sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 300: Chương V93.1

Joey đã nhận được cuộc gọi từ FBI nên cứ đinh ninh là Mặc Khiêm Nhân sẽ không về, chỉ chuyện Mặc Khiêm Nhân có bạn gái là đã khó tin rồi chứ đừng nói là bỏ việc chạy về Coen chỉ vì cô ta, thế nên khi nhìn thấy người đàn ông mặc âu phục đen cùng sơ mi trắng đi vào, Joey đã không tránh khỏi há mồm trợn mắt…

Mặc Khiêm Nhân lạnh nhạt nhìn Joey, “Làm cái gì mà nghệch mặt ra thế?”

Joey bị văng độc khẩu bấy giờ mới hoàn hồn, hắn chớp mắt mấy cái liền, “Anh phá án xong rồi à?”

Đùa chắc? Dù có hiệu suất đến mấy, tài giỏi đến mấy thì cũng đâu thể tóm được tội phạm biến thái ngay trong ngày đầu tiên? Nếu vậy thì hóa ra những người khác vô dụng hết à? Tuy rằng so với Mặc Khiêm Nhân thì họ cũng hơi hơi vô dụng thật…

Mặc Khiêm Nhân đưa mắt về phía văn phòng của mình như có điều suy nghĩ, hắn thấy câu hỏi của Joey đúng là không thể ngu hơn được nữa, không hỏi cũng biết thì còn mở miệng ra hỏi làm gì? Vừa phí thời gian vừa làm người khác mất hết kiên nhẫn. Thật không hiểu nổi đầu óc mấy người này…

Joey tròn mắt nhìn Mặc Khiêm Nhân chẳng nói chẳng rằng bước vào văn phòng, đến Amon mà cũng có bạn gái, quả nhiên trên đời này cái gì cũng xảy ra được. Một hồi lâu sau, Joey mới bắt đầu ngờ ngợ, mình có quên nói cho Amon cái gì không nhỉ?

Mặc Khiêm Nhân vừa đi lên lầu vừa nhìn quanh, hắn cảm thấy có gì đó không được bình thường, cứ như thể trong không khí tồn tại một mùi hương không thuộc về nơi này…

Mặc Khiêm Nhân bật nguồn điện thoại, thấy có một cuộc gọi nhỡ của Mộc Như Lam, hắn dừng chân bấm gọi lại nhưng không ai bắt máy.

Đến trước cửa phòng ngủ, Mặc Khiêm Nhân gọi thêm một cuộc khác rồi mở cửa. Gió từ cửa sổ ùa tới khiến hắn không khỏi dừng bước. Trên chiếc giường ngập ánh trăng, cô nằm đó, người mặc độc một chiếc sơ mi trắng. Mùi bạc hà trong trẻo lành lạnh quyện cùng hương thơm nhu hòa đặc trưng của thiếu nữ, cả căn phòng như ấm lên trông thấy.

Đôi mắt lạnh nhạt của Mặc Khiêm Nhân phản chiếu bóng dáng cô, thoạt nhìn tựa một mỹ nhân ngư nằm ngủ giữa mặt biển gợn sóng.

Hắn đóng cửa lại thật nhẹ rồi chầm chậm đi vào, cuộc gọi mới bắt đầu chưa được một giây cũng bị hắn kết thúc. Mặc Khiêm Nhân nhìn cô đau đáu, không chớp mắt lấy một cái.

Trong hơn hai tháng không gặp cô, từ lúc suy tư đến khi nằm mộng, không một phút giây nào cô nàng xấu xa này chịu buông tha cho linh


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx