Triệu mụ mụ rầu rĩ ngồi ở bên cạnh, nghe được thanh âm của con mình, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua không nói cái gì.
Nhìn thấy Triệu Noãn Noãn, Xán Xán có một chút khẩn trương, nụ hôn tối hôm qua còn đang trong lòng nàng, không nghĩ lại gặp mặt hắn lần nữa dưới tình huống như thế này, “Noãn Noãn ca…” Thanh âm nàng yếu ớt, không có chút lo lắng nào.
Mặc dù dự liệu được chuyện gì có thể xảy ra, tinh thần tỉnh lại như cũ hướng về phía nàng, “Sao vậy? Sao sắc mặt kém như vậy?”
“Ta…”
“Noãn Noãn, ngươi còn đối tốt với nàng như vậy làm gì? Ngươi không biết Xú nha đầu này nàng…” Tô mụ khí bất quá, xông lên lại muốn hướng trên người Xán Xán mà đánh.
Hai cái thân ảnh đồng thời che đến phía trước nàng, lúc này Cao Vũ rốt cục chậm nửa nhịp.
Tô mụ nặng tay đánh vào trên người Triệu Noãn Noãn.
Một tiếng kêu đau đớn.
“Noãn Noãn, ngươi…” Tô mụ bất khả tư nghị nhìn Triệu Noãn Noãn, “Ngươi đối với nàng tốt như vậy làm gì? Nha đầu nhà chúng ta… Nàng làm chuyện có lỗi với ngươi nha…”
“Xán Xán không có lỗi gì với con cả.”
Thanh âm Triệu Noãn Noãn bình tĩnh, cả phòng lập tức đều yên lặng.
Trong lòng Xán Xán căng thẳng, bận rộn xông lên bắt cánh tay của hắn, “Noãn Noãn ca, đừng nói!”
“Không!” Hắn dứt khoát cắt đứt lời nàng, đem bàn tay của mình bao trùm lên tay nàng, ánh mắt bình tĩnh, “Xán Xán, chúng ta không thể dấu diếm cả đời.”
Xán Xán theo dõi hắn, liều mạng lắc đầu.
Đừng nói, đừng nói gì cả!
Trong lòng nàng hiểu, khi nói ra câu nói kia, bọn họ sẽ không còn lý do ở chung một chỗ nữa, nàng… Sẽ mất hắn sao? Xán Xán không dám nghĩ, cũng không nguyện suy nghĩ kết quả như thế.
Xong, đúng như Triệu Noãn Noãn nói, bọn họ không thể nào dấu diếm cả đời.
“Xán Xán không có làm chuyện có lỗi với con, bởi vì…” Triệu Noãn Noãn hít sâu một hơi, phun điều muốn nói cuối cùng ra khỏi miệng, “Chúng con là kết hôn giả.”
Loảng xoảng loảng xoảng ——
Giấc mơ vỡ nát.
“Ngươi nói gì?” Triệu mụ mụ đứng dậy, bất khả tư nghị nhìn con, nàng không tin, con mình sẽ nói ra như vậy.
“Mẹ, con thật xin lỗi người.”
Đột nhiên xuất hiện đả kích, trong nháy mắt lòng ngóng nhìn con Triệu mụ mụ như già đi mười tuổi.
“Ta không có đứa con trai như ngươi!” Nàng xông qua, một chút một chút đánh con, “Dám gạt ta? Ngay cả mẹ ngươi cũng muốn lừa gạt! Ngươi…” Nàng giận đến im bặt, cuối cùng ngay cả khí lực đánh người cũng không có.
Triệu Noãn Noãn cũng đứng không nhúc nhích, tùy ý mẫu thân đánh mình, “Mẹ, chuyện này là lỗi của con, người muốn trách thì trách một mình con.”
“Không phải!” Xán Xán đứng dậy, “Mẹ! Chuyện này cũng là lỗi của con! Là con nhất định ép Noãn Noãn ca phải kết hôn! Người không nên trách hắn…”
“Chớ nói nhiều!” Hắn cắt đứt lời nàng, “Là lỗi của ta!”
“Không! Là của ta!”
“Lỗi của ta!”
“Của ta!”
“…”
Bọn họ trợn mắt, ai cũng không muốn nhường.
“Câm miệng cho ta!” Rống ra câu này là người từ đầu đến cuối không nói một câu nào Tô ba ba.
“Đừng cãi cọ nữa! Chuyện tới bây giờ, các ngươi còn có tâm tư tranh luận ai đúng ai sai sao? Thấy chúng ta còn chưa đủ tức sao, có phải không?” Vừa nói, hắn vừa nhìn về phía Xán Xán, “Tô Xán Xán, ngươi về nhà đóng cửa suy nghĩ cho ta! Không được ta cho phép, đừng nghĩ đến ra ngoài!”
Kết luận giấy vĩnh viễn không gói được lửa.
@by txiuqw4