sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 721 : Đây Là... Thần Tích! !! (1)

- Gia chủ, gia chủ đã trở lại...

- Ha ha... Rốt cục gia chủ đã trở lại!

- Thật! Đúng thật là gia chủ...

Giờ khắc này, vô số quân binh Tây Bắc đại doanh nhìn thấy thân ảnh của Nhậm Kiệt xuất hiện trên bầu trời, đều quá vui mừng mà khóc, bởi vì hơn một tháng này chiến đấu thật sự quá cực khổ, loại chiến đấu sống chết còn không tính, mấu chốt là không ngừng bị áp lực trong đó, thật không phải người bình thường có thể chịu đựng được.

Nhưng bọn họ trụ được, bởi vì bọn họ tin tưởng vững chắc, gia chủ sẽ chạy trở về giải quyết đám người kia.

Bọn họ tin tưởng bố trí của gia chủ, gia chủ lại có thể cho Thiên Long Quân hủy diệt hậu phương của Thiên Hải Đế Quốc, loại chuyện vượt quá tưởng tượng này gia chủ cũng có thể làm được, thì còn có chuyện gì gia chủ không làm được.

Bất luận là trong lòng binh lính bình thường, hay là trong mắt những cao thủ, cường giả... thì sự cường đại, năng lực của Nhậm Kiệt là điều không thể nghi ngờ.

"Ầm..." Vốn đại quân Thiên Hải Đế Quốc đã bắt đầu tấn công tới, ngay khi Nhậm Kiệt xuất hiện không ngờ lại ngừng lại.

Mấy trăm vạn đại quân nhìn thấy một người xuất hiện mà ngừng lại, loại cảnh tượng này là chuyện từ xưa tới nay chưa từng có, đây là uy thế của Nhậm Kiệt, uy thế của gia chủ Nhậm gia, bởi vì những việc làm của Nhậm Kiệt trước đây: hắn vừa tới Tây Bắc đại doanh liền một mình xông vào giữa trăm vạn đại quân, sau đó liên tiếp phá hết vây công, uy thế đẳng cấp đó làm cho vô số tướng sĩ Thiên Hải Đế Quốc đến nay ký ức hãy còn mới mẻ.

- Còn thất thần làm gì, Nhậm Kiệt thì sao chứ? Hắn... hắn chỉ có một người... hắn... Thời khắc này, vừa nhìn thấy Nhậm Kiệt, Hải Lượng lại có hơi không khống chế được, cả người đều có một loại kích động như muốn điên lên, hắn rống lên một câu xuống phía dưới lại có chút mất khống chế, nhưng lời còn chưa nói hết hắn đột nhiên ngừng lại.

Lập tức hít thở hai cái điều chỉnh hô hấp:

- Ha ha... Đã trở lại đúng không? Vậy chúng ta cứ nhìn xem ai mạnh hơn! Trẫm sở dĩ nhất định tiêu diệt Tây Bắc đại doanh này, cũng là vì Nhậm Kiệt ngươi chính là điểm mấu chốt, diệt bọn ngươi rồi diệt Minh Ngọc Hoàng Triều! Hoàng đế Minh Ngọc Hoàng Triều bất quá là khôi lỗi, Nhậm gia quá cường thế, cho nên trẫm không tiếc hết thảy phải tiêu diệt các ngươi. Ngươi định âm thầm phá hủy, thi triển âm mưu quỷ kế, nhưng trẫm biết rõ, chỉ cần tiêu diệt cơ sở của ngươi này, tiêu diệt quân binh tinh nhuệ của ngươi này, khẳng định ngươi sẽ trở về đến đây, quả nhiên là thế!

- Nhưng bây giờ ngươi mới trở về, đã chậm rồi! Tuy nhiên nói thật, có đối thủ mạnh như ngươi, trẫm cũng cảm giác rất an ủi! Nếu như ngươi không sử dụng những thủ đoạn nhỏ kia, trẫm cũng sẽ không nổi giận như thế... Nhậm Kiệt ngươi có dám đường đường chính chính đánh một trận với trẫm không? Người đâu! Sát! Thời khắc này, Hải Lượng giống như biến thành một người khác, chẳng những lời nói rất có phân lượng, đồng thời lại kèm theo kế châm ngòi ly gián, đồng thời cũng biết cổ vũ sĩ khí, cuối cùng còn tỏ vẻ hắn quyết định liều mạng công kích Tây Bắc đại doanh là hành động chính đáng.

Nói xong lời nói này, Hải Lượng tự mình cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái, giờ khắc này hắn cũng có một loại khí thế của đại nhân vật quyết đấu, cảm giác mình làm như vậy thật đúng là quyết định anh minh.

Đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Thật ra mình làm không sai, chỉ có điều mình quá dễ dàng tức giận, không biết cách nói mà thôi! Ừm! Sau này mình chỉ cần học hỏi, phải nói như thế nào, phải ứng đối với Nhậm Kiệt như thế nào là được! Không sai, đúng là như vậy!"

Thấy Hải Lượng ưỡn ngực ngẩng đầu, bộ dáng vô cùng sảng khoái, Nhậm Kiệt đúng là không nói nên lời.

Nói như vẹt, học lời của người khác nói mấy câu, hắn đã có cảm giác sảng khoái như thế, đúng là bội phục hắn. Tuy nhiên ngược lại Nhậm Kiệt phát hiện một chuyện: người âm thầm chỉ dạy cho Hải Lượng này, chỉ sợ không phải người của Hải Thần Giáo, bởi vì nếu là người Hải Thần Giáo hẳn đã sớm ra mặt giúp hắn rồi.

Hơn nữa Nhậm Kiệt có cảm giác, người này hẳn là rất quen thuộc với mình, người này cũng rất thông minh, giỏi về dùng kế.

- Hừ! Ngu dại, rác rưới, phế vật, nói như vẹt, làm bù nhìn nói mấy câu của người khác mớm lời, ngươi đã cho mình là đại nhân vật ư? Bổn gia chủ không rãnh phản ứng loại người như ngươi này! Chết tiệt! Nhậm Kiệt nói xong, thân hình nhẹ nhàng hạ xuống, đồng thời vung tay một cái, trong nháy mắt các loại đại trận ở chung quanh vừa rồi bảo Giang Trấn bọn họ bố trí, trong tiếng nổ ầm ầm đều vận chuyển... trong đó mê trận, ảo trận chiếm đa số.

Ngay lúc những mê trận ảo trận này cản trở quan sát của người ở bên ngoài, Nhậm Kiệt hạ xuống, đồng thời, hai tay biến hóa, rất nhiều loại pháp bảo chiếm được từ trong thế giới Cổ Thần, rối rít bố trí đến trận pháp ở chung quanh.

Có những pháp bảo này làm hạch tâm, uy lực trận pháp sẽ tăng cường rất nhiều, Nhậm Kiệt còn không tiếc hết thảy thúc giục những pháp bảo này, đồng thời đi vào trung tâm, hai tay không ngừng biến hóa bố trí đại trận.

Sở dĩ hắn không có lập tức làm gì khác, chính vì muốn bố trí đại trận, chỉ có đại trận tự hắn bố trí, mới phát huy đến cực hạn, mới chính thức có thể tranh thủ thời gian cho Tây Bắc đại doanh, để họ có thể kiên trì đến lúc Thiên Long Quân chạy về, cũng có thể hạ thấp tổn thất xuống mức thấp nhất.

- Gia chủ! Ngài... ngài rốt cục đã trở lại...

- Gia chủ ngài mau nhìn xem, Hải Thanh Vân dường như sắp không trụ được!

- Gia chủ! Tề Thiên... hắn đã xảy ra chuyện, Hổ Hổ... ngài nhìn kìa...

Vừa nhìn thấy Nhậm Kiệt trở về đến đây, tất cả mọi người giống như là nhìn thấy Định hải thần châm, đồng thời cũng đều tăng thêm lo lắng, bởi vì chỉnh thể tình huống lúc này đã rất rối loạn.

- Hổ Hổ trước để cho nó nghỉ ngơi, hai tên các ngươi chiếu cố thật tốt cho nó là được, có nghe hay không? Nhậm Kiệt trước nhìn về phía Hổ Hổ, hắn biết Hổ Hổ sau khi bạo phát sẽ rơi vào thời kỳ hư nhược, hiện tại thật ra Nhậm Kiệt có biện pháp giúp Hổ Hổ khôi phục nhanh chóng, nhưng tình huống hiện giờ hỗn loạn như vậy, hắn cũng không muốn để Hổ Hổ khỏe lại làm loạn thêm.

Hai con vượn trắng nhỏ là một lần nữa sống lại, tu luyện chính là Phật Đà Niết Bách Trọng Sinh Pháp của Tề Thiên dạy cho, giờ này đã có chút thành tựu, trí tuệ vượt hơn mức bình thường. Chỉ có điều hiện tại bọn chúng huyết mạch tinh thuần, cho dù đến gần Thái Cực Cảnh cũng không thể hóa thành hình người. Trên thực tế ở thời viễn cổ, rất nhiều tồn tại cường đại chưa chắc sẽ đi con đường hóa hình này, cho nên cũng đều rất bình thường.

Lúc này vừa nghe Nhậm Kiệt nói, bọn chúng liên tục gật đầu.

Nhậm Kiệt vung tay bày trận, đồng thời, một bàn tay rút ra, thuận tay từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một số dược phẩm, chỉ có trên trăm loại, trong nháy mắt ở trước mắt mọi người bốc cháy lên một đoàn ngọn lửa, tất cả dược phẩm liền biến thành trạng thái thể lỏng.

"Vèo vèo vèo..." Theo sau Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực khống chế, một tay bấm pháp quyết, lập tức những dược phẩm kia không ngừng xoay tròn dung hợp với nhau.

Sau ít nhất mấy vạn lần biến hóa, đang lúc mọi người hoa cả mắt chúng đã dung hợp thành một giọt thuốc giải độc, đây là hắn nhìn thấy thương thế trên người Hải Thanh Vân, nên phối trí thuốc giải độc dành riêng cho Hải Thanh Vân.

Thời khắc này vây quanh bên cạnh Nhậm Kiệt đều là người thân cận của Nhậm Kiệt: Thường lão tứ, Lý Thiên Thành, Ngụy Lượng cùng với một số người quản sự của Tây Bắc đại doanh, còn có một số người đang chiến đấu, như Nhậm Thiên Hoành, Văn Thi Ngữ, Ngọc Vô Song, cận vệ đội những người này, cũng có một số người đang bận rộn những chuyện khác.

Bọn họ tạm thời xem như không có chuyện gì làm liền tụ lại, vốn đang rối rít nói chuyện, nhưng thấy Nhậm Kiệt trong lúc nói chuyện còn bố trí vô số trận pháp, sai bảo Giang Trấn dẫn mọi người không ngừng đi theo ở bên cạnh bận rộn bố trí; vậy mà lại trong nháy mắt còn phối trí ra giải độc đan Thiên Đan trung phẩm để cứu chữa cho Hải Thanh Vân... cho dù biết rõ Nhậm Kiệt, mọi người cũng đều xem thấy mà trợn tròn mắt...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx