõ tình hình bên ngoài.

Giữa bầu trời, một cái hư ảnh long trảo cực kỳ to lớn đang ấn xuống, một tầng đại trận cuối cùng của Minh Ngọc sơn trang vỡ nát tan tành, dưới lực lượng ép xuống, người chủ trì trận pháp chết rất nhiều, ngọn núi bên trong sơn trang cũng nổ tung, đại điện lung lay sắp đổ...

Hư ảnh long trảo to lớn kia che phủ trời đất, là thế không thể ngăn cản, trận pháp sơn trang không chịu nổi, vật kiến trúc bên trong sơn trang cũng toàn bộ vỡ nát tan tành.

- Con trùng chín đầu kia! Lúc trước chặt đứt ba đầu của ngươi, xem ra ngươi còn không có học được gì! "Ầm!" Đúng lúc này, lão Đan Vương Ngọc Trường Không hơn một năm ngồi một chỗ, vừa mới khôi phục một chút, vừa mới ổn định lại âm hồn, dương hồn... đột nhiên mở choàng hai mắt ra, không có người nào thấy lão có bất kỳ động tác gì, nhưng ngay sau đó thân mình lão đã hiện ra ở giữa không trung...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx