sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 257: V74.1

Editor: MDL, Y Sơn

Beta-er: Misery De Luvi

Nguồn: diendan.com (DĐLQĐ)

Bạch Tố Tình nhìn chiếc điện thoại di động, hoảng sợ lắc đầu, “Em…”

“Đừng nói với chị là em không biết số điện thoại đấy nhé.” Mộc Như Lam nói, cô cứ tưởng tất cả đều là thủ đoạn của Bạch Tố Tình mà hóa ra còn có người đứng sau chỉ đạo sao? Thật là đáng tò mò.

Bạch Tố Tình hơi hoảng, đương nhiên cô ta biết số điện thoại, nhưng… Nhưng cô ta sợ hắn… Cô ta tôn kính hắn, yêu mến hắn nhưng đồng thời cũng cực kì sợ hắn… Vừa nãy cô ta nói vậy là đã phản bội hắn rồi, làm sao còn dám đưa số điện thoại cho Mộc Như Lam? Mặc dù hắn đang cách xa ngàn dặm nhưng cô ta chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy sợ…

“Không nói à?” Giọng Mộc Như Lam vang lên, cùng lúc đó Bạch Tố Tình thấy môi dưới đau nhói, cô ta hoảng sợ nghiêng đầu đi thì phát hiện cây kim trong tay Mộc Như Lam đã nhuốm màu đỏ thẫm…

Bạch Tố Tình khiếp đảm trợn mắt, Mộc Như Lam vừa làm gì thế? A?! Nó làm gì thế?! Nó thật sự…

“Hình như Tình Tình nghĩ chị nói đùa thì phải.” Mộc Như đặt một tay trên đầu Bạch Tố Tình đoạn cúi xuống kề sát vào mặt cô ta.

Lúc bấy giờ Bạch Tố Tình mới ý thức được lời Mộc Như Lam nói đều là thật, không phải dọa suông mà là làm thật! Cô ta không thể nói dối cho qua chuyện được, nếu nói dối cô ta sẽ chết!

Ý thức được điều này, Bạch Tố Tình không dám có suy nghĩ nào khác mà chỉ biết mình phải làm theo lời Mộc Như Lam, để cứu lấy bản thân. Tuy cô ta kính yêu anh trai nhưng hắn không thể cứu cô ta và cũng sẽ không cứu cô ta. Hắn bạc bẽo vô tình, chưa bao giờ coi cô ta là em gái, trong lòng hắn chỉ có đứa em gái ruột thịt đã chết mà thôi…

Lấy được số điện thoại, Mộc Như Lam bấm số gọi ngay, âm thanh chờ cho biết đây là một cuộc gọi quốc tế.

Thừa dịp bên kia chưa bắt máy, Mộc Như Lam hỏi Bạch Tố Tình, “Anh trai của em có thù oán gì với Kha gia à?”

“Em không biết.” Từ đầu tới cuối Bạch Tố Tình chỉ nhận nhiệm vụ rồi tìm cách hoàn thành, anh trai cô ta bảo, quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả.

“Bây giờ nhiệm vụ của em đã thất bại rồi, hắn sẽ lập một kế hoạch mới để cướp hết tất cả của Kha gia đúng không?” Đau đầu rồi đây, xong Bạch Tố Tình này chẳng lẽ sẽ còn xuất hiện vô số Bạch Tố Tình khác? Kiếp trước cô không liên quan gì đến Kha gia, mới hai mươi tuổi đã chết nên cũng không biết sau đó Kha gia có phát sinh chuyện gì không, và Bạch Tố khi đó sẽ làm gì, nhưng hiện tại Kha gia là người thân quan trọng của cô, cô không thể bỏ mặc được.

“Em… Em không biết…” Bạch Tố Tình cắn môi lắc đầu, việc này quả thật cô ta không biết.

“Thiệt tình, sao hỏi cái gì cũng ‘Em không biết’ thế.”

Điện thoại bắt đầu được kết nối, từng tràng tút tút vang lên chờ người đầu kia nhấc máy.

Mộc Như Lam tựa vào xe đẩy, nụ cười vẫn thường trực trên môi, còn Bạch Tố Tình thì không khỏi thấp thỏm khẩn trường.

Tút… tút… tút …

Tút… tút… tút…

Tút… tút… tút…

Ngay khi Mộc Như Lam nghĩ đầu kia không có ai thì bỗng có người nhấc máy, một giọng nam trầm ngái ngủ truyền tới, “Hello?”

Chỉ nghe giọng là đã biết đây là một người đàn ông rất có khí thế.

Thấy Bạch Tố Tình khẩn trương đến mức miệng hơi há ra, Mộc Như Lam cười sâu thêm, “Chào ngài, xin hỏi ngài có phải là anh trai của Bạch Tố Tình không?”

Người bên kia chợt im lặng vài giây, đến câu nói tiếp theo thì đã không còn ngái ngủ nữa, dù cách một đường điện thoại nhưng người nghe vẫn cảm giác được áp lực nặng trịch, “Cô là ai?”

Cây kim trong tay Mộc Như Lam nhẹ nhàng mơn trớn hai má Bạch Tố Tình, “Tôi là Mộc Như Lam.”

Bạch Tố Tình cắn môi, cô ta thấy ánh sáng hy vọng đã gần ngay trước mắt nhưng cũng cảm giác được tử thần đang kề cận, cô ta tin chắc chỉ cần cô ta lên tiếng thì Mộc Như Lam sẽ lập tức khiến cô ta không bao giờ mở miệng được nữa.

Tôi là Mộc Như Lam.

Người bên kia lại im lặng rồi lại lên tiếng, ngữ điệu loáng thoáng chút mỉa mai, “Bạch Tố Tình đang nằm trong tay cô.”

“Ngài muốn cứu em ấy không?”

“Ác quỷ mà lại đi mềm lòng vì một kẻ vô dụng?”

Mộc Như Lam cười khẽ, “Cũng phải.”

“Cô quả thật đã kế thừa ‘truyền thống quang vinh’ của gia đình cô, khó trách lão già họ Kha đó coi trọng cô như thế.” Sự mỉa mai của hắn


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx