- Hải đồ? Tất nhiên là có. Biển cả rộng lớn hơn trên lục địa gấp mười lần, lại không có các loại địa hình dễ phân biệt như trên mặt đất, không có hải đồ thì rất dễ bị lạc giữa đại dương vô cùng vô tận, chỉ còn đường chờ chết mà thôi.
Nghe thấy Hồng Dịch đột nhiên nhắc tới hải đồ, hai nữ nhân Hoa Lộng Ảnh, Hoa Lộng Nguyệt liếc nhìn nhau một cái, dường như cũng không biết Hồng Dịch đang suy tính điều gì.
- Hải đồ của Ngân Châu Dao Trì phái chúng ta là chi tiết, tỉ mỉ nhất. Trong đó tổng cộng hai mươi tám quốc gia hải ngoại, các loại hoang đảo không người ở, đá ngầm, các lưu vực nước xoáy ngầm, những nơi thế nước yên ổn, những nơi có cá mập, cá voi, giao long, hải mãng, các loại hải thú hung mãnh kỳ dị, tất cả đều được đánh dấu hiệu cẩn thận. Nếu như có được hải đồ của chúng ta, khi lần đầu đi thuyền vào trong đại dương mịt mù, thì xác suất gặp phải những tai nạn nguy hiểm giảm đến năm thành.
Hồng Dịch nghe hai nữ nhân này nói chuyện với nhau, cũng trầm mặc yên lặng. Ánh lửa chiếu vào, trên mặt hắn cũng không hề biểu lộ, không ai biết hắn đang suy tính chuyện gì.
Hoa Lộng Ảnh, Hoa Lộng Nguyệt nhìn hắn không chớp mắt, thần hồn hai người bây giờ đang nằm dưới sự thao túng của Hồng Dịch. Bọn họ không thể không quan tâm đến suy nghĩ của Hồng Dịch.
- Các ngươi có thể đưa cho ta hải đồ của một phần hải vực ở nam phương được không, càng chi tiết càng tốt. Còn nữa, gần đây, trên biển nam phương, thủy phỉ, hải tặc hải khấu càng lúc càng trở nên hung hăng càn quấy. Nhưng dù sao các hội thương nhân các ngươi hàng năm vẫn tiến hành buôn bán trên biển, về phương diện tình báo chắc cũng nắm được ít nhiều, không biết có thể cung cấp cho ta một tài liệu tình báo được không?
Hồng Dịch đang trầm tư suy nghĩ, bỗng nhiên mở miệng nói, khiến cho Hoa Lộng Ảnh, Hoa Lộng Nguyệt giật nảy cả người.
- Tất nhiên, các ngươi nếu có thì ta nguyện xuất ngân lượng thu mua những tin tức này.
Hồng Dịch ngẩng đầu lên, từ trong cổ họng phát ra hai chữ:
- Thế nào?
Hoa Lộng Ảnh nhìn mặt của Hồng Dịch, trực tiếp nói thẳng:
- Theo đạo lý mà nói, tính mạng của tỷ muội chúng ta đang nằm trong tay của ngươi. Ngươi cần gì phải phí công dài dòng như vậy? Ngươi nếu cần hải đồ, tình báo, thuyền thiết giáp phi luân, chúng ta tất phải cung cấp cho ngươi, căn bản chúng ta không thể phản kháng được.
Hồng Dịch khoát tay. Ánh lửa chiếu lên mặt hắn. Trên khuôn mặt hắn không hề lộ ra một tia tham lam, khiến cho người ta có một loại cảm giác thành tín yên tâm.
- Ta công tư rõ ràng, nếu có thể lưu lại một lối thoát thì cũng không muốn bức người đến đường cùng. Buôn bán là buôn bán, giao dịch là giao dịch. Tất nhiên các ngươi phải cung cấp cho ta những điều kiện thuận lợi, không để cho ta chịu lỗ. Ta nói trước, cục diện hiện giờ đang dưới sự khống chế của ta, vì thế lần giao dịch này ta tất nhiên phải chiếm một chút tiện nghi. Nhưng cũng không để cho các ngươi tay trắng trở về đâu.
Hồng Dịch một lời này đã nói rõ ràng. Hắn hiện giờ đang khống chế cục diện, cùng hai người bọn họ tiến hành giao dịch thì tất nhiên hắn sẽ phải chiếm tiện nghi, nhưng cũng không quá mức cho phép.
Hội thương nhân Ngân Châu hàng năm tiến hành buôn bán nơi hải ngoài, có được hải đồ rất chi tiết tỉ mỉ, lại có chiến hạm thiết giáp phi luân cường đại. Hơn nữa còn nắm bắt những tình báo cơ mật của các đạo hải tặc, thủy phỉ. Hồng Dịch nếu như có được những thứ này, ở trong hải thủy sư làm quan, khi đó trừ phiến loạn, lập công, quả thực thế như chẻ tre!
Nếu không, đừng tưởng bên người hắn có mấy cao thủ võ nghệ, có cung có nỗ; tiền bạc, ngựa xe không thiếu, nhưng tất cả chỉ là một đám ô hợp. Nếu gặp phải cường địch lập tức sẽ bị đánh tan thành khói bụi.
Hơn nữa trong quân đội không phải không có sự tranh đoạt quân công. Trước mắt, ở trong hải thủy sư, đều có con cháu của vương hầu công khánh tụ tập. Làm chỉ huy sứ cũng có, làm tướng quân cũng có. Thậm chí còn có người làm đến cả cấp bậc thống lĩnh. Nếu những người này cứ quẩn quanh bên người sẽ làm giảm cơ hội lập quân công nhận tước phong. Không có tài lực cường đại, không có nhân lực, tình báo, không có thực lực bản thân, thì quả thật không thể nào lập được quân công.
Suốt chiều dài lịch sử, những sự việc trong quân đội như giết người đoạt công, ngấm ngầm hạ độc thủ sau lưng cũng không phải là ít.
Những việc này, dọc đường đi Hồng Dịch không thể không suy nghĩ, tính toán.
Nhất là thủy chiến trên biển. Không thể mang ra so sánh với việc tác chiến trên đất liền. Chiến đấu trên biển, cho dù là võ thánh cũng không có tác dụng nhiều lắm. Cho nên tất cả các công tác đều phải được chuẩn bị hết sức hoàn hảo.
Hồng Dịch tài lực đơn bạc, nhân lực ít ỏi. Nếu không nắm bắt tất cả cơ hội có thể, để dành thực lực. Vì Ngọc thân vương mà ra sức, vì mẫu thân mà đòi lại công đạo, tiêu diệt Triệu gia Đại La phái, báo mối tuyết cừu.
- Thế cũng tốt, đợi đến được Thủy Dương tỉnh ở nam phương, ta sẽ đem hải đồ của hải vực mấy ngàn dặm suốt bảy vùng biển ở Nam Châu cho ngươi. Ngoài ra, tất cả tin tức tình báo của thủy phỉ đều chuyển cho ngươi. Nhưng thiết giáp phi luân thuyền của chúng ta vẫn còn đang ở trên biển giao thương, mấy tháng sau mới có thể cập cảng, tạm thời không cho ngươi thuê được. Nhưng chúng ta có một loại thuyền thiết giáp phi luân cỡ nhỏ, nó có thể chứa được tám mươi người, tạm thời có thể cấp cho ngươi.
Hoa Lộng Ảnh yên lặng một lúc rồi nói.
- Thiết giáp phi luân cỡ nhỏ chở được tám mươi người sao? Bao nhiêu tiền một chiếc?
Hồng Dịch vừa nghe liền cảm thấy vui vẻ trong lòng, suy tính rồi hỏi.
- Ta cũng biết, trong quân đội, cũng khó có được loại thuyền này. Chi phí chế tạo một chiếc là ba, bốn vạn lượng bạc. Chúng ta cũng không bán ra ngoài, kể cả người của Hòa thân vương muốn mua cũng phải bỏ ra tám vạn lượng một chiếc. Nhưng ngươi chỉ cần trả cho chúng ta chi phí chế tạo là được rồi.
Hoa Lộng Ảnh nói nhanh.
- Tốt lắm, cứ như vậy đi.
Hồng Dịch rất sảng khoái gật đầu.
- Đến Thủy Dương trấn, chúng ta sẽ giao đầy đủ.
Dứt lời, Hoa Lộng Ảnh, Hòa Lộng Nguyệt liếc nhìn nhau một cái rồi đứng lên.
Sau khi cùng hai vị đường chủ Hoa Nguyệt đường của Dao Trì phái thỏa thuận xong, tâm tình Hồng Dịch rất tốt.
Mọi người xung quanh cũng thả lỏng người, sau khi lưu lại người gác đêm liền chui vào lều bạt nghỉ ngơi.
Hồng Dịch ngồi xếp bằng một lát rồi cũng vào lều của mình.
Vừa vào lều lớn bằng da trâu, hắn liền nhìn thấy con kim chu kia đang nằm ngủ rất thoải mái trên một đoạn gấm lụa hảo hạng, tám chân giãn ra, bộ dáng rất khoan khoái.
Khụ!
Hồng Dịch ho khan một tiếng, kim chu liền lập tức lật thân bò dậy. Con mắt cục cục chuyển động, sau đó mở miệng nói.
- Ngươi muốn làm gì?
- Muốn cùng ngươi nói chuyện phiếm một chút thôi.
Hồng Dịch vuốt vuốt cằm.
- Hơn nữa ngươi cũng phải ứng trước một ít tiền thuê người chứ.
- Vậy cũng được. Ta sẽ mang bí quyết của Long Tượng Pháp Ấn truyền cho ngươi. Mặc dù bây giờ đạo pháp của ngươi lợi hại, nhưng nhất định không phải là đối thủ của gia gia ta. Vạn nhất sau này gia gia tìm được ta, ngươi cũng không thể bảo vệ được ta. Cũng được, bây giờ ta sẽ truyền toàn bộ Đại Uy Thiên Long Bồ Tát và Long Tượng Pháp Ấn cho người.
Con mắt của kim chu đảo vòng vòng thật lâu, rồi mới mở miệng nói.
- Nếu như vậy ta cũng không khách khí nữa. Vậy thì bắt đầu đi.
Hồng Dịch cũng không khách khí, ngồi xuống, nhìn con kim chu này làm sao có thể truyền pháp quyết.
Bỗng nhiên, kim chu bất động, đồng thời bên trong lều bạt một trận âm phong cuồn cuộn nổi lên.
Hồng Dịch biết con kim chu này đã xuất thần hồn ra ngoài, vì vậy cũng mang thần hồn của mình xuất ra khỏi xác. Vừa ra khỏi xác hắn liền nhìn thấy một thiếu nữ khoác áo vàng, đôi mắt to tròn đang nhìn hắn.
- Đại Uy Thiên Long Bồ Tát chính là pho thần tượng một chân đứng trên kim long, một chân đứng trên bạch tượng. Đồng thời pho tượng bồ tát này cũng chính là tư thế của dùng để luyện tủy....Đại Uy Thiên Long Bồ tát chính là tượng trưng cho sức mạnh của thiên địa.
Trong lúc âm thần kim chu giảng giải, cảnh vật biến đổi, trước mắt Hồng Dịch xuất hiện pho tượng bồ tát một chân đứng trên kim long, một chân đứng trên bạch tượng, thân thể cơ bắp căng phồng ra. Trông tựa như tất cả sức mạnh trong thiên địa đều tập trung lên kim thân pháp tướng của tôn bồ tát này.
Nhưng lần này Hồng Dịch không quan tưởng phá tôn bồ tát này, mà cẩn thận cảm thụ sự uy áp từ sức mạnh của pho tượng bồ tát này tỏa ra.
Nhìn thấy pho tượng bồ tát này, thần niệm trong đầu của Hồng Dịch cũng sinh ra một loại cảm giác mềm yếu, vô lực, không thể chống cự lại. Sức mạnh của đối phương quả thật vô cùng cường đại, vô cùng tinh thuần!
Nhìn pho tượng Đại Uy Thiên Long Bồ Tát này, Hồng Dịch ngoại trừ sức mạnh tinh thuần từ đó phát ra cũng không cảm nhận được bất cứ thứ gì khác.
Chính bởi vì như vậy mới càng kinh khủng hơn.
Bất kể là Dạ Xoa Vương hay Tu La Vương. Khi quan tưởng ra đều toát lên một cỗ sức mạnh cường đại, nhưng cỗ sức mạnh này không tinh thuần, trong đó hoặc là mang ý niệm hung tàn, bạo lệ hoặc là sự uy mãnh, dâm ác. Còn rất xa mới có được sức mạnh tinh thuần như Đại Uy Thiên Long Bồ Tát.
Cùng lúc đó, xung quanh âm thần của kim chu hiện lên một loạt kinh văn thâm ảo, phối hợp với đồ hình của Đại Uy Thiên Long Bồ Tát.
Bởi vì tu luyện những bí tịch thần thông như thế này, ngoại trừ đồ hình ra, còn phải có kinh văn phối hợp. Hiều được ý nghĩa thâm ảo của kinh văn sau đó mới nắm bắt được tinh túy của đạo pháp.
Không có kinh văn, chỉ từ đồ hình thì cũng không học được gì. Cũng giống như vậy, nếu không có đồ hình, chỉ có kinh văn thì cũng vô dụng.
Đồ hình cùng kinh văn đầy đủ, vẫn còn phải có ngộ tính cao thì mới có thể tu thành bản lĩnh cao cường.
Võ công hay đạo pháp đều tuân theo nguyên tắc như vậy.
Hồng Dịch nghe đoạn kinh văn thật dài, thật thâm ảo này xong, ngay lập tức khắc ghi lại trong đầu. Hắn sau khi luyện đến cảnh giới Nhật Du, vốn đã có bản lĩnh nhìn một lần là không thể quên được.
Nhưng đoạn kinh văn này mặc dù đã thuộc lòng, nhưng Hồng Dịch khó có thể hiểu hết được. Hắn biết kinh văn thâm ảo, phải có thời gian tìm hiểu, nghiền ngẫm.
- Long Tượng Pháp Ân có ba thức, thức thứ nhất là Thiên Long Ấn, thức thứ hai là Cự Tượng Ấn, thức thứ ba là Bàn Nhược Ấn. Khi thi triển ba thức này, vận dụng các loại tư thế khác nhau, vừa có thể luyện tủy vừa có thể sử dụng để đối địch....
Âm thần kim chu thông qua ảo ảnh truyền ý nghĩa kinh văn cũng như đồ hình của Đại Uy Thiên Long Bồ Tát quan vào đầu của Hồng Dịch, sau đó giải thích khẩu quyết, cách phát âm, các tư thế, tất cả đều lần lượt giảng giải cho hắn.
Bộ võ công này, mặc dù chỉ có ba thức, nhưng Hồng Dịch nhận ra, so với Ngưu Ma Đại Lực quyền hay Hổ Ma Luyện Cốt quyền thì còn phức tạp, cao thâm hơn gấp mười lần.
Cho đến khi trời tảng sáng, trải qua suốt ba canh giờ, Hồng Dịch mới miễn cưỡng ghi nhớ được bộ quyền pháp này.
Luyện tập thì không thể rồi, Hồng Dịch căn bản còn chưa đến cảnh giới đại tông sư. Đến cảnh giới Đại tông sư, lúc vận lực phát quyền mới có thể làm xương tủy rung động, khi đó mới có thể tu luyện tủy được.
Nếu bây giờ Hồng Dịch luyện tập thì cho dù luyện một vạn lần cũng vô dụng, bởi vì sức mạnh của hắn căn bản không thấm được vào tận cốt tủy bên trong cơ thể.
- Bí quyết luyện tủy này không biết đến bao giờ mới có thể tu hành đây.
Nhưng nếu đã tiếp nhận bí pháp tu luyện của kim chu thì sau này cũng phải có trách nhiệm với nó...Nếu như Kim chu pháp vương tìm tới cũng phải đứng ra bảo vệ nó.
Sáng sớm, cỏ cây ven đường đọng đầy hơi sương. Hồng Dịch sau khi đứng dậy, trong lòng vừa suy tính vừa ra lệnh cho tùy tùng thu dọn hành lý, chuẩn bị lên đường.
Dọc đường đi cũng không có biến cố gì xảy ra. Đến sáng ngày thứ ba, đoàn người Hồng Dịch rốt cuộc cũng đi hết Nam Châu cổ đạo, tiến vào tỉnh đầu tiên của nam phương, đại thành Thủy Dương.
Tỉnh Thủy Dương, diện tích hơn ba trăm dặm, từ hồ Thái Xương có thể dong thuyền ra tận biển khơi, mà từ thượng du của Thái Xương hồ có thể thông qua Bạch Lãng giang để vận chuyển rất nhiều loại vật liệu đến khắp các vùng miền trong cả nước. Vì thế đây là một trong những tỉnh sầm uất nhất nam phương. Lấy Thủy Dương tỉnh làm trung tâm, xung quanh có rất nhiều trấn nhỏ hưng thịnh dùng làm nơi tập trung hàng hóa, rồi từ đó vận chuyển đi khắp nơi, tạo thành một mạng lưới chằng chịt như bàn cờ.
Hơn nữa, đây chính là trung tâm sản xuất tơ lụa, gấm vóc. Những gia tộc sản xuất tơ lụa, gấm vóc của cả Đại Kiền đều tập trung nơi này. Các loại thuế tơ lụa, thuế giao thương, thuế hải quan, thuế đánh bắt cá, còn có các loại thuế hỗn tạp khác, hàng năm cũng thu vào mấy trăm vạn lượng.
Thuế của một tỉnh này so với thuế ở Ngô Uyển tỉnh thì nhiều hơn gấp mười lần.
Cho nên mới nói, bảy tỉnh nam châu giàu có nhất thiên hạ, mà tỉnh Thủy Dương lại là tỉnh giàu nhất Nam Châu.
Đoàn người Hồng Dịch sau khi đến Thủy Dương thì cũng không vào thành, mà ở một trấn nhỏ ngoài thành, trấn này gọi là Thành Lưu trấn. Bọn họ dừng lại ở đây để nghỉ ngơi lấy sức.
- Tuần phủ của Thủy Dương tỉnh cũng là tướng soái nơi biên giới, đó chính là Hồng Khang. Mặc dù hắn là huynh đệ cùng cha khác mẹ với ta, nhưng người này lòng dạ thâm sâu, ta vừa rồi lại giết chết Triệu Phi Dung của Đại La phái, đã trở thành kẻ thù không đội trời chung. Nếu để hắn biết ta tới nơi, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha. Các ngươi cũng phải cẩn thận một chút. Sau khi nghỉ ngơi một ngày, chờ Hoa Lộng Nguyệt, Hoa Lộng Ảnh mang hải đồ, tin tức, tiểu thiết giáp phi luân thuyền đến, chúng ta lập tức xuống Thái Xương hồ, từ đường thủy tiến thẳng đến quân doanh hải thủy sư. Không đi ngang qua Thủy Dương.
Mọi người ai cũng tự động làm việc của mình, người cho ngựa ăn, cho chó ăn, người thì trông coi hành lý, người thì luyện công, người thì giặt quần áo..vân vân...
Hồng Dịch cũng nghỉ ngơi một canh giờ, sau khi đứng dậy liền thấy Tiểu Mục đang dùng một chậu đồng lớn, đổ đầy sữa tươi vào trong chậu, còn kim chu đang tung tăng trong đó, trông dáng vẻ rất hài lòng.
Hai người, ta một câu, ngươi một câu, trò chuyện cả ngày.
Không biết tại sao, Tiểu Mục và kim chu kia thường xuyên nói chuyện với nhau.
- Tiểu Mục rất cô đơn, nàng chỉ là một nữ hài tử đi theo ta. Bây giờ cuối cùng cũng có bầu bạn. Kim chu này mặc dù là yêu vật, nhưng thần hồn tu luyện thành cũng là một nữ hài tử. Có người cùng trò chuyện cũng bớt tĩnh mịch.
Hồng Dịch nhìn thấy liền cảm thấy rất cao hứng.
Hắn đã sớm nhận ra, kim chu này mặc dù là yêu vật, nhưng tâm tính so với một tiểu cô nương hay nghịch ngợm quậy phá thì không khác biệt lăm, rất hợp với Tiểu Mục. Hơn nữa kim chu này được truyền thừa rất lợi hại, trong lúc trò chuyện, Tiểu Mục chiếm được không ích lợi ích.
Kim chu pháp vương, là một trong thiên hạ bát đại yêu tiên, võ công đạo pháp thông huyền khó lường. Nhất là năm đó ngao du thiên hạ, lén học được võ công đạo pháp của các môn phái trong thiên hạ, sau đó trở về làm quốc sư Nhu Nhiên quốc, quyền cao chức trọng. Tất nhiên là thừa kiến thức để truyền dạy cho tôn nữ của mình.
Những thứ kim chu này biết, Hồng Dịch hoài nghi rằng so với bản thân thì còn phong phú hơn rất nhiều.
Đến khuya, hai tỷ muội Hoa Lộng Ảnh, Hoa Lộng Nguyệt cuối cùng cũng đến nơi.
Lúc đến bọn họ quả nhiên mang theo tám nữ hài tử theo, những nữ hài tử này nhìn qua liền thấy thân thể khỏe mạnh, cơ trí nhanh nhạy, tất cả đều là võ sĩ, tuổi vừa độ mười lăm, mười sáu. Hồng Dịch cũng biết, mỗi nữ hài tử này có thể địch lại bốn, năm tráng hán. Trong lòng hắn thầm giật mình khi nhìn thấy bọn họ.
- Những nữ hài tử này, bất luận là thể chất hay khí chất, so với đám Tử Ngọc, Lam Ngọc, Hồng Ngọc, Hoàng Ngọc trong Võ Ôn Hầu phủ còn cao hơn một bậc.
Hồng Dịch sau khi thấy rõ ràng, trong lòng cũng thầm hài lòng.
Có tám nha đầu này tới để hầu hạ Tiểu Mục cũng không xê xích gì nhiều.
- Đây là những nữ hài tử mà Hoa Nguyệt đường của chúng ta huấn luyện ra. Chúng đều là cô nhi, từ nhỏ đã luyện Cửu Khúc Liên Hoàn quyền của Dao Trì phái chúng ta, rất trung thành, chuyện gì cũng có thể tham gia giúp sức.
Hoa Lộng Nguyệt nhìn Hồng Dịch rồi nói.
- Các nàng vốn là nha đầu thiếp thân của ta, Ngân Nguyệt vệ, tên cũng dễ nhớ, Ngân Nguyệt, Ngân Vũ, Ngân Vân, Ngân Doanh, Ngân Tú, Ngân Kiếm, Ngân Phong, Ngân Ngữ. Phong Vũ Vân Nguyệt, Doanh Tú Kiếm Ngữ. (Mưa gió mây trăng, kiếm hoa khoe sắc).
@by txiuqw4