“Ba phòng ngủ hai sảnh…”
“Có xe sao?”
“Có…”
“Đời mới chứ?”
“BMW…”
“Tốt!” Tô Xán Xán hí hửng quát to một tiếng, “Tiền lương hàng năm bao nhiêu?”
“Ách…” Triệu Noãn Noãn nhăn mặt, Tô Xán Xán hôm nay uống lộn thuốc?” Không biết, cái này phải xem tình hình công ty.”
“Vậy có tới hai mươi vạn sao?”
“Hai mươi vạn nhất định là có…”
“Triệu Noãn Noãn, em hỏi nữa anh một vấn đề nữa.” Tô Xán Xán thanh âm bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
“Tốt, hỏi đi.”
“Anh xác định anh là GAY?
“Tô Xán Xán, em hôm nay uống lộn thuốc a?” Triệu Noãn Noãn rốt cục không nhịn được, liếc nhìn nam nhân ngủ bên cạnh, mặt bỗng nhiên đỏ hồng, kiên định nói, “Đúng, anh xác định!”
“Tốt!” Tô Xán Xán thanh âm so với anh còn vang hơn, “Triệu Noãn Noãn, 20′ sau anh phải xuất hiện ở cửa quán Pizza Hut bên đường, nếu không anh cả đời này sẽ không gặp được em nữa đâu! Chào!” Nói xong, Tô Xán Xán khép lại máy vi tính, mặc cái quần jean, tiện tay với lấy cái túi, chạy như bay ra khỏi phòng, thẳng hướng cửa nhà mà xông tới.
Cô còn sáu tiếng 45′, không vội! (Tiểu Vương: nàng chạy như mất dép =)))
Cùng lúc đó, Triệu Noãn Noãn nghe trong điện thoại di động truyền đến âm thanh vô tình mà lãnh khốc “Bíp, bíp…” Cả người hóa đá.
“Cưng ơi, sao vậy?” Bỗng nhiên một cánh tay thon dài từ trong chăn vươn ra, túm lấy cổ Triệu Noãn Noãn, làn môi mỏng lập tức dán lên một bên má của hắn, rồi lại lè lưỡi liếm liếm vành tai mềm mại mà nhạy cảm, đôi mắt phượng hẹp dài khẽ híp lại, ánh mắt mê ly thẳng tắp nhìn vào khuôn mặt đang khiếp sợ của Triệu Noãn Noãn.
Cao Vũ lần đầu tiên quan sát nam nhân chậm tiêu này ở khoảng cách thích thú nhắm hai mắt, hắn này còn có thể đỏ mặt như vậy, trên mặt không nhịn được nở nụ cười.
Triệu Noãn Noãn đang đứng hình bỗng tập trung tinh thần trở lại, nắm lấy áo sơ mi bên cạnh, dứt khoát nói “Tôi phải đi!”.
“Tại sao? Ngày hôm qua làm đau cưng sao?” Cao Vũ không phải là quá cường tráng nhưng có đôi tay thật chắc chắn, đôi lông mày đẹp khẽ nhăn lại.
“Không phải …” Triệu Noãn Noãn bỗng nhiên một trận đỏ mặt, tiện đà kêu lên, “Không được, không được! Tôi không đi người đàn bà kia sẽ đi tìm cái chết!” Dứt lời, thừa dịp Cao Vũ thất thần, đẩy hắn ra, vội vàng mặc quần áo tử tế, chạy ra khỏi khách sạn.
20′ sau.
Tô Xán Xán lo lắng đứng ở cửa Pizza Hut đi tới đi lui, một chiếc BMW màu xanh ngọc dừng ở sau lưng nàng, cửa xe vội vội vàng vàng mở ra, Triệu Noãn Noãn quần áo xốc xếch từ trong xe vọt ra, tóm lấy đầu vai Tô Xán Xán, “Xán Xán, em làm sao vậy? Gặp phải chuyện gì sao? Em đừng nghĩ không thông, chuyện khó khăn gì cũng có thể giải quyết, chết không thể giải quyết được vấn đề…”
“Triệu Noãn Noãn! Ai muốn đi tìm chết hả?” Tô Xán Xán cắt ngang lời nói của Triệu Noãn Noãn, ánh mắt trừng lớn kinh ngạc nhìn hắn. Mặc dù Tô mẫu buộc nàng cùng Lưu Đông Qua gặp mặt, nàng cũng là có đòi sống đòi chết, nhưng chẳng qua là nói thế thôi, nàng chắc chắn không tìm chết vì cái chuyện cỏn con đó.
“Hả?” Triệu Noãn Noãn lại một lần nữa hóa đá “Em không phải nói anh không xuất hiện, cả đời này sẽ không còn được gặp lại em sao? Em không phải đi tìm chết, thì là làm gì?”
“Này!” Triệu Noãn Noãn gõ một cái vào trán, “Anh có chết thì em cũng sẽ chưa chết đâu!”
“Vậy đại tiểu thư sáng sớm gọi ta ra làm gì?” Lúc này, Triệu Noãn Noãn cũng nổi giận, hắn còn bỏ cả Cao Vũ để tới cứu vớt tánh mạng đang bị đe dọa của nàng…
“Kết hôn a!” Tô Xán Xán quát to một tiếng, thành công trở thành mục tiêu cho người đi đường rốt rít nhòm ngó”Triệu Noãn Noãn, chúng ta kết hôn đi! Ba mươi đồng tiền, em trả!”
“A?” Triệu Noãn Noãn tinh thần đã hoàn toàn tê liệt.
“A cái gì a! Tỷ tỷ đây rất ít khi mời khách đó? Đừng nói nhảm, nhanh lên một chút đi!” Dứt lời, nàng một tay đóng cửa xe, kéo hắn đi.
Còn sáu tiếng nữa, nàng nắm chắc được!
@by txiuqw4